Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Làng Thỏ Tinh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Làng Thỏ Tinh


Đại lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Illusion, cắm vào. "Attack Ride: Illusion!" Cơ thể cậu hóa thành ba bóng ảo, chạy vòng quanh sân làng, làm trẻ con Thỏ Tinh cười lớn, vỗ tay thích thú. Đại dừng lại, hiện hình thật, lẩm bẩm: "Ngầu thật..." Cậu muốn khoe thêm, lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Slash, cắm vào. "Attack Ride: Slash!" Ride Booker chuyển sang chế độ kiếm, Đại vung mạnh, một luồng năng lượng đỏ-đen lao ra, nhắm vào một cây khô gần đó.

Nhát chém cắt đôi cây khô, nhưng luồng năng lượng không dừng lại, bay tiếp, trúng một lều tranh gần sân làng. Lều bùng cháy ngay lập tức, lửa lan nhanh, khói đen bốc lên. Dân làng hoảng loạn, Thỏ Tinh trẻ hét lên, chạy đi lấy nước. Đại giật mình, kéo khớp Decadriver ra, trở về hình dạng bình thường: "Trời ơi, ta không cố ý!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại ngồi xuống cạnh A Miêu, dân làng tụ tập quanh Thỏ Trắng. Ông vuốt râu, giọng chậm rãi: "Huyền Tâm Thạch không chỉ là linh thạch mạnh nhất. Truyền thuyết nói nó là vật của Thần Giới, do Thần Du Hành Aurora tạo ra để giữ cân bằng Vạn Tộc Giới. Nhưng kẻ ác muốn dùng nó phá hủy thế giới, nên Aurora phong ấn, chia thành chín mảnh, rải rác khắp nơi. Làng ta từng thấy một mảnh, trăm năm trước, trong tay một yêu tinh từ Thần Giới. Nó mạnh đến mức chỉ cần đứng gần, linh khí đã làm cây cỏ mọc nhanh gấp đôi."

Đại gật đầu: "Vậy Huyền Tâm Thạch mạnh hơn Cự Hùng nhiều?" Thỏ Trắng gật đầu: "Phải. Một mảnh thôi cũng đủ khiến ngươi vượt xa Cự Hùng. Nhưng tìm được nó không dễ, Thần Giới xa lắm, mà Yêu Lâm này chỉ là góc nhỏ của Vạn Tộc Giới." A Miêu nhìn Thỏ Trắng: "Ngươi biết chỗ nào có mảnh khác không?" Thỏ Trắng lắc đầu: "Không rõ. Nhưng nghe nói Ma Vực và Nhân Giới từng thấy dấu vết. Hai người muốn mạnh, phải rời Yêu Lâm."

A Miêu bước lên, trả lời Thỏ Trắng: "Ta là A Miêu, yêu tinh Yêu Lâm. Đây là đồng bạn của ta, Đại. Chúng ta cần nghỉ ngơi và hỏi về linh thạch." Thỏ Trắng vuốt râu, nhìn Decadriver trên hông Đại, rồi gật đầu: "Ta là trưởng làng, gọi là Thỏ Trắng. Vào đi, làng ta chào đón khách không gây hại. Nhưng ta thấy linh khí lạ từ ngươi, ngươi đến từ đâu?"

Cậu cắm thẻ vào Decadriver, đẩy khớp hai bên, biến thành Kamen Rider Decade. Bộ giáp magenta sáng lên dưới ánh nắng sớm, viên ngọc vàng trên trán lóe sáng, thu hút ánh mắt tò mò của dân làng Thỏ Tinh. Đại lật Ride Booker, chọn thẻ Attack Ride: Blast, cắm vào. "Attack Ride: Blast!" Ride Booker chuyển sang chế độ s·ú·n·g, cậu giơ lên, nhắm vào một tảng đá lớn ngoài đồng: "Nhìn đây!"

Trần Đại bước theo A Miêu qua cánh rừng Yêu Lâm, ánh sáng từ ba cái đuôi lửa của cô soi lối trong bóng tối dần tan khi họ rời khe núi. Decadriver đeo trên hông cậu vừa hấp thụ linh khí từ linh thạch lớn và Hắc Hổ Tinh, khiến cậu cảm nhận sức mạnh tăng lên rõ rệt, dù vẫn chưa đủ để đối đầu Cự Hùng. Ride Booker treo bên trái, im lặng trong tay cậu. Đại nhìn A Miêu, giọng trầm: "Cô Miêu, đi đâu tiếp đây? Ta mạnh hơn rồi, nhưng vẫn chưa đủ, đúng không?"

Thỏ Trắng gật đầu: "Hiểu rồi. Nghỉ ở đây đi, mai ta chỉ chỗ có linh thạch nhỏ gần làng, giúp ngươi mạnh thêm chút. Nhưng cẩn thận, tay sai Cự Hùng hay q·uấy n·hiễu quanh đây. Nếu ngươi mạnh lên, làng ta cũng nhờ." Đại gật đầu: "Cảm ơn. Ta sẽ bảo vệ làng nếu có gì." A Miêu nhìn cậu, ánh mắt thoáng ngạc nhiên: "Ngươi tự tin hơn rồi đấy."

Trần Đại nằm trên đống cỏ khô trong ngôi nhà tranh lớn của làng Thỏ Tinh, ánh sáng từ đèn dầu mờ nhạt chiếu lên khuôn mặt cậu, nhưng cậu không ngủ được. Tiếng gầm xa xôi của Cự Hùng vẫn vang vọng trong đầu, khiến cậu nắm chặt Ride Booker, tay sờ Decadriver đeo trên hông. A Miêu nằm cách đó vài bước, ba cái đuôi lửa dịu lại thành ánh sáng yếu, hơi thở đều đặn cho thấy cô đã chìm vào giấc ngủ. Đại nhìn cô, lẩm bẩm trong lòng: "Ta phải mạnh hơn... không để cô ấy gánh nữa."

A Miêu bước ra theo, đứng cạnh cậu: "Nghỉ đi, mai còn việc. Ta khỏe hơn rồi, không cần ngươi lo quá." Đại gật đầu: "Ừ, ta nghỉ đây. Nhưng cô cũng nghỉ đi, đừng gắng sức." Hai người trở vào nhà, Thỏ Trắng đã chuẩn bị chỗ ngủ bằng cỏ khô. Đại nằm xuống, tay vẫn nắm Ride Booker, mắt nhắm lại, nhưng trong đầu vẫn vang vọng tiếng gầm của Cự Hùng, như lời nhắc nhở rằng hành trình còn dài phía trước.

A Miêu vung đuôi lửa, tạo một cơn gió dập tắt đ·ám c·háy, nhưng lều đã cháy rụi, chỉ còn tro tàn. Cô quay lại, liếc Đại: "Ngươi khoe cái gì mà ngu vậy? Suýt đốt làng rồi!" Đại gãi đầu, cúi xuống: "Ta... xin lỗi. Ta chỉ muốn thử thôi." Thỏ Trắng bước tới, giọng trầm nhưng không giận: "Không sao, lều làm lại được. Nhưng ngươi phải cẩn thận, sức mạnh không phải để khoe." (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại im lặng một lúc, rồi nói: "Từ Trái Đất, chỗ không có yêu thú hay linh khí. Ta lạc tới đây, muốn sống sót và về nhà." Thỏ Trắng gật đầu: "Hiểu rồi. Vào đi, ta giúp được gì thì giúp. Cự Hùng gần đây q·uấy n·hiễu làng ta, nếu ngươi mạnh lên được, làng ta cũng bớt nguy." A Miêu nhìn Thỏ Trắng: "Ngươi giúp chúng ta vì Cự Hùng?" Thỏ Trắng gật đầu: "Phải. Nó sai tay sai phá làng, ta muốn kẻ ngoại lai như ngươi mạnh lên, may ra đẩy lùi được nó."

Cậu bóp cò, ba phát đ·ạ·n năng lượng đỏ-đen bắn ra, mạnh hơn trước nhờ linh khí tích lũy, trúng tảng đá, làm nó nứt đôi, mảnh vụn bay tứ tung. Dân làng "ồ" lên, vài Thỏ Tinh trẻ vỗ tay, mắt sáng rực. Đại gật đầu: "Thấy chưa? Ta mạnh hơn rồi!" Thỏ Trắng vuốt râu: "Khá lắm, nhưng chưa đủ đâu."

Đại không đáp, chỉ gật nhẹ, đứng dậy bước ra cửa nhà, mắt nhìn cánh đồng cỏ dưới ánh trăng. Dân làng Thỏ Tinh vẫn làm việc, trẻ con chơi đùa, không khí yên bình hiếm có ở Yêu Lâm. Đại nắm Ride Booker, lẩm bẩm trong lòng: "Huyền Tâm Thạch... xa quá, nhưng ta phải tìm. Không chỉ cho ta, mà cho cô Miêu và làng này nữa."

Dân làng trở lại công việc, trẻ con Thỏ Tinh tránh xa Đại, ánh mắt vừa sợ vừa tò mò. Đại ngồi xuống cạnh A Miêu, tay nắm Ride Booker, mắt nhìn ra cánh đồng cỏ: "Huyền Tâm Thạch... ta phải tìm, không chỉ để về nhà, mà để bảo vệ cô và làng này." A Miêu không đáp, chỉ gật nhẹ, ánh mắt thoáng tin tưởng.

Hai người tiếp tục hành trình, băng qua rừng thưa, không khí thoáng đãng hơn, mùi tanh của yêu thú dần nhạt đi. Sau một lúc, họ đến một thung lũng nhỏ, nơi những ngôi nhà tranh lợp lá mọc rải rác quanh cánh đồng cỏ xanh. Những bóng dáng nhỏ nhắn, tai dài, lông trắng xám xuất hiện – Thỏ Tinh, yêu tinh của làng. Chúng đi lại chậm rãi, một số cầm cuốc làm đồng, ánh mắt hiền lành nhìn hai người lạ bước vào.

A Miêu gật đầu, ba cái đuôi lửa khẽ đung đưa: "Ừ, ngươi khá hơn, nhưng Cự Hùng là Yêu Tướng, linh khí này chỉ là khởi đầu. Ta dẫn ngươi tới làng Thỏ Tinh gần đây, nghỉ chút và hỏi thêm về linh thạch." Đại gật đầu: "Làng Thỏ Tinh? Nghe hiền lành vậy, có an toàn không?" A Miêu liếc cậu: "Hiền, nhưng không yếu. Họ là yêu tinh, biết tự bảo vệ. Đi thôi."

Đại gật đầu: "Cảm ơn. Ta sẽ cẩn thận hơn." Cậu đứng dậy, bước ra sân làng, mắt nhìn đống tro của lều vừa cháy, lòng thoáng xấu hổ. A Miêu theo sau, giọng trầm: "Ngươi bớt khoe đi, ta không muốn d·ập l·ửa lần nữa." Đại gật đầu: "Ừ, ta biết rồi. Từ giờ tập trung mạnh lên thôi."

A Miêu nhìn cậu: "Về nhà? Ngươi nói Trái Đất, đúng không?" Đại gật đầu: "Ừ, cái đai này đưa ta tới đây, chắc nó cũng đưa ta về được. Nhưng phải mạnh hơn đã." Thỏ Trắng nhìn Decadriver, tò mò: "Thứ đó giúp ngươi hiểu ta, đúng không? Linh khí trong nó mạnh lạ, không giống yêu tộc hay nhân tộc." Đại gật đầu: "Ừ, nó dịch ngôn ngữ cho ta. Ta không biết nó từ đâu, chỉ vô tình nhặt được." (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại ngẩng lên: "Không ở đây? Vậy ở đâu?" Thỏ Trắng nhìn cậu, ánh mắt nghiêm nghị: "Huyền Tâm Thạch – viên đá thần thánh chứa linh khí vô tận. Nghe nói nó bị phong ấn, chia thành chín mảnh, rải rác khắp Vạn Tộc Giới. Một mảnh thôi cũng đủ khiến yêu thú thành Yêu Tướng, hoặc yêu tinh như ta mạnh gấp trăm lần." A Miêu nhíu mày: "Huyền Tâm Thạch? Ta nghe đồn, nhưng không biết thật giả."

Đại im lặng, tay sờ Decadriver: "Ma Vực, Nhân Giới... xa quá. Nhưng ta phải đi." A Miêu gật đầu: "Ừ, ta đi với ngươi. Cự Hùng không tha cho ta đâu, ta cũng cần mạnh hơn." Thỏ Trắng nhìn hai người: "Nghỉ thêm đi, chiều ta dẫn tới chỗ linh thạch nhỏ. Dù không bằng Huyền Tâm Thạch, cũng giúp ngươi khá hơn."

Một Thỏ Tinh lớn tuổi, lông trắng bạc, chống gậy tiến tới, giọng ôn hòa vang lên trong đầu Đại: "Hai người là ai? Đến làng ta có việc gì?" Đại giật mình, nhìn A Miêu: "Cô Miêu, ta hiểu được nó nói! Sao vậy?" A Miêu gật đầu: "Cái đai của ngươi đấy. Nó có linh khí, dịch ngôn ngữ của yêu tộc cho ngươi hiểu. Ta cũng nghe được ngôn ngữ của ngươi nhờ linh khí trong người." Đại sờ Decadriver, gật gù: "Xịn vậy sao? Vậy ta nói được luôn à?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại nhận bát, uống một ngụm, gật đầu: "Cảm ơn. Nước ngon thật." A Miêu uống xong, nhìn Thỏ Trắng: "Ngươi biết gì về linh thạch lớn ở Yêu Lâm? Chúng ta cần linh khí để mạnh hơn." Thỏ Trắng vuốt râu, giọng trầm: "Linh thạch lớn thì có, nhưng hiếm. Gần đây nhất là ở khe núi phía tây, chỗ hai người vừa qua. Còn lại thì sâu trong Yêu Lâm, gần hang Cự Hùng hoặc các làng yêu tinh khác. Nhưng linh thạch mạnh nhất không phải ở đây."

Chương 9: Làng Thỏ Tinh

Dân làng dần trấn tĩnh, vài Thỏ Tinh trẻ mang nước tới dập tàn lửa, ánh mắt thoáng sợ hãi nhìn Đại. Cậu cúi đầu trước Thỏ Trắng: "Ta sai rồi. Cảm ơn các ngươi không trách." Thỏ Trắng gật đầu: "Ngươi có ý tốt, ta thấy được. Nhưng sức mạnh như vậy cần kiểm soát. Ngồi xuống đi, ta kể thêm về Huyền Tâm Thạch, để ngươi hiểu vì sao phải mạnh hơn." (đọc tại Qidian-VP.com)

Thỏ Trắng gật đầu: "Thật. Dân làng ta từng thấy một mảnh, cách đây trăm năm, trong tay một yêu tinh mạnh từ Thần Giới. Nó rời đi, mang theo mảnh đó. Giờ chỉ còn truyền thuyết, nhưng nếu hai người muốn mạnh hơn Cự Hùng, tìm Huyền Tâm Thạch là cách duy nhất." Đại gật đầu, tay sờ Decadriver: "Huyền Tâm Thạch... nghe xa vời quá. Nhưng ta cần nó để về nhà."

Trời vừa sáng, tiếng chim hót líu lo ngoài làng đánh thức Đại. Cậu ngồi dậy, thấy A Miêu đã thức, ba cái đuôi lửa bùng sáng trở lại. Cô nhìn cậu: "Ngủ đủ chưa? Hôm nay Thỏ Trắng dẫn ta đi tìm linh thạch nhỏ." Đại gật đầu: "Đủ rồi. Đi thôi." Hai người bước ra khỏi nhà, thấy Thỏ Trắng và vài Thỏ Tinh trẻ đang đợi ở giữa làng, ánh mắt hiền lành nhưng thoáng lo lắng.

Đại gật đầu, theo A Miêu vào làng. Dân làng Thỏ Tinh tụ tập quanh họ, tò mò nhìn Decadriver, thì thầm bằng ngôn ngữ mà cậu hiểu nhờ đai: "Thứ gì lạ vậy?" Đại không giải thích, chỉ đi theo Thỏ Trắng tới một ngôi nhà lớn giữa làng. Bên trong, mùi cỏ khô thoảng nhẹ, ánh sáng từ đèn dầu làm không gian ấm áp. Thỏ Trắng mời họ ngồi, đưa hai bát nước thảo dược: "Uống đi, trông hai người mệt lắm."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Làng Thỏ Tinh