Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 145: Đại Dương Tức Giận

Chương 145: Đại Dương Tức Giận


Sâu dưới lòng đại dương, nơi ánh sáng mặt trời không thể chạm tới, những bọt khí to lớn không ngừng nổi lên từ đáy biển.

Xung quanh là một màu đen tối tĩnh lặng, chỉ có tiếng rì rầm của nước và những sinh vật biển lặng lẽ bơi qua. Nhưng ở đó, trong bóng tối, có một hình dáng khổng lồ đang ẩn mình.

Hình dáng mờ ảo của một con quái thú giống như rồng ngủ say, thân hình đồ sộ và đáng sợ. Những lớp vảy của nó lấp lánh ánh sáng yếu ớt từ các loài sinh vật phát quang nhỏ bé bám trên da.

Đột nhiên, những bọt khí xung quanh quái thú ngừng lại, và từ bóng tối, một bóng người xuất hiện. Người này có mái tóc màu xanh lam như nước biển, mặc một bộ giáp sáng loáng phản chiếu ánh sáng nhạt nhòa dưới lòng đại dương.

Hắn bước đi nhẹ nhàng, như thể từng bước chân của hắn hòa quyện với dòng nước.

Người đó tiến tới gần con quái thú, đôi mắt sáng như sao trong màn đêm. Hắn thì thầm, giọng nói như làn sóng lướt qua tai: "Đã tới lúc đại dương trừng phạt những kẻ xâm phạm"

Lời nói của hắn như một mệnh lệnh, vọng ra khắp đại dương. Con quái thú, như nghe thấy lời gọi của vị thần biển, từ từ mở mắt ra.

Đôi mắt nó phát sáng, rực rỡ như ngọn đuốc trong bóng tối. Mỗi cái chớp mắt của nó khiến nước biển xung quanh rung chuyển.

Biển động không ngừng, những cơn sóng dữ dội bắt đầu hình thành và lan tỏa ra khắp nơi. Những dòng nước cuốn theo lực lượng mạnh mẽ, như thể đáp ứng lời gọi của người mặc giáp sáng.

Từ những khe đá sâu dưới đáy biển, những sinh vật biển khổng lồ khác cũng bắt đầu tỉnh dậy, sẵn sàng tuân theo mệnh lệnh của vị chỉ huy.

Người mặc giáp sáng đứng đó, đôi mắt tràn đầy sự uy nghiêm.

"Đại dương sẽ không khoan nhượng" Hắn nghĩ, đôi môi khẽ nhếch lên: "Những kẻ xâm phạm sẽ phải trả giá bằng máu và nước mắt"

Quái thú khổng lồ nhúc nhích thân mình, chuẩn bị cho một cuộc thức tỉnh. Những chiếc vảy trên thân nó kêu răng rắc, âm thanh vang vọng như tiếng sấm trong lòng đại dương.

Nó mở rộng miệng, tiếng gầm của nó như một cơn bão, khuấy động cả vùng nước xung quanh.

Định Hải Tướng Quân Lãng nắm đinh ba đưa lên cao. Cùng với con quái thú cả hai lao lên mặt biển.

…..

Trên biển xanh bao la, một con tàu của Xích Lang Nhân lướt đi nhẹ nhàng, cánh buồm căng đầy gió. Đứng trên boong tàu, Tom, một thiếu gia trẻ tuổi đến từ Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, mắt nhìn xa xăm với vẻ kiên định.

Tom đã lén cha mình thuê con tàu này, mang theo ước mơ và hy vọng tìm Rùa Ước Nguyện để chứng minh khả năng của mình, mong rằng sẽ được cha công nhận.

Tom không giống những kẻ quý tộc khác. Hắn rất thân thiết với thủy thủ đoàn, thường khoác vai họ, kể những câu chuyện thú vị về Ngư Nhân và những huyền thoại trên biển.

"Các ngươi biết không" Hắn nói, ánh mắt lấp lánh niềm tin: "Rùa Ước Nguyện không chỉ là một huyền thoại. Ta chắc chắn nó tồn tại. Và nếu chúng ta tìm thấy nó, mọi thứ sẽ thay đổi"

Thủy thủ đoàn, dù đã nghe câu chuyện này nhiều lần, vẫn hào hứng nghe Tom kể. Bọn họ cảm nhận được sự chân thành và nhiệt huyết trong từng lời nói của hắn.

Họ cũng biết rằng, đằng sau những lời nói đó, là một trái tim khao khát sự công nhận từ người cha quyền uy.

"Và các ngươi có biết không" Tom tiếp tục: "Chiến Vương Ares đã từng đối mặt với Ngư Nhân. Hắn là một huyền thoại sống, một người không ai có thể so bì. Nhưng chúng ta, chúng ta cũng có thể làm nên chuyện lớn"

Đột nhiên, con tàu rung lắc dữ dội, như bị một lực lượng vô hình từ đáy biển chấn động. Nước biển xung quanh bỗng chốc trở nên dữ dội, những cột nước bắn lên cao. Thủy thủ đoàn hoảng hốt, không thể đứng vững, bám chặt vào mọi thứ xung quanh để giữ thăng bằng.

"Chuyện gì xảy ra vậy?" Một thủy thủ hét lên, giọng đầy lo lắng.

Tom nắm chặt lan can, mắt nhìn ra biển với sự cảnh giác.

"Giữ vững tinh thần!" Hắn hô to, cố gắng giữ bình tĩnh: "Có thể là sóng ngầm, nhưng chúng ta phải cẩn trọng"

Nhưng trong lòng Tom, một nỗi lo lắng dâng trào.

"Chẳng lẽ đây là điềm báo xấu?" Hắn tự hỏi, đôi mắt trở nên nghiêm túc: "Mình đã quá tự tin khi quyết định hành trình này. Nhưng không, mình không thể từ bỏ dễ dàng như vậy"

Con tàu tiếp tục rung lắc, sóng lớn dồn dập, khiến mọi người trên tàu phải vất vả giữ thăng bằng. Tom nhìn thấy ánh mắt lo lắng của thủy thủ đoàn. Hắn biết rằng, hành trình này không chỉ là của riêng mình, mà là của tất cả mọi người trên tàu.

"Chúng ta sẽ vượt qua thử thách này" Tom nói lớn, giọng nói vang lên: "Rùa Ước Nguyện đang ở phía trước, và chúng ta sẽ tìm thấy nó. Không gì có thể ngăn cản được chúng ta, đây chỉ là thử thách nhỏ chúng ta cần phải vượt qua mà thôi"

Những lời nói của Tom như thể đã chọc giận đại dương. Chấn động càng lúc càng mạnh, con tàu rung lắc dữ dội, như thể sắp bị xé nát bởi những cơn sóng khổng lồ.

Thủy thủ đoàn nắm chặt vào bất cứ thứ gì có thể, gương mặt lộ rõ sự lo lắng và sợ hãi. Tom, đứng ở mũi tàu, cố gắng giữ bình tĩnh, hét lớn để trấn an mọi người.

“Con tàu này ta đã tốn rất nhiều tiền để mua, sẽ không bị sóng lật ngã đâu!” Hắn la lớn, giọng nói chứa đựng niềm tin sắt đá: “Không cần phải sợ, chúng ta sẽ vượt qua!”

Những lời nói của Tom dường như mang lại chút an ủi, nhưng không thể che giấu sự thật rằng biển cả đang trở nên ngày càng nguy hiểm.

Sóng lớn vỗ mạnh vào thân tàu, nước biển bắn tung tóe, làm ướt đẫm mọi thứ. Phía dưới tàu, những động vật biển như cá, tôm không ngừng nhảy lên, tạo nên cảnh tượng hỗn loạn và kỳ lạ.

Tom nhìn thấy cảnh tượng này liền cảm thấy có điều gì đó không ổn.

"Tại sao chúng lại nhảy lên tàu nhiều như vậy?" Hắn tự hỏi, đôi mắt lo lắng nhìn xung quanh.

Đột nhiên, một con mực khổng lồ từ dưới biển bay lên, bám chặt vào mặt một thủy thủ. Thủy thủ hét lên trong hoảng loạn, cố gắng gỡ con mực ra khỏi mặt mình, nhưng những xúc tu của nó bám chặt, không buông tha.

Tom vội chạy tới, giúp thủy thủ gỡ con mực ra, nhưng cảnh tượng này chỉ làm tăng thêm sự lo lắng và sợ hãi.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Một thủy thủ khác hét lên, giọng nói đầy hoảng loạn.

Tom không biết trả lời ra sao. Hắn cảm thấy như có một thế lực vô hình đang thao túng biển cả, làm cho mọi thứ trở nên hỗn loạn và nguy hiểm.

"Không thể nào chỉ là tự nhiên" Hắn nghĩ, ánh mắt nghiêm túc: "Có điều gì đó rất kỳ lạ đang xảy ra"

Sóng lớn tiếp tục tấn công con tàu, nước biển tràn vào boong tàu, làm cho mọi thứ trở nên trơn trượt và khó kiểm soát.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy? Làm sao con tàu bị lật ngửa!”

Đột nhiên, một tiếng động lớn vang lên, như tiếng sấm nổ giữa trời quang, và con tàu bị hất mạnh sang một bên. Cả thủy thủ đoàn hoảng hốt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Một con cá voi khổng lồ, kích thước vượt xa mọi thứ họ từng thấy, xuất hiện từ dưới nước, hất mạnh vào thân tàu, tạo ra một cơn sóng dữ dội.

Tiếng gỗ kêu răng rắc, những mảnh vỡ tung bay khắp nơi. Con tàu rung lắc dữ dội, các thủy thủ cố bám chặt vào bất cứ thứ gì có thể giữ mình không bị hất văng.

“Nó đang cố lật phá vỡ con tàu của chúng ta!” Nhưng cú va chạm quá mạnh, con tàu nghiêng ngả rồi lật ngửa, từng giây phút đều là một cơn ác mộng đối với họ.

Tom nhìn thấy tất cả trong sự hoảng loạn. Trái tim hắn đập loạn, lòng ngực như muốn nổ tung.

"Không thể nào... Điều này không thể xảy ra" Hắn lẩm bẩm, đôi mắt mở to trong sự kinh hãi. Nhưng sự thật không thể phủ nhận, con tàu của hắn đang bị biển cả nuốt chửng.

Nước biển tràn vào khoang tàu, làm cho mọi thứ trở nên hỗn loạn. Các thủy thủ la hét, cố gắng bám lấy những mảnh gỗ, những thanh sắt, bất cứ thứ gì có thể giữ họ nổi lên mặt nước. Tom cố gắng bơi lên, nhưng nước biển lạnh lẽo và mạnh mẽ cuốn hắn xuống dưới.

Chương 145: Đại Dương Tức Giận