Ta Sáng Tạo Chủng Tộc
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 56: Tiêu Diệt
Thuỷ Lang nhìn Hải Phong với vẻ nghiêm túc: "Ngươi đã trải qua chuyện gì? Chúng ta tưởng rằng ngươi đã bị sinh vật đó g·iết rồi"
Tiếng nước chảy càng lúc càng lớn hơn, vang vọng trong không gian, tạo nên một bản nhạc thiên nhiên đầy kỳ diệu.
Chương 56: Tiêu Diệt
Ngọc Vũ lên tiếng trước tiên, giọng phân vân: "Chúng ta phải làm gì với quả trứng này? Nó có thể chứa con non của sinh vật vừa rồi"
Thuỷ Lang gật đầu, tay ông chạm nhẹ vào vỏ trứng, cảm nhận được sự rung động nhẹ bên trong.
Côn, vẫn giữ quả trứng khổng lồ trong tay, tán thành: "Ý kiến này rất hợp lý. Chúng ta đã thấy dòng nước từ thác chảy xuống. Nếu theo một nguồn nước khác, chúng ta có thể tìm thấy lối ra"
Thuỷ Lang và các thành viên khác cũng không chịu thua kém. Ông sử dụng kỹ năng điều khiển nước của mình, tạo ra những cột nước mạnh mẽ đập thẳng vào sinh vật biến hình.
Đám người còn lại tán thành. Họ cẩn thận nâng quả trứng khổng lồ lên, cố gắng không làm tổn hại đến nó.
Bọn hắn đi qua những bụi cây rậm rạp, vượt qua những địa hình hiểm trở, nhưng không ai nản lòng.
"Chúng ta làm thế nào để trở lại đây? Đường từ hang động ở thác nước là con đường một chiều"
Hải Phong, người bị sinh vật biến hình t·ấn c·ông và m·ất t·ích, đang ngồi dựa vào một tảng đá lớn, thân hình mệt mỏi nhưng ánh mắt vẫn còn sống động.
Bước ra khỏi hang động, Ngọc Vũ, nhìn quanh khu rừng rậm rạp với những cây cối khổng lồ và địa hình hiểm trở, nghiêm túc nói.
Những cột nước như những cú đấm mạnh mẽ, liên tục t·ấn c·ông vào con rắn, khiến nó phải lùi bước.
Sinh vật biến hình không chậm trễ phản ứng. Nó biến đổi nhanh chóng, từ một con quái vật khổng lồ trở thành một con rắn khổng lồ, với lớp vảy bóng loáng phản chiếu ánh sáng.
Nó quay lại, đôi mắt đỏ rực và hung tợn, gầm lên một tiếng đầy đe dọa. Không chần chừ, cả nhóm đồng loạt t·ấn c·ông.
Ngọc Vũ và các thành viên khác cũng sẵn sàng, tất cả đều chuẩn bị cho cuộc t·ấn c·ông quyết liệt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hải Phong ngẩng đầu lên, nụ cười yếu ớt: "Ta nghĩ mình đã không còn cơ hội gặp lại các ngươi”
Cả đội tiến lại gần hơn, cẩn trọng bước qua những tảng đá trơn trượt và đất mềm. Khi bọn hắn đến gần cột nước, một hình dáng quen thuộc xuất hiện trong màn sương mờ ảo.
Phía trước sinh vật biến hình đã bị bọn hắn đánh thương nặng, hiện tại bị g·iết là không tránh khỏi.
Ngay tại trung tâm hang động, một quả trứng khổng lồ với lớp vỏ sáng lấp lánh ánh lên dưới ánh đuốc. Quả trứng tỏa ra một luồng năng lượng kỳ lạ, khiến cả đội cảm thấy bất an.
Ngọc Vũ, người dẫn đầu, kinh ngạc thốt lên: "Nhìn kìa! Cột nước đó... nó như một phép màu vậy"
Cảnh tượng này khiến mọi người đều kinh ngạc và trầm trồ.
Cả đội nhanh chóng khởi hành. Bọn hắn bắt đầu di chuyển theo hướng có thể có nguồn nước, cảm giác căng thẳng dần biến mất, thay vào đó là sự mong chờ vào hy vọng mới.
Cả đội Ngư Tiên thở dốc, mồ hôi chảy dài trên khuôn mặt sau khi sinh vật biến hình b·ị đ·ánh bại.
Ngọc Vũ hơi do dự, nhưng rồi cũng gật đầu đồng ý: "Côn nói đúng. Chúng ta không cần đưa ra quyết định vội vàng. Hãy mang quả trứng ra ngoài và tìm hiểu thêm"
Sinh vật biến hình gầm lên trong đau đớn, cơ thể nó biến đổi liên tục, từ rắn khổng lồ thành một con gấu lông xù to lớn, rồi lại biến thành một con chim khổng lồ với đôi cánh rộng lớn.
Sinh vật biến hình, hiện tại đang mang hình dáng một sinh vật gớm ghiếc, quay lưng lại phía bọn hắn, không nhận ra sự hiện diện của nhóm thủy thủ tàu Ngư Tiên.
Ngọc Vũ, với đôi mắt sáng lên hy vọng, hỏi: "Ý ông là chúng ta nên tìm một nguồn nước khác và đi theo nó?"
Con rắn lao tới với tốc độ chóng mặt, quấn chặt quanh Ngọc Vũ, cố gắng nghiền nát hắn.
Hắn lao tới, dùng sức mạnh của nước để tạo ra một dòng thác mạnh mẽ đẩy lùi con rắn.
Tiến sâu vào hang, bọn hắn dừng lại đột ngột khi nhìn thấy một cảnh tượng không thể ngờ tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Côn nắm chặt v·ũ k·hí trong tay, ánh mắt anh không rời khỏi sinh vật biến hình.
Mỗi bước chân đều mang theo hy vọng và quyết tâm tìm được lối thoát. Tiếng động của nước chảy dần rõ ràng hơn, như một tín hiệu dẫn đường.
Con chim lao lên không trung, cố gắng tránh những đòn t·ấn c·ông của đám người tàu Ngư Tiên, nhưng không thể thoát khỏi sức mạnh của họ.
Ngọc Vũ là người đầu tiên lên tiếng, giọng hắn khẽ khàng: "Đây là cơ hội tốt. Chúng ta phải g·iết nó trước khi nó kịp để ý"
Côn và Thuỷ Lang nhân cơ hội này, cùng nhau t·ấn c·ông dứt điểm.
"Vũ Điệu của Biển Cả!" Hắn hét lên, tạo ra những dòng nước cuồn cuộn t·ấn c·ông vào sinh vật.
Nước như những lưỡi dao sắc bén, cắt xuyên qua không khí, đập mạnh vào cơ thể của nó.
Thủy Lang bước lên phía trước, vẻ mặt điềm tĩnh, thu hút sự chú ý của mọi người.
Cả đội im lặng, suy nghĩ về quyết định phải đưa ra. Không ai muốn mắc sai lầm, nhưng cũng không ai muốn bỏ lỡ cơ hội.
Dưới ánh sáng lập lòe của những viên đá phát quang, cả đội cùng nhau di chuyển. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ta nghe thấy tiếng nước" Hắn nói, giọng đầy phấn khởi: "Chúng ta đang đi đúng hướng"
"Buông hắn ra!" Hắn hét lên. Những dòng nước mạnh mẽ đập vào con rắn, khiến nó buộc phải thả Ngọc Vũ ra.
Giữa một khu vực rộng lớn của hang động, sinh vật biến hình đang đứng cạnh một quả trứng khổng lồ.
Côn bước tới, đôi mắt hắn sáng lên, giọng nói chắc chắn: "Ta nghĩ chúng ta nên giữ lại quả trứng này. Đem nó ra khỏi hang động. Nếu nó thực sự nguy hiểm, chúng ta sẽ biết cách xử lý sau khi có thêm thông tin"
Ngọc Vũ, dù mệt mỏi, nhưng ánh mắt hắn vẫn đầy sự kiên quyết. Hắn tạo ra một cơn lốc nước, cuốn con chim vào trong, khiến nó không thể bay lên.
"Đúng vậy" Thuỷ Lang gật đầu: "Nước luôn chảy từ một nơi cao xuống một nơi thấp, và nếu chúng ta tìm được nguồn nước, có thể nó sẽ dẫn chúng ta ra khỏi đây. Hãy nhớ, nguồn nước luôn có đường ra" (đọc tại Qidian-VP.com)
Thuỷ Lang bước tới, dùng sức mạnh của mình tạo ra một con dao nước, đâm xuyên người nó.
Thuỷ Lang nhìn chằm chằm vào cột nước, đôi mắt sáng lên vẻ ngạc nhiên và tò mò: "Chúng ta phải đến gần xem xét. Có thể đây chính là dấu hiệu cho thấy chúng ta đang tiến gần đến lối ra"
Sinh vật biến hình gầm lên lần cuối, cơ thể nó run rẩy, cuối cùng không còn động đậy.
Ngọc Vũ dẫn đầu, đôi mắt chăm chú quan sát mọi thứ xung quanh.
Cả nhóm nhanh chóng tiến về phía trước, từng bước cẩn thận nhưng quyết đoán.
Côn không thể đứng yên nhìn Ngọc Vũ gặp nguy hiểm.
"Đánh nó đi!" Ngọc Vũ hét lên, tạo ra một cột nước mạnh mẽ đánh thẳng vào con chim, khiến nó rơi xuống đất. Sinh vật biến hình b·ị đ·ánh gục, cơ thể nó co giật, không thể biến đổi tiếp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quả trứng sáng bóng, lớn hơn cả một người trưởng thành, và tỏa ra một thứ ánh sáng mờ ảo, kỳ lạ.
Côn nhìn quả trứng, vẻ mặt đăm chiêu: "Nếu phá hủy nó, chúng ta có thể ngăn chặn một mối nguy hiểm khác. Nhưng nếu bên trong là một thứ gì đó quý giá hoặc có thể giúp chúng ta hiểu hơn về hòn đảo này thì sao?"
"Ta có một ý kiến" Ông nói, giọng nói bình tĩnh: "Chúng ta đã lạc vào đây vì dòng thác và con sông ngầm. Có thể, nguồn nước chính là chìa khóa để tìm đường ra khỏi thế giới dưới lòng đất này"
Ngọc Vũ là người đầu tiên t·ấn c·ông, sử dụng sức mạnh của mình để điều khiển nước xung quanh.
Thuỷ Lang gật đầu, ánh mắt ông sắc bén: "Đúng vậy, chúng ta không thể để nó sinh sôi nảy nở thêm. Mọi người, chuẩn bị t·ấn c·ông"
Sinh vật biến hình bỗng cảm nhận được sự hiện diện của họ.
“Cuối cùng cũng c·hết” Côn thở một hơi.
Sau một thời gian dài di chuyển, bọn hắn đột ngột dừng lại khi nhìn thấy một cảnh tượng lạ lùng: một cột nước khổng lồ phun từ dưới lòng đất lên cao, tạo thành một màn sương mù mờ ảo xung quanh.
Dưới ánh sáng lập lòe từ những viên đá phát quang, hình dạng của nó dần biến đổi, từ một sinh vật gớm ghiếc trở thành một con quái vật khác, mạnh mẽ và đáng sợ hơn.
"Chúng ta không biết gì về thứ này. Có thể nó là chìa khóa cho điều gì đó lớn hơn, hoặc chỉ đơn giản là một mối họa khác"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.