Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 13: Ám Ảnh Ma Lang, Quá Khứ của Sylris
" Osad Brunnz, trung tá trực thuộc binh đoàn bộ binh số 4 "
" Nghiêm Tùng, thượng úy, đại đội trưởng lực lượng tác chiến đặc biệt...hân hạnh gặp "
Osad cùng Nghiêm Tùng đứng nghiêm kiểu q·uân đ·ội, sau bắt tay xem như chào hỏi.
Thăm hỏi sức khỏe của nhau vài câu, Nghiêm Tùng vì nhiệm vụ cấp bách nên bỏ qua bước xã giao dài dòng, lập tức nhảy vào chuyện chính:
Qua hơn tháng, càng ngày mọi chuyện càng quá đáng.
Hắn chặt đứt tai Sylris, rửa sạch máu trước mặt nàng, đóng gói rất kỹ lưỡng, sau đó lại nói gì đó, chỉ tay vào một cuốn truyện với hình ảnh các linh mỹ lệ...
" Đừng lo lắng, đã gần như hoàn tất...mời đi theo ta "
Đáng tiếc, nếu thật thế nàng vĩnh viễn không thể nào gặp lại cha mẹ.
Vừa ra đời vài tiếng liền có thân hình to như sói đực trưởng thành, đôi mắt trắng xóa như bạch nhãn, bộ lông đen kịt bốc lên từng sợi khói đen...trông cứ như ác ma đến từ địa ngục.
Dù không hiểu ngôn ngữ của nhau, nhưng Sylris biết hành động tàn nhẫn của hắn là vì cái gì.
Ngày hôm đó đến lượt Sylris, nàng tiến vào một nơi tràn đầy máy móc kỳ lạ, bị tiêm vào người dung dịch gì đó liền mất hết ý thức.
Có kẻ tự sát, có người thân thể biến dị thành quái vật sau đó bị đốt thành tro,...
Nhìn cảnh này. Sylris hiểu rồi, các tinh linh thuần chủng sẽ phải thay thế thân phận vật thí nghiệm của bán tinh linh.
Ở phía khác, một đội tinh linh kỵ binh đối đầu với sắt thép cự thú.
Áo giáp của tinh linh đứng trước thứ đó chỉ như trò cười, giống giấy dễ dàng bị đánh nát.
Nàng cười lên cực kỳ xinh đẹp, nhưng cũng vô cùng lạnh lẽo, ma lực khủng khiếp khiến cỏ dại dưới mặt đất ngay lập tức khô héo.
Con quái vật trên trời lướt ngang qua bằng tốc độ nhanh khó tin, nó thả mấy thứ tròn vo xuống, sau một tiếng ầm ầm liền nổ nát bấy tòa nhà ba tầng lầu của trấn trưởng.
" Tốt lắm, tiếp tục đi theo tìm ra vị trí căn cứ của bọn chúng, ta nghĩ có lẽ...đã tìm được ứng cử viên cho nhân thủ mở rộng mạng lưới tình báo rồi cùng nên "
Rất bất ngờ, phần lớn các bán tinh linh đột nhiên bị đưa đi.
Có hôm chặt đứt một chân nàng, rồi lại nối về, có hôm tiêm vài thứ gì đó màu xanh lá khiến Sylris suýt thì c·h·ế·t tức tưởi trong đau đớn, ghê tởm nhất lại có một tên nhân loại rất trẻ tuổi coi trọng tai nàng.
Đây chưa chắc là chuyện tốt, dù sao thì rác rưởi nên bị loại bỏ, nhưng nó lại khiến Sylris phải chờ mong rằng:
Asera khẽ vuốt ve đầu của một con sói quỷ dị.
Sylris cố gắng hết sức ngồi dậy, nhưng một cảm giác vô lực lan tràn khắp người nàng.
Nhưng cùng với đó phải chịu đựng sự dày vò tinh thần vô cùng lớn, từng cái từng cái bán tinh linh bị mang đi, nhưng không ai có thể trở lại.
Rất nhanh, một đen một trắng vừa trò chuyện vừa tiến vào nhà kho quân sự.
" A ! "
Những nhân loại mặc cùng kiểu quần áo, cầm trong tay gậy sắt có thể bắn ra tia lửa áp giải đám tinh linh vào trong, sau đó lại đưa các bán tinh linh ra ngoài " địa ngục ".
Đó là tai của ta !
Sylris tận mắt thấy một hàng dài các tinh linh thuần chủng đeo còng sắt bị áp giải vào trong " địa ngục ".
Gru —
Biên giới Dawa - Nam Sentio
Khi này, Asera nhìn thoáng qua thiếu nữ tóc đỏ bất tỉnh nằm dựa vào góc tường, ở bụng nàng, một viên tinh thể ký ức đang lập lòe ánh sáng.
" Ừm ? "
" Cha...mẹ..."
Nàng hi vọng là bị vứt bỏ, còn mạng triệt để rời khỏi cái địa ngục này.
Sylris cực hận nhưng không thể làm gì.
" Được...rồi ! "
Trong ba tháng địa ngục này, nàng tận mất thấy vô số bán tinh linh c·h·ế·t đi.
Ngươi coi đó là vật kỷ niệm hoặc là đồ sưu tầm ư !?
Điên rồ !!!
Từng con quái vật, ma thú biết bay bằng sắt thép xuất hiện.
Nó không phải sói xám, mà là Ám Ảnh Ma Lang, chân chính Ám Duệ, sở hữu sức mạnh đáng sợ.
Nhưng không chỉ nhà của nàng, giờ đây cả cái thị trấn bán tinh linh đã thành đống đổ nát không hơn không kém.
Sợi dây chuyền có vòng bằng sợi đằng cổ thụ, mặt dây chuyền thì là một mảnh vảy kỳ lạ với màu sắc đỏ rực, lúc nhìn lướt qua như thể thấy được ngọn lửa đang bừng cháy bên trong.
" Osad trung tá, không biết những thiết bị mà chúng ta cần đã được chuẩn bị đến đầu rồi ? "
Bên trong có đầy đủ mọi thứ mà Nghiêm Tùng cần để thực hiện nhiệm vụ.
Các nàng, bao gồm cả Sylris đã mất đi phần lớn giá trị.
Hít sâu một hơi, là một khung cảnh quen thuộc,
Kiên trì rất lâu, cánh tay thon dài cũng vươn tới đầu giường.
Thời gian kế đó chính là địa ngục, tất cả bán tinh linh bị giam vào một nhà giam lớn, mặc dù được cung cấp đủ thức ăn, thậm chí rất ngon,...
Mặt kệ tiếng kêu khóc ồn ào ở xung quanh, Sylris không dám tin trợn to mắt nhìn ngôi nhà của mình bị nổ thành từng mảnh vỡ.
Tầm mắt của nàng đột ngột thay đổi, bây giờ nàng đang cùng một đám bán tinh linh sợ hãi trốn trên ngọn đồi nhỏ các xa thị trấn.
Asera khẽ gật đầu, tỏ ra đã hiểu, liền ra lệnh:
Đây là nhà của nàng, ngôi nhà nằm ở bình nguyên Lưu Lạc, chính là vùng đất mà tinh linh thuần chính đã nhân từ chia ra cho các bán tinh linh, để họ có nơi trú ngụ.
Một trận chiến này, toàn bộ bình nguyên Lưu Lạc bị chiếm lĩnh, mấy chục ngàn bán tinh linh thành tù binh.
Sylris không rõ chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo ở bình nguyên Lưu Lạc, vì nàng cùng rất nhiều bán tinh linh khác bị áp giải qua một cánh cổng ánh sáng, sau đó liền đến một nơi không thể tưởng tượng nổi.
Nếu Ám Ảnh Ma Lang đã trưởng thành rồi thì không có phiền phức như vậy, dù cách rất xa cũng có thể cùng hưởng tầm mắt hoặc truyền thông tin về.
Hơn ngàn tinh linh bộ binh và kỵ binh bị g·i·ế·t c·h·ế·t trên trên chiến trường.
Ám Ảnh Ma Lang tru nhẹ một tiếng liền chìm xuống, biến mất không còn tung tích.
...
ẦM !!!
...
Mỗi lần tỉnh dậy nàng trong lồng giam trong suốt biệt lập, Sylris lại thấy trên người mình thiếu chút gì đó, hoặc là nhiều hơn vài miếng sắt nhỏ không biết có tác dụng gì.
Có hai cách xử lí rác rưởi, loại bỏ cùng vứt bỏ.
Không còn là địa ngục, vùng đất của những kẻ xăm lăng, không còn là những nhân loại kinh tởm.
Chỉ thấy con quái vật đó đưa cái vòi thẳng đứng của mình nhắm về phía kỵ binh, ngay sau là một cột khói bùng lên liền nghiền nát cả đội tinh linh kỵ binh thành thịt vụn.
Thê thảm hơn có kẻ dù c·h·ế·t cũng phải chịu đựng mổ xẻ, bị cắt thành từng mảnh, những nhân loại mặc áo khoác trắng móc n·ộ·i· ·t·ạ·n·g của các nàng lên, quan sát như thể đó là bảo vật quý hiếm.
Căn nhà gỗ thuần thiên nhiên theo phong cách tinh linh với nhiều chòi non mọc khắp nơi, nội thất cũ kỹ nhưng quen thuộc, quan trọng nhất là ở góc giường treo một sợi dây chuyền kỳ lạ.
" Ý ngươi là sau khi ta đi, một đám nhân loại có vũ trang tìm tới đó, cố gắng lần theo dấu vết nhưng không tìm được gì nên rút về rồi ? "
Cứ như bước sang một thế giới khác.
Đáng hận hơn nữa, không biết vì cái gì mà vết thương ở tai nàng không thể khôi phục, cứ luôn rỉ máu, lúc đỏ lúc lại xanh như một thứ dung dịch mà nàng từng bị ép tiêm vào người.
...
Chỉ là...cảnh tượng này quá quen thuộc, cứ như đã từng diễn ra một lần rồi ?
Sylris dần c·h·ế·t lặng, nhưng có một ngày nàng bỗng thấy hi vọng rời khỏi đây.
Nhưng dù là loại bỏ, Sylris cũng có thể chấp nhận, dù sao c·h·ế·t rồi cũng coi như rời khỏi địa ngục phải không ?
Mắt trừng lớn, Sylris tỉnh dậy trên giường gỗ, hai tay ôm mặt hoảng sợ như vừa trải qua mổ cơn ác mộng kinh hoàng.
Cố gắng lấy lại bình tĩnh, Sylris quan sát một vòng, đột nhiên nhận ra nơi đây vô cùng quen thuộc.
Nhà,
Thành công, ngón tay nàng chạm vào mặt dây chuyền, nhưng ngay lúc này một tiếng nổ lớn vang trời phá hỏng mọi thứ.
Vừa rồi, chỉ là cái bóng của nó quay về báo tin mà thôi, còn chính nó thì đang bám theo đám người kia.