Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Nữ tử chơi roi kia làm sao phách lối như thế?
"Mau đi nhanh lên, nuôi các ngươi đúng là tốn cơm".
Hắn chỉ cần để một viên đan vào miệng đối phương, hắn liền có thể hóa thành Bồ Tát sống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn liền tốn 200 điểm để học tập công pháp này.
Tôn Thần cũng không qua loa, hắn là người kính trên nhường dưới, không vì đối phương cũng là nam sủng như hắn mà khinh thường.
Hắn cuối chào xong liền đánh giá Liễu Nham, cái này ma tông đúng là không còn cứu chữa, liền già như thế cũng không buông bỏ, còn cố gắng ép khô người ta.
"Quả nhiên Kim Đan công pháp có khác, tu luyện cả đêm vậy mà chỉ nhập môn."
Đồ ăn tông môn vẫn là thơm hơn tích cốc đan khô ráp kia.
"Liễu ca, nữ tử kia là ai mà lại phách lối như thế?"
"A, ngươi là đệ nhất nam sủng, Tôn Thần?"
Tôn Thần gật đầu cho là phải, nếu không có hệ thống, đây có lẽ là kết cục của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng đã sớm nói, tại ma tông không có cái gì gọi là đạo đức trói buộc, đối phương dù không biết là ai, nhưng bị người ma tông truy đuổi, có lẽ cũng không phải loại thiện lượng.
Giọng nói vang lên bên tai Tôn Thần, hắn quay sang thì thấy một thiếu..cụ già mang một bộ cẩm bào, người gầy như que củi, đáng chú ý chính là quầng mắt của hắn còn thâm đen đậm hơn cả Tôn Thần trước kia.
Bị dính siêu cấp thuốc mê cùng bị Tôn Thần hút như thế, một thiếu nữ 12-13 như nàng làm sao có thể tỉnh dậy.
Đêm qua nàng giống như có một trận ác mộng, danh tiết của nàng bị ác lang Tôn Thần váy bẩn.
Hắn có một bình trị thương đan, dưới Trúc Cơ chỉ cần không lập tức c·h·ế·t đi, hắn có thể đứng đợi tại quỷ môn quan kéo người sống trở về.
Tôn Thần gật đầu, không kiêu không ngạo nói ra:
"Ấy, Tôn huynh đừng gọi ta như thế, ta cũng chỉ mới hai mươi lăm mà thôi, mà cái tên này ta giống như đã nghe ở đâu thì phải?"
Đánh đến hai tên nứt cả da thịt, trên lưng đều là máu tươi.
Tất nhiên cũng sẽ có một số người thích chơi kiểu lạ, chọn chính là tu sĩ ngoài bốn mươi đến trăm tuổi, dù sao gừng càng già càng cay nha.
Tôn Thần một trận cảm động, hắn kiếp trước chỉ là hạng người vô danh, không ngờ tại đây lại có tiếng như thế.
Nàng tại đũng quần hắn cầu xin liên tục, nước mắt không ngừng rơi ra, nhưng Tôn Thần một nụ cười bỉ ổi làm nhục nàng.
"Ta gọi Liễu Nham, huynh đệ đây là?"
Qua một lúc Liễu Nham mới nhớ ra là nghe cái tên này ở đâu.
Giống như hiểu được ánh mắt dị dạng của Tôn Thần nhìn mình, Liễu Nham giải thích.
Hắn cảm thấy nam nhân trước đây lại trở về, đây có thể là một bước tiến nhỏ trên con đường của hắn.
Bụng hắn lúc này đã kêu o o, hắn cũng không có gọi Tiểu Ngọc, cho dù gọi thì nàng ta cũng không thể nào tỉnh nổi.
Trừ một số người được quá mức sủng ái, trong đó có Tôn Thần là có chút chỗ đứng, nhưng cũng không phải quá vững chắc.
Hắn sau một đêm lục lọi trên người nữ tử kia, ngoài phát hiện đối phương có một cái hình hoa đào trên tay, còn thu được một môn công pháp, gọi là [Đào Hoa Mị Thuật Pháp Quyết].
Hai người trò truyện một hồi, hắn biết được Liễu Nham trước kia là hoàng tử một nước, thân hình cũng không gầy gò như bây giờ, mà là vô cùng soái.
Tôn Thần thầm chữi:
Với cũng đã lâu hắn chưa đi ra ngoài, liền nhân lúc này đi ra ngoài xem thử một chuyến, biết đâu có thể dùng thô ráp mị thuật này mê hoặc được một cái tông môn trưởng lão ngây thơ nào đó.
"Haiz, thật là đáng thương."
Điểm giá trị còn lại: 598.
Không phải nói đệ nhất sủng nam là một cái phế vật hay sao, làm sao một năm trôi qua hiện tại còn sống, chuyện này còn khó tin hơn là bên ngoài nhìn thấy quỷ vào ban ngày.
Tôn Thần cảm động, phận làm trai đúng là khó mà.
Từ phòng hắn đi tới nhà bếp cần đi qua khu ngoại môn đệ tử cùng tàng kinh các.
Thường ngày không biết như thế nào, nhưng hôm nay cũng không gọi là quá đông đúc.
Nhưng đáng nói là người qua đường giống như không để ý, giống như chuyện này là chuyện thường ngày.
Đến nay ngày ngày lao lực, khiến hắn cảm thấy mệt mỏi.
Cho dù thiện lương thì liên quan Tôn Thần cái rắm, nhỡ như tông môn phát hiện hắn chứa tội phạm truy nã, cho dù có nhảy khỏa thân suốt mấy ngày mấy đêm, Liễu Như Yên cũng khó nói cứu được hắn.
Tôn Thần lúc này nhớ tới nữ nhân chơi roi vừa rồi hỏi ra:
"Chính là bỉ nhân, Liễu huynh cũng là có nghe nói đến ta?"
Tôn Thần cảm giác mình nghèo tới rớt mồng tơi, nếu như Liễu Như Yên không sớm trở lại, hắn có lẽ phải tìm thêm một vị tỷ tỷ dự phòng.
Vì sao cái thứ này vừa đắt lại chỉ có thể dùng một lần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn ban đầu cũng có chút xoắn xuýt, thiên nhân giao chiến, thiện ác đối đầu giữa cứu cùng không cứu.
Tiểu Ngọc nội tâm mệt mỏi, nàng liền ngủ thiếp đi, giống như trời có sập, nàng cũng không muốn tỉnh lại lúc này.
Tất nhiên so về cấp bậc, nam sủng như hắn chính là dưới đáy của tông môn.
Thù nhà chưa trả làm sao xuống gặp liệt tổ liệt tông.
Chương 5: Nữ tử chơi roi kia làm sao phách lối như thế?
Đối phương ban đầu có lẽ là một tên Trúc Cơ tu sĩ, nhưng bị thương quá nặng, bị người đánh trở về Luyện Khí kỳ.
Hắn chỉ biết Hợp Hoan tông rất rộng lớn, nhưng không biết lớn bao nhiêu.
Nhìn nữ tử kia vung roi điêu luyện mà mỗi lần đánh đều tinh chuẩn không trùng với chỗ cũ, hắn thật khâm phục.
Ba Ba Ba.
Tôn Thần nhìn thấy trước mặt có một nữ tử áo lam ngồi trên xe nhỏ, đang không ngừng vung roi đánh vào hai tên nam nhân phía trước.
Chỉ là một năm kia nước của hắn bị người đến diệt đi, hắn chỉ có thể lưu lạc thiên nhai, cuối cùng rơi vào ma trảo của một vị nội môn đệ tử.
"Đúng là một đám yêu ma, nghe cái tên liền biết chuyên câu dẫn nam nhân."
Hai người có cảm giác hận không thể gặp sớm hơn, rất nhanh liền xưng huynh gọi đệ.
Nhưng đau là đau, nhưng thu hoạch cũng không tệ.
Tôn Thần nhìn cảnh này không khác gì cảnh tượng chủ nhân đánh tá điền ở kiếp trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Liễu Nham một trận suy tư, hắn chỉ là quá lao lực cho nên nhìn giống như già trước tuổi, cũng may hắn đã là Luyện Khí tầng 10, nếu không liền không sống tới bây giờ.
Một đêm tu luyện [Đào Hoa Mị Thuật Pháp Quyết] để Tôn Thần cảm thấy mệt mỏi.
Cái này để hắn thụ sủng nhược kinh.
Tôn Thần lòng đau như cắt, đan dược khác 100 điểm có thể một được một bình mười hai viên.
Không có Tiểu Ngọc lo chuyện cơm nước, hắn cũng chỉ có thể tự mình đi một chuyến nhà bếp.
[Chúc mừng kỷ chủ mua sắm Nhuyễn Cốt Tán -100 điểm song tu]
Bị người chà đạp hành hạ một cách không thương tiếc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dùng hết toàn bộ linh lực của Luyện Khí tầng 6 tu luyện cả đêm vậy mà công pháp vẫn chỉ mới là nhập môn.
Rất nhanh trời liền sáng, Tiểu Ngọc lúc này một trận mê mang, nàng cảm thấy rất mệt mỏi, thân thể không còn để bản thân điều khiển, rất muốn tỉnh dậy nhưng không thể nào tỉnh.
Đây có lẽ là đồng bệnh tương liên đi, mặc dù hoàn cảnh Tôn Thần giống như không chút nào giống của Liễu Nham.
Hắn tư chất không cao, nhưng may mắn trong người có sẵn công pháp gia truyền, liền gáng gượng tới bây giờ, hiện tại tại Hợp Hoan tông đã năm năm.
"Đây là kết cục của chúng ta sau này, bây giờ còn giá trị liền không sao, hết giá trị liền không khác gì con c·h·ó."
Cụ già gầy như que củi kia quay sang Tôn Thần nói nhỏ:
"Vãn bối Tôn Thần."
Hợp Hoan tông không chỉ có nữ tử, ngoài ra còn có một đám nam sủng như hắn, cùng một số ít tên nam nhân nhưng lại ác độc cắt đi tiểu bảo bối của mình.
Rủa là rủa như thế, nhưng hắn hiện tại sớm đã bình cảnh, công pháp đã sớm viên mãn, muốn tiến thêm trừ khi là song tu hoặc tìm công pháp cao hơn.
Nhưng thù diệt quốc một ngày còn đó, hắn liền phải cố gắng mà sống.
Hắn một ngày nào đó nhất định khiến cái ma tông này quỳ gối dưới chân hắn.
Tuổi thọ trung bình của nam sủng là hai năm, mà Hợp Hoan tông đệ tử yêu thích là tuổi trẻ, tiểu thịt tươi, đưa vào miệng tan chảy.
Liễu Nham gật đầu, hắn có chút kinh nghi.
Mà môn công pháp này có thể giúp người tu luyện tới Kim Đan kì.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.