Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
CHƯƠNG 37: Hộ Tiêu
Lạc Hà trấn là 1 thành trấn tương đối nhỏ nằm chếch về phía tây nam của Đường Lâm cổ trấn. Trấn này vị trí không nằm cạnh rừng Phong Nha, không nằm gần biển Vô Tận Hải sản vật do đó cũng tương đối nghèo nàn 1 điểm. Bù lại vị trí địa lý tương đối đặc thù, trấn nằm lọt thỏm giữa nhiều thành trấn xung quanh nên đã trở thành điểm trung chuyển lý tưởng cho các thương nhân và dân chúng quanh vùng.
Vì thế Lạc Hà trấn tuy cũng chỉ là 1 tiểu trấn nhỏ, nhưng kinh tế cũng tương đối phát triển. Lưu lượng giao thông nơi đây muôn phần nhộn nhịp, kẻ đến người đi hàng ngày hàng giờ. Điều này cũng dẫn đến trấn Lạc Hà cũng là 1 thành trấn tương đối phức tạp, nạn trộm c·ướp diễn ra khắp nơi, thành trấn này cũng trở thành 1 trong những tiểu trấn mà t·ội p·hạm hay các thế lực ngầm ưa thích lui đến.
Từ khi đến đây vào 6 tháng trước, Trần Nguyên đã quyết định bỏ ra 1 số tiền không nhỏ để thuê trọn 1 căn biệt thự tách biệt ở phía nam Lạc Hà Trấn. Không còn cách khác, mặc dù hắn không thích trương dương thế nhưng trị an nơi đây tương đối kém, c·ướp b·óc nhan nhản khắp nơi. Duy chỉ có khu vực này an ninh mới tốt hơn 1 chút, biệt thự cũng rộng rãi và tương đối khép kín, thích hợp cho hắn dưng d·ụ·c và huấn luyện những pokemon của mình.
Khi mới đến đây, Trần Nguyên có chút không kịp thích ứng với hoàn cảnh này. Xung quanh Lạc Hà Trấn hoàn toàn không có rừng rậm có thể săn bắt pokemon. Khi hắn dạo quanh Pokemon Center hòng nhận nhiệm vụ cũng chỉ toàn những nhiệm vụ hộ tống thương nhân hoặc tìm vật thất lạc. Những nhiệm vụ này tuy thù lao phong phú thế nhưng phong hiểm là quá lớn, khi nhận nhiệm vụ phải đối mặt với cường đạo xung quanh cộng thêm mỗi lần hộ tống mất rất nhiều thời gian, không phù hợp với đinh hướng phát triển của hắn.
Thời gian đầu hắn chỉ có thể dùng tiền mà hắn '' tích cóp'' được trang trải cuộc sống và bồi dưỡng pokemon. Nhưng dần dà khi thời gian càng trôi qua nhu cầu của pokemon càng cao, cho đến khi Scyther và Roselia lần lượt bước vào đẳng cấp Thâm Niên. Hắn phải bỏ ra 1 số tiền khá lớn để nghiên cứu chế tạo Pokeblock trung cấp.
Rất may đã có kinh nghiệm phong phú khi chế tạo Pokeblock sơ cấp, hắn không mất quá nhiều thời gian và tiền bạc để có thể làm ra mẻ Pokeblock trung cấp đầu tiên. Thế nhưng điều này cũng đã ngốn hết của hắn 3-4 triệu liên minh tệ. Làm cho túi tiền của hắn lúc đầu hơn hai mươi triệu liên minh tệ, chỉ trong vòng 6 tháng chỉ còn lại vài triệu có thể dùng.
Hắn từng có ý định bán đi Pokeblock mình sản xuất ra hòng kiếm thêm nguồn thu nhập trang trải cuộc sống. Thế nhưng rất nhanh bỏ đi ý định này, đừng nhìn pokeblock có thể lưu thông trên thị trường 1 cách dể dàng mà nghĩ mọi chuyện đơn giản. Những pokeblock này được liên minh quản lý rất chặt, nguồn cung duy nhất chỉ có thể đến từ liên minh. Mọi nguồn ra khác đều sẽ là hàng cấm, b·ất h·ợp p·háp.
Muốn buôn bán pokeblock đầu ra khả dĩ duy nhất chỉ có thể tiến bán chợ đen. Thế nhưng nơi này ngư long hỗn tạp. Những mặt hàng chói mắt như Pokeblock số lượng ít bán có thể không bị chú ý, thế nhưng nếu bán nhiều và lâu ngày sẽ khiến người khác nghi ngờ. Một khi tìm hiểu kỹ, biết được hắn có thể chế tác pokeblock cộng thêm không có chổ dựa. Rất có thể hắn sẽ bị tóm đến, làm nô lệ luyện thuốc cho 1 tổ chức ngầm nào đó suốt quãng đời còn lại.
Suy đi tính lại nhiều phương án khả dĩ, rốt cuộc hắn chỉ có thể từ bỏ nơi này. Quyết định tiến về thành trấn khác, nơi có nhiều tài nguyên thiên nhiên hơn có thể kiếm tiền phát triển. Thời gian ở thành trấn này an ổn phát triển cũng đến lúc phải chấm dứt.
Hôm nay hắn đã dậy từ rất sớm, sau khi bản thân và pokemon ăn uống xong xuôi. Hắn thu chúng vào pokeball rồi tiến bước về Pokemon Center nằm ở phía trung tâm Lạc Hà Trấn. Nơi mà hắn dự tính sẽ tiếp nhận nhiệm vụ hộ tống 1 đoàn thương nhân nào đó xuôi nam về phía Nam Hải Thành.
Không mất quá nhiều thời gian, sau khi dạo quanh mấy bảng nhiệm vụ ở Pokemon Center hắn đã tiếp được nhiệm vụ hộ tống thương nhân nhà Lê gia tiến về thành Nam Hải.
Lê gia là 1 gia tộc thương nhân tương đối nổi tiếng ở phiến khu vực này. Gia tộc này sinh ý chính là buôn bán các loại Tiến Hóa Thạch ở khu vực từ Tử Vân Thành trở xuống thành Nam Hải. Có thể nói trong mọi thành trấn quanh khu vực này, các loại Tiến Hóa Thạch trong mỗi thành trấn ngươi có thể tiếp xúc được, có đến 2/3 trong đó là xuất sứ từ Lê gia.
Vì thế thương đoàn Lê gia hầu như mỗi ngày đều sẽ có tuyến vận chuyển ngang dọc khắp nơi ở phiến khu vực này. Vừa may buổi trưa hôm nay có 1 chuyến hàng vận chuyển từ Lạc Hà Trấn về thành Nam Hải cần tuyển vài huấn luyện gia đẳng phổ thông đi theo hộ tống chuyến tiêu.
Đi theo bản đồ chỉ dẫn từ Pokemon Center, rất nhanh hắn đã đến địa điểm ủy thác của thương đoàn Lê gia. Chỉ thấy nơi đây không khí tương đối nhộn nhịp và bận rộn.
Những chiếc xe tải lớn đang đậu hàng dài nối đuôi nhau chờ hàng tá Machamp khuân vác những thùng gỗ to lớn từ chiếc thuyền nằm cạnh bên dòng sông xuống. Những chiếc xe sau khi đã được Machamp chất đầy xe, sẽ chầm chậm tiến về phía trước, đậu ngay ngắn ở 1 địa điểm không xa chờ đợi xuất phát.
Xung quanh thuyền và những chuyến xe đứng đầy những nhân viên bảo an cùng mặc chung 1 loại trang phục có lẽ là tiêu chí của thương đoàn Lê Gia. Khắp khuông mặt những người này luôn là b·iểu t·ình nghiêm túc và lạnh lùng cảnh giới mọi việc, đề phòng mọi trường hợp xấu có thể xảy ra đối với lô hàng của họ.
Khi tiến đến Trần Nguyên cảm nhận khí tức của những pokemon bên người những nhân viên bảo an, đa số là những pokemon đẳng cấp Thâm Niên. Trong đó kém nhất cũng chỉ có vài đầu Pokemon đẳng cấp phổ thông hậu kỳ. Thế nhưng những pokemon phổ thông hậu kỳ này đa số là những pokemon phi hành, có lẽ nhiệm vụ chính của chúng cũng chỉ là cảnh giới xung quanh, nên không nhất thiết cảnh giới phải cao như đa số pokemon có mặt nơi này.
Quan sát mồi hồi có 1 pokemon khiến hắn chú ý, chỉ thấy 1 đầu Pokemon màu xanh dương với cơ thể rắn chắc lực lưỡng. Nắm tay của nó to bằng đầu người đang nắm chặt lại trông vô cùng hữu lực. Chính giữa phần bụng là 1 lớp màng trong suốt có thể thấy được những đoạn ruột xoắn ốc phía bên trong. Đây đích thị là một đầu Poliwrath được bồi dưỡng vô cùng tốt, một đầu Poliwrath đạt đến đẳng cấp Tinh Anh.
Lúc này chỉ Poliwrath đang đứng cạnh 1 trung niên nhân có mái tóc cắt cao, dựng đứng màu vàng.Trên gương mặt góc cạnh, nam tính là 1 vết sẹo bên má trái trải dài từ thái dương xuống dưới cằm. Làm cho gương mặt nam tính càng điểm thêm mấy phần thô dã, bạo ngược. Có vẻ như đây là người chỉ huy cho chuyến hàng lần này của Lê gia, 1 nhà huấn luyện tối thiểu đạt đến đẳng cấp Tinh Anh
Dường như cảm nhận được ánh nhìn của Trần Nguyên, Poliwrath xoay người ném đến hắn 1 cái nhìn sắc lẻm. Làm hắn không khỏi rụt đầu lại xoay qua chổ khác. Đứng nơi đây tần ngần 1 hồi, rất nhanh có 1 nam nhân trẻ tuổi cũng mặc đồng phục Lê gia tiến đến quát hỏi thân phận của hắn. Sau khi xác định được mục đích và danh tính của Trần Nguyên. Rất nhanh hắn được an bài vị trí ở 1 trong những xe Jeep hộ tống ở phía xa.
Khi hắn đến đây, phát hiện xe Jeep đó có vài người chờ ở đây từ trước. Họ mặc trang phục khác nhau ắt hẳn là những nhà huấn luyện phổ thông nhận nhiệm vụ hộ tống ở đây giống như hắn.
Trên xe lúc này là 3 nam và 1 nữ. Có hai nam nhân nằm ở ghế sau xe Jeep đã nhắm mắt th·iếp đi từ lúc nào. Còn lại là 1 nữ nhân xinh đẹp tuổi chừng 18-19 tuổi mặc 1 chiếc áo thun trắng đơn giản bó sát người để l·ộ v·òng 1· đầy đặn, đôi chân dài nõn nà nằm dưới chiếc vài ngắn bó sát dường như chỉ cần 1 cơn gió nhẹ thổi qua cũng có thể lộ hết xuân quan của nàng.
Nam nhân còn lại thì là 1 thanh niên mặt rổ, xấu xí. Làn da hơi ngâm đen, cộng với mái tóc dài ngang vai dường như đang bị bết lại vì lâu ngày chưa được chải gội gọn gàng. Thanh niên tóc bết đang không ngừng bắt chuyện với nữ nhân xinh đẹp trên xe, nhưng dường như chỉ nhận được sự lạnh lùng thờ ơ của đối phương.
Cho đến khi Trần Nguyên tiến đến, nữ nhân mới hai mắt tỏa sáng, mỉm cười hớn hở tiến đến bất chuyện. Điều này làm thanh niên tóc bết một mặt tức tối nhìn Trần Nguyên hừ lạnh. Khiến hắn không khỏi âm thầm dở khóc dở cười.