Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ta Sáng Tạo Chủng Tộc
Unknown
Chương 108: Máu Và Lửa (16)
Khu rừng bị dòng dung nham cuồn cuộn chảy qua, l·ửa b·ùng l·ên ngùn ngụt, thiêu đốt cây cối và các sinh vật sống bên trong.
Ngọn lửa màu đỏ cam rực rỡ như ánh mặt trời, lan nhanh qua từng tán cây, tạo thành một biển lửa khổng lồ.
Từ phía Triều Thần Quốc, một binh sĩ canh gác trên tháp canh cao ngút nhìn thấy khu rừng b·ốc c·háy dữ dội.
Mắt hắn mở to kinh hãi, tim đập thình thịch khi ngọn lửa đỏ rực như báo hiệu điềm xấu tiến dần về phía vương quốc.
Hắn nhanh chóng xoay người, tay run rẩy bám vào thang dây, tụt xuống mặt đất.
"Báo động! Khu rừng đang cháy lan tới vương quốc!" Hắn hét lên, giọng đầy hoảng loạn và cấp bách.
Những binh sĩ khác nghe tiếng báo động liền vội vàng tụ tập, ánh mắt lo âu nhìn về phía khu rừng đang b·ốc c·háy.
Bọn hắn biết rằng đ·ám c·háy này không chỉ là một tai họa thiên nhiên, mà còn có thể là dấu hiệu của một cuộc t·ấn c·ông đầy nguy hiểm từ Vĩnh Hằng Hỏa Quốc.
"Lập tức báo cáo với Ngư Nhân Vương! Chúng ta phải chuẩn bị phòng thủ!" Một sĩ quan ra lệnh, giọng bình tĩnh nhưng không giấu được sự lo lắng.
Người lính trẻ vội vã chạy về phía hoàng cung, chân bước nhanh trên con đường lát đá, tâm trí tràn ngập nỗi lo sợ. Khi đến trước cổng hoàng cung, hắn thở hổn hển, dừng lại một chút để lấy lại hơi thở trước khi bước vào bên trong.
"Ngài phải nghe tin này!" Hắn kêu lên khi gặp một cận vệ: "Khu rừng đang cháy và lửa đang lan tới vương quốc. Đây có thể là đợt t·ấn c·ông từ Vĩnh Hằng Hỏa Quốc!"
…
Vốn đang tức giận vì Miquellin bị giam giữ, bốn anh em cùng Augele và Sơ Đại tập trung trong đại điện, bàn luận về cách giải cứu hắn.
Những tia căm hận và lo lắng hiện rõ trong ánh mắt mỗi người, không khí căng thẳng bao trùm cả căn phòng.
Bất ngờ, mặt đất dưới chân họ rung chuyển dữ dội, những tiếng ầm ầm vang vọng khắp nơi như một cơn địa chấn lớn.
Bàn ghế và đồ vật trong đại điện lung lay, vài thứ rơi xuống đất vỡ tan. Mọi người hốt hoảng nhìn quanh, chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Một cận vệ hoảng hốt chạy vào, mặt trắng bệch và giọng đầy lo lắng.
"Bẩm Ngư Nhân Vương! Bên ngoài có đội quân Xích Lang t·ấn c·ông! Khu rừng đang cháy và chúng đang tiến vào vương quốc!"
Sơ Đại đứng bật dậy, ánh mắt sắc bén như dao cắt.
"Chuẩn bị phòng thủ ngay lập tức! Chúng ta không thể để cho Vĩnh Hằng Hỏa Quốc x·âm p·hạm Triều Thần Quốc!" Hắn ra lệnh, giọng tràn đầy uy nghiêm.
Augele cảm thấy một nỗi lo lắng sâu sắc, nhưng nàng biết mình không thể tỏ ra yếu đuối.
Nàng nhìn các con của mình, rồi nhìn Sơ Đại: "Chúng ta phải bảo vệ vương quốc và cứu Miquellin. Không thể để cho Hỏa Vương thực hiện âm mưu của hắn!"
Bốn anh em, tuy còn nhỏ nhưng hiểu được tình hình nghiêm trọng, lòng đầy quyết tâm và căm phẫn.
Sơ Khai, trưởng nam trong số bọn hắn, nghiến răng nói: "Chúng ta phải đánh đuổi đội quân Xích Lang và bảo vệ vương quốc. Đánh cho bọn hắn không dám tái phạm, còn có đem về Miquellin”
Augele đặt tay lên vai Sơ Khai, ánh mắt nàng ánh lên sự kiên quyết.
"Đúng vậy. Chúng ta sẽ chiến đấu đến cùng"
Ngoài kia, tiếng chân quân lính và dân chúng xôn xao, chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới.
Ngọn lửa từ khu rừng bốc lên, lan rộng và sáng rực cả một vùng trời. Đội quân Xích Lang với sự dẫn đầu của những chiến binh hung hãn, tiến gần tới Triều Thần Quốc, chuẩn bị cho một cuộc t·ấn c·ông dữ dội.
…
Ngọn lửa đỏ rực từ phía khu rừng b·ốc c·háy lan rộng, tạo ra một cảnh tượng đầy ám ảnh. Đội quân Xích Lang Nhân dẫn đầu bởi Ares, hiện lên như những bóng ma giữa làn k·hói m·ù m·ịt.
Tiếng chân bước mạnh mẽ của bọn hắn như tiếng sấm vang vọng, làm rung chuyển cả mặt đất.
Ở phía bên kia, các Ngư Nhân cưỡi những con sóng cao lớn tiến đến, hình ảnh của họ trông như những chiến binh từ biển cả, mang theo sức mạnh và lòng dũng cảm vô biên.
Những con sóng dâng cao che lấp cả ánh lửa, tạo ra một cảnh tượng xung đột khủng kh·iếp giữa lửa và nước.
Ares đứng đầu đội quân Xích Lang, đôi mắt đỏ rực nhìn về phía trước.
Hắn giơ cao thanh đại kiếm, giọng nói vang lên đầy thách thức và kiêu ngạo.
"Ta lại tới rồi đây!"
Tiếng hô của hắn như một tiếng sấm, lan tỏa khắp chiến trường, làm cho đội quân Xích Lang Nhân càng thêm khí thế.
Ở phía bên kia, Lãng cưỡi trên đỉnh sóng, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng vào Ares. Hắn nắm chặt cây đinh ba, giơ cao lên trời, nước biển quanh hắn tạo thành những dòng chảy mạnh mẽ.
"Chịu c·hết đi các Xích Lang Nhân!" Tiếng hô của Lãng vang dội, tạo ra một tiếng sóng lớn đập vào bờ, tiếng nước ào ào như muốn nuốt chửng cả đội quân địch.
Ánh mắt của Lãng và Ares giao nhau giữa chiến trường hỗn loạn. Một bên là lửa đỏ rực cháy, một bên là nước xanh biếc cuộn trào.
Cả hai đều biết rằng cuộc chiến này không chỉ là về lãnh thổ hay quyền lực, mà còn là về lòng kiêu hãnh và danh dự của mỗi người.
Tiếng trống trận vang lên từ phía đội quân Xích Lang, hòa cùng với tiếng sóng biển ầm ầm của các Ngư Nhân.
Baldum, một Xích Lang Nhân khổng lồ, nổi bật trên chiến trường như một ngọn núi di động.
Với đôi mắt sáng rực và thân hình to lớn, hắn cầm trong tay một thanh búa khổng lồ, v·ũ k·hí làm từ sắt đen bóng loáng, nặng như cả tảng đá lớn.
Mỗi bước chân của Baldum làm mặt đất rung chuyển, như thể cả thiên nhiên cũng cúi đầu trước sức mạnh của hắn.
Hắn lao vào đội quân Ngư Nhân như một cơn bão dữ dội, thanh búa khổng lồ quất ngã tất cả những ai cản đường.
“Không, đừng có trực tiếp đối đầu với hắn, lực lượng chúng ta không sánh bằng hắn”
Râm!
Mỗi cú vung búa của Baldum tạo ra một lực xung kích khủng kh·iếp, khiến các Ngư Nhân bay xa như những con búp bê rơm bị gió cuốn đi.
“Tất cả hợp sức cản lại hắn, hãy dùng tường nước làm chậm hắn”
“Lũ Ngư Nhân yếu đuối, hãy c·hết dưới lưỡi búa của ta”
Tiếng gầm rú của Baldum vang vọng khắp nơi, làm tăng thêm sự kh·iếp sợ và hoảng loạn trong hàng ngũ Ngư Nhân.
Cuộc hỗn chiến giữa hai bên trở nên tàn khốc hơn bao giờ hết.
Các Ngư Nhân cưỡi sóng lao vào đám Xích Lang Nhân với sức mạnh và lòng dũng cảm, nhưng Baldum như một bức tường bất khả x·âm p·hạm.
Hắn không ngừng t·ấn c·ông, không ngừng nghiền nát mọi kẻ địch trước mắt.
Rầm! Rầm! Rầm!
Mỗi một tiếng động đinh tai nhức óc vang lên, là mỗi một lần binh sĩ Ngư Nhân bị cây búa khổng lồ quất bay lên không trung.
Không một bộ áo giáp nào chịu được lực lượng khổng lồ từ Baldum.
“Tất cả tập trung g·iết hắn trước!”
Lãng, từ trên đỉnh sóng, nhìn thấy Baldum đang tàn phá hàng ngũ của mình, lập tức chỉ huy các chiến binh Ngư Nhân tập trung lực lượng để đối phó.
Những dòng nước mạnh mẽ được điều khiển bởi các binh sĩ Ngư Nhân dâng lên, nhắm vào Baldum, tạo ra những cơn sóng dữ dội cản bước tiến của hắn.
Nhưng Baldum không hề nao núng.
“Hahaha!”
Hắn chỉ cười lớn, vung búa mạnh mẽ, phá tan những cơn sóng t·ấn c·ông.
Sức mạnh cơ bắp khổng lồ của hắn cùng với sự tàn bạo trong từng cú đánh khiến hắn trở thành một cơn ác mộng sống giữa chiến trường.
Ares, chứng kiến Baldum dẫn đầu đội quân Xích Lang Nhân với sự tàn bạo và sức mạnh vượt trội, cũng không khỏi hô lên.
“Tốt lắm Baldum, tiếp tục tiến lên”
Dabi đứng trên một cao điểm, nơi có thể nhìn bao quát toàn bộ chiến trường.
Gương mặt hắn lạnh lùng và quyết đoán, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước. Với một cử chỉ mạnh mẽ của tay, hắn ra lệnh: "Máy bắn đá, chuẩn bị!"
Phía sau đội quân Xích Lang Nhân, những cỗ máy bắn đá khổng lồ được xếp thành hàng, sẵn sàng nhả đ·ạ·n.
Các công tượng và binh lính Xích Lang Nhân lao vào làm việc, kéo dây căng, đặt những viên đá lửa lớn lên bệ phóng.
Những viên đá này được nung đỏ, rực cháy, tỏa ra sức nóng khủng kh·iếp, ánh lửa bập bùng phản chiếu trong mắt những chiến binh Xích Lang.
“Bắn!”
Dưới sự chỉ huy của Dabi, những cỗ máy bắn đá hoạt động đồng loạt. Một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên khi những dây căng đứt, phóng đi hàng loạt viên đá lửa khổng lồ.
Đùng! Đùng!
Trên bầu trời, những viên đá lửa bay v·út lên, tạo thành những vệt sáng đỏ rực, như những thiên thạch đang lao xuống từ thiên đàng.
Ánh lửa của chúng soi sáng cả bầu trời, tạo nên một cảnh tượng hùng vĩ và khủng kh·iếp.