Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Ta Xuyên Không Vào Thế Giới Pokemon

Unknown

CHƯƠNG 4: THẨM TRƯỜNG THANH

CHƯƠNG 4: THẨM TRƯỜNG THANH


THẨM TRƯỜNG THANH

Từ trên lưng Pidgeot đi xuống, là 1 trung niên nhân cao lớn vạm vỡ, cơ bắp rắn chắc như sắt nung, mài rậm mắt to, cương chính nghiêm nghị. Hắn gọi là Thẩm Trường Thanh, vệ trưởng đương nhiệm của trấn này.

Sau t·hảm h·ọa đồ thôn 6 năm trước, vệ trưởng tiền nhiệm bị cách chức và điều đi nơi khác, hắn được liên minh điều động đến nơi đây. Khi vừa mới đặt chân đến trấn, hắn đã triệu tập các gia tộc lớn trong trấn này, yêu cầu mở 1 cuộc thanh tẩy sâu vào rừng Phong nha.

Các đại gia tộc tỏ vẻ khinh thường nhưng ngại xé rách da mặt với liên minh nên đành qua loa cho yên chuyện. Duy chỉ có Giang lão gia chủ vốn tính kiêu ngạo là bỏ ngoài tai lời yêu cầu của hắn. Tức giận hắn liền dùng Machamp vương bài của mình, nganh sanh sanh đánh tàn phế cả 6 pokemon của Giang lão tộc trưởng. Trong đó có cả 1 đầu Sandslash đã đạt đến cấp độ Tinh Anh sơ kỳ

Lúc này mọi người mới chợt giật mình phát hiện vậy mà Machamp đã đạt tới Tinh Anh trung kỳ. Từ đó về sau các gia tộc không dám qua loa với chỉ thị của hắn mà ngoan ngoãn cùng hổ trợ vây quét pokemon hoang dã.

Thế nên trong vòng 1 tháng từ khi hắn đến, các pokemon hoang dã bị vây quét phải lùi sâu trong rừng không dám q·uấy n·hiễu các thôn làng gần đó nữa. Còn riêng phần lão tộc trưởng của Giang gia cũng bị uất ức sinh bệnh mà c·hết. Từ đó Giang gia xóa tên khỏi Tam đại gia tộc của trấn này. Thế lực của Giang gia gầy dựng cũng mạc danh kỳ diệu mà bị Thẩm Trường Thanh nắm ở trong tay.

Lúc này trên hội trường Thẩm Trưởng Thanh bước đến, khẽ gật đầu với Trần Nguyên sau đó mỉm cười quay sang hướng Ngụy lão gia tử:

- Ngụy lão gia a. Để pokemon của mình t·ấn c·ông người dân trong trấn này, mặc dù sự việc cũng không đi quá xa. Nhưng dù sao cũng phải bồi thường cho n·ạn n·hân mới gọi là phải đạo a.

- A. Ý Thẩm trưởng vệ là?

- Dù sao nếu không phải ta kịp thời ra tay, thiếu niên này khó mà lành lặn ra khỏi đây. Nên ta thấy bồi thường cho hắn 1 triệu liên minh tệ cũng không cao a, không cao a.

Ngụy lão gia nhìn thật sâu vào Thẩm Trường Thanh rồi quay sang khẽ liếc Trần Nguyên, đoạn mệt mỏi thở dai:

- Aiii... Thẩm trưởng vệ nói phải a. Nếu ngài không nhắc nhở ta khi về đến nhà cũng sẽ cho người đến bồi thường thiếu niên này thôi. Tiền, một lát sẽ có người mang qua. Nếu không có chuyện gì lão già ta cáo lui.

- Trưởng trấn chậm đã.

- Thẩm trưởng vệ lại có điều gì muốn dạy bảo a

Ngụy lão dừng lại nhướng mài tỏ vẻ không vui.

- Dạy bảo thì không dám a. Nhưng ngài thấy đó, vì chuyện này mà ta phải bỏ lở nơi trấn thủ chạy đến nơi đây. Đinh ninh sẽ bắt được pokemon hoang dã xâm nhập vào trấn t·ấn c·ông người. Nhưng rốt cuộc công cốc trở ra. Tinh thần ta bị tổn thương a. Ta cũng phải được đền bù công tác phí và phí tổn thương tinh thần này a. Ta không lấy nhiều, chỉ cần 4 triệu liên minh tệ là được.

Mọi người đồng loạt hít 1 ngụm khí lạnh. Da mặt dầy đã thấy nhiều, nhưng người da mặt vừa dầy lại nói chuyện hùng hồn lẽ chính ngôn từ thế kia thì lần đầu mới được gặp. Ngụy lão là người thâm trầm cũng đầu đầy hắc tuyến quay đi hậm hực:

- Tiền, chiều nay ta sẽ cho người mang sang. Không có chuyện gì nữa thì ta xin cáo lui.

- Trưởng trấn không tiễn a

Thẩm Trường Thanh vừa cười vừa vẫy tay chào. Rồi xoay người khẽ thì thầm:

'' Hừ lão hồ ly''

Lúc này dưới sự điều tiết của lão hiệu trưởng và Thẩm trưởng vệ, buổi lể mới được tiếp tục bắt đầu. Thẩm Lãng lựa chọn Totodile, Hà Quân lựa chọn Cyndaquil còn Chikorita thuộc về Hạ Tuyết.

Đến đây buổi bế giảng mới chính thức được khép lại.

...

Đùng đoàng...Loảng xoảng..

Lúc này trong nội viên Ngụy gia là 1 mãnh hỗn độn, Ngụy Khôn một mặt tức giận đang đập phá trong phòng. Ngụy lão bước đến răn dạy:

- Hỗn chướng, mới chỉ 1 việc nho nhỏ mà biến ngươi tức giận đến mức độ này. Làm sao có thể làm việc lớn cho được.

Sau 1 lúc phát tiết, nội tâm cũng bình tĩnh hơn phần nào. Ngụy Khôn không cam lòng hướng về phía Ngụy lão:

- Ông nội a. Hôm nay vì sao lại dể dàng thỏa hiệp tên họ Thẩm kia như vậy. Mọi người có ở hiện trường đều cho rằng ta sợ hắn a. Mặt mũi Ngụy gia cũng vì thế mà quét rác.

Nhìn Ngụy Khôn với ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Ngụy lão thở dài:

- Thẩm Trường Thanh, tên này bề ngoài thô kệch nhưng nội tâm tinh tế tỉ mỉ, là người giỏi dùng tâm cơ. Hắn có thực lực lại còn dựa vào liên minh làm việc. Nếu không thể 1 kích tất sát, không để lại sơ hở, tuyệt đối không thể đắc tội. Hôm nay hắn cố tình khiêu khích để ta tức giận, ý định khiến ta ra tay. Nếu không thỏa hiệp, thì rất có thể Ngụy gia sẽ trở thành Giang gia thứ 2.

Ngụy Khôn giật mình, tỉ mỉ ngẫm lại tình huống hôm nay phát sinh. Không khỏi âm thầm đổ mồ hôi lạnh ở sóng lưng. Thế nhưng vẫn không cam lòng nói:

- Ông nội, mặc dù ta không đối phó được tên họ Thẩm. Nhưng tên Trần Nguyên đáng ghét kia dám đắc tội với Ngụy gia ta đáng phải c·hết a. Đêm nay ta cho người âm thầm xóa sổ hắn mới giải được cơn tức giận này a.

Ngụy lão gia tử nhìn Ngụy Khôn, trên mặt lão như già nua thêm 10 tuổi. Lão âm thầm thở dài:

- Ngươi nghĩ tên Trần Nguyên kia có tư cách gì mà có thể thuyết phục Thẩm Trường Thanh nghiêng về phía hắn? Ngự tam gia mặc dù đáng quý nhưng đối với bọn ta chịu bỏ ra 1 cái giá khá lớn là có thể sưu tầm đến tay ngay. Tên họ Thẩm đồng ý hợp tác với Trần Nguyên là để có 1 cơ hội, đánh mặt Ngụy gia ta. Khiến ta tức giận g·iết c·hết tên nhóc này. Sơ hở này hắn sẽ cắn chặt không buông, đưa Ngụy gia ta vào đường cùng a. Hắn còn cầu cho ta lập tức đi g·iết tên Trần Nguyên còn không kịp. Giang gia là bài học nhãn tiền không thể khinh cử vọng đọng.

Nói đoạn khe khẽ thở dài:

- Hôm nay cơ hội duy nhất g·iết c·hết tên nhóc kia cũng bị tên họ Thẩm đến kịp thời ngăn chặn. Ngụy Diên ta hành sự lão luyện bao nhiêu năm nay vậy mà tính sai bản lĩnh 1 tên nhóc con a.

Ngụy Khôn cắn răng, đầy mặt không cam lòng:

- Vậy chúng ta bỏ qua cho cả 2 bọn hắn sao?

- Bỏ qua tuyệt đối sẽ không, đã là kẻ thù của Ngụy gia thì chỉ có con đường c·hết. Chúng ta sẽ án binh bất động, chờ đợi 1 kích tất sát.

Ngụy lão gia tử ánh mắt lóe lên sát khí, gương mặt âm trầm xoay người đi vào trong bóng tối.

...

Trời tối, sau khi mất cả ngày khuyên nhủ Hứa lão bỏ ý định đi đến nhà Thẩm trưởng vệ đòi lại pokemon. Trần Nguyên quét dọn thư viện, sắp xếp sách vở, sửa soạn ngăn nắp tất thảy mọi thứ.Đây là thói quen từ nhỏ đến lớn của hắn, chỉ có lúc dọn dẹp ở thư viện mới khiến tâm trạng hắn bình phục yên tĩnh hơn.

Nhìn mọi thứ ngăn nắp gọn gàng, hắn hài lòng trở về phòng. Từ trong người móc ra 4 tờ chi phiếu tổng cộng 20 triệu liên minh tệ, hắn không khỏi hài lòng mỉm cười.

4 tờ chi phiếu này là hắn kiếm được chỉ trong vòng 1 ngày. Đầu tiên hắn thỏa thuận nhường lại pokemon cho Thẩm Lãng với yêu cầu được bồi thường 3 triệu liên minh tệ.

Sau đó hắn đến sới bạc đặt cược vào cửa Thẫm Lãng sẽ được pokemon. Vì không nằm trong danh sách thủ khoa thế nên đặt cửa này được 1 ăn đến 5. Nên hắn quyết định ném cả 3 triệu liên minh tệ vừa có tất cả vào chuyến này. Thế nên hắn lãi đến 15 triệu liên minh tệ.

Vì số tiền quá lớn cộng với thấy hắn thế cô sức yếu, ông chủ sới bạc bước ra dùng lý lẽ đuổi khéo hắn về, quyết định không nhận nợ chuyến này. Vừa khéo sới bạc này nằm trong tay của Ngụy gia, Thẩm trưởng vệ thấy chuyện bất bình đương nhiên sẽ không bỏ mặc.

Ra tay đánh cho ông chủ sới bạc 1 trận, móc rỗng 15 triệu liên minh tệ của sới bạc này. Ngoài ra còn 1 triệu liên minh tệ tiền thưởng,cộng với 1 triệu liên minh tệ niềm vui ngoài ý muốn của Ngụy lão.

Trần Nguyên thỏa thỏa trở thành 1 tiểu phú ông của trấn này.

- Đã có tiền trong tay, đến lúc ta tìm 1 pokemon đồng hành đầu tiên của mình rồi.

Nói đoạn hắn hướng mắt về hướng nam cổ trấn, nơi 1 trong 3 thế lực lớn cổ trấn là Hàn gia đang nắm giữ. Và thứ khiến Hàn gia luôn giàu có và sung túc trăm năm nay chính là Chợ Đen.

CHƯƠNG 4: THẨM TRƯỜNG THANH