Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ta Sáng Tạo Chủng Tộc
Unknown
Chương 130: Đảo Hải Tặc
Thành phố trên đảo nằm sâu trong lòng đảo, con đường từ cảng dẫn thẳng vào trung tâm thành phố, được lát bằng đá sỏi cũ kỹ.
Những ngôi nhà làm bằng gỗ và đá xếp chồng lên nhau, mái nhà lợp bằng cỏ tranh hoặc gỗ mục, tạo nên một khung cảnh vừa lãng mạn vừa nguy hiểm.
Cờ hải tặc treo khắp nơi, từ những cột cờ cao đến những quán rượu nhỏ, tạo nên một không khí đậm chất hải tặc.
Chợ đêm tại đảo đầu lâu là nơi tập trung các hoạt động buôn bán, từ v·ũ k·hí, lương thực, đến những món hàng hiếm có.
Những quầy hàng bày biện đủ loại, những tên hải tặc mặc áo khoác dài, đội mũ rộng vành, mặt che kín bởi khăn quàng, đôi mắt sắc bén quan sát từng khách hàng.
Tiếng mặc cả, tiếng cười nói, còn có mắng chửi vang lên rộn ràng.
Những quán rượu đông đúc, ánh đèn vàng leo lắt chiếu rọi qua những ô cửa sổ nhỏ. Tiếng cười đùa, tiếng chạm ly, tiếng nhạc cụ vang lên, tạo nên một khung cảnh náo nhiệt.
Những tên hải tặc ngồi xung quanh bàn, chia sẻ những câu chuyện phiêu lưu, những chiến tích oai hùng, và những giấc mơ về kho báu.
Trong không gian mờ mịt của bến cảng, tiếng gió rít qua những con tàu lặng lẽ treo cờ đầu lâu, Fear, thuyền trưởng của một tàu hải tặc khét tiếng, cất tiếng quát vang: "Cẩn thận đừng làm hỏng hàng hóa của ta!"
Âm thanh sắc lạnh của hắn làm cả đám hải tặc giật mình, chúng nhanh chóng tuân lệnh, đưa những Ngư Nhân bị xích sắt còng chặt chân tay đi thành hàng dài.
Những bước chân nặng nề của Ngư Nhân vang lên tiếng cọt kẹt trên sàn gỗ, ánh mắt của họ tràn ngập sự cam chịu và tuyệt vọng.
Bị đối xử như hàng hóa vô tri, từng cái xích sắt nặng nề như đang nghiền nát linh hồn tự do của họ.
Trong lòng họ, từng ký ức về biển khơi tự do, về những ngày tháng yên bình dưới ánh nắng mặt trời, giờ đây trở nên xa vời và đau đớn.
Họ tự hỏi liệu có ai còn nhớ đến họ, liệu có ai còn đang tìm kiếm họ giữa biển cả mênh mông này.
Phía sau, những nữ Ngư Nhân được đối xử tốt hơn, nhưng sự ưu ái đó chỉ là một màn kịch của sự tàn nhẫn.
Họ bị nhốt trong những cái lồng sắt chắc chắn, ánh mắt tràn đầy nỗi sợ hãi và kinh hoàng. Từng cánh tay mảnh mai cố gắng bám víu vào những thanh sắt lạnh lẽo, như muốn tìm kiếm một chút hy vọng mong manh giữa đêm tối vô tận.
Một cô gái với mái tóc xanh biếc, đôi mắt long lanh như nước biển, khẽ thầm thì cầu nguyện cho một phép màu, nhưng là giọng nói ấy chỉ vang vọng trong tuyệt vọng.
Hải tặc bắt đầu chất những cái lồng lên xe ngựa, từng cái một, như đang chất những món hàng quý giá.
Những con ngựa hùng hổ thở phì phì, móng chân cào mạnh trên nền đất, sẵn sàng kéo theo sự đau khổ của những sinh linh bị cầm tù.
Fear đứng nhìn, ánh mắt lạnh lùng không chút thương cảm. Hắn chỉ thấy trước mắt là những món lợi nhuận khổng lồ, là sự giàu sang vô tận.
Xe ngựa lăn bánh qua những con đường đá u ám, kéo theo những cái lồng chứa Ngư Nhân bị cầm tù.
Bầu không khí trên đảo đầu lâu trở nên ngột ngạt với mùi h·ôi t·hối của rác rưởi và mùi chua của rượu rẻ tiền.
Những kẻ say rượu lảo đảo qua lại, mắt đỏ ngầu, môi mấp máy những lời lảm nhảm không rõ nghĩa.
Đôi mắt đen láy của Ngư Nhân nhìn qua các khe hở trong lồng sắt, chứng kiến cảnh tượng hỗn loạn trước mặt, lòng tràn ngập nỗi tuyệt vọng và sợ hãi.
Khi xe ngựa dừng lại trước một quán rượu lớn, thuyền phó Hungry nhảy xuống, mở cửa cho Fear.
Fear bước vào, dáng người cao lớn và khí thế áp đảo. Bên trong quán rượu, không gian mờ ảo bởi khói thuốc bay khắp nơi, những làn khói cuồn cuộn như những con rắn độc len lỏi khắp phòng.
Tiếng cười nói, la hét vang dội, những tên hải tặc sừng sỏ say xỉn, lớn tiếng hô hào chơi trò chơi.
Tâm trạng của Fear phức tạp. Hắn vừa cảm thấy tự hào với chiến lợi phẩm mình mang về, vừa khinh bỉ những kẻ say xỉn kia.
"Những tên ngốc này, chỉ biết say rượu và đắm mình trong t·huốc p·hiện" Fear thầm nghĩ. Nhưng hắn cũng hiểu rằng, chính những kẻ này là lực lượng giúp hắn duy trì quyền lực và sự tàn bạo trên biển.
Trước mặt, một đám hải tặc tụ tập quanh một cái bàn, hò hét và cá cược. Ánh đèn dầu leo lét chiếu sáng gương mặt hằn lên những vết sẹo của chúng, đôi mắt sáng lên đầy thách thức và hung hãn.
Hungry theo sau Fear, đôi mắt sắc lạnh của hắn quét qua quán rượu. Hắn biết rõ vị trí của mình, luôn là cái bóng trung thành theo sau thuyền trưởng.
Nhưng trong lòng hắn cũng có những tham vọng riêng, những toan tính âm thầm mà không ai có thể thấy.
"Một ngày nào đó" Hungry thầm nghĩ: "Ta sẽ không còn phải đứng sau bất kỳ ai"
Trong ánh đèn dầu lờ mờ, quán rượu như một sân khấu của những trận đấu sống còn. Trên chiếc bàn gỗ cũ kỹ, một con dao sáng bóng nằm giữa hai người đàn ông ngồi đối diện nhau, ánh sáng phản chiếu lên lưỡi dao tạo thành những tia sáng lạnh lẽo.
Hai người trừng mắt nhìn nhau, hơi thở gấp gáp, mồ hôi chảy dài trên trán. Đây không chỉ là trò chơi mà còn là trận chiến của sinh mạng.
Trọng tài đứng bên cạnh, tay giơ lên cao, giọng hô to: "Bắt đầu!"
Ngay lập tức, cả hai người đàn ông lao về phía con dao như những con thú săn mồi, đôi mắt cháy bỏng khao khát chiến thắng.
Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, tất cả đều như ngưng đọng, chỉ còn lại âm thanh của hơi thở gấp gáp và tiếng dao vang lên.
Benny, một người đàn ông cơ bắp với đôi mắt lạnh lùng, nhanh như chớp nắm lấy con dao trước khi đối thủ của hắn kịp chạm vào.
Trong nháy mắt, Benny vung tay, lưỡi dao cắt ngang qua cổ người đối diện. Máu bắn ra tung tóe, người đàn ông kia ngã gục xuống bàn, mắt mở trừng trừng, cuộc sống của hắn chấm dứt trong một cú chém.
Đám đông xung quanh bùng nổ tiếng hò reo, những tiếng la hét đầy phấn khích và man rợ: "Hay lắm Benny, đây đã là lần thứ mười ngươi chiến thắng!"
Trò chơi này không chỉ là một cách giải quyết xích mích mà còn là một thước đo bản lĩnh giữa những tên hải tặc.
Khi hai người có mâu thuẫn hoặc chỉ muốn khiêu khích nhau, con dao sẽ được đặt ở giữa cả hai.
Ai nhanh hơn, mạnh hơn sẽ sống, kẻ chậm chạp sẽ c·hết. Người được mời tham gia có thể từ chối, nhưng từ chối có nghĩa là chấp nhận sự khinh thường của tất cả mọi người.
Nội tâm của Benny lúc này đầy sự thỏa mãn và kiêu hãnh. Hắn không chỉ chiến thắng mà còn chứng minh được bản lĩnh của mình trước toàn thể đám đông.
Những tiếng reo hò, những ánh mắt ngưỡng mộ và cả sự sợ hãi trong mắt những kẻ chứng kiến làm lòng hắn dâng trào niềm tự hào.
Người đàn ông gục ngã, máu từ cổ chảy ra thành dòng, thấm ướt mặt bàn. Đôi mắt hắn vẫn mở trừng, như không thể tin vào c·ái c·hết đột ngột và tàn nhẫn này.
Trong khoảnh khắc cuối cùng, có lẽ hắn đã hiểu rằng sự chậm chạp và do dự của mình đã trả giá bằng mạng sống.
Benny đứng dậy, lưỡi dao còn dính máu trong tay, đôi mắt quét qua đám đông. Những kẻ khác nhìn hắn với ánh mắt ngưỡng mộ lẫn sợ hãi.
Hắn biết rằng mình đã củng cố vị thế của mình trong lòng những tên hải tặc, nhưng đồng thời cũng tạo ra thêm nhiều kẻ thù tiềm ẩn.
Trong thế giới tàn bạo này, sự mạnh mẽ là tất cả, nhưng cũng đồng nghĩa với việc phải luôn đề phòng và cảnh giác.
Trong không khí ngột ngạt của quán rượu, tiếng cười nói, la hét vẫn tiếp tục. Những trò chơi, những cuộc đấu tranh sinh tử như vậy là một phần không thể thiếu của cuộc sống hải tặc.