Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân
Đang Cập Nhật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 17: Cuộc hẹn
“Ừ!”
Còn người làm cho vô số người ăn không ngon ngủ không yên, lúc này lại đang vô cùng thoải mái, chuẩn bị cho cuộc hẹn với người đẹp đây... (đọc tại Qidian-VP.com)
“Là đến Thiên Đảo sao...” Vị chỉ huy trầm ngâm, “Lẽ nào, trên Thiên Đảo xảy ra đại sự gì?”
Dĩ nhiên, hắn cũng không phải là ngồi im chờ c·hết, nếu như bị ép vào bước đường cùng, có thể hắn sẽ cưỡng ép đột phá đến Ngụy Tiên Thiên, liều mạng với tên Đạt Ma La kia đấy...
...
“Tìm tất cả nguy hiểm có thể uy h·iếp người nhà của ta!” Hoàng Việt không chút do dự nói.
“Bây giờ là lúc đi mua ít đồ!” Hoàng Việt bước ra khỏi công ty, lúc này tài khoản ngân hàng của hắn đã có vài tỷ, với việc hệ thống có thể hối đoái ra vô số sản phẩm giảm cân, có thể nói Hoàng Việt có nguồn tiền vô hạn, chỉ cần hắn cứ thu về tích phân, muốn đổi điểm tích phân ra hàng hóa, từ đó bán lấy tiền là điều vô cùng dễ dàng, thứ Hoàng Việt thiếu nhất bây giờ, có lẽ chỉ là thời gian mà thôi a...
“Bẩm chỉ huy, theo tin tức ngầm biết được, khoảng gần một tháng trước, đúng là vị cao tăng đó đã rời núi!” Một vị hạ sĩ quan báo cáo.
Một trụ sở ngầm ở Châu Âu.
Hoàng Việt nghe hệ thống thông báo xong, gật gù, trong khoảng thời gian này, cứ cách một đoạn thời gian, hắn lại nhờ hệ thống kiểm tra giúp mình, dù sao việc xuất hiện cao thủ Ngụy Tiên Thiên đã phần nào ảnh hưởng tới suy nghĩ của hắn, hơn nữa, Hoàng Việt cũng không cho rằng bây giờ Đạt Ma La không ra tay, là hắn có thể kê cao đầu mà ngủ, dù sao nếu một lúc nào đó tên này có suy nghĩ gì, làm sao Hoàng Việt có thể biết được...
...
“Vậy đi!”
Thùy Lan khuôn mặt bẽn lẽn nhìn về Hoàng Việt, nhưng không ai biết trong đầu cô đang nghĩ gì, kể cả người sau, đôi lúc, Thùy Lan cảm thấy người đàn ông này thật kỳ quái, bản thân cô vốn rất n·hạy c·ảm với cánh nam giới, dường như có thể hiểu hết tất cả mọi suy nghĩ trong lòng bọn họ, nhưng đứng trước người nam nhân này, chẳng hiểu sao cô chẳng tài nào đoán nổi tính cách thật sự của anh ta.
Chương 17: Cuộc hẹn (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ai đang nhắc tới ta!” Đạt Ma La mở ra hai mắt, đoạn thời gian này, hắn vẫn đang ngâm cứu hai bản công pháp mà Hoàng Việt ném đi ở núi lửa trên Thiên Đảo ngày trước, quả thật trong con mắt của Đạt Ma La, tên thiếu niên kia cũng thật quái dị, ai đời đang tuổi trẻ khí thịnh, lại có tu vi cao như vậy, mà lại đi t·ự s·át bao giờ, tuy vậy dù gì cũng chính mắt nhìn thấy tên đó nhảy xuống núi lửa, Đạt Ma La dĩ nhiên không thể không tin vào ánh mắt của mình, dù gì hắn cũng là cao thủ đỉnh tiêm trên Địa Cầu đó à! (đọc tại Qidian-VP.com)
...
Hoàng Việt không tự nhận mình là kẻ chung tình, tuy nhiên hắn cũng không phải là kẻ có thể dễ dàng mở lòng với phụ nữ, nói thế nào đi nữa, tuy rằng mới chỉ 18 tuổi, nhưng Hoàng Việt hoàn toàn không thể coi là trẻ con nữa rồi, cũng chẳng phải là thiếu niên, mà dường như đã trở thành một ông cụ non, một người đàn ông thực sự.
Đạt Ma La nhắm hai mắt lại, tiếp tục tiến vào trạng thái Thiền định, thời gian còn lại cho hắn không được bao lâu, nhưng chỉ cầu có thể bước ra một bước tiếp theo, hắn còn có thể quấy lên một tràng phong vân hàng trăm năm nữa.
Hoàng Việt cũng không cho Thùy Lan suy nghĩ nhiều, chỉ nói đôi câu, liền bỏ đi ngay.
Vừa nhắm mắt lại, xung quanh hắn, cương khí như thực chất, tạo thành từng luồng gió mạnh, nếu có người bình thường ở đây, sợ là chỉ mới nhìn đã phải s·ợ c·hết kh·iếp.
Điều này càng khiến Hoàng Việt bức tốc muốn tăng nhanh tốc độ kiếm điểm tiêu cực và tích cực, chỉ cần đạt đến một mức nào đó, bước vào Luyện Hư Hợp Đạo, khi đó, hắn hoàn toàn không cần phải trốn tránh như thế này nữa.
“Kí chủ, xác định tiêu hao 324 tỷ tích phân để điều tra chứ?”
“Tạm thời an toàn!”
Cảm nhận được suy nghĩ trong lòng Hoàng Việt, làm hệ thống cũng không biết phải làm sao, nó không quá hiểu suy nghĩ của người lớn, dù sao nó cũng chỉ có suy nghĩ như một đứa trẻ, lại hoàn toàn không phải là nhân loại, vì vậy cũng chỉ biết im lặng, tiếp tục thông báo cho Hoàng Việt biết thống kể về các loại điểm số.
Cuộc họp cũng không kéo dài bao lâu, chỉ biết sau cuộc họp này, Hoàng Việt lại thu về một lượng điểm tiêu cực không nhỏ.
Nghe thượng cấp nói vậy, mọi người trong bàn liền im lặng không biết nên nói gì, không khí trầm lắng chốc lát, ai nấy lắc lắc đầu, lo lắng không thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Rất tốt!”
“Thì ra anh ta đã điều tra địa chỉ nhà mình rồi a!”
“Ừ!”
Lúc này, trên một đỉnh núi cao chót vót tại Tây Tạng.
Có thể nói, Hoàng Việt đã xem cô như người thân của mình... (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tin tức đã xác thực chưa?” Một nam nhân da trắng người châu Âu, khuôn mặt cực kỳ trẻ trung, nhưng giọng nói vô cùng sắc nhọn đang đứng trước hàng chục vị hạ cấp trên một bàn họp dài lên tiếng hỏi.
“Đinh! Kí chủ nhận được 1450 điểm tiêu cực, 3640 điểm tích cực!” Thanh âm thông báo của hệ thống vang lên, làm Hoàng Việt thầm cười mỉm, mọi việc vẫn là diễn ra theo một chiều hướng rất tốt, nhưng hắn cũng cảm thấy chính mình không thể lơ là cảnh giác, dù gì chính hắn cũng đã được hệ thống cảnh báo về những gì có thể xảy ra ở đất liền, dù sao chính mình cũng đã công khai danh tính thật trên Thiên Đảo.
“Thật chứ?” Hoàng Việt nghe vậy, trong lòng cũng phải phì cười, nói tiếp: “Được rồi, tối nay hẹn cô lúc 7 giờ, chúng ta đi dạo phố nhé?”
“Có lẽ là ta nghĩ nhiều rồi!” Đạt Ma La lẩm bẩm, năm nay hắn đã hơn 150 tuổi, vẫn là đang cố gắng đột phá đến Tiên Thiên đây, nhưng chẳng hiểu tại sao, mãi vẫn chậm chạp không tiến, nên tính cách của hắn cũng không phải là rất ôn hòa.
“Dạo phố sao?” Thùy Lan ngước mắt lên nhìn người đàn ông vóc dáng cao to, cảm thấy mình thật sự bé nhỏ, lúc này vẻ trẻ con trên người người đàn ông này cô hoàn toàn không còn cảm nhận được nữa, thay vào đó là một khí chất gì đó rất cương mãnh, đúng, dường như mới đây không lâu, anh ta vừa làm thứ gì đó khiến chính bản thân anh ta có vẻ trầm lắng đến đáng sợ.
“Tôi sẽ đến đón cô đúng giờ!”
Để lại người sau lúc này vô cùng xấu hổ, lại càng có chút lo sợ.
Mà Thùy Lan cũng không biết là, sở dĩ Hoàng Việt đưa ra lời mời cho cuộc hẹn này, là vì muốn giúp cô cắt đuôi một con chuột nhỏ.
“Tiếp tục đi, hệ thống, lần này ngươi có thể tra ra thêm bao nhiêu mối nguy hiểm?”
“Không nhiều, nhưng kí chủ, tuy rằng tích phân ngươi có rất nhiều, nhưng không phải lúc nào ta cũng có đủ luồng năng lượng để tìm hiểu mọi thứ đâu... Ngươi biết mà, ta vẫn trong trạng thái bị hư hỏng!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.