Ta Tại Di Giới Henshin
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2: Decade lần đầu chiến đấu
Chương 2: Decade lần đầu chiến đấu
Lần này, nhờ A Miêu khống chế, nhát chém trúng đích, cắt sâu vào lớp vảy, máu xanh bắn ra. Xà Tinh rú lên lần cuối, thân hình mềm nhũn, ngã xuống đất, khói độc tan dần. Đại thở phào, chống kiếm xuống đất, lầy lội: "Cuối cùng cũng hạ được! Tao với cô phối hợp ngon ghê, cô Miêu!" A Miêu hừ lạnh, thu lại đuôi lửa, liếc Đại: "Phối hợp cái gì? Ngươi chỉ biết kêu cứu, ta làm hết! Yếu mà còn khoe!"
Trần Đại đứng giữa cánh rừng Yêu Lâm, bộ giáp magenta lấp lánh dưới ánh sáng yếu ớt, viên ngọc vàng trên trán sáng rực, nhưng cậu chỉ biết ôm đầu hét lên khi con Xà Tinh lao tới: "Cô Miêu, cứu ta với! Tao không muốn c·hết vì rắn đâu!" Khói độc từ miệng Xà Tinh phun ra mù mịt, che kín tầm nhìn của Đại, khiến cậu ho sặc sụa trong bộ giáp. Ride Booker ở chế độ s·ú·n·g vẫn nắm chặt trong tay, nhưng Đại chẳng dám bắn thêm phát nào, chỉ lẩm bẩm: "Sao tao ngu thế này? Bắn trượt hoài, đúng là siêu anh hùng dỏm!"
"Ta cũng muốn cẩn thận, nhưng không biết dùng sao nổi!" Đại than thở, tay nghịch Ride Booker. Đúng lúc đó, một âm thanh "xì xì" kỳ lạ vang lên từ bụi cây bên phải. Đại giật mình, lùi lại: "Cái gì vậy? Đừng bảo lại có yêu thú nữa nha!" A Miêu quay đầu, ba cái đuôi l·ửa b·ùng l·ên sáng hơn, giọng cảnh giác: "Im lặng! Có thứ gì đó tới gần!" (đọc tại Qidian-VP.com)
A Miêu liếc cậu, không nói gì, nhưng cũng ngồi xuống một gốc cây gần đó, ba cái đuôi lửa khẽ đung đưa, ánh sáng đỏ rực hắt lên tán lá rừng. Đại nhìn cô, lẩm bẩm: "Mệt thì mệt, nhưng có cô Miêu đi cùng, ta đỡ sợ hơn rồi. Mà... Yêu Lâm này còn gì nữa đây? Đừng bảo có thêm con gì to hơn nữa nha!"
Đại cười hề hề, không phản bác: "Thì ta yếu thật, nhưng có cô bù lại mà! Đẹp, mạnh, lại cứu ta, đúng là cô Miêu số một!" A Miêu quay mặt đi, nhưng khóe môi khẽ động, như muốn cười mà kìm lại. Cô bước tới xác Xà Tinh, kiểm tra, rồi quay lại: "Đi tiếp đi, ở đây lâu nguy hiểm lắm. Yêu Lâm không phải chỗ để ngươi đùa!"
Đại gật gù, vờ hiểu: "À, yêu tộc, yêu thú... nghe giống phim kinh dị ghê! Vậy ngoài Yêu Lâm còn chỗ nào nữa? Có chỗ nào giống Trái Đất không, kiểu có phở, trà sữa ấy?" A Miêu nhíu mày, rõ ràng không hiểu cậu đang nói gì. "Trái Đất là cái gì? Ở đây chỉ có Yêu Lâm, Nhân Giới, Ma Vực, Thần Giới... những nơi ngươi chưa từng nghe tới đâu. Muốn sống thì đừng hỏi nhiều, đi theo ta là đủ!"
Từ bụi cây, một con Xà Tinh trườn ra – một con rắn khổng lồ dài gần ba mét, thân phủ vảy xanh lục lấp lánh, đôi mắt vàng sáng rực như hai viên ngọc. Miệng nó há ra, phun ra một luồng khói độc nhàn nhạt, cái lưỡi đỏ thè ra không ngừng. Đại hét lên: "Trời ơi, rắn! Tao sợ rắn nhất trên đời luôn á!" Cậu lùi lại, tay run run sờ vào Decadriver, lẩm bẩm: "Đánh hay chạy đây? Nhưng chạy chắc không kịp!"
Cậu bóp cò, ba phát đ·ạ·n năng lượng đỏ-đen bắn ra, nhưng Xà Tinh trườn nhanh, né hết hai phát, chỉ một phát trúng đuôi, làm nó rú lên tức giận. Đại nhăn mặt: "Sao tao bắn tệ thế này? Trong phim Decade bắn chuẩn lắm mà!" Xà Tinh không cho Đại cơ hội sửa sai, lao tới, cái miệng há rộng, nanh độc nhắm thẳng vào cậu. Đại hét lên: "Thôi toi rồi! Cô Miêu, làm gì đi chứ!"
A Miêu quát: "Ngươi đứng im đó! Để ta xử nó!" Cô vung tay, một luồng lửa từ đuôi bắn ra, nhắm thẳng vào Xà Tinh. Nhưng con rắn nhanh như chớp, trườn né sang một bên, khói độc phun về phía Đại. Đại hét lớn: "Cô Miêu, cứu ta với! Tao không muốn c·hết vì độc đâu!" Cậu vội cắm thẻ Kamen Ride: Decade vào Decadriver, đẩy khớp hai bên. "Kamen Ride: Decade!" vang lên, ánh sáng đỏ-đen bao phủ, biến cậu thành Decade.
Chim Ưng Tinh lao thẳng về phía Đại, móng vuốt giơ cao. Đại hoảng loạn, lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Illusion, cắm vào Decadriver. "Attack Ride: Illusion!" vang lên, cơ thể Đại mờ đi, hóa thành ba bóng ảo phân thân, chạy loạn xạ quanh khu rừng. Chim Ưng Tinh chững lại, ngỡ ngàng nhìn ba hình ảnh giống hệt nhau, không biết t·ấn c·ông cái nào. Đại cười lớn: "Haha, mày ngốc thật! Tao đây nè, bắt được tao không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Đại lê bước theo sau A Miêu trong cánh rừng Yêu Lâm, đôi chân mỏi nhừ vì bùn đất bám đầy giày. Sau trận chiến thảm hại với Hắc Báo, cậu đã thoát khỏi trạng thái biến thân bằng cách mở khớp hai bên Decadriver, ánh sáng đỏ-đen tan đi, trả cậu về hình dạng con người bình thường – một gã thanh niên gầy gò, quần jeans rách gối, áo thun lấm lem bùn. Ride Booker vẫn treo bên hông trái của Decadriver, khẽ đung đưa theo mỗi bước đi, va vào đùi cậu phát ra tiếng "cạch cạch" nhẹ. Đại thở hổn hển, vừa đi vừa lẩm bẩm: "Cô Miêu ơi, đi chậm chút được không? Ta mới xuyên không, chưa quen chạy đường rừng đâu mà!"
Bộ giáp magenta sáng lên, viên ngọc vàng trên trán lóe sáng, đôi mắt kép xanh lục rực rỡ trong bóng tối. Ride Booker treo bên hông trái khẽ rung, Đại đứng thẳng, cố lấy can đảm: "Được rồi, mày là rắn thì sao? Tao là Kamen Rider, sợ gì mày!" Cậu lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Blast, cắm vào Decadriver. "Attack Ride: Blast!" Ride Booker chuyển sang chế độ s·ú·n·g, Đại giơ lên, nhắm bừa vào Xà Tinh: "C·hết đi, đồ rắn độc!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Đúng lúc Xà Tinh há miệng, nanh độc chỉ cách Đại vài tấc, một luồng lửa đỏ rực bùng lên từ phía sau. A Miêu vung tay, ba cái đuôi lửa của cô quấn chặt lấy thân Xà Tinh như dây thừng rực cháy. Con rắn rú lên đau đớn, vảy xanh lục cháy xém, mùi khét lẹt lan tỏa. Lửa từ đuôi A Miêu siết chặt, khiến Xà Tinh vùng vẫy dữ dội, nhưng không thoát được. A Miêu lạnh lùng quát: "Ngươi đứng đó kêu la gì nữa? Đánh nó đi, đồ vô dụng!"
A Miêu không đáp, chỉ quay lưng bước đi: "Nghỉ đi, đừng nói nhảm nữa. Còn đường dài lắm!" Đại gật đầu, đưa tay mở khớp hai bên Decadriver. "Kamen Ride: Off!" cậu lẩm bẩm, ánh sáng đỏ-đen tan đi, bộ giáp biến mất, trả cậu về hình dạng bình thường – áo thun bẩn, quần jeans rách, mặt mày lem luốc. Ride Booker vẫn treo bên hông trái Decadriver, Đại ngồi phịch xuống một tảng đá gần đó, thở dài: "Mệt quá... làm siêu anh hùng khó thật! Cô Miêu, nghỉ chút rồi đi tiếp nha, ta sắp xỉu rồi!"
Đại gãi đầu, lẩm bẩm: "Nhân Giới, Ma Vực, Thần Giới... nghe giống game RPG quá! Vậy chắc có boss cuối nữa ha? Mà khoan, cái đai này..." Cậu sờ vào Decadriver trên hông, nhìn A Miêu với ánh mắt tò mò: "Cô biết cái này không? Nó đưa ta tới đây, chắc không phải đồ chơi bình thường đâu!" A Miêu liếc qua Decadriver, ánh mắt thoáng nghi ngờ: "Thứ đó... ta chưa từng thấy. Nó có linh khí, nhưng không giống của yêu tộc hay nhân tộc. Ngươi cẩn thận, đừng để nó hại ngươi!"
Đại gật đầu, vừa đi vừa lau mồ hôi dưới mũ giáp: "Ừ, đi thì đi, nhưng mà... có chỗ nghỉ không cô? Ta mệt muốn xỉu rồi!" Cậu chưa kịp dứt lời, một tiếng kêu "chéc chéc" chói tai vang lên từ trên cao. Đại ngước lên, thấy một con Chim Ưng Tinh khổng lồ lao xuống – đôi cánh dài ba mét, móng vuốt sắc nhọn, đôi mắt vàng rực sáng như đèn pha. Đại hét lớn: "Lại nữa à? Tao vừa đánh rắn xong, giờ tới chim sao nổi?"
Hai người tiếp tục đi qua những tán cây cao ngút, không khí ẩm ướt và tanh nồng mùi lá mục khiến Đại khó chịu. Cậu vừa phủi bùn trên áo vừa hỏi: "Cô Miêu, đây là đâu vậy? Yêu Lâm là cái gì? Có thật là cô cứu ta chỉ vì thương hại không?" A Miêu dừng bước, quay lại nhìn Đại, đôi mắt đỏ như ngọc lóe lên trong bóng tối. "Yêu Lâm là vùng đất của yêu tộc – nơi yêu thú và yêu tinh như ta sinh sống. Ngươi là kẻ ngoại lai, không thuộc về đây. Ta cứu ngươi vì không muốn Hắc Báo làm bẩn khu vực của ta thôi, đừng tự mãn!"
A Miêu phía trước chẳng thèm quay đầu, ba cái đuôi lửa đỏ rực đung đưa như ngọn đuốc soi sáng cánh rừng tối tăm. Giọng cô lạnh lùng: "Ngươi yếu như vậy mà đòi sống ở Yêu Lâm à? Ta không rảnh để chờ đâu. Muốn sống thì bước nhanh lên!" Đại nhăn mặt, lầy lội đáp: "Cô dữ thế thì ai dám yêu? Nhưng mà... cô đẹp thật, ta đi theo cũng đáng!" A Miêu hừ lạnh, đuôi lửa khẽ quất ngang, suýt trúng mặt Đại. Cậu giật mình né, cười hề hề: "Thôi, ta đùa chút thôi, đừng nóng!"
Đại thở hổn hển, chống kiếm nhìn xác con chim: "Xong... lần này tao đánh được thật rồi! Cô Miêu, thấy ta ngầu chưa?" A Miêu khoanh tay, hừ nhẹ: "Ngầu cái gì? Không có ta, ngươi c·hết từ lúc gặp rắn rồi! Nhưng... cũng không tệ lắm." Đại nghe xong, cười toe toét dưới mũ giáp: "Cô khen ta rồi kìa! Vậy là ta có tiềm năng làm siêu anh hùng chứ gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Đại giật mình, nhìn A Miêu với ánh mắt cảm kích: "Cô Miêu, cô đỉnh thật! Để ta giúp!" Cậu lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Slash, cắm vào Decadriver, đẩy khớp hai bên. "Attack Ride: Slash!" vang lên, Ride Booker chuyển sang chế độ kiếm, lưỡi kiếm sáng đỏ-đen. Đại vung kiếm, hét lớn: "C·hết đi, đồ rắn thối!" Một luồng năng lượng đỏ lao ra, chém trúng thân Xà Tinh đang bị lửa giữ chặt.
A Miêu nhân cơ hội, vung đuôi lửa, một q·uả c·ầu l·ửa đỏ rực bắn thẳng vào Chim Ưng Tinh. Con chim kêu lên đau đớn, cánh trái cháy xém, rơi xuống đất loạng choạng. Đại thấy vậy, chạy tới, hét lên: "Để tao kết liễu!" Cậu cắm thẻ Attack Ride: Slash lần nữa, vung kiếm chém mạnh. Luồng năng lượng đỏ-đen cắt qua không khí, trúng ngực Chim Ưng Tinh, khiến nó ngã hẳn xuống, bất động. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cậu vừa dứt lời, một tiếng kêu lạ vang lên từ xa, thấp thoáng trong bóng tối rừng sâu. Đại giật mình, lẩm bẩm: "Sao ta linh thế này? Thôi xong, lại có chuyện rồi!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.