Ta Ở Tận Thế Xây Gia Viên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7: "Nghiên cứu khoa học"
Bỏ lại 1 câu như thế, hắn đi ra phòng khách, cầm quyển tạp chí playboy ngồi xem.
"Ừ thì, em muốn biết hả... Ừm... Anh nói thì cũng được, nhưng em phải hứa là nghe xong tuyệt đối không được ghét anh đâu đấy!". Hắn xoắn xuýt trả lời.
Hắn rút cây hoa cải ra quơ quơ.
"Đợi qua 5 ngày đi, nếu như mày vẫn không hóa zombie, tao sẽ thả mày ra. Nhớ kỹ là đừng bao giờ xuất hiện ở trước mặt tao một lần nữa!"
"Không cần đâu, em không muốn nghe nữa!"
Mất tầm 15 phút, hắn cuối cùng cũng hướng dẫn xong 2 người cách dùng s·ú·n·g, cách ngắm bắn. Hắn cũng chưa ngắm hay bắn s·ú·n·g bao giờ cả, nên cứ dạy đại thôi, có dạy vẫn hơn không =]]. À, mà thực ra thì hắn có lăn lê bò toài học ngắm bắn với tháo lắp s·ú·n·g ở lớp học quân sự rồi, nhưng là s·ú·n·g AK, cũng chẳng được bắn viên nào cả...
"Thuốc gì thế anh?". Nàng tò mò hỏi.
Hắn nhận lấy thuốc, quay người rời đi.
"Dạ".
"Hứ, anh mới là con nít, cả nhà anh đều là con nít!"
"Anh sợ!"
5 phút sau, trong phòng đã vang lên tiếng phạch phạch phạch, tiếng nam giới thở hổn hển, cùng với tiếng nữ zombie hết rên rỉ lại gầm gừ.
"Hể, là s·ú·n·g lục kìa, anh lấy ở đâu ra vậy, d·â·m tặc?". Trả lời hắn lại là bé Thảo
Buổi tối, hắn nằm trên giường cùng Lan.
Nàng quay vào bếp.
"Tin hay không tùy mày! Mày không làm tao có thể đi kiếm đứa khác!"
"Em! Em nữa! Em sẽ bảo vệ chị Lan khỏi mấy thằng d·â·m tặc!"
"Alô ola, Lan ơi, anh về rồi nè."
"Ha ha, à, mà nhớ là không được bắn lung tung đâu đấy..."
"Em đang nấu cơm, cũng sắp xong rồi. Anh đợi một xíu nha."
"Hểểể, là shotgun, là shotgun kìa!". Lại là tiếng con bé Thảo.
"Chơi đi!". Hắn nhạt giọng nói.
"Anh tự mở cửa nha".
Lâm quay trở lại trong phòng.
"Đây, em giữ lấy phòng thân."
Coi đồng hồ, đã hơn 4h30 chiều. Hắn kêu thằng Lâm dừng lại, mang con zombie ra ngoài, hắn tiện tay ném cái xô rỗng vào trong:
Con bé này giống như là lớn lên sai lệch mất rồi.
"E-hèm, mà thôi, hay là thôi đi! Con gái dùng s·ú·n·g anh thấy nguy hiểm lắm."
Là cái nam trung niên zombie, 1 gậy xong việc.
Hắn đi sang mấy căn hộ hàng xóm, dừng lại phía trước một căn hộ, ở bên trong có tiếng zombie đang cào cửa...
"Hứ!"
"Không sao đâu em, siêu năng lực của anh mạnh lắm. Với lại anh còn có cái này nữa nè."
Hắn bị em vợ đánh...
Rót 1 ly nước, ngồi nhâm nhi 1 hồi. Thấy cô em vợ rốt cuộc đã chịu đi làm việc khác, hắn lén lút mò vào trong bếp, rút một hộp thuốc ra dúi vào tay nàng.
"Được rồi, để anh dạy em cách dùng s·ú·n·g!"
"Thì cái ông xăm trổ ấy".
"Trong hộp có hướng dẫn sử dụng, còn cuốn sách này có hướng dẫn cách tính ngày tháng. Anh đưa cho chị nhà, nếu có gì không hiểu thì cứ xuống đây hỏi em."
Bất tri bất giác hắn chợt thấy lạnh sống lưng: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thuốc tránh thai nè em. Em đọc kỹ hướng dẫn rồi từ mai nhớ uống nhé, không hiểu cái gì thì cứ hỏi anh, để anh đi hỏi giúp cho."
Chỉ là nếu làm như thế thì cảm giác có hơi ác tâm. Hắn vẫn muốn đối phương tự nguyện hơn.
"K-Không được, để em dùng!"
Vài phút sau,
"Vâng ạ". (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hứ!"
Xong xuôi mọi việc, hắn xách ba lô đi xuống cầu thang.
"Dê cụ!"
"Uống đi!".
"Bí mật, không nói cho con nít được".
Nhìn một hồi khuôn mặt ngượng nghịu, thỉnh thoảng không nhịn được lại đưa tay lên vò đầu của hắn, nàng chợt chủ động dâng lên bờ môi:
"Buông ra, đồ d·â·m tặc, biến thái, không biết xấu hổ!"
Ra đến cửa chính, hắn còn rất tri kỷ đóng cửa khóa trái ở bên trong.
Hắn cười ha hả, lại cúi đầu ngoạm lấy bờ môi nàng.
Hắn thu lại khẩu s·ú·n·g rulo, định đút vào túi...
Hắn gật đầu hài lòng, dùng niệm lực khống chế, lại dùng dây thừng trói quặt tay chân nữ zombie ra phía sau.
Hắn cũng không buồn nói nhảm, thuận tay ném 1 vỉ viagra với 1 mớ sách báo của ông chủ trước vào trong phòng:
Chương 7: "Nghiên cứu khoa học"
Hơi hơi đỏ mặt, lại luống cuống không biết có nên đóng cửa hay không. Cuối cùng thì vẫn để cửa mở, Tĩnh chạy vào trong nhà.
"Dùng nó giải quyết nhu cầu! Ngày mai tao quay lại!"
Hắn nói là nói như thế, chứ thực ra trong lòng nghĩ nếu thằng này không đồng ý, hắn cũng không ngại thử dùng niệm lực "tác hợp" cho đôi uyên ương.
Trở lại trước cửa nhà Lan, đã gần 5h chiều rồi.
Hắn mở cửa ra... (đọc tại Qidian-VP.com)
"K-Không có gì đâu anh."
Hắn đã căn dặn 2 nàng, nếu không phải là tình huống khẩn cấp thì không nên nổ s·ú·n·g. Hắn cũng hứa hẹn là sau này kiếm được nhiều đ·ạ·n hơn sẽ dẫn Thảo đi đâu đó kiếm zombie tập bắn, bắn chán mới về.
Hôn mới được có chút xíu, bỗng nhiên, ống chân hắn bị đạp:
"Thuốc tránh thai khấn cấp". Hắn ghé sát vào tai nàng, nhỏ giọng thì thầm.
"À, v-vâng... Chuyện đó... anh đợi 1 chút ạ".
Có tiếng bước chân, sau đó là tiếng nữ tử mềm mềm nhu nhu:
"Hở, không... chuyện... chuyện này...". Lâm ấp úng hãi hùng.
Hắn cũng không muốn không xem kỹ để rồi bị đối phương giả vờ giả vịt mà mình lại không hề hay biết. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Từ từ đã anh, tắt nến đã!"
"Xem như? Là sao chứ? Nói em nghe đi mà...". Giọng nàng không biết từ lúc nào đã biến thành làm nũng.
Hắn cũng đã hỏi qua thằng Lâm cách xài mấy cây s·ú·n·g này rồi. Cũng đơn giản!
"Ok, cảm ơn chị."
"Chị Tĩnh ơi, chị có ở nhà không?". Hắn đập cửa.
Đi vào trong nhà, Lan nhỏ giọng nói:
"Được rồi được rồi mà, cho anh xin lỗi mà". Hắn giơ 2 tay lên đầu hàng.
"Được rồi, em tin!"
"Đi mà đi mà anh rể!". Thấy hắn đã đút vào túi tới nơi rồi, Thảo quýnh lên gọi bậy.
"L-Làm sao em có thể tin anh được chứ?". Lâm nuốt nuốt bọt lẩm bẩm.
Hắn xoay qua thì thấy mắt con bé đã lóe lên vô số ngôi sao...
Hắn mở cửa đi vào trong nhà, thấy giai nhân ở trước mặt, không nhịn được kéo vào trong lòng, ôm hôn.
Hắn bỏ cuốn tạp chí xuống, bước vào phòng nhìn xem.
"Đại ca, nếu em chơi xong mà không hóa zombie, anh có tha c·hết cho em không?"
Để lại 1 câu như thế, hắn khóa cửa lại, cũng không quên dùng niệm lực đóng thêm 2 thanh gỗ với mớ đinh ở bên ngoài cửa. Đồng thời hắn lôi thêm cái tủ lớn chèn ở bên ngoài.
Hắn ở trong lòng nói thầm...
...
Thật lâu mới tách ra, hắn lại dùng niệm lực lấy cái áo khoác từ dưới sàn lên, lấy ra mấy hộp thuốc cùng với cuốn sách nhỏ đưa cho nàng:
"Gào".
"À, ừ... ừm... E-em cám ơn anh".
"Chuyện đó sao rồi hả anh?"
"D·â·m tặc! Từ giờ trở đi nó là của em!". Thảo giơ khẩu s·ú·n·g lên nheo mắt nhắm ra bên ngoài ban công.
Dành ra tầm 1 tiếng rưỡi, hắn ép thằng Lâm uống viagra rồi chơi nhiều kiểu khác nhau. Nói chung là trừ cái miệng zombie là tránh không động vào, còn đâu thì cái gì có thể thử hắn đều bắt thằng Lâm thử cả. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Anh rể?"
"Đây anh ơi". Tĩnh cầm ra 5 hộp thuốc cùng 1 cuốn sách nhỏ đưa cho hắn.
"Có chuyện gì vậy anh?"
"À, em cứ xem như là hắn c·hết rồi đi, a ha ha". Hắn ngượng ngùng gãi đầu.
Qua một hồi, thằng Lâm từ trong phòng đi ra, mặt vẫn còn tái mét. Nó run run giọng:
Chỉ trong chớp mắt mặt nàng lại đỏ bừng lên, ấp úng trả lời:
Ra khỏi phòng khách, hắn cầm theo mấy sợi dây thừng của ông chú trí thức. Đám dây nhợ này rất chắc chắn, cũng chả biết ổng dùng mấy sợi dây này để làm gì nữa =]]
Mang theo nữ zombie trôi nổi phía sau lưng, hắn quay trở lại, mở khóa cửa, ném zombie lên giường ở trước mặt thằng Lâm. Hắn còn rất là tri kỷ xé hết áo quần đồ lót của zombie ra:
Tiếp đó là một con zombie nữ nhào ra, tuổi tầm 40, mặt dính đầy máu đen, dung mạo bình thường, thân thể béo mập, đúng chuẩn mấy bà thím U40 miền Nam luôn.
Cũng không có hứng thú đi vào trong nhà kiểm tra, hắn đóng cửa, khóa lại như cũ.
"Cho mày 10 phút! Mày không chơi, tao g·iết!"
Cánh cửa mở ra, bà chị U30 ở sau khe cửa len lén nhìn ra:
Sau bữa cơm tối, ngồi uống trà nghỉ ngơi cùng với 2 chị em, hắn rút khẩu s·ú·n·g rulo cùng toàn bộ số đ·ạ·n ra, đẩy nó đến trước mặt Lan:
Hắn gõ cửa,
"Ừm, chị có thuốc tránh thai đúng không, lấy cho tôi mấy vỉ!"
"Chuyện gì cơ?"
Cắn môi nhìn hắn, Lan hơi đỏ mặc mắng nhỏ:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.