Ta Tại Di Giới Henshin
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Cự Hùng lần đầu xuất hiện
Cô vung đuôi lửa, tạo một màn khói đỏ rực che tầm nhìn của Cự Hùng, rồi kéo Đại chạy vào rừng sâu. Cự Hùng gầm lên, đập phá mấy cây lớn phía sau, nhưng khói lửa làm nó chậm lại, không đuổi theo ngay. Hai người chạy một mạch, đến khi mặt đất không còn rung nữa, mới dừng lại bên một tảng đá lớn. Đại thở hổn hển, kéo khớp hai bên Decadriver ra, ánh sáng đỏ-đen tan đi, trả cậu về hình dạng bình thường. Cậu ngồi phịch xuống: "Mệt quá... suýt nữa là toi! Cô Miêu, cảm ơn cô, không có cô ta c·hết thật rồi!"
Cự Hùng gầm lên tức giận, giật mạnh tay, kéo đứt mấy sợi lửa của A Miêu. A Miêu nghiến răng, tung thêm một q·uả c·ầu l·ửa từ đuôi, nhắm vào ngực Cự Hùng. Quả cầu nổ tung, lửa lan ra, làm con yêu thú rú lên, nhưng vẫn không ngã. Đại hét lớn: "Sao mày dai thế hả? Tao với cô Miêu đánh mày không xi nhê luôn à?" A Miêu quay lại, giọng gấp: "Đừng đứng đó nữa, chạy đi! Nó mạnh quá, ta không cầm chân nổi!"
Đại cười lớn: "Cô Miêu, cô đồng ý giúp ta rồi kìa! Vậy là ta có hy vọng làm siêu anh hùng thật rồi ha?" A Miêu quay mặt đi: "Ngươi đừng mơ! Yếu như vậy, còn lâu mới làm siêu anh hùng!" Đại gật gù: "Thì từ từ, có cô chỉ, ta sẽ mạnh thôi! Mà... Cự Hùng nó bỏ đi chưa? Đừng bảo nó còn đuổi theo nha!"
Chương 5: Cự Hùng lần đầu xuất hiện
A Miêu ngồi xuống gốc cây gần đó, ba cái đuôi lửa khẽ đung đưa, ánh sáng đỏ rực hắt lên khuôn mặt cô, giờ đã đầy mồ hôi. Cô thở dốc, giọng lạnh nhưng thoáng mệt mỏi: "Ngươi yếu quá, ta nói rồi mà! Gặp Cự Hùng kiểu này, không chạy sớm là c·hết cả hai!" Đại gãi đầu, cười hề: "Ừ, ta yếu thì đã sao? Nhưng cô cứu ta hoài, ta thấy mình còn sống dai lắm!"
Đại hét lớn: "Cô Miêu, cứu ta với! Tao không đánh nổi con này đâu!" Cự Hùng giơ tay, chuẩn bị tung cú đập chí mạng, bóng dáng khổng lồ che kín ánh sáng quanh Đại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai người chưa đi được bao xa, mặt đất bỗng rung lên dữ dội, như có thứ gì đó khổng lồ đang tiến tới. Lá cây rơi lả tả, chim chóc hoảng loạn bay tán loạn. Đại giật mình, dừng bước: "Cái gì vậy? Động đất à?" A Miêu quay đầu, ba cái đuôi lửa bùng sáng, giọng căng thẳng: "Không phải đ·ộng đ·ất! Là Cự Hùng! Nó tới rồi!"
Cự Hùng nhìn thẳng vào Đại, gầm lên lần nữa, đất dưới chân nứt ra vì sức mạnh của nó. Đại lùi lại, tay run run sờ vào Decadriver: "Cô Miêu, chạy không? Tao không đánh nổi đâu!" A Miêu quát: "Chạy không kịp nữa! Chuẩn bị đi, ta sẽ cầm chân nó!" Đại nuốt nước bọt: "Cầm chân? Nó đập một phát là ta c·hết luôn đó!" Nhưng thấy A Miêu đứng chắn phía trước, cậu cắn răng: "Thôi, làm siêu anh hùng thì phải ngầu chút!"
Trần Đại nằm ngã nhào giữa cánh rừng Yêu Lâm, bộ giáp magenta rung lên sau cú sóng xung kích từ Cự Hùng, viên ngọc vàng trên trán vẫn sáng nhưng đôi mắt kép xanh lục của mũ giáp Decade mờ đi vì hoảng sợ. Con yêu thú khổng lồ giơ tay cao, bóng dáng năm mét che kín ánh sáng, chuẩn bị tung cú đập chí mạng xuống Đại. Cậu hét lớn: "Cô Miêu, cứu ta với! Tao không đánh nổi con này đâu!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Đại gật đầu, quay người chạy: "Ừ, chạy thì chạy! Tao không muốn c·hết ở đây đâu!" Nhưng Cự Hùng không để yên, nó gầm lên, đập mạnh chân xuống đất, tạo một cơn sóng xung kích khác. Đại ngã nhào, lăn mấy vòng, lầy lội: "Đau vãi! Mày chơi chiêu này nữa à? Tao chạy mà cũng không thoát sao nổi?" A Miêu lao tới, kéo Đại dậy: "Đứng lên, đừng kêu! Theo ta, nhanh!"
A Miêu hừ nhẹ: "Ngươi lạ lùng, lại mang thứ kỳ quái như cái đai đó, yêu thú nào chẳng chú ý! Giờ im lặng, đi nhanh lên!" Đại gật đầu, nhưng trong lòng vẫn lo: "Cái đai này xịn mà, sao toàn gây rắc rối vậy trời?" Cậu sờ Decadriver, vừa đi vừa nhìn quanh, cố giữ bình tĩnh dù tim đập thình thịch.
Đại giật mình, lồm cồm bò dậy: "Cô Miêu, cô đỉnh thật! Cảm ơn cô nhiều lắm!" Cậu nhặt Ride Booker rơi gần đó, móc lại bên hông trái, rồi lật vội chọn thẻ Attack Ride: Blast, cắm vào Decadriver. "Attack Ride: Blast!" Ride Booker chuyển sang chế độ s·ú·n·g, Đại giơ lên, nhắm vào mắt Cự Hùng: "Mày đứng yên đó, tao bắn mày thêm phát nữa!" Cậu bóp cò, ba phát đ·ạ·n năng lượng đỏ-đen bắn ra, trúng mặt Cự Hùng, nhưng chỉ làm nó lùi lại chút xíu, lông cháy xém thêm một mẩu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cự Hùng chững lại, nhìn ba bóng ảo, nhưng chỉ vài giây sau, nó gầm lên, đập mạnh xuống đất. Một cơn sóng xung kích lan ra, đánh tan hai bóng ảo, làm Đại thật hiện hình, ngã lăn ra đất. Đại ôm đầu: "Ơ, mày phá chiêu của tao luôn à? Tao hết cách rồi!" Cự Hùng quay đầu, đôi mắt vàng rực nhắm thẳng vào Đại, bước tới, mỗi bước làm đất rung chuyển. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đại cười hề: "Vậy là có hy vọng rồi! Cô Miêu, ta quyết tâm mạnh lên để bảo vệ cô luôn!" A Miêu không đáp, chỉ liếc cậu, ánh mắt thoáng chút khó hiểu. Hai người ngồi nghỉ, không khí rừng sâu tĩnh lặng trở lại, nhưng trong lòng Đại vẫn lo: "Cự Hùng mạnh thế, không biết bao giờ ta mới đánh nổi đây?"
Cậu bóp cò, ba phát đ·ạ·n năng lượng đỏ-đen bắn ra, trúng ngực Cự Hùng, nhưng chỉ làm lông nó xém chút xíu, chẳng hề hấn gì. Con yêu thú gầm lên, lao tới nhanh hơn. Đại nhăn mặt: "Sao mày cứng thế? Tao bắn không thủng à?" Cậu lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Slash, cắm vào. "Attack Ride: Slash!" Ride Booker chuyển sang chế độ kiếm, Đại vung mạnh: "Chém mày luôn!"
Từ bóng tối rừng sâu, một bóng dáng khổng lồ bước ra – Cự Hùng, cao năm mét, thân hình như một ngọn núi nhỏ phủ lông nâu dày, đôi tay cơ bắp to như gốc cây cổ thụ. Đôi mắt vàng rực sáng như đèn pha, hàm răng trắng ởn lộ ra khi nó gầm lên, tiếng gầm rung chuyển cả khu rừng. Đại hét lớn: "Trời ơi, nó to thật! Cô Miêu, cô nói năm mét mà sao ta thấy như cả tòa nhà vậy?"
Một luồng năng lượng đỏ-đen lao ra, chém trúng chân Cự Hùng, nhưng chỉ để lại vết xước nông, không đủ làm nó chậm lại. Đại hét lên: "Trời ơi, mày bằng thép à? Tao thua chắc rồi!" Cự Hùng không dừng, vung tay đập xuống lần nữa. Đại lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Illusion, cắm vào. "Attack Ride: Illusion!" vang lên, cơ thể Đại hóa thành ba bóng ảo, chạy loạn xạ quanh khu rừng.
A Miêu liếc cậu: "Sống dai cũng vô dụng nếu không mạnh lên. Cự Hùng là Yêu Tướng, sức mạnh kinh người. Với cái đai đó mà ngươi dùng tệ thế, làm sao đánh nổi?" Đại thở dài, sờ Decadriver: "Ta cũng muốn mạnh, nhưng không biết làm sao! Cô Miêu, cô chỉ ta cách mạnh lên đi, ta không muốn chạy hoài vậy đâu!"
Cự Hùng không thèm chờ, vung tay đập xuống, tạo một cơn gió mạnh. Đại lăn người né, ngã nhào xuống đất, lầy lội: "Đau vãi! Tao né kịp mà sao vẫn thấy sợ vậy?" Cậu lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Blast, cắm vào Decadriver. "Attack Ride: Blast!" Ride Booker chuyển sang chế độ s·ú·n·g, Đại giơ lên, nhắm vào Cự Hùng: "C·hết đi, đồ gấu thối!"
Trần Đại lê bước theo A Miêu qua cánh rừng Yêu Lâm, đôi chân mỏi nhừ sau hàng loạt trận chiến với yêu thú. Decadriver đeo trên hông cậu khẽ rung, Ride Booker treo bên trái va vào đùi phát ra tiếng "cạch cạch" nhẹ. Tiếng rít kỳ lạ vừa rồi đã biến mất, nhưng không khí rừng sâu vẫn nặng nề, như báo hiệu một mối nguy lớn hơn đang đến gần. Đại vừa đi vừa lẩm bẩm: "Cô Miêu, ta chạy hoài mà sao vẫn thấy nguy hiểm vậy? Cự Hùng đâu rồi, đừng bảo nó gần đây nha!"
Đại cắm thẻ Kamen Ride: Decade vào Decadriver, đẩy khớp hai bên. "Kamen Ride: Decade!" vang lên, ánh sáng đỏ-đen bao phủ, biến cậu thành Decade. Bộ giáp magenta sáng lên, viên ngọc vàng trên trán lóe sáng, Đại đứng thẳng, cố lấy can đảm: "Được rồi, mày to thì sao? Tao là Kamen Rider, sợ gì mày!"
A Miêu đi phía trước, ba cái đuôi lửa đỏ rực đung đưa, ánh sáng hắt lên tán lá rừng tạo thành những bóng mờ kỳ dị. Cô liếc Đại, giọng lạnh lùng: "Ngươi nói ít thôi! Cự Hùng không gần thì chúng ta đã không phải chạy. Nó là Yêu Tướng, cảm nhận được kẻ ngoại lai như ngươi từ xa đấy!" Đại nuốt nước bọt, lầy lội: "Trời ơi, tao đâu có trêu nó! Sao nó nhắm tao hoài vậy?"
A Miêu im lặng một lúc, rồi nói: "Muốn mạnh thì phải dùng linh khí. Yêu Lâm đầy linh khí trong không khí, yêu thú, linh thạch. Ngươi có cái đai lạ đó, thử hấp thụ linh khí xem, may ra khá hơn!" Đại sáng mắt: "Linh khí? Nghe ngầu ghê! Nhưng mà... hấp thụ kiểu gì? Ta không biết gì hết!" A Miêu hừ nhẹ: "Ngươi ngốc thật! Để ta tìm linh thạch cho ngươi, thử xem cái đai đó làm được gì. Nhưng đừng hy vọng quá, ta không rảnh dạy ngươi mãi đâu!"
A Miêu lắng nghe, rồi lắc đầu: "Nó không đuổi nữa, nhưng vẫn ở gần đây. Nghỉ chút rồi đi tiếp, ta sẽ tìm chỗ an toàn hơn!" Đại gật đầu, ngả người ra tảng đá: "Ừ, nghỉ thì nghỉ! Nhưng mà... cô Miêu, ta với cô hợp sức kiểu này, sau này đánh được Cự Hùng không?" A Miêu hừ lạnh: "Với ngươi bây giờ? Đừng mơ! Nhưng... nếu ngươi mạnh lên, may ra còn cơ hội!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.