Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 109: Nước Và Lửa (1)

Chương 109: Nước Và Lửa (1)


Bên phía Ngư Nhân, các chiến binh ngước nhìn lên, thấy những viên đá lửa đang lao xuống như cơn mưa lửa.

Một cảm giác hãi hùng tràn ngập, nhưng họ vẫn giữ vững vị trí, sẵn sàng đón đầu cuộc t·ấn c·ông.

Khi những viên đá lửa chạm đất, chúng nổ tung, tạo ra những đợt sóng nhiệt và những mảnh vụn lửa văng tung tóe.

Rầm! Rầm! Rầm!

Những chiến binh Ngư Nhân bị cơn sóng âm thanh làm chấn động lỗ tai, đến nỗi âm thanh xung đã dần biến mất.

Hàng ngũ Ngư Nhân bị chia cắt, nhiều chiến binh bị hất văng ra xa, những tấm khiên và giáp trụ b·ốc c·háy, khiến cho chiến trường ngập tràn trong ánh lửa và khói bụi.

Aaaaaaaaa!

Tiếng nổ vang dội khắp nơi, tiếng la hét, tiếng kim loại v·a c·hạm vào nhau tạo nên một bản giao hưởng hỗn loạn của cuộc chiến.

Dabi từ trên cao nhìn xuống, thấy cảnh tượng tàn phá mà những cỗ máy bắn đá của mình tạo ra, khóe miệng hắn nở một nụ cười tàn nhẫn.

Hắn biết rằng những đợt t·ấn c·ông này không chỉ làm tổn thương lực lượng Ngư Nhân mà còn làm suy giảm tinh thần chiến đấu của bọn hắn.

Trên chiến trường, Lãng và các chiến binh Ngư Nhân cố gắng tập hợp lại lực lượng, chống trả trước cơn mưa lửa.

Những chiến binh Ngư Nhân điều khiển nước, tạo ra những tấm màn nước lớn để dập tắt lửa và bảo vệ đồng đội.

Lãng đứng vững trên chiến trường, đôi mắt sắc bén như diều hâu, quét qua đội quân Xích Lang Nhân đang tràn tới. Tay hắn giơ cao, ra hiệu cho binh lính chuẩn bị.

"Nỏ Thần, chuẩn bị, bắn!"

Hắn hô to, giọng nói mạnh mẽ vang lên giữa tiếng ồn ào của cuộc chiến.

Ngay khi cánh tay hắn hạ xuống, hàng loạt cỗ máy nỏ khổng lồ của Ngư Nhân bật lên.

Những chiến binh Ngư Nhân nhanh nhẹn điều khiển các cỗ máy, dây cung căng ra, những mũi tên dài và sắc nhọn đã sẵn sàng phóng đi.

Một âm thanh cơ khí vang lên khi những dây cung bật mạnh, phóng đi hàng loạt mũi tên như cơn m·ưa b·ão.

Trên bầu trời, những mũi tên bay v·út lên, tạo thành một đám mây đen dày đặc.

Ánh sáng từ mặt trời bị che khuất, cảnh tượng như thể bầu trời đang sụp đổ. Những mũi tên lao xuống, mang theo sức mạnh hủy diệt.

Phía Xích Lang Nhân, các chiến binh ngẩng đầu nhìn lên, nhưng đã quá muộn. Những mũi tên như m·ưa b·ão ghim xuống, xuyên qua giáp trụ và da thịt.

Aaaaaa!

Tiếng la hét vang lên khi các chiến binh Xích Lang Nhân bị trúng tên, ngã xuống đất. Những mũi tên sắc bén không ngừng ghim vào hàng ngũ địch, tạo nên một cảnh tượng hùng vĩ và đẫm máu.

Trong khoảnh khắc đó, chiến trường trở nên hỗn loạn. Những chiến binh Xích Lang Nhân cố gắng chống đỡ, nhưng không thể nào ngăn chặn được cơn mưa tên dày đặc.

Keng! Keng! Keng!

Mặt đất xung quanh ngập tràn xác chiến binh và những mũi tên cắm sâu. Tiếng gào thét, tiếng kim loại v·a c·hạm và t·iếng n·ổ vang lên khắp nơi.

Lãng nhìn xuống cảnh tượng tàn phá mà loạt bắn của Nỏ Thần tạo ra, trong mắt hắn lóe lên ánh kiên định.

Hắn biết rằng đợt t·ấn c·ông này đã gây tổn thất nặng nề cho địch, nhưng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc.

Bên kia, Dabi cũng không hề nao núng, hắn ra lệnh cho binh lính tiếp tục tiến lên, bất chấp mưa tên đang dội xuống.

Cuộc chiến giữa hai phe vẫn tiếp tục, với những đợt t·ấn c·ông và phản công không ngừng nghỉ.

Bầu trời rực sáng bởi ánh lửa và t·iếng n·ổ, chiến trường ngập tràn máu và lửa, tạo nên một bức tranh sử thi đầy hùng tráng và bi thương.

Trên chiến trường khốc liệt, giữa tiếng la hét và âm vang của kim loại v·a c·hạm, một khoảng không gian kỳ diệu bỗng dưng mở ra.

Các chiến binh Ngư Nhân, trong trang phục chiến đấu, đứng thành hàng, tay nắm chặt v·ũ k·hí nhưng ánh mắt hướng về phía đại dương.

Bọn hắn bắt đầu nhảy Vũ Điệu Của Biển Cả, một điệu nhảy linh thiêng mà chỉ những chiến binh Ngư Nhân mới biết.

Với mỗi bước chân nhịp nhàng, mặt đất rung chuyển và sóng nước từ biển khơi dâng trào, cuộn xoáy theo từng động tác của họ.

Nước biển bỗng nhiên tuôn lên như thác lũ, từng cột nước khổng lồ xoáy tròn, nhảy múa trên không trung.

Ánh sáng lấp lánh từ những giọt nước tạo nên một bức màn màu xanh rực rỡ, che phủ chiến trường.

Phía đối diện, các Xích Lang Nhân không hề nao núng. Bọn hắn tập trung quanh những miệng núi lửa đang phun trào, lửa đỏ rực rỡ bùng lên từ lòng đất, tỏa ra sức nóng hủy diệt.

“Hỏa Thần ban ơn cho Xích Lang Nhân ngọn lửa t·hiêu r·ụi kẻ địch”

Các chiến binh Xích Lang Nhân, với đôi mắt đỏ rực và lòng kiên định, hô vang khẩu hiệu và điều khiển dòng dung nham nóng chảy.

Những cột lửa khổng lồ bốc lên cao, cuồn cuộn lao vào không trung, đối đầu với các cột nước của Ngư Nhân.

Hai lực lượng khổng lồ, nước và lửa, gặp nhau giữa không trung. Cột nước cuồn cuộn đập vào cột lửa bùng cháy, tạo ra một cảnh tượng xung đột kỳ vĩ.

Tiếng nước sôi sùng sục khi tiếp xúc với dung nham, hơi nước bốc lên mù mịt, tạo thành những đám mây trắng bao phủ.

Tiếng nổ vang rền như sấm sét, mỗi lần nước và lửa chạm nhau đều phát ra ánh sáng chói lòa và âm thanh kinh thiên động địa.

Các Ngư Nhân không ngừng nhảy Vũ Điệu Của Biển Cả, từng động tác đầy uyển chuyển và sức mạnh.

Bọn hắn như những vị thần biển, điều khiển sóng nước với ý chí kiên cường. Nước biển tiếp tục dâng lên, mạnh mẽ và không ngừng nghỉ, như muốn cuốn trôi tất cả mọi thứ trên đường đi của nó.

Bên kia, các Xích Lang Nhân cũng không chịu thua. Bọn hắn điều khiển dung nham với sự quyết tâm và lòng can đảm, tạo ra những cột lửa mạnh mẽ, thách thức sức mạnh của nước.

Dabi đứng giữa chiến trường, gương mặt lạnh lùng nhưng ánh mắt quyết đoán, chỉ huy q·uân đ·ội của mình với một lòng không lay chuyển.

Cả hai bên, nước và lửa, tiếp tục xung đột không ngừng. Mặt đất rung chuyển, không khí nóng bỏng và ẩm ướt.

Khung cảnh chiến trường trở nên mờ ảo, đầy hơi nước và khói lửa.

Trong khoảnh khắc đó, dường như cả đại dương và ngọn núi lửa cùng nổi giận, thể hiện sức mạnh vô biên của thiên nhiên qua bàn tay của các chiến binh.

Trên đỉnh của ngọn sóng khổng lồ, Lãng hiện ra như một vị thần biển cả, toàn thân ánh lên những tia sáng từ nước biển bao quanh.

Mắt hắn rực lửa quyết tâm, cây đinh ba trong tay giương cao, hướng thẳng vào mục tiêu.

“Tới đây”

Baldum, một Xích Lang Nhân khổng lồ, đang đứng sừng sững trên mặt đất, với thanh búa khổng lồ trong tay, gầm lên đầy thách thức.

Lãng lao mình xuống từ đỉnh sóng, như một mũi tên nước xuyên thẳng qua không trung, nhắm vào Baldum với tốc độ kinh hoàng.

Tuy nhiên, từ phía bên kia, Ares cũng lao tới, nhanh như một cơn gió lửa. Thanh kiếm của Ares phát sáng rực rỡ, chém xuyên qua không khí với sức mạnh không gì cản nổi.

Keng!

Hai chiến binh gặp nhau giữa không trung, cây đinh ba của Lãng và thanh kiếm của Ares đụng nhau, phát ra một t·iếng n·ổ kinh hoàng.

Rầm!

Sức mạnh của nước và lửa giao thoa, tạo nên một v·ụ n·ổ ánh sáng chói lòa. Mặt đất rung chuyển, sóng nước và lửa tung bay khắp nơi, tạo thành những cơn gió mạnh mẽ cuốn đi tất cả.

Lãng và Ares đều bị đẩy lùi bởi sức mạnh của nhau, nhưng cả hai không ngã. Bọn hắn đứng vững trên mặt đất, mắt nhìn thẳng vào đối phương, không ai chịu nhường ai.

Lãng nắm chặt cây đinh ba, ánh mắt sắc lạnh, quyết tâm không để Baldum thoát khỏi sự trừng phạt của mình.

Ares cũng không kém phần quyết tâm, thanh kiếm trong tay hắn rực sáng, chuẩn bị cho cuộc chiến tiếp theo.

Ares nhìn Lãng với ánh mắt đầy khinh miệt, miệng nhếch lên một nụ cười lạnh lùng.

"Chiến binh huyền thoại của Ngư Nhân cũng chỉ đến thế" Hắn nói, giọng đầy châm biếm. Tuy nhiên, nếu để ý kỹ, có thể thấy cánh tay cầm kiếm của Ares đang run lên từng hồi.

Lãng không đáp lại, chỉ nhìn chằm chằm vào đối thủ. Hắn cảm nhận được sự chấn động từ cuộc v·a c·hạm vừa rồi. Cây đinh ba trong tay Lãng vẫn vững chắc, không có dấu hiệu dao động.

Chương 109: Nước Và Lửa (1)