Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

CHƯƠNG 68: Tiến Nhập

CHƯƠNG 68: Tiến Nhập


Trụy Tiên Thung Lũng không ai biết nó tồn tại chính xác từ bao giờ, chỉ biết trong 1 số tài liệu cổ cho rằng, nơi đây lúc trước là 1 bình nguyên to lớn. Đến 1 ngày có 1 v·ụ n·ổ lớn xảy ra, từ trung tâm v·ụ n·ổ đất đá bị sang phẳng tạo nên 1 hố đen sâu hoắm bán kính rộng đến hơn ngàn cây số, độ sâu ướt tính hơn 2000 mét.

Từ v·ụ n·ổ đã đánh động những mạch nước ngầm sâu trong lòng đất, tạo ra những thác nước lớn hùng vỹ, cộng với thổ nhưỡng vô cùng tươi tốt của địa mạch nơi đây. Chẳng bao lâu từ v·ụ n·ổ kia, hình thành nên 1 thung lũng rừng rậm xanh um tươi tốt, có hệ sinh thái vô cùng phong phú.

Qua nghiên cứu rất nhiều năm, có nhiều lập luận được đưa ra giải thích nguyên nhân của v·ụ n·ổ kia. Thiên thạch v·a c·hạm là 1 giả thuyết được rất nhiều học giả đánh giá cao và đồng thuận nhất. Tuy nhiên nguyên nhân làm cho thung lũng luôn dư dã tiên khí, và thu hút nhiều pokemon hệ tiên thì từ đó đến nay chưa có lập luận nào đưa ra xác đáng khiến giới học giả tán đồng.

Đứng trên vách núi quan sát thung lũng, gương mặt Mạnh Cường lúc này vô cùng âm trầm. Hắn đang không ngừng suy tính thiệt hơn, sau một vài phút do dự hắn liền quay sang mọi người phía sau.

- Hiện tại mục tiêu đã tiến sâu vào Trụy Tiên Thung Lũng. Nơi đây hung hiểm cực kỳ, nhưng mối thù với đệ đệ khiến ta không thể trùn bước. Mặc dù biết là quá phận nhưng rất mong được sự hổ trợ từ mọi người giúp ta tiến vào thung lũng thảo phạt nghịch tặc. Ta tin chắc chỉ cần cẩn thận không đắc tội với tồn tại bí hiểm kia trong khu rừng, nhất định chúng ta sẽ an toàn trở ra.

Nhìn biểu cảm chân thành của Mạnh Cường thắng được rất nhiều thiện cảm của mọi người ở đây. Mặc dù có chút hoảng sợ, nhưng rất nhanh đa số mọi người đều gật đầu tán đồng sẵn sàng hổ trợ hắn. Duy chỉ có thanh niên mũi ưng nhìn Mạnh Cường lạnh lùng rồi chấp tay.

- Mặc dù được lệnh cấp trên hổ trợ ngươi vây bắt Dương Khang, nhưng đây đã là cấm địa của Thợ Săn Công Hội chúng ta. Thứ cho ta không thể hổ trợ ngươi tiếp tục.

Vừa nói hắn vừa xoay người leo lên Fearow rồi ra lệnh cho nó vổ cánh đi mất hút. Thanh niên đầu đinh và cặp anh em kia cũng lục tục chắp tay với Mạnh Cường rồi cũng lặng lẽ gọi ra pokemon phi hành của mình nhanh chóng nối gót theo thanh niên mũi ưng.

Đứng nơi đó mỉm cười vẩy tay từ biệt những người rời đi, nhưng nếu để ý kỹ có thể nhận ra được ẩn giấu sâu trong khóe mắt hắn ta là 1 vòng sát khí. Nhưng rất nhanh được che giấu đi hắn lại tiếp tục xoay ra nở 1 nụ cười ấm áp với những người còn lại.

- Ưng huynh là 1 huấn luyện gia rất cường đại, không có hắn quả thật là 1 mất mác lớn a...

Mạnh Cường vừa nói vừa nhìn bóng dáng thanh niên mũi ưng ra chiều tiếc nuối, điều này vô tình kéo về cừu hận cho thanh niên kia.

- Hừ tỏ vẻ gì chứ, cũng chỉ là pokemon thâm niên hậu kỳ nhiều hơn người khác vài đầu thì đã thế nào? Cũng không phải là ham sống s·ợ c·hết rời đi hay sao?

Một thiếu nữ xấu xí trong đó tỏ vẻ bất bình cho Mạnh Cường, không ngần ngại chỉ trích thanh niên kia. Lời nói như hòn đá đánh xuống mặt hồ phẳng lặng, kéo theo từng đợt sóng thóa mạ của những người còn lại dành cho thanh niên mũi ứng. Đứng nơi đo quan sát tất thảy, mỉm cười sâu kín hài lòng lúc này Mạnh Cường mới bước đến khoác tay với mọi người.

- Ta hiểu mọi người thấy bất bình Ưng đội trưởng cũng vì lo cho ta, nhưng hiện tại việc cấp bách là truy lùng phản tặc kia. Ta thấy đội chúng ta có 12 người, nên chia thành 3 nhóm tẻ ra các hướng khác nhau tiến vào rừng. Nếu đội nào bắt gặp đối phương hay gặp nguy hiểm, lập tức bắn pháo sáng, 2 đội còn lại sẽ lập tức tiến đến ứng cứu. Các vị thấy thế nào.

Mọi người đều gật đầu tán đồng nhanh chóng, nhưng lúc chia nhau tổ đội thì nhóm 4 vị nữ nhân đều muốn tranh đoạt đi với Mạnh Cường n·gười c·hết ta sống không thôi. Điều này khiến cho không khí có phần vi diệu, chỉ đến khi 1 thanh niên trong đó được Mạnh Cường nháy mắt ra hiệu kéo 4 vị cô nương ấy ra 1 gốc thì thầm.

- Ta nói 4 vị mỹ nhân nghe... Mạnh thiếu chủ đâu thể rời khỏi tổ chức, thời gian cho các ngươi bên cạnh gây ấn tượng còn nhiều, đâu cần phải vì chuyện hiện giờ tranh cái n·gười c·hết ta sống, sẽ làm thiếu chủ ấn tượng xấu với các ngươi mất. Chẳng phải các ngươi rất thích tên nhãi tóc xanh kia sau, nếu đi với Mạnh thiếu chủ chắc hẳng sẽ phải bó tay bó chân không làm gì được.

Vừa nói hắn vừa mỉm cười đầy tà ác

- Còn nếu các ngươi lập nhóm đi riêng. Chẳng phải nếu bắt được các ngươi tha hồ muốn làm gì làm, chơi trò gì chơi với thằng nhãi kia sau. Lúc đó khác nào Tứ Mỹ Nhân Truy Tiểu Soái Chốn Sơn Lâm, nghĩ đến đó thật là kích thích biết bao nhiêu...hắc ... hắc...

Nghe đến đây mắt các nàng không khỏi tỏa sáng, không hẹn mà cùng nhìn nhau gật gù. Sau đó lần lượt bước đến Mạnh Cường tỏ vẻ thẹn thùng.

- Mặc dù bọn ta biết các huynh và Mạnh thiếu chủ đây rất muốn đi cùng với chị em bọn ta. Nhưng ngại nam nữ thụ thụ bất thân nên nhóm chị em chúng ta chỉ có thể phật ý các huynh chia nhóm đi riêng. Lần này mong các huynh và Mạnh thiếu chủ chú ý an toàn hẹn kết thuchs truy bắt nghich tặc chúng ta gặp lại.

Vừa nói vị cô nương mập mạp trong đó còn không quên dấn đến trước mặt Mạnh Cường, dùng 2 bàn tay núc ních thịt của mình cầm lấy bàn tay Mạnh Cường ra chiều thân thiết lắm. Mạnh Cường mỉm cười ấm áp vổ vỗ nhẹ vào tay nàng.

- Cảm ơn cô, nhớ bảo trọng.

Điều này làm 3 chị em kia ghen ghét đến đỏ mắt. Vội vàng kéo nữ nhân mập kia rời khỏi Mạnh Cường. Nhân lúc cả bọn không chú ý, Mạnh Cường không quên lấy khăn tay chán ghét chùi chùi lấy 2 bàn tay của mình, rồi sâu kín vứt bỏ vào 1 bụi cây gần đó. Khi 4 người nữ nhân kia bước đi cách mọi người 1 đoạn khá xa, lúc này cả 4 lại bắt đầu có t·ranh c·hấp mới.

- Ta nói trong đây ta là lớn nhất, nếu bắt được gã tóc xanh kia ta sẽ là người lên trước.

- Hừ, không biết xấu hổ, dựa vào đâu. Thực lực ta mạnh nhất nếu bắt được là công ta cao nhất ta được quyền hưởng xái hắn trước.

Hai nữ nhân to lớn nhất trong đội không ngừng cãi nhau, đôi mắt tóe lửa liên tục hầm hè nhau. Lúc này 1 cô gái có dáng người nhỏ nhắn trong nhóm mới rụt rè tiến đến.

- Các tỷ nghe ta nói 1 lời... ta là xinh đẹp nhất có thể cho ta lên trước được không?

Cả 3 người còn lại xoay qua nhìn lấy nàng, rồi không hẹn mà cùng nhìn lấy hàm răng vàng lổm chổm cộng với làn da khô xạm chi chít mụn ẩn của nàng thì không khỏi đồng loạt nhổ bãi nước bọt.

- Ta thấy bây giờ tranh cãi cũng không được gì, bây giờ mục tiêu hàng đầu là bắt được chàng ta, đến lúc đó cho chàng ta lựa chọn. Chàng thích ai nhất người đó lên trước, các ngươi thấy thế nào.

- Ý kiến rất hay.

3 người còn lại không hẹn mà cùng gật đầu đáp ứng.

- Nhất định chàng sẽ chọn lấy ta... vì ta xinh đẹp nhất.

3 người còn lại không hẹn mà cùng nhổ bãi nước bọt rồi khịt mũi khinh thường.

....

- Át...xì.... Át... xì... con bà nó, rõ ràng trời đâu có lạnh mà ta lại ớn lạnh rồi át xì liên tục thế kia... a...Doduo cẩn thận.

Do hắn hắt hơi quá mạnh làm chỉ đà điểu nhỏ lúc này đang bay 1 cách loạng choạng đầm sầm về hướng Hạ Tuyết. Chỉ Jumpluff cũng bị bất ngờ mất thăng bằng, nhúm bông màu trắng trên đầu vô tình quẹt vào 1 táng cây gần đó khiến cả bọn mất thăng bằng đâm sầm vào thân cây.

Thanh niên tóc xanh và Hạ Tuyết không khỏi hoảng sợ ôm chầm lấy nhau rồi trượt dài từ thân cấy đánh rầm xuống mặt đất. Thanh niên tóc xanh là người tỉnh táo trước nhất, hắn ta lồm cồm chồm dậy rồi ôm lấy đầu

- A... c·hết tiệt đầu ta va vô bức tường ở đâu mà muốn long não vầy nè.

Khi hắn định thần ngước lên mới phát hiện đang nằm lên ngực Hạ Tuyết, nàng ta lúc này 2 má ửng hồng đến tận mang tai rồi giáng cho thanh niên tóc xanh 1 cái tát thật mạnh.

- Bốp...

- Ngươi nói ngực ai như bức tường hả tên khốn kiếp....

CHƯƠNG 68: Tiến Nhập