Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ta Sáng Tạo Chủng Tộc
Unknown
Chương 118: Tin Đồn
“Hãy đi theo ánh sáng của Trường Sinh Tinh Thần, nó sẽ dẫn lối ngươi tới các Ngư Nhân” Trần Ý nói.
Con rùa khổng lồ lúc này đã bị ánh sáng thánh khiết tẩy rửa, cái mai rùa màu đen của nó đã trở thành màu bạch ngọc, toàn thân phát ra ánh sáng màu vàng thần thánh.
Dường như trở thành sứ giả của Thần tại thế giới này.
Rùa Ước Nguyện chăm chú gật đầu.
“Thưa Thần, ta sẽ không để ngài thất vọng”
…
Trên mặt biển bao la, con tàu Ngư Tiên lướt đi giữa những con sóng dữ dội, mang theo nỗi đau mất mát của các Ngư Nhân. Bầu trời u ám phản chiếu tâm trạng của bọn hắn, như một lớp màn che phủ sự hy vọng.
Hy vọng đã mất đi cùng với Triều Thần Quốc.
Đột nhiên, từ dưới đại dương sâu thẳm, một bóng hình vĩ đại nổi lên. Đó là Rùa Ước Nguyện, với vỏ rùa khổng lồ ánh lên sắc vàng thần bí, lấp lánh dưới ánh sáng yếu ớt của mặt trời.
Hải Phong và Ngọc Vũ, cả hai đều nhạy bén, lập tức nhận ra sự hiện diện của sinh vật huyền thoại này.
Nỗi sợ hãi lan tỏa khắp con tàu khi hình ảnh con rùa vĩ đại chầm chậm tiến đến. Những Ngư Nhân nhìn nhau, trong ánh mắt họ là sự hoang mang.
“Là nó, con rùa khổng lồ từng bị Thủy Tổ Thần phong ấn dưới đáy biển sâu” Hải Phong kh·iếp sợ nói.
“Tại sao nó có thể thoát khỏi phong ấn của Thần! Không lẽ nó muốn tìm đến chúng ta trả thù” Ngọc Vũ cũng chấn kinh nói.
Bàn tay bất giác đổ mồ hôi ướt nhẹp.
“Con rùa đó? Không lẽ là con rùa trong câu chuyện đã kể” Lãng kinh nghi nhìn hình dáng khổng lồ của Rùa Ước Nguyện.
Trong câu chuyện kể về hành trình tìm ra tân lục địa của đoàn tàu Ngư Tiên, có một điểm nổi bật đó là đoàn tàu Ngư Tiên gặp một con rùa khổng lồ, nó hung ác biến một vùng biển tràn ngập xác tàu.
Dù là thủy thủ gan dạ nhất cũng chỉ làm con mồi trong miệng nó, nhưng là khi đoàn tàu Ngư Tiên g·ặp n·ạn, Thủy Tổ Thần đã giáng lâm t·rừng t·rị con rùa hung ác này.
“Binh lính, chuẩn bị!” Lãng không khỏi liếc mắt về phía sau, hô to.
Hắn phải chuẩn bị bất cứ lúc nào con rùa khổng lồ này cũng có thể t·ấn c·ông con tàu Ngư Tiên.
Trên biển, khi con rùa khổng lồ nổi lên, những Ngư Nhân ban đầu đầy hoảng sợ, tưởng rằng sinh vật vĩ đại này sẽ t·ấn c·ông họ.
Nhưng rồi, giọng nói trầm bổng của Rùa Ước Nguyện vang lên, như một bản nhạc huyền bí chạm đến tận đáy lòng họ: "Ta được Thuỷ Tổ Thần ban mệnh lệnh dẫn dắt các Ngư Nhân đến vùng đất mới"
Những lời này như ánh sáng le lói giữa bóng tối của nỗi đau mất mát. Sự hoang mang và sợ hãi dần tan biến, nhường chỗ cho cảm xúc mãnh liệt.
Các Ngư Nhân, với đôi mắt ngấn lệ, khóc nấc lên. Họ nhận ra rằng, mặc dù Triều Thần Quốc đã mất, nhưng không phải tất cả đã kết thúc.
"Thuỷ Tổ Thần không bỏ rơi chúng ta" Ngọc Vũ nói trong nước mắt, giọng vang lên.
"Chúng ta có cơ hội để bắt đầu lại, để tìm về sức mạnh của chính mình"
Hải Phong gật đầu, ánh mắt sáng lên. "Thủy Tổ Thần luôn quan sát chúng ta"
Rùa Ước Nguyện từ từ gật đầu, như để khẳng định những gì bọn hắn nói.
"Các Ngư Nhân hãy theo ta, ta sẽ dẫn đường đến nơi mà hy vọng có thể hồi sinh. Nơi mà các ngươi có thể xây dựng lại giấc mơ của mình"
Rùa Ước Nguyện chầm chậm tách khỏi mặt biển, tạo thành một con đường ánh sáng lấp lánh dẫn dắt các Ngư Nhân tiến về vùng đất bí ẩn dưới đáy biển.
Sơ Đại nhớ tới ngày đầu tiên gặp Thủy Tổ Thần, hắn dâng lên thành kính, chắp tay cầu nguyện, giọng nói vang lên như một lời nguyện ước sâu sắc: "Nguyện Thuỷ Tổ Thần luôn phù hộ Ngư Nhân, ban cho chúng ta sức mạnh và hy vọng"
Những hoàng tử, với ánh mắt đầy cảm xúc, cũng cùng nhau chắp tay, lặp lại lời cầu nguyện của Sơ Đại.
"Nguyện cho chúng ta được che chở, dẫn dắt trên con đường mới" Bọn hắn nhìn về phía con rùa khổng lồ, cảm nhận được sự hiện diện thiêng liêng của Thuỷ Tổ Thần.
Toàn bộ Ngư Nhân đứng lại, hàng trăm ánh mắt cùng hướng về phía trước, cùng nhau cầu nguyện với một tâm thế đồng nhất.
“Nguyện cho Ngư Nhân được Thủy Tổ Thần soi sáng con đường tăm tối”
…..
Trên biển, một Xích Lang Nhân trôi nổi, lênh đênh giữa những con sóng dữ dội. Hắn cảm thấy sự sống dần lịm tắt, thân thể kiệt sức và lạnh lẽo.
"Chẳng lẽ ta sẽ c·hết ở đây?" Hắn tự hỏi, đôi mắt mờ dần đi.
Bỗng nhiên, từ dưới mặt nước, một hình bóng khổng lồ hiện lên. Con rùa khổng lồ, to lớn và uy nghi, từ từ nổi lên mặt nước, ánh sáng thánh khiết bao phủ quanh nó.
Xích Lang Nhân mở mắt, ngạc nhiên nhìn con rùa khổng lồ.
"Đây là...?" Hắn lẩm bẩm, không tin vào mắt mình.
Con rùa khổng lồ tiến lại gần, đôi mắt hiền từ nhìn Xích Lang Nhân.
"Ngươi muốn ước điều gì, hả nhân loại?" Con rùa hỏi, giọng nói trầm ấm và đầy uy lực.
Xích Lang Nhân không thể tin vào tai mình. Hắn cảm thấy lòng mình tràn đầy hy vọng mới.
"Thật vậy sao?" Hắn hỏi, giọng run run: "Ngươi sẽ thực hiện điều ước của ta?"
Con rùa khổng lồ gật đầu.
"Hãy nói điều ngươi mong muốn nhất"
Xích Lang Nhân suy nghĩ trong giây lát, rồi nói: "Ta ước được trở về Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, nơi ta thuộc về"
Con rùa khổng lồ mỉm cười.
"Điều ước của ngươi sẽ trở thành hiện thực" Nó nói. Ánh sáng từ con rùa tỏa ra, bao bọc lấy Xích Lang Nhân.
Trong nháy mắt, Xích Lang Nhân cảm thấy một luồng năng lượng mạnh mẽ kéo mình ra khỏi biển.
Hắn biến mất khỏi mặt nước, và khi mở mắt ra, hắn đã đứng trên đất liền của Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, an toàn và lành lặn. Hắn nhìn quanh, nhận ra mình đã trở về quê hương.
Xích Lang Nhân nhìn ra biển, thấy hình bóng của con rùa khổng lồ biến mất trong ánh sáng rực rỡ.
"Cảm ơn" Hắn thầm nói, lòng tràn đầy sự biết ơn.
Rùa Ước Nguyện đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, mang lại hy vọng và cứu sống một kẻ g·ặp n·ạn. Nó tiếp tục cuộc hành trình của mình, sẵn sàng giúp đỡ những ai cần đến sự giúp đỡ của nó.
….
Tin tức về Rùa Ước Nguyện lan truyền nhanh chóng khắp Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, như một cơn lốc mang theo hy vọng và sự kỳ diệu.
Những câu chuyện về một con rùa khổng lồ, với ánh sáng thánh khiết, sẵn sàng thực hiện những điều ước và cứu giúp những ai g·ặp n·ạn trên biển, trở thành chủ đề nóng bỏng nhất.
Những chiến binh Xích Lang Nhân, vốn dĩ kiêu ngạo và bất khuất, nay lại bị lôi cuốn bởi sức mạnh huyền bí của Rùa Ước Nguyện.
Các công tử, tiểu thư, và cả những binh sĩ dưới chân thành đều bàn tán sôi nổi về phép màu này.
Ai cũng muốn biết liệu điều ước của mình có thể trở thành hiện thực nhờ sự xuất hiện của sinh vật huyền thoại này hay không.
Trong cung điện, các quan chức cao cấp, kể cả Dabi, đều bị tin tức này làm cho chú ý.
Dabi ngồi trên ngai vàng, ánh mắt sắc lạnh nhưng không che giấu được sự tò mò.
"Rùa Ước Nguyện... thật là một chuyện lạ lùng" Hắn thì thầm, đôi môi nhếch lên một nụ cười đầy toan tính.
Ares, đứng bên cạnh, nhướng mày.
"Có thể là một câu chuyện hoang đường" Hắn nói, giọng đầy hoài nghi.
"Nhưng nếu thật sự tồn tại, sức mạnh đó có thể được chúng ta lợi dụng"
Dabi gật đầu, ánh mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
"Phải. Chúng ta cần biết rõ hơn về sinh vật này và tìm cách kiểm soát nó. Rùa Ước Nguyện có thể là chìa khóa để thay đổi cục diện của tất cả, nếu Ngư Nhân tìm được nó, bọn hắn sẽ làm nên chuyện nào đó gây nguy hại cho Vĩnh Hằng Hỏa Quốc"