Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 24: Việc tốt truyền xa.

Chương 24: Việc tốt truyền xa.


Xuất huyết!

Lần này quả thực m* nó xuất huyết!

Mỗi vị nữ đệ tử một viên nhất giai Trú Nhan Đan, lại thêm một viên nhị giai Trú Nhan Đan, tính sơ qua cũng phải dốc ba bốn thành vốn liếng của hắn.

Biết như vậy vừa nãy hắn liền không thuận miệng trả lời!

Lúc này hối hận biết phải làm sao bây giờ?

Bích Dao lúc này sắc mặt mới tốt hơn mấy phần, đám nữ đệ tử đằng sau khi nghe thấy mình được nhận một viên nhất giai Trú Nhan Đan đều là lộ ra thần sắc vui vẻ.

Bọn nàng cũng không mất cái gì, bởi vì các nàng khi tắm đều là mặc một lớp quần áo lót mỏng ở bên ngoài, cùng lắm chỉ là bị nhìn thấy dáng vóc mà thôi.

Nhìn ngắm một thoáng, đổi lại mấy chục năm dung nhan vĩnh trú, cái này bên nào nặng bên nào nhẹ các nàng vẫn tương đối tỉnh táo.

Hơn nữa đây mới chỉ là nhất giai Trú Nhan Đan, nếu như Hàn Mặc Kỳ chịu xuất ra một viên nhị giai Trú Nhan Đan, sợ rằng không ít nữ đệ tử tranh đoạt bể đầu cái danh ngạch này, liền là Bích Dao cũng không ngoại lệ.

Bởi vì Vân Lam đại lục chú trọng nhất cái gì?

Đáp: Thực lực!

Chỉ cần đầy đủ thực lực, tu sĩ cũng có thể trì hoãn sự già nua của chính mình, giống như Nhậm Ngã Hành tuổi đã vượt quá một trăm, nhưng nhìn từ bất kỳ góc độ nào hắn cũng trẻ hơn Hà Mặc Kỳ.

“Mọi người giải tán đi!”

Vương Trác lúc này nhàn nhạt lên tiếng, không giận mà uy.

Giờ phút này mọi người mới từ từ rời đi Đan Đạo Phong, tất nhiên Bích Dao còn không quên ném miếng lệnh bài đen kịt kia về hướng của Diệp Phong, trả lại Hà Mặc Kỳ.

Chỉ là tất cả đều chìm đắm trong sự vui sướng nên không ai để ý đến ánh mắt của Ngọc Tuyền có chút kỳ lạ.

“Là ngươi sao!”

Ngọc Tuyền trong lòng đã biết đáp án người hôm qua nhìn trộm là ai, ánh mắt nhìn về phía Diệp Phong không khỏi có chút phẫn nộ, cũng may chuyện này đã giải quyết êm đẹp nên không tiện nói gì.

Bởi vì hôm qua nàng rõ ràng thấy có hai đạo thân ảnh nhìn trộm, một người trong số đó còn hô đối phương vì Diệp lão.

Trùng hợp hơn chính là Hà Mặc Kỳ còn gọi tên thanh niên kia là Diệp lão đệ, hai người hiển nhiên có chút quan hệ thân thiết, quan trọng nhất chính là miếng lệnh bài kia từ thân ảnh nhìn trộm rớt xuống đất, việc này không liên quan đến Diệp Phong đánh c·h·ế·t nàng cũng không tin.

Chỉ là nàng nghi hoặc một đạo thân ảnh còn lại rốt cuộc là ai, Hà Mặc Kỳ tất nhiên không bao giờ làm chuyện như vậy, nếu không đã từ sớm nhìn trộm, sao lại chờ đến ngày hôm qua?


“Diệp lão đệ, ngươi làm chuyện tốt a!”

Hà Mặc Kỳ lưng tựa vào ghế thái sư, chỉ là không biết vì mệt mỏi hay vì hối hận đã kết bái với Diệp Phong mà nhàn nhạt thở dài.

“Hắc hắc, Hà lão ca ngươi quá khen!”

Diệp Phong mặt không biến sắc nói ra, vắt chân lên ghế mà ngồi giống như tên tiểu hài tử lên ba ngây thơ vô tội.

“Đưa ta lệnh bài!” Hà Mặc Kỳ lạnh giọng lên tiếng, sau lần này hắn tuyệt đối không thể để cho Diệp Phong bên ngoài mượn nhờ uy danh của hắn mà làm xằng làm bậy.

Hưu!

Diệp Phong nhoẻn miệng cười cười, thuận tay ném ra một tấm lệnh bài đen kịt, sau đó cả hai hàn huyên mấy câu liền rời đi.

C-H-Í-T.

C-H-Í-T.

Diệp Phong liền trở về phòng của mình, ngả lưng ở trên giường, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Còn suy nghĩ cái gì?

Tất nhiên là tìm cái địa phương tiếp tục quậy phá.

Dù sao nữ nhân điên Kinh Hàn Tuyết nhất quyết phải kéo hắn vào Trấn Thiên Tông, việc này cũng không thể trách hắn a!

Đã như vậy hắn liền quậy đến Trấn Thiên Tông gà bay c·h·ó sủa, đến mức khi nào Nhậm Ngã Hành trục xuất hắn thì thôi.

Còn vấn đề bị đánh c·h·ế·t?

Hắn có Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể, hắn còn sợ cái lông!

Nhân Vật

Ký Chủ: Diệp Phong.

Huyết Mạch: Nhân Tộc.

Tu Vi: Võ Giả đỉnh phong.

Ngộ Tính: Bạch Cấp.

Tư Chất: Bạch Cấp.

Thân Thể: Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể.

Công Pháp: Đan Điền Thổ Nạp Pháp (+) Đà Sơn Chưởng (+).

Vũ Khí: Không.

Sủng Vật: Không.

Vĩnh Hằng rút thưởng: Không.

Điểm tích lũy: 75.

“Kỳ quái, làm sao tu vi không xuất hiện dấu (+) như lần trước?”

Diệp Phong lẩm bẩm nhìn vào bảng thuộc tính của mình, lần trước chỉ cần mười điểm là có thể đề cao tu vi, nhưng bây giờ điểm tích lũy đã cán mốc 75, vẫn không có bất kỳ động tĩnh nào xảy ra.

Chẳng nhẽ hệ thống mất linh rồi?

Nhưng khi hắn quét mắt xuống phía dưới: Đan Điền Thổ Nạp Pháp (+) Đà Sơn Chưởng (+).

Ngón tay không chủ động được ấn vào Đà Sơn Chưởng dấu (+).

Oanh!

Lập tức thân thể của Diệp Phong giống như được gia trì thêm một tầng lực lượng vô cùng thần bí, thoải mái vô cùng.

Lại nhìn một thoáng.

Ký Chủ: Diệp Phong.

Huyết Mạch: Nhân Tộc.

Tu Vi: Võ Giả đỉnh phong.

Ngộ Tính: Bạch Cấp.

Tư Chất: Bạch Cấp.

Thân Thể: Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể.

Công Pháp: Đan Điền Thổ Nạp Pháp (+) Đà Sơn Chưởng (1/10).

Vũ Khí: Không.

Sủng Vật: Không.

Vĩnh Hằng rút thưởng: Không.

Điểm tích lũy: 25.

Đà Sơn Chưởng biến thành (1/10)

Điểm tích lũy cũng bị trừ đi 50.

Ngọa tào, có chút lỗ!

Diệp Phong dụi dụi con mắt của mình nhìn kỹ lại bảng thuộc tính, vẫn là như vậy.

Lại nhìn một chút.

Vẫn là như vậy?

“5… 50 điểm tích lũy đổi lấy một thành thuần thục?” Diệp Phong cơ hồ chém chút phát điên, hận không thể đem hệ thống ra đè xuống dưới ma sát một lần.

“Hố cha hệ thống, đây rõ ràng không phải cái gì Vĩnh Hằng Hệ Thống, mà chính là hố người hệ thống!”

“Ngươi m* nó tỉnh dậy, trả điểm tích lũy cho ta!”

Lại đến một nhát.

Diệp Phong đưa tay vào Đan Điền Thổ Nạp Pháp (+) nhấn một cái.

Oanh!

Lúc này Diệp Phong cơ thể giống như biến đổi về ‘chất’ linh khí từ bốn phía hội tụ mà kéo đến, tốc độ hấp thụ cũng là tăng lên không ít.

“Đây là…” Diệp Phong cảm nhận từng lỗ chân lông truyền đến cảm giác thoải mái, cả người như có một dòng nước ấm chảy qua, tốc độ hấp thu linh khí cũng đề thăng không ít.

Lại nhìn một thoáng.

Hậu Thiên sơ kỳ.

“Điếu tạc thiên, lão tử muốn chọc thủng trời!”

Diệp Phong không nhịn được mà cười ha hả, vừa nãy buồn rầu ủ rũ đã bị quét sạch, thay vào đó là hưng phấn không có gì sánh kịp.

Bởi vì hắn nhận ra một điều công pháp tăng lên cũng khiến tu vi có thể tăng lên.

Điều này nói rõ cái gì?

Điểm tích lũy cần vô cùng nhiều!

Nghĩ đến đây hắn lại không chủ động được nghĩ về nữ nhân điên Kinh Hàn Tuyết, khắp mặt đều là phẫn nộ.

Nhất giai yêu thú 10 điểm tích lũy, nhị giai yêu thú 50 điểm.

Như vậy Tiên Thiên Hoàng Phi lại là bao nhiêu điểm?

Nếu không phải nữ nhân điên Kinh Hàn Tuyết kia ra tay quá hiểm, Diệp Phong đã có cơ hội kết liễu Hoàng Phi.

Một đống điểm tích lũy a!

Nhìn lại bảng thuộc tính chỉ còn 5 điểm tích lũy, Diệp Phong cũng không khỏi trầm ngâm.

Tu vi đối với người khác vô cùng quan trọng, nhưng đối với Diệp Phong lại không có ý nghĩa, bởi vì hắn căn bản là không c·h·ế·t được.

Như vậy…

Tiếp tục quậy phá Trấn Thiên Tông mới là chân lý.

Diệp Phong âm dương quái khí cười cười, sau đó rời khỏi căn phòng đi ra ngoài, cũng không biết là tên nào xui xẻo đụng phải hắn.


“Sư tỷ, nghe nói hôm nay Ngọc Tuyền sư muội các nàng kéo quân lên Đan Đạo Phong, lí do chính là vì một tên tặc tử dám nhìn lén các nàng tắm rửa trong suối nước nóng.”

Một tên nha hoàn đối với Kinh Hàn Tuyết báo cáo, khuôn mặt đều là hưng phấn không có gì sánh kịp.

Tuy nàng chỉ làm nha hoàn, nhưng đối với một số việc trong tông lại vô cùng rõ ràng, nhất là sự việc sáng nay, cơ hồ đã truyền khắp Trấn Thiên Tông.

“Cái gì? Trấn Thiên Tông bao nhiêu năm đã không xảy ra việc này, rốt cuộc hung thủ là ai?”

Kinh Hàn Tuyết mơ hồ đoán được một chút chuyện, sau đó hướng tên nha hoàn này tra hỏi.

“Nghe nói Ngọc Tuyền các nàng nhặt được một tấm lệnh bài, mà lệnh bài này không phải ai khác chính là của Hà trưởng lão Hà Mặc Kỳ.”

Nha hoàn cung kính nói ra, chỉ là đôi mắt không giấu khỏi sự nghi hoặc.

Bởi vì theo nàng Hà trưởng lão muốn dạng gì nữ nhân chỉ cần đưa tay ra ngoắc ngoắc liền có thể, làm sao lại nhìn trộm nữ đệ tử tắm rửa đâu?

Kinh Hàn Tuyết trong mắt hiện lên hàn quang, hiển nhiên nàng cũng không tin cái gì Hà lão nhìn lén trên đỉnh Bạch Ngọc Phong, việc này chắc chắn liên quan đến Diệp Phàm sư đệ.

Trấn Thiên Tông đã mấy chục năm nay kể từ nàng hiểu chuyện liền không xảy ra chuyện này, nhưng vừa hôm qua nàng đưa Diệp Phàm sư đệ vào tông liền xuất hiện dị biến, việc này nếu như không liên quan đến hắn đánh c·h·ế·t nàng cũng không tin.

Chắc chắn Diệp Phàm nhân lúc Hà lão không để ý liền trộm lấy lệnh bài, làm xằng làm bậy.

Không được, Diệp sư đệ nguy hiểm!


Chương 24: Việc tốt truyền xa.