Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ta Sáng Tạo Chủng Tộc
Unknown
Chương 121: Phân Bố Quyền Lực
Ares quay sang Côn, giọng nói trầm ấm nhưng đầy quyền lực:
"Côn, ngươi đã làm rất tốt trong những năm qua. Nhờ vào tài thuyết giáo của ngươi, ta đã tụ tập được rất nhiều thế lực và gia tăng sức mạnh cho phe ta. Ngươi xứng đáng nhận được sự khen thưởng"
Côn cúi đầu, đôi mắt lấp lánh niềm tự hào nhưng không dám biểu lộ ra ngoài quá rõ ràng.
Hắn đáp: "Thưa ngài, tất cả những gì tôi làm đều là vì ngài và vì tương lai của Vĩnh Hằng Hỏa Quốc. Tôi chỉ là một công cụ trong tay ngài, và sẽ luôn sẵn sàng phục vụ ngài hết mình"
Ares ngắm nhìn Côn, trong lòng cảm thấy hài lòng với biểu hiện của hắn.
Với Ares, Côn chỉ là một con c·h·ó Ngư Nhân trung thành. Không có hắn, Côn đã sớm c·h·ế·t trong tay Xích Lang Nhân khác, không thì cũng là nô lệ bị buôn bán.
Côn đã phản bội Ngư Nhân, hiện tại không còn nơi nào dành cho hắn dung thân, ngoài dưới trướng Chiến Vương Ares vĩ đại là ta.
Ares mỉm cười.
Những lời thuyết giáo của Côn đã thuyết phục được nhiều kẻ mạnh mẽ gia nhập phe Ares, giúp hắn đối đầu và chiến thắng trong nhiều trận chiến tranh giành quyền lực với Dabi.
Ares đứng dậy, bước đến bên Côn và đặt tay lên vai hắn, một cảm giác ớn lạnh từ trên vai truyền tới khiến cho hắn run rẩy.
Ares nói tiếp: "Côn, ta muốn ngươi tiếp tục nhiệm vụ của mình. Thuyết phục thêm nhiều người gia nhập phe ta, củng cố sức mạnh của chúng ta. Ta tin tưởng ngươi và biết rằng ngươi sẽ không làm ta thất vọng. Đúng không?"
Côn cúi đầu lần nữa. Hắn biết rằng mình đã không có đường lui, hắn cũng sẽ không ngừng nỗ lực để phục vụ Ares và đạt được mục tiêu của mình.
Hắn sẽ vượt qua Lãng, hắn sẽ thay đổi tất cả.
Côn nghĩ thầm: "Ares là người mạnh mẽ và quyền lực. Với hắn, ta sẽ có thể vươn lên đỉnh cao, và cùng hắn xây dựng một Vĩnh Hằng Hỏa Quốc vĩ đại hơn bao giờ hết"
….
Côn đứng trên một bục gỗ, giữa quảng trường của Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, xung quanh là đám đông Xích Lang Nhân và các chiến binh. Ánh mắt của họ đều đổ dồn về phía hắn, chờ đợi từng lời nói từ người thuyết giáo tài ba.
Côn nâng cao giọng, âm thanh vang dội khắp quảng trường:
"Hỡi các chiến binh vĩ đại của Vĩnh Hằng Hỏa Quốc! Hãy lắng nghe ta! Chúng ta đã trải qua những trận chiến khốc liệt, và trong những cuộc đối đầu đó, người đã dẫn dắt chúng ta đến chiến thắng không ai khác chính là Chiến Vương Ares!"
Đám đông ồn ào, nhiều ánh mắt nghi ngờ nhưng cũng có những ánh mắt tò mò và sẵn sàng lắng nghe.
Côn tiếp tục:
"Hỏa Vương Dabi tuy đã có những chiến công huy hoàng trong quá khứ, nhưng hãy nhìn lại trận chiến gần đây! Chính Ares mới là người đã chỉ huy chúng ta, đã đứng lên trước hiểm nguy và dẫn dắt chúng ta đánh bại Sơ Đại và Ngư Nhân!"
Trông thấy mọi người chăm chú lắng nghe, hắn thừa lúc sắt còn nóng tiếp tục rèn.
"Hỏa Vương Dabi có thể đã làm nhiều điều, nhưng liệu có phải là hắn luôn ở tiền tuyến? Hay là hắn đã để lại cho Chiến Vương Ares gánh vác trọng trách nặng nề nhất? Chính Chiến Vương Ares đã không ngần ngại hy sinh, không ngần ngại chiến đấu vì tương lai của Vĩnh Hằng Hỏa Quốc!"
Côn nói tiếp: " Chiến Vương Ares là người đã dốc lòng vì chúng ta, không chỉ là một chiến binh dũng cảm mà còn là một nhà lãnh đạo với tầm nhìn. Hắn đã đưa chúng ta đến những chiến thắng mà không ai ngờ tới. Chiến Vương Ares là ánh sáng dẫn đường, là người chúng ta cần tôn vinh và tin tưởng!"
Những lời của Côn bắt đầu thấm vào tâm trí của đám đông. Sự nghi ngờ dần tan biến, thay vào đó là sự tôn kính và ngưỡng mộ dành cho Ares.
Đại bộ phận người không tham gia cuộc chiến với Ngư Nhân cho nên không nắm rõ sự tình.
Nhưng là những Xích Lang Nhân tham gia đều đã chứng kiến Ares đã tạo nên bước ngoặt lớn cho chiến thắng của Vĩnh Hằng Hỏa Quốc.
“Trận chiến lúc đó ta tận mắt chứng kiến Chiến Vương Ares đã thay đổi tình thế cuộc chiến”
“Nếu không có Chiến Vương Ares quyết đoán, có lẽ Vĩnh Hằng Hỏa Quốc chúng ta đã chấp nhận thua cuộc”
“Thật sao? Ta chưa từng nghe ai nói về chiến công này của Ares”
“Có thể là bên phía Hỏa Vương không muốn để chiến công lấn chủ của Ares lộ ra ánh sáng”
Côn có thể cảm nhận được sự thay đổi này và biết rằng mình đã thành công.
Côn hô to: "Hỡi các chiến binh của Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, hãy cùng ta tôn vinh Ares, người lãnh đạo thực sự của chúng ta! Hãy cùng nhau xây dựng một tương lai vĩ đại dưới sự dẫn dắt của hắn!"
“Ủng hộ Chiến Vương Ares!”
Đám đông reo hò, tiếng hô vang dội khắp quảng trường.
….
Các chiến binh và tướng lĩnh trung thành với Dabi đều nhận ra sự thay đổi. Bọn hắn nhìn thấy sự suy yếu của Hỏa Vương và cảm nhận được sự bất ổn.
Trong khi đó, thế lực của Ares không ngừng lớn mạnh. Chiến Vương Ares đã nắm bắt thời cơ, chiêu mộ thêm nhiều chiến binh và mở rộng tầm ảnh hưởng của mình.
Một tướng lĩnh thân cận với Dabi nói nhỏ với một đồng đội:
"Hỏa Vương vẫn chưa hồi phục. Nếu tình hình này kéo dài, chúng ta sẽ rơi vào tình thế bất lợi hoàn toàn. Thế lực của Ares ngày càng lớn mạnh, và chúng ta không thể chống lại hắn nếu Hỏa Vương không thể trở lại như xưa"
“Đừng nói nhảm, tại Vĩnh Hằng Hỏa Quốc chỉ có một vị vua đó là Hỏa Vương Dabi” Baldum trừng mắt nói.
Tên tướng lĩnh kia hoảng sợ im lặng.
“Cứ để bọn hắn tiếp tục lớn mạnh không phải là biện pháp, sẽ có lúc Ares đủ lực lượng lật đổ Hỏa Vương” Tướng lĩnh khác lên tiếng.
“Chúng ta phải chờ mệnh lệnh từ Hỏa Vương”
Tất cả im lặng.
….
Khi con đường tu luyện được khai phá và Tir trở thành người tu hành đầu tiên, Trần Ý đứng trong thánh địa ánh sáng của mình, ánh mắt xa xăm nhìn xuống thế giới vĩ mô.
Một cơn gió lạnh thổi qua, làm lay động những chiếc lá của cây cổ thụ linh thiêng bên cạnh, như báo hiệu một sự thay đổi lớn lao đang đến.
“Thế giới này... đã có một sự biến hóa to lớn” Trần Ý quan sát. “Tất cả quy tắc và sinh mệnh đang tiến thêm một bước ngưng thực”
Hắn có thể cảm nhận được nguồn năng lượng mạnh mẽ từ Tir, người đầu tiên khai phá con đường tu luyện.
Tir như một ngọn đuốc sáng, tỏa ra ánh sáng dẫn đường cho những sinh mệnh khác. Cơ thể Tir dần dần phát ra một luồng sáng màu ngọc bích, biểu hiện của việc thăng hoa trong sinh mệnh.
Sự hòa hợp giữa trí tuệ, sinh mệnh và hy vọng trong người hắn trở nên rõ ràng và mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Trần Ý nhìn thấy những sinh mệnh khác bắt đầu cảm nhận được sự thay đổi này. Từ những ngọn núi cao, những dòng sông sâu, đến những vùng đất xa xôi, tất cả đều bị ảnh hưởng bởi luồng năng lượng mới.
Những sinh vật vốn chỉ biết sinh tồn theo bản năng, giờ đây cũng bắt đầu nhận ra tiềm năng tu luyện trong bản thân mình.
Trần Ý đứng lặng yên, trong tâm trí ngập tràn những suy tư về con đường tu luyện mới khai phá.
Hắn tự hỏi: “Liệu con đường này có thể mang ra ngoài thế giới vĩ mô, để những sinh mệnh bên ngoài cũng có thể tu hành hay không?”
Ý tưởng này làm hắn phấn khích, bởi vì nếu thành công, nó sẽ là một bước tiến đột phá, mang lại lợi ích không chỉ cho các sinh mệnh trong thế giới vĩ mô mà còn giúp hắn cải biến tất cả, cải biến cả lực lượng của hắn.
Hắn quyết định thử nghiệm. Hắn cố gắng dẫn dắt luồng năng lượng này ra ngoài thế giới vĩ mô, để thử nghiệm việc tu luyện trong môi trường Trái Đất.
Tuy nhiên, sau nhiều giờ nỗ lực, Trần Ý nhận ra rằng luồng năng lượng không thể vượt qua ranh giới giữa thế giới vĩ mô và thế giới thực.
Mọi cố gắng của hắn đều gặp phải một lực cản vô hình, như thể hai thế giới này hoàn toàn tách biệt, không thể giao thoa.
Hắn cảm nhận được sự khác biệt về bản chất giữa hai thế giới, một sự ngăn cách sâu sắc mà ngay cả quyền hành tối thượng cũng không thể phá vỡ.
“Không được” Trần Ý thở dài, trong lòng tràn ngập nỗi thất vọng.
“Con đường tu luyện này chỉ có thể tồn tại trong thế giới vĩ mô, nơi mà các quy tắc và sinh mệnh đã được định hình theo một cách đặc biệt”