Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 127: Tàn Sát

Chương 127: Tàn Sát


Miquellin vỗ đầu con bồ câu trắng đậu trên vai, nở một nụ cười nhẹ nhàng, mái tóc màu đỏ bị gió đêm thổi tung bay, bề ngoài đẹp như thiên thần, hắn thì thầm: "Bữa tối của ngươi đã đến"

Sinh vật nhỏ bé, dịu dàng biến hình gầm lên, khiến không gian rung chuyển. Từ con bồ câu trắng nhỏ, nó biến thành một con T-Rex khổng lồ, bộ da vảy sần sùi lấp lánh dưới ánh trăng.

Rầm!

Khi bàn chân khổng lồ của nó chạm xuống sàn tàu, toàn bộ con tàu chấn động mạnh, gỗ kêu răng rắc dưới sức nặng khủng kh·iếp.

Những tên hải tặc chưa kịp phản ứng, mặt mày tái nhợt, ánh mắt tràn ngập kinh hãi. Tiếng gầm của con T-Rex vang vọng.

Chiếc miệng khổng lồ của T-Rex há rộng, lộ ra những chiếc răng sắc nhọn như dao cạo. Với một cú vồ mạnh mẽ, nó tóm lấy một nhóm hải tặc vừa xuất hiện vì tiếng ồn.

“Sao lại có khủng long ở đây!” Tên hải tặc hai mắt mở trừng, hắn không nghĩ tới làm sao có một con T-Rex khổng lồ không một tiếng động xuất hiện ở trên tàu, chưa đợi hắn hoảng hồn, hắn đã bị nó tóm lấy.

“Aaaaaaaa!”

Tiếng xé thịt, tiếng hét thảm thiết vang lên cùng lúc. Máu và mảnh vụn gỗ bắn tung tóe khắp nơi.

Một mảng lớn của con tàu bị nó cắn đứt, mảnh gỗ rơi lả tả như tuyết giữa mùa đông.

Răng rắc!

Nhìn cảnh tượng tàn khốc trước mắt, Miquellin không cảm thấy bất kỳ sự hối tiếc nào.

"Đây là cái giá mà các ngươi phải trả" Hắn nghĩ. Trái tim hắn rắn rỏi như thép, không chút mềm lòng.

Bọn hải tặc nhanh chóng tổ chức lại, cố gắng t·ấn c·ông T-Rex. Nhưng với kích thước khổng lồ và sức mạnh vượt trội, con T-Rex trở thành một cơn ác mộng sống.

Nó quét đuôi mạnh mẽ, hất văng vài tên hải tặc xuống biển, biến chúng thành mồi cho những sinh vật biển đói khát.

Một tên hải tặc, mắt trợn trừng, hét lớn: "Chúng ta phải làm gì bây giờ?"

Một tên khác, người lãnh đạo, cố gắng giữ bình tĩnh, ra lệnh: "Dùng dây thừng! Trói chân nó lại!

Những tên hải tặc khác cố gắng sử dụng dây thừng và móc để trói buộc con quái vật, nhưng T-Rex chỉ cần một cú giật mạnh đã xé toạc mọi dây thừng, biến mọi nỗ lực của chúng thành vô vọng.

Từng bước chân của nó như những tiếng sấm, mỗi cú vồ như một cơn bão hủy diệt.

"C·hết tiệt, quái vật khổng lồ này ở đâu ra?” Những ý nghĩ chạy loạn trong đầu đám hải tặc, làm trái tim bọn hắn đập thình thịch như muốn vỡ tung.

Bọn hải tặc lao tới, cố gắng dùng dây thừng để trói buộc T-Rex. Chúng leo lên cột buồm, ném móc sắt vào người con quái vật.

Một tên hải tặc khác cầm lao, run rẩy nhưng cố gắng ném mạnh vào cổ T-Rex. Tuy nhiên, ngọn giáo chỉ găm vào da nó như những cây kim nhỏ, không thể xuyên qua lớp vảy dày cộp.

Con T-Rex chỉ cần một cú giật mạnh đã xé toạc mọi dây thừng, khiến bọn hải tặc bị hất văng ra xa.

Một tên hải tặc không kịp chạy, bị quét trúng và r·ơi x·uống b·iển, kêu thét trong tuyệt vọng.

Khi hắn cố gắng trèo lên lại con tàu, Miquellin trong tay ngưng tụ ra những thanh mâu bằng nước biển, hắn phất tay.

Vùn vụt!

Những thanh mâu đâm xuyên qua người đám hải tặc, bọn chúng r·ơi x·uống b·iển, biến mặt biển màu đen trong đêm có thêm màu đỏ của máu.

Miquellin búng tay, ngọn lửa nhỏ rơi xuống mặt sàn, ngọn l·ửa b·ùng l·ên dữ dội, cắn nuốt đám hải tặc đang cố chống đỡ T-Rex.

Bọn hải tặc vô vọng ngẩng đầu nhìn con T-Rex khổng lồ, ở xung quanh là biển lửa đang cắn nuốt bọn hắn.

“Ông trời của ta ơi, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Bọn hắn không hiểu những thứ này là từ đâu đến, dường như chúng là sức mạnh của thần linh rơi xuống thế gian.

Miquellin dùng sức mạnh của thần linh trừng phạt đám hải tặc, sự chênh lệch như trời và đất giữa sinh mệnh nhị giai và sinh mệnh vô giai.

Con T-Rex vung chân mạnh mẽ, đạp nát sàn tàu dưới chân nó. Một nhóm hải tặc khác cố gắng t·ấn c·ông từ phía sau, nhưng khi chúng tiến lại gần, chiếc đuôi khổng lồ của nó quét ngang, hất văng bọn chúng ra xa như những chiếc lá.

“Răng rắc!” Tiếng xương gãy răng rắc, tiếng la hét thảm thiết vang vọng khắp không gian.

Một tên hải tặc dũng cảm, hay đúng hơn là tuyệt vọng, leo lên cao hơn, cố gắng nhảy xuống lưng con quái vật.

Nhưng trước khi hắn kịp chạm vào T-Rex, một cú vồ mạnh mẽ từ chiếc chân khổng lồ đã nghiền nát hắn. Mặt đất ướt đẫm máu, những mảnh vụn thịt và xương văng tứ tung.

Một tên hải tặc khác, trong tình cảnh tuyệt vọng, nghĩ thầm: "Mình sẽ c·hết ở đây sao? Mình chưa bao giờ nghĩ tới việc này. Ta cần phải sống, phải thoát khỏi nơi đây!"

Nhưng nỗi sợ hãi làm t·ê l·iệt mọi suy nghĩ logic của hắn, hắn đứng đó, mắt mở to, run rẩy trước cảnh tượng kinh hoàng.

Khi trận chiến dần đi đến hồi kết, những tên hải tặc cuối cùng, những kẻ may mắn sống sót, run rẩy nhìn con T-Rex. Sự hoảng loạn tràn ngập trong ánh mắt chúng.

"Không, không thể nào!" Một tên hải tặc lẩm bẩm, cố gắng lùi lại. Nhưng con quái vật không cho hắn cơ hội, với một cú vồ cuối cùng, chiếc miệng khổng lồ của nó nuốt chửng hắn, không để lại dấu vết gì.

….

Furia, đang nằm trên giường trong cabin của mình, say ngủ sau một đêm dài chè chén, đột ngột b·ị đ·ánh thức bởi tiếng động ồn ào và tiếng la hét.

Hắn cau mày, giọng nói ngái ngủ xen lẫn sự tức giận: “Là tên nào dám động tới giấc ngủ của ta?”

Không có ai trả lời. Tiếng động vẫn tiếp tục, càng lúc càng to, khiến hắn không thể chịu nổi.

Furia cảm thấy một sự bất an kỳ lạ lan tỏa trong lòng.

Hắn bước chân say rượu, lảo đảo leo lên boong tàu, mắt nheo lại dưới ánh trăng mờ. Khung cảnh trước mắt khiến hắn không thể tin nổi.

Một con T-Rex khổng lồ đang nuốt chửng đám hải tặc của hắn, miệng nó ngập trong máu và mảnh vụn cơ thể.

Sàn tàu đầy xác c·hết, những tên hải tặc nằm la liệt, một số còn cố gắng chạy trốn nhưng vô ích.

Furia cảm thấy trái tim mình đập loạn nhịp, sự tức giận ban đầu biến mất, thay vào đó là nỗi sợ hãi tột cùng.

“Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra ở đây? Làm sao một con quái vật như vậy lại xuất hiện trên tàu của ta?”

Những câu hỏi không có lời giải đáp hiện lên trong đầu hắn.

“Không thể nào… Không thể nào!” Hắn lẩm bẩm, lòng đầy lo lắng.

“Bọn chúng không thể nào chống lại được thứ này. Chúng ta sẽ c·hết hết mất” Nỗi sợ hãi lan tỏa khắp cơ thể hắn, khiến hắn cảm thấy run rẩy từ đầu đến chân.

Furia cố gắng lấy lại bình tĩnh, nhưng giọng nói của hắn vẫn run run khi ra lệnh cho đám hải tặc còn sống sót: “Lấy v·ũ k·hí! Chúng ta phải chiến đấu! Chúng ta không thể để con quái vật này tiêu diệt hết!”

Nhưng khi hắn nhìn vào mắt những người dưới quyền mình, hắn thấy rõ sự hoảng loạn và tuyệt vọng. Bọn hắn cũng không biết làm gì, chỉ còn biết nghe theo mệnh lệnh trong tuyệt vọng.

Furia nắm chặt thanh kiếm của mình, ánh mắt quyết liệt dù lòng vẫn đầy sợ hãi.

“Nếu phải c·hết, ta sẽ c·hết trong danh dự, chiến đấu tới hơi thở cuối cùng”

Hắn lao vào con T-Rex, mặc kệ sự sợ hãi trong lòng.

Với sự linh hoạt đáng kinh ngạc, hắn né tránh những cú quất đuôi và cú vồ khủng kh·iếp của con quái vật.

Mỗi cú vồ của nó đều là một c·ái c·hết kinh hoàng đối với những tên hải tặc không may mắn, thân xác bị nghiền nát cùng với những mảnh gỗ vỡ vụn từ boong tàu.

Furia nhìn quanh, cảm nhận sự kinh hoàng lan tỏa trong lòng đám hải tặc.

Hắn hét lên để cố gắng giữ tinh thần: "Chiến đấu đi, nếu không muốn c·hết!"

Nhưng những lời nói đó chỉ như gió thoảng qua tai bọn hắn, vì sự hoảng loạn đã chiếm lấy tâm trí bọn hắn.

Thân pháp hắn dẻo dai và nhanh nhẹn không ngờ, Furia sử dụng móc câu, ném lên và đu vào thân mình con T-Rex.

Thanh kiếm rực lửa của hắn lóe sáng, đâm thẳng vào lớp da dày như thép của con quái vật. Tiếng thép vang lên khi lưỡi kiếm đâm vào, làm con T-Rex gầm lên trong đau đớn.

Gào!

Chương 127: Tàn Sát