Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
CHƯƠNG 62: Tiểu Froakie Đáng Thương
Trong 1 mảng rừng tương đối ẩn nấp, phía dưới 1 gốc cây to lớn. Trần Nguyên đang dùng tất cả những dược liệu mình đem theo cố sức chạy chữa cho Greninja. Vết thương trên người cũng đã khép miệng, thế nhưng n·ộ·i· ·t·ạ·n·g bên trong người nó đã tổn thương quá nặng, cộng với sinh cơ mỏng manh do dùng huyết đan thiêu đốt sinh mệnh, nên mắt thường cũng có thể thấy Greninja đã suy kiệt vô cùng.
- Greninja ngươi cố gắng cầm cự 1 chút, chỉ cần đến được Pokemon Center nhất định sẽ có cách chạy chữa...ngươi cố gắng lên.
Trần Nguyên lúc này vừa vội vừa gấp, hốc mắt của hắn cũng đã hoe đỏ. Greninja khe khẽ mỉm cười nắm lấy cánh tay hắn ra hiệu dừng việc cứu chữa, bởi hơn ai hết nó hiểu bản thân mình đã đến thời điểm cuối cùng, lúc này thời gian của nó là không nhiều nó muốn giành thời gian ít ỏi còn lại bên hài nhi của mình.
Mím chặt môi, hắn nhẹ nâng Greninja đến cạnh gốc cây gần đó tựa người nó nằm dựa vào đấy, rồi xoay người đi ra 1 khoảng cách phía xa chừa lại khoảng không gian riêng cho hai mẹ con pokemon họ nhà ếch có thể bên nhau những giây phút cuối cùng.
- Mẹ ơi...mẹ có đau lắm không?
Tiểu Froakie mặc dù còn rất nhỏ, nhưng vô cùng thông minh và nhu thuận. Nó hiểu được, đây có thể là giây phút cuối cùng nó còn được bên cạnh mẹ, giờ phút này nó không khóc không nháu chỉ nhu thuận ngồi đó xoa xoa bụng cho mẹ mình, mặc dù hốc mắt đã ướt đẫm.
- Hài nhi ngoan, mẹ không đau... mẹ thương con lắm hài nhi của mẹ.
Thấy hài tử nhu thuận và hiểu chuyện Greninja lúc này cũng cảm thấy nhẹ lòng, nó dùng cánh tay đang run rẩy vuốt nhẹ lên má con mình, như để cưng chiều, như để lau đi giọt nước mắt của con.
- Hài nhi của mẹ, là 1 chú ếch kiên cường phải không nào... mẹ xin lỗi thời gian của mẹ không còn nhiều, không thể chứng kiến hài nhi của mẹ trưởng thành, trở nên mạnh mẻ hơn, là 1 chiến binh giỏi trong gia tộc của mình nữa...khụ...khụ...
Vừa nói Greninja vừa ho ra những bụm máu lớn, trong đó còn lẫn cả những vụng n·ộ·i· ·t·ạ·n·g. Cơ thể nó giờ đây trở nên suy kiệt vô cùng. Đến lúc này dù đã vô cùng khắc chế nhưng cảm xúc vỡ òa khiến tiểu Froakie không thể kiềm nén nừa, nó òa khóc sà vào lòng mẹ nước mắt lưng tròng. Greninja dù cho là 1 chiến binh dài dạng kinh nghiệm có trái tim sắt đá lúc này nước mắt của nàng cũng không ngừng tuông rơi.
Rồi nó nhấc tay ra hiệu Trần Nguyên bước đến nơi này, dù đã trải qua 2 kiếp người, nhưng thấy 1 màn sinh ly tử biệt này, sống mũi Trần Nguyên không khỏi cay cay. Hắn nhẹ nhàng bước đến ngồi xuống bên cạnh Greninja để lắng nghe ân nhân cứu mạng của mình nói những lời sau cùng
- Gréc...ko...grec...ko ( Nhân loại, thời gian của ta đã hết... chỉ mong ngươi niệm tình ân cứu mạng, cưu mang đứa nhỏ này giúp ta)
Vừa nói nó vừa nhấc tay nắm lấy bàn tay của Trần Nguyên đặt lên đầu của con mình, trong ánh mắt lúc này ngập tràn yêu thương và tiếc nuối. Mặc dù không hiểu hoàn toàn Greninja đang nói gì, nhưng cũng đại khái hiểu được ý muốn của nó. Trần Nguyên nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt vô cùng kiên định.
- Ngươi yên tâm, ngươi đã cứu lấy ta một mạng. Ta không có gì có thể đền đáp ân tình này, chỉ có thể hứa với ngươi 1 điều, ta sẽ dùng tính mạng này để bảo đảm Froakie một đời bình an...
Nghe những lời này, khiến Greninja hết sức hài lòng. Rồi nó nhẹ nhàng dùng hai tay nâng khuông mặt hài nhi của mình, để nhìn thật kỹ, để khắc sâu khuông mặt đáng yêu ấy vào tâm trí. Rồi lại ôm choàng nó vào trong lòng.
- Con trai của mẹ... đã mấy ngày không ngủ vì phải chạy trốn kẻ thù rồi... con đang mệt mỏi lắm phải không... để mẹ hát ru cho con ngủ nhé...
Lúc này tiểu Froakie dường như đã khóc mệt, chỉ còn nằm trong vòng tay Greninja thút thít.
- Này chú...là chú ếch con...có hai là hai mắt tròn...
Giờ phút này cảnh vật dường như ngưng động, khu rừng bỗng trở nên yên tĩnh kì lạ. Chỉ còn những âm thanh của Greninja, ngâm nga 1 giai điệu dể nghe ru ngủ đứa con trong lòng. Có lẽ tiểu Froakie mấy ngày qua cũng thấm mệt, nó khẻ khẻ thở đều rồi ngủ th·iếp đi trong lòng của mẹ từ lúc nào không hay, khi giai điệu ngâm nga bỗng nhiên im bặt, cánh tay đang ve vuốt trên đầu con mình cũng trở nên vô lực rơi bộp xuống đất.
Và cứ thế Greninja nhẹ nhàng ra đi, trên gương mặt là 1 sự thanh thản đến lạ kì. Vậy là 1 chiến binh mạnh mẽ, 1 người mẹ phi thường, cứ như vậy th·iếp đi 1 cách an tường trong giấc ngủ ngàn thu.
Chứng kiến toàn bộ cảnh này, Trần Nguyên hoàn toàn vô ngữ, hắn chỉ có thể ngửa mặt lên trời nhắm mắt hít 1 hơi thật sâu cho không khí tràn vào lòng ngực. Luồng không khí kia dường như làm hắn tỉnh táo đi phần nào, khiến cảm xúc đang trùn xuống kia ít nhiều cũng được giải tỏa đi mấy phần. Rồi cứ thế hắn tiến đến nhẹ nâng tiểu Froakie vào lòng, ôm lấy như 1 báu vật trong tay.
Nhìn lấy gương mặt đang ngủ th·iếp đi vì mệt mỏi của Froakie, Trần Nguyên không khỏi cảm thấy áy náy, giá như lúc ấy hắn không lơ đểnh, giá như lúc ấy hắn chú tâm cảnh giác hơn 1 chút thì tiểu Froakie đã không rơi vào cảnh mất mẹ thế này.
- Tiểu Froakie, từ nay ta sẽ thay mẹ ngươi chăm sóc ngươi, nhất định không để ngươi phải chịu bất cứ thiệt thòi gì.
Trong cơn ngủ mê, không biết Froakie đang chịu đựng điều gì, chỉ thấy nó nhíu mài run rẩy rồi nắm chặt lấy gốc áo của Trần Nguyên. Thấy 1 màn này hắn nhẹ nhàng ôm lấy Froakie chặt hơn, có lẻ hơi ấm, cũng có thể cái ôm choàng ấy, khiến Froakie trở nên nhẹ nhõm nó cứ thế ngủ th·iếp đi 1 cách an tường.
Và rồi chừng 10 phút sau, 1 ngôi mộ nhỏ được Scyther dựng lên trên mặt đất. Trên hàng bia mộ được làm từ 1 gốc cây gọt đẽo gọn gàng, Trần Nguyên khắc lên 3 chữ ''Greninja Chi Mộ'' còn không quên để Scyther đánh dấu ký hiệu ở các gốc cây xung quanh. Đứng trước ngôi mộ sơ sài kia cảm xúc của hắn cũng ngổn ngang trăm mối, rồi hắn nhẹ nhàng cúi đầu về phía ngôi mộ, sau đó mạnh mẻ xoay đi, leo lên người Arcanine cả nhóm cùng nhau nhanh chóng rời khỏi phiến rừng.
...
- Ầm... ầm
Những âm thanh v·a c·hạm, những t·iếng n·ổ chát chúa vang lên. Trên 1 ao đầm lớn giờ đây ngổn ngang xác của những chỉ Greninja, xung quanh đó có hơn chục người mặc phục sức đều thuần một màu thợ săn công hội. Nếu để ý kỷ bên hông cả bọn đều có treo lệnh bài màu bạch ngân tương đương với cấp độ thống lĩnh. Tất cả đều đang chỉ huy pokemon của mình tạo ra 1 vòng vây, bao lấy tộc đàn Greninja vào giữa.
Nhưng chói mắt nhất trong đó là 1 trung niên nhân dáng người mảnh khảnh, mắt diều hâu với chiếc mũi ưng khoằm xuống phong thái đứng giữa cả nhóm như Hạc giữa bầy gà. Bên hông trung niên nhân treo một lệnh bài màu hoàng kim bắt mắt, tượng trưng cho danh vọng đại thống lĩnh trong thợ săn công hội. Nam tử mũi ưng lúc này đang nhàn nhả đứng nơi đó h·út t·huốc, nhưng ánh mắt sắc bén không lúc nào rời khỏi chỉ Greninja già đứng trên tảng đá.
Mặc dù quân số và đẳng cấp yếu hơn nhiều, nhưng hiển nhiên kinh nghiệm chỉ hủy của lão Greninja là không hề tồi, cộng với tinh thần quyết tử của các Greninja thà c·hết chứ không để b·ị b·ắt, khiến thế cuộc trở nên giằng co như hiện tại. Lúc này một nam nhân đen nhẻm to lớn trong đó bước về phía nam tử mũi ưng khẽ cúi người
- Mạnh Đại Thống Lĩnh, thế cục hiện tại trở nên khó khăn hơn dự đoán. Nếu cứ tiếp tục kéo dài thế này, cho dù chúng ta thắng được, nhưng đối phương cũng sẽ t·ử v·ong vô số, không thể tóm gọn được tộc đàn này chúng ta không khác nào thất bại.
Nhẹ nhàng kéo rít 1 hơi, rồi quẳng điếu thuốc xuống chân dụi đi. Nam tử mũi ưng mới gật đầu tiến lên 1 bước
- Mặc dù đã già thực lực đã xói mòn đi nhiều, nhưng cấp độ thiên vương quả thật không thể xem thường. Vừa may chủ lực củ ta vài tháng trước cũng đã đến cấp độ này, Ursaluna ra đây.
Chỉ thấy 1 chỉ gấu đen xuất hiện, dáng dấp có 7 phần giống với Ursaring,nhưng khác biệt hơn ở bộ lông đen và trên vầng trán có hình 1 vòng trăng tròn. Vừa xuất hiện Ursaluna gầm thét thị uy về phía lão Greninja, khí tức thiên vương không che giấu chút nào phóng thích ra ngoài 1 cách rõ rệt.
- Bắt giặc phải bắt được vua, Ursaluna cầm xuống nó cho ta...