Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 8: Âm mưu b·ắ·t· ·c·ó·c

Chương 8: Âm mưu b·ắ·t· ·c·ó·c


Lúc này Dạ hành giả- Akil đã tiến vào dinh thự, theo dự tính của cả hai, lần hành động này sẽ không gây ra quá nhiều động tĩnh, yên lặng b·ắt c·óc tiền nhiệm thủ tướng.

Còn tại sao lại là Olive ?

Vì ông ta từng là nhân vật đứng đầu của một quốc gia gần trăm triệu nhân khẩu nên sẽ biết rất nhiều tình báo quan trọng, dù bây giờ không phải nữa, nhưng đó lại là chuyện tốt.

Rất dễ hiểu, so với một thủ tướng đương nhiệm đang nắm quyền lực trong tay.

" A ? Đội trưởng Yaye, các ngươi đây là..."

Cộc cộc,

Sau đó nhanh chân lướt tới cái bóng của một vệ sĩ khác, lướt tới lướt lui một hồi liền chui tọt vào phòng Olive.

Nhưng với sự cẩn thận của một lính đánh thuê kinh nghiệm đầy mình, Yeye liền đứng lên, chuẩn bị vũ khí.

Cộc !

Nhưng ngay vào lúc này...

Một tên da đen để râu kẽm thấy nàng là lạ liền đi tới hỏi, thân hình kẻ này lực lưỡng, cơ bắp không quá khoa trương nhưng tràn ngập sức mạnh tiềm tàng.

Sau hai cú va chạm, chốt cửa bị đụng gãy.

Tự dưng có cái gì lóe lên, vệ sĩ da đen giật nẩy mình quay người ra sau, tay đã sờ hông, chỉ cần thấy có vấn đề liền sẽ rút s·ú·n·g.

...

" Còn hai người các ngươi,...theo ta lên gõ cửa phòng ông chủ, cẩn thận chút vẫn là tốt hơn "

Ở hai cái góc khác cũng có vệ sĩ đứng thẳng canh gác.

" Hể...?"

...

Cả người ẩn giấu sát khí, lại có vẻ trầm ổn, nhìn thoáng qua liền biết người này không đơn giản.

" Thứ gì ? "

Răng rắc ~

Vệ sĩ thận trọng liếc quanh vài vòng, thấy vệ sĩ ở góc đối diện nhíu mày nhìn hắn, vệ sĩ liền lắc đầu ra hiệu không có việc gì, đối diện thấy vậy cũng gật đầu đáp lại.

Hôm nay...vậy không có tiếng ngáy !

Nhìn vào màn hình, Yeye cau mày, lí trí nói cho hắn biết đây chỉ là một loại ảo ảnh trùng hợp.

Theo bản năng hắn nhìn về góc giường, nơi đó có thứ gì đó là lạ, giống như..một cây nấm màu tím nhợt ?

" Erica, có chuyện gì xảy ra ? "

Olive hít một ít bột phấn vào, rất nhanh thôi, đến cả tiếng ngáy cũng không còn.

Hóa ra chỉ là con dơi...

...

Không do dự gì, hắn lập tức tiến lên đi đến cạnh giường, khi này Olive đã ngủ say, Akil tiện tay liền vung ra một ít bột phấn màu trắng.

Tên đầu trọc da đen lập tức phản ứng lại, nhanh chóng hành động, lấy đà một bước liền muốn va cửa.

Vài tiếng bước chân vang lên ở bên ngoài, kèm theo đó là mấy tiếng trò chuyện nhỏ nhẹ, giống như đang thăm hỏi.

...

Chỉ thấy từ trong tay áo Akil chui ra một sợi dây leo xanh thẫm, chớp mắt đã quấn chặt vài vòng quanh Olive, biến đối phương thành xác ướp.

" Cái này,...nếu không lầm thì là hơn một tiếng trước "

" Đội trưởng đến đúng lúc lắm, mau xem cái này "

"..."

Yeye còn muốn nói gì nữa, nhưng đột nhiên có linh cảm mãnh liệt.

" Hiểu rồi ! "

Không ai trả lời, ánh mắt Yeye bỗng co lại, đưa tai dựa sát vào một góc cửa, trong lòng xuất hiện nghi vấn to lớn.

" Ấy, cổ của ta "

Akil hóa thành cái bóng đen dưới sàn nhà, vừa ngó đầu lên khỏi bóng liền nghe thấy âm thanh của em gái vang lên bên tai.

Yeye cầm một khẩu tiểu liên lên nói với mỹ nữ tóc vàng, sau đó quay sang liếc về chỗ ghế sofa ở góc tường.

" Còn chần chờ cái gì, phá cửa ! " Yeye thấy đồng đội khựng lại lập tức nổi nóng quát lớn.

Trùng hợp thế nào lại hai con mắt mắt xanh đối diện với hai con mắt tím.

Dáng ngồi của Erica thật sự không tốt lắm, không cẩn thật liền trật cổ, thế là nàng bẻ cổ về sau cho xương cốt đến đúng chỗ.

Erica trợn mắt, năm ngón tay thon dài gõ cành cạch vào bàn phím, hình ảnh nhanh chóng lùi lại, cuối cùng ngừng ở khe một cái bóng đen đang chui vào khẽ rãnh dưới cửa phòng Olive.

Cái đồ chơi gì đây ? Quỷ ?

" Akil, mang mục tiêu đi mau, ba tên tầng dưới đã nhận ra bất thường...đã bắt đầu đi lên, ngươi còn mười sáu giây"

...

"..." Erica.

Phá cửa !

(o_O) !?

Cảm giác có cái gì đó vừa lướt qua...

" Vừa nãy là thứ gì ? "

Mặt giường trống rỗng, chỉ thấy cửa kính ở ban công đã nát thành từng mảnh kính vụn, mảnh vỡ rớt khắp nơi.

Trước cửa phòng ngủ của Olive, hai tên cao to đen hôi mặc vest đứng đó, cộng thêm một chiếc kính đen, bên hông hơi phồng lên, ai cũng biết trong đó cất giấu thứ vũ khí gì.

Hiểu tình hình, hắn liền lấy bộ đàm.

Ở tầng dưới, một mỹ nữ lính đánh thuê tóc vàng đang vừa ngậm kẹo que vừa quan sát camera theo dõi tầng trên, đột nhiên thấy có thứ gì lóe lên, nàng còn tưởng mình hoa mắt.

" Ngài Olive, xin hỏi đã ngủ chưa ? "

" Nên đi " Akil khẽ lẩm bẩm. " Asera, chuẩn bị tiếp ứng cho ta "

Vệ sĩ lại đứng nghiêm, nhưng hắn không hề phát hiện ra cái bóng của mình dưới ánh đèn mờ ảo to hơn bình thường một chút.

" Rõ "

" Fuck ! "

Ở một nơi phòng vệ nghiêm khắc như thế vậy mà chẳng ai chú tới một cái bóng đen đang dính trên tường, nó bò tới khúc quẹo ở hành lang liền bắn sang sau đầu một tên vệ sĩ.

Vừa rồi Asera thảo luận với anh mình chốc lát liền quyết định xem Olive là mục tiêu chính.

" Suỵt...ngài Olive vào phòng và tắt đèn khi nào ? "

Triệt để rơi vào giấc ngủ cực sâu, trong tình huống này nếu không có thuốc giải thì hắn có thể ngủ đến c·h·ế·t đói, đến thiên hoang địa lão, mà không một ai có thể đánh thức được.

Khò khò...ò...ò...

Khốn nạn, dọa ta muốn c·h·ế·t !

Đây là vệ sĩ thân cận, ở tầng dưới còn có một đội lính đánh thuê do Olive dùng giá cao thuê về bảo vệ mình lâu dài.

Sức chiến đấu, lực lượng phòng vệ không kém, cho dù một cái đại đội đặc công đánh tới cũng phòng ngự, chống cự nửa ngày mà không thủng lỗ.

Nhanh !

Cả hai nhanh chóng trang bị áo chống đ·ạ·n cùng vũ khí, áo đen vác shotgun, da trắng cầm s·ú·n·g trường.

Bất thình lình có tiếng gõ cửa vang lên, bên ngoài phát ra một giọng nói trầm ổn.

Nơi đó có hai tên, một kẻ đầu trọc da đen dáng vẻ bậm trợn hung ác, thêm một ông chú da trắng râu tóc xồm xoàm như nửa năm chưa cắt tóc.

Thì một kẻ " tiền nhiệm " sẽ có cường độ được bảo vệ thấp hơn nhiều, không b·ắ·t· ·c·ó·c ngươi thì nên b·ắ·t· ·c·ó·c ai ?

" Có kẻ xâm nhập, chúng đã bắt ngài Olive "

Dụi mặt một cái lại nhìn chòng chọc vào màn hình máy tính.

Choang —

Đáng tiếc, sau lưng chỉ là bức tường lạnh băng.

" Đối phương nhảy xuống từ ban công, bên dưới có phát hiện gì không ? "

Nàng suýt thì vãi cả linh hồn, vừa bật ngược cả người lên giơ nòng s·ú·n·g ngắn liền thấy một con dơi bay ra khỏi chậu cây kiểng, thoắt cái liền biến mất qua cửa sổ.

Một tiếng kính vỡ âm ĩ vang vọng bầu trời đêm.

Chờ các vệ sĩ hơi thả lỏng tí, cái bóng đen lại xuất hiện, nó chui vào cái bóng cây kiểng...

Xoạt ~

Nếu ngài Olive chưa ngủ thì tất nhiên sẽ trả lời, còn tình huống này rõ ràng là có gì đó không đúng lắm.

Phanh, phanh...ầm !

Cả ba rời đi, không ai thấy phía sau chậu cây cảnh có hai con mắt lúc thì tím nhạt, lúc lại đỏ như máu đang nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Chúc ngủ ngon...

Ta ảo giác ?

Yeye nhanh chóng tiến vào phòng, nòng s·ú·n·g vào trước nhưng bên trong nào có ai.

Lính đánh thuê luôn có đủ quyết đoán, Yeye lập tức dùng thủ thế ra hiệu cho đồng đội.

" Erica, lập tức thông báo cho đội trưởng đội cận vệ về chuyện này "

Chương 8: Âm mưu b·ắ·t· ·c·ó·c