CHƯƠNG 51: Chế Tạo Hỗn Loạn
Skuntank thuộc chủng loại pokemon chồn hôi, là 1 tộc đàn khá nổi tiếng ở khu đầm lầy này. Chúng có tập tính đào hang và thường sống thành đàn, mặc dù thực lực một đàn Skuntank thường gặp trong tự nhiên sẽ không quá cao, đa số chỉ bồi hồi ở cấp độ thâm niên, thế nhưng cũng hiếm có tộc đàn nào khác dám x·âm p·hạm lãnh thổ của loài pokemon này.
Bởi Skuntank đa số sẽ có đặc tính Stench, chúng tích trữ dịch hôi ở phần bụng và sẽ bắn ra khi chiến đấu. Và mùi dịch hôi ấy cũng thay đổi theo khẩu phần ăn của chúng nên mùi h·ôi t·hối của 1 đàn Skuntank còn phụ thuộc vào nơi sinh sống của loài này. Và hiển nhiên ở Tử Yên Chiểu Trạch nơi quanh năm bị ô nhiễm, được xem là nơi có nhiều Skuntank có mùi vị khó ngửi nhất trên cõi đại lục này.
Lúc này trong phạm vi lãnh thổ của 1 đàn Skuntank số lượng tương đối lớn, có 2 thân ảnh đang ẩn nấp trên cây nhòm lấy chúng. Nam tử cao lớn rắn rỏi trong đó đang vô cùng bất mãn bịch lấy mũi của mình tỏ ra tức giận vô cùng.
- Nham huynh, không phải huynh muốn bày cho ta cách đối phó với Dương Khang sao? Lại kéo ta đến nơi này làm gì, thối c·hết ta rồi.
Hai nam tử ẩn núp trên cây quan sát này không ai khác là Mạnh Hoạch và Nham Thiểm vài giờ trước lặn lội một mạch đến nơi đây. Nghe được sự bất mãn trong lời nói Mạnh Hoạch nam tử mắt hí cũng không tỏ vẻ khó chịu mà chỉ cười khẽ
- Đương nhiên là đến đây để tìm cách đối phó với Dương Khang. Nếu chiếu theo thực lực của huynh bị 1 đàn Skuntank thế này tập kích, huynh thấy có mấy phần có thể chống đở được.
Mạnh Hoạch đang chăm chú quan sát lấy đàn Skuntank nơi phía xa, mặc dù tộc đàn số lượng không đông đảo, đa số trong đó chỉ có Stunky ở cấp độ Tân Sinh và phổ thông hơn chục đầu. Nhưng cũng có hơn 3 đầu là Skuntank ở cấp độ Thâm Niên, nếu bản thân hắn phải đối đầu với đàn Skuntank hỗn loạn này hắn cũng không nói trước được bản thân có toàn vẹn trở ra hay không.
- Nếu là ta, có thể sống sót được trước đợt công kích của cả đàn này mà trở ra. Hy vọng sống không cao hơn 5 thành.
Mạnh Hoạch nuôt 1 ngụm nước bọt, thành thật trả lời. Nham Thiểm lúc này mới phì cười
- Đó là nếu bản thân biết trước và chủ động ngăn trở được. Còn trong tình huống bị động không phản ứng kịp, ắt hẳng khả năng này còn chưa tới 2 thành đi.
Mạnh Hoạch nghe thấy thế cũng không già mồm cãi láo, chỉ lẳng lặng gật đầu.
- Ta dự định đợi đến khi tổ đội của Dương Khang nghỉ ngơi trong đêm. Sẽ chọc giận đàn Skuntank này rồi dẫn dụ bọn chúng đến khu cắm trại của hắn.
Mạnh Hoạch nghe thấy thế hai mắt không khỏi tỏa sáng, thế nhưng như nghĩ đến điều gì sắc mặt hắn thoáng trở nên khó coi
- Cách này rất hay, thế nhưng sẽ liên lụy đến những người khác a
- Làm đại sự không quan trọng tiểu tiết, có kéo theo vài người làm đệm lưng cũng không có vấn đề. Riêng Ân đội trưởng thực lực rất cao, Mạnh huynh yên tâm sẽ không nguy hiểm đến tính mạng của nàng ta a.
Nham Thiểm cười khẽ, hai mắt lấp lóe ánh sáng quỷ dị. Mạnh Hoạch nghe thấy thế cũng cho là phải gật gù không thôi.
- Vậy khi nào thì chúng ta hành động
- Ngay bây giờ
Thanh niên mắt hí lúc này cầm lấy pokeball của mình gọi ra 1 chỉ Golbat, vừa gọi ra chỉ pokemon dơi có chiếc miệng rộng được tự do, nó bay liệng trên bầu trời 1 vòng tỏ vẻ phấn khích, rồi sà xuống bay lấy bên cạnh chủ nhân mình
- Golbat, tiến đến chọc giận bầy Skuntank kia rồi dẫn dụ chúng về hướng nam nơi có 1 nhóm người đang cắm trại cho ta.
Golbat nhận lệnh, nó gật đầu hiểu ý rồi bay về hướng đàn Skuntank. Trông dáng vẻ của nó giống như những chuyện thế này nó đã làm nhiều lần nên vô cùng có kinh nghiệm.
- Mạnh huynh đi thôi, chúng ta tìm 1 địa điểm tốt để quan sát c·ái c·hết của kẻ thù nào.
...
Lúc này trời đã vào khuya, trong rừng sương lạnh bắt đầu phủ kín. Cảm giác tối tăm lạnh lẽo làm cho con người ta ẩn ẩn sinh ra cảm giác bất an. Trần Nguyên không ngủ được hắn bước ra khỏi lều vải của mình, vừa đi dạo vừa ngắm lấy bầu trời khuya.
Hôm nay bản thân hắn bị Ân Thù hại thảm, bao tử của hắn vẫn còn đau nhức liên hồi. Nằm bên trong lều hắn đã manh nha ý định bỏ chạy mấy lần, nhưng ngại 1 nỗi công hội kỷ luật nghiêm minh, lâm trận bỏ chạy sẽ không có quả ngọt mà ăn, cộng với khu đầm lầy này hắn không thông thuộc địa hình. Một mình độc hành vào buổi tối thế này vẫn vô cùng nguy hiểm.
Thế nên sau một lúc đắn đó suy nghĩ hắn vẫn từ bỏ ý định thoát ly kia của mình. Nhưng nghĩ đến ngày mai phải ăn thêm những món kì lạ do Ân Thù một tay nấu nướng hắn không khỏi rùng mình, mồ hôi lạnh ướt đẫm cả lưng áo. Bắc đắc dĩ hắn chỉ có thể nhắm mắt nhìn trời ão não.
'' Số ta thật khổ a''
Lúc này trên bầu trời 1 chỉ Golbat đang xé gió lướt qua, nhìn thấy pokemon dơi kia tự do bay lượn trên bầu trời, nhìn lại bản thân mình Trần Nguyên không khỏi thầm ước
'' Aizzz... phải chi ta cũng được tự do như cánh dơi kia''
Cứ mãi chú tâm nhìn lên bầu trời, hắn không để ý được dưới chân mình mặt đất đang rung động nhè nhẹ, dư chấn cũng làm cho những hòn đá nhỏ phải rung rinh. Đến khi Trần Nguyên nhận ra điểm bất tường, đã thấy có tiếng thét phía ngoài xa
- Mọi người cẩn thận, có 1 đàn Skuntank như phát điên lao đến nơi này.
Vừa nghe được tiếng thét, đã thấy nơi xa Lam tỷ một mặt hoảng sợ trên mặt nhể nhãi mồ hôi đang vội vã chạy tới nơi này. Phía sau nàng hơn hai chục đầu Skunky được dẫn dắt bởi 3 đầu Skuntank mang theo xú khí trùng thiên đang lao thẳng đến.
Lúc này mọi người trong lều vải cũng đã thức giấc, vội vội vàng vàng gọi ra các pokemon của mình để phòng vệ trước biến cố đột ngột phát sinh. Trong đó chói mắt nhất là 3 pokemon của Ân Thù.
Jinx, Alolan Ninetal·es và 1 chỉ Weavile đều có đẳng cấp thâm niên, chúng chẳng nói chẳng rằng lao đến phía sau Lam Tỷ. Hai chỉ Alolan Ninetal·es và Weavile nhanh chóng dùng Icy Wind thổi 1 làn gió băng giá về đàn Stunky đang phẩn nộ đuổi tới làm hơn 5 chỉ chồn hôi đang lao đến trước bị đóng băng hoàn toàn, còn Jinx cũng không hề nhàn rỗi, nó dùng Ice Punch lao đến chắn trước cả 2 pokemon kia, dùng nấm đấm băng giá của mình đánh văng ra những con Stunky may mắn tránh thoát khỏi ngọn gió băng giá quét tới.
Cả 3 thế không cản nổi tàn sát sâu vào đàn Stunky. Chỉ đến khi 3 con Skuntank đầu đàn lao đến giằng co với 3 chỉ pokemon hệ băng kia, t·hương v·ong cả đàn Stunky vì thế mới bắt đầu giảm bớt. Những Stunky còn lại lúc này đã phẫn nộ tới cực điểm.
Thế là cứ học được chiêu thức gì chúng sẽ bắn loạn xạ chiêu thức đó vào trong đám người đáng ghét đang đứng trước mặt kia. Chỉ thấy hàng loạt dung dịch Acid Spray, luồng khí độc hại từ Poison Gas và cả những quả bom khói từ Smokescreen cứ thế thay nhau bắn lần lượt về phía nhóm người, tình huống hỗn loạn ngày càng khó kiểm soát.
- Tất cả tập trung lại đứng sát với nhau, 1 nữa dùng Protect hộ thuẫn bảo vệ đồng đội, số còn lại dùng các chiêu thức từ xa t·ấn c·ông vào đàn Skunky. Đợi đến khi ta giải quyết được 3 con đầu đàn, cả đội sẽ an toàn.
Lúc này Ân Thù vẫn vô cùng bình tĩnh chỉ huy cả đội, công thủ toàn diện tình hình hỗn loạn mới dần được kiểm soát. Cứ thế ước chừng hơn hai mươi phút, sau khi 3 chỉ Skuntank đầu đàn lần lượt bị Ân Thù hạ bệ. Số còn lại bắt đầu hoảng sợ lần lượt nối đuôi nhau rút đi, tình hình hỗn loạn tưng bừng mới đi vào hồi kết.
Những nữ thợ săn lúc này trong chiến đấu mới bắt đầu thả lỏng căng cứng. hiện trường xung quanh giờ đây cũng đã la liệt xác của những con Stunky mất đi khả năng chiến đấu, những pokemon của cả bọn vài con cũng đã có dấu hiệu trúng độc cần phải nhanh chóng sơ cứu kịp thời. Lúc này một giọng nữ hoảng hốt thốt lên
- Nguy rồi, Dương Khang đã m·ất t·ích.
Cả bọn hớt hãi nhìn ngó xung quanh nhưng không hề thấy dấu hiệu tồn tại của Trần Nguyên. Cả bọn đều hoang mang, toang chia ra tìm kiếm tung tích của hắn, sợ rằng trong hỗn loạn hắn đã b·ị t·hương rồi bị cả đàn Stunky mang đi, duy chỉ có Ân Thù một mặt vẫn bình tĩnh vô cùng, bởi nàng ta biết được thực lực chân chính của Trần Nguyên, bị m·ất t·ích thế này chỉ có do hắn chủ động rời đi mà thôi.
- Không cần tìm kiếm, tất cả trị liệu v·ết t·hương rồi dọn dẹp sạch chiến trường. Dương Khang cứ mặc kệ hắn.
Nói rồi nàng như không quan tâm, bỏ mặc mọi người 1 mặt hoang mang, đi thẳng vào trong lều của mình.
'' Hừ... Dương Khang vô lương tâm, dám bỏ trốn khỏi ta, đừng để bản cô nương tìm được, nếu không ta sẽ cho ngươi đẹp mặt''