Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

CHƯƠNG 63: Nhân Tính

CHƯƠNG 63: Nhân Tính


CHƯƠNG 63: Nhận Tính

Trời vừa tờ mờ sáng, khi những ánh nắng sớm đầu tiên chíu rọi vào trong khu đầm Tử Yên, báo hiệu 1 ngày mới lại tiếp diễn. Nơi đầm nước ẩn kín sâu trong khu rừng, vốn là mái nhà yên bình của cả 1 tộc đàn Greninja hàng thế kỷ nay. Đã trở thành địa ngục trần gian, xác c·hết của nhưng Greninja trôi nổi lềnh bềnh khắp ao nước.

Khi thân thể của lão Greninja tộc trưởng lãnh trọn 1 đòn Hammer Arm toàn lực của Ursaluna bay ra ngoài như diều đứt dây. Tất cả mọi nổ lực phản kháng của tộc đàn giờ đây đã bị dập tắt 1 cách vô tình. Rất nhanh những thành viên còn lại từ những Greninja trưởng thành, hay những Frogadier mới vừa thành niên đều bị lục tục tóm gọn trong những chiếc lưới lớn.

Số phận của những Greninja hoang dã này sau này cũng chỉ có thể trở thành những món hàng để Thờ Săn Công hội buôn bán kiếm lời hay tệ hơn sẽ trở thành tay sai của những thợ săn này, giúp họ phục vụ những mục đích đen tối của họ trong tương lai.

Đứng 1 nơi cách đó không xa, vị nam tử họ Mạnh lại tiếp tục mở bao thuốc lá. Nhẹ nhàng châm lên 1 điếu thuốc mới, rồi nhìn lấy lão tộc trưởng đang thoi thóp phía xa 1 cách tiếc nuối.

- Đáng tiếc tuổi tác đã già, thực lực xói mòn đi nhiều. Bằng không cũng có thể trở thành 1 pokemon quá độ thuận tay rồi. Ursaluna tiễn nó ra đi thanh thản nào...

Nhận lệnh, Ursaluna đủng đỉnh tiến đến bên cạnh lão Greninja tộc trưởng. Trên người nó hiện giờ đầy những vết sẹo đang rỉ máu không ngừng. Nó oán độc nhìn lấy lão rồi nhẹ nhàng nhấc đôi bàn tay to lớn giáng mạnh 1 đòn Night Slash xuống đầu lão.

Trong giây phút này, ánh mắt của Greninja tộc trưởng đã không còn sự sợ hãi hay hoang mang. Có nhiều chỉ là sự tiếc nuối, lão nhìn quanh đầm nước một lần cuối cùng như muốn khắc sâu tất cả vào trong não bộ. Lão nhìn ngôi nhà nơi lão được sinh ra từ khi còn là 1 chỉ Froakie hiếu thắng và đầy hoài bão muốn đưa tộc đàn Greninja của mình thống trị toàn bộ khu rừng Tử Yên này. Đáng buồn thay, giờ phút này những thứ mà lão tận tụy gầy dựng nên giờ đây đã tan thành mây khói.

- Oành...

Âm thanh đòn đánh vừa dứt, báo hiệu thảm cảnh này đến đây cũng đã kết thúc. Những thợ săn tủa ra lục tục làm những công việc quen thuộc của mình, có bắt trói, có đàn áp, đánh ngất. Dường như đây là những việc làm quen thuộc họ làm hàng ngày hàng giờ.

Một giờ sau, khi bao thuốc lá của nam tử họ Mạnh cũng trở nên trống rỗng. Lão ta khoác khoác tay cho những thợ săn còn lại dọn dẹp tàn cuộc, rồi xoay người ý đồ rời đi khỏi nơi này trở về căn cứ.

- Cha...

Mạnh Cường lúc này mang thân thể đẫm máu từ trong phiến rừng gần đó vội vàng bước đến. Nhìn thấy 1 màn này nam tử trung niên khẽ nhướng mài, nhìn lấy hắn nhưng vẫn không nói gì

- Có 1 chỉ Greninja cấp độ tinh anh lạc đàn chạy đến phiến khu vực của ta, làm toàn bộ tổ đội của ta vẫn lạc.

Mạnh đại thống lĩnh nghe thấy lời này sắc mặt cũng hơi đổi

- Một chỉ Greninja Tinh Anh... Ngươi có thể may mắn rời đi cũng đã là vạn hạnh.

Mạnh Cường lúc này như gặp được nơi phát tiết nước mắt lưng tròng

- Cha nhưng Mạnh Hoạch không may mắn như thế hắn đã...

- Hừ... tiểu tử này ngày thường không lo củng cố thực lực, chỉ biết truy cầu nữ nhân. Ỷ thế khi nam phách nữ, rơi xuống kết cục này cũng là do tính cách nó có thiếu sót.

Dường như nói tới 1 chuyện không hề liên quan đến mình, nam tử trung niên lúc này dường như hơi mất kiên nhẫn hắn vội vàng khoác khoác tay muốn rời đi.

- Nhưng hắn c·hết không phải dưới tay Greninja kia, mà là 1 thợ săn trong công hội chúng ta thời khắc mấu chốt phản bội đánh lén. Là hài nhi vô dụng không thể che chở cho Em trai, tận mắt nhìn thấy nó bị ám toán mà c·hết.

Vừa nói hắn như vô cùng tự trách, nước mắt không ngừng tuôn rơi. Nắm tay siết chặt không ngừng đấm vào lòng ngực mình.

- Ồ còn có chuyện này...

Nam tử trung niên lúc này chợt dừng lại, hai lông mài nhíu chặt

- Phát lệnh toàn bộ thợ săn công hội, truy nã người này. Liệt hắn vào hàng tử địch, không c·hết không thôi...

- Cha... hãy để chuyện này cho hài nhi xử lý. Con muốn tự tay mình bắt lấy hắn róc từng thớ thịt trên người hắn, để tế bái vong hồn của đệ đệ.

Nam tử trung niên lúc này chợt dừng lại, hắn nhìn thật sâu vào mắt của Mạnh Cường, cái nhìn như muốn xuyên thấu tất thảy ý đồ mà hắn muốn che giấu. Mạnh Cường lúc này dù đã là 1 tay lão luyện già đời cũng không khỏi run rẩy trước ánh nhìn chòng chọc của nam tử trung niên.

- Ta không cần biết có ẩn khuất gì trong chuyện này... nhưng nếu ngươi đã muốn phụ trách chuyện này thì ta giao toàn quyền cho ngươi xử lý. Cấp độ Cổ Đồng trở xuống tùy ngươi điều động. Như thế đã đủ?

Không chờ Mạnh Cường đáp lời, nam tử trung niên lạnh lùng xoay đi trở về hướng căn cứ. Lúc này Mạnh Cường đến thở mạnh cũng không dám, đợi bóng dáng của Mạnh đại thống lĩnh khuất dạng, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Rồi nhớ đến chiếc chìa khóa mà hắn thấy được trong tay Trần Nguyên vài giờ trước, hắn không khỏi mỉm cười, một nụ cười vặn vẹo đến đáng sợ.

...

Tộc đàn bị hủy hoại, cha mẹ lần lượt ngã xuống, Froakie thấy mình đang bỏ chạy khỏi những con người độc ác với các dụng cụ lươm lươm trên tay. Nào lưới nào pokeball nào s·ú·n·g chích điện.

Cơ thể mệt mỏi, tâm trí rã rời. Nhưng càng chạy khoảng cách ngày 1 gần, đến khi cánh tay của 1 thợ săn không biết mặt chộp lấy bả vai của nó, khiến nó hốt hoảng giật mình tỉnh giấc, sóng lưng đã ướt đẫm mồ hôi.

Chợt tỉnh giấc nó nhận ra tất cả chỉ là 1 giấc mơ, thoáng thở phào nhẹ nhõm. Tự nhủ mình rằng cơn ác mộng đã qua, khi tỉnh giấc nó sẽ lại trở về trong vòng tay yêu thương của cha mẹ, tiếp tục những ngày tháng rong chơi vui vẻ cùng bạn bè đồng trang lứa, lại được sự cưng chiều dạy bảo của lão tộc trưởng Greninja.

Nhưng... giây phút nó mở mắt ra, nó thấy mình tỉnh giấc trong 1 căn phòng xa lạ. Bên cạnh nó là Trần Nguyên đang nhẹ nhàng móm cho nó từng muỗng nước thuốc đậm đặc mùi vị Oran Berry.

- Thật may quá, Froakie ngươi đã ngủ li bì 2 ngày 2 đêm rồi. Ngươi làm ta rất lo lắng.

Nghe những lời này Froakie như c·hết lặng, ngọn lửa hy vọng nó nhen nhóm trong lòng. Cái hy vọng tất cả chỉ là cơn ác mộng giờ đây bị cơn gió hiện thực tàn nhẫn giày xéo lên. Nó bật người dậy, đẩy bàn tay của Trần Nguyên ra, rồi xộc thẳng ra bên ngoài.

Nó muốn tìm lại mẹ, muốn tìm lại tộc đàn của mình. Nó cứ cắm đầu chạy, trong pokemon center giữa hàng tá người đang tất bật làm việc, một chỉ Froakie đáng yêu hớt ha hớt hãi chạy xộc ra ngoài. Khiến mọi người nìn thấy tỏ ra vô cùng thích thú, có vài nữ y tá không nhìn được toang tiến đến cưng nựng 1 phen.

Thấy nhiều người lạ mặt, Froakie càng tỏ ra sợ hãi vô cùng. Nó tránh trái né phải, trong lúc di chuyển không khỏi vô tình va vở đồ đạc bên trong pokemon center làm nơi yên bình này 1 phen náo động. Mất một lúc sau, sau khi giằng thoát từ tay của vài nữ y tá, nó rời khỏi Pokemon center trong chật vật.

Đứng trước cửa pokemon center, nhìn bốn bề cảnh vật xa lạ. Nó chợt lặng người, nó không thể nào xác định được đâu là phương hướng nó muốn trở về. Trong thâm tâm nó cũng hiểu 1 điều, tất cả đã là sự thật, cho dù có quay trở về cũng không thể nào thay đổi được điều gì nữa rồi, nó đã mất cha mẹ, tộc đàn, mất đi ngôi nhà mà nó được sinh ra từ tấm bé.

Ngước nhìn bầu trời bao la, do ánh đèn điện chiếu sáng. Những ánh sao mà nó thường ngắm nhìn mỗi khi buồn cũng đã khuất dạng. Tất cả sao mà xa lạ, mà trống rỗng đến lạ thường. Nó không biết hiện tại nó phải làm gì, nó nên làm gì, và nó sẽ đối diện với thực tại này như thế nào.

Nước mắt không tự chủ được không ngừng tuông rơi trên gương mặt non nớt. Lúc này một bàn tay ấm áp chợt nhẹ nhàng vỗ về lên đầu nó. Trần Nguyên tiến đến ngồi bệch xuống bên cạnh nó, hắn chỉ ngồi đó im lặng rồi xoa xoa lấy đầu Froakie mà không nói gì. Cả 2 im lặng ngước nhìn lên bầu trời, loe loét ánh đèn, ngôi sao khuất dạng...

CHƯƠNG 63: Nhân Tính