CHƯƠNG 69: Người Mang Ý Chí
CHƯƠNG 69: Người Mang Ý Chí
Lúc này Hạ Tuyết đang vô cùng tức giận, nàng bất chấp giữ lấy hình tượng nắm chặt cánh tay hắn vừa cào vừa cắn. Khiến thanh niên tóc xanh không ngừng la thét kêu cha gọi mẹ. Một tay cố gắng kê trán nàng ra chổ khác, 1 tay cố gắng giằng ra khỏi hàm răng trắng hiếu của nàng.
- Bà điên ngươi buông ra, ngươi cắn c·hết ta rồi... Doduo mau cứu ta...
Chỉ đà điểu lúc này giương lấy 2 chiếc đầu nhìn lấy nhau ra chiều vô cùng bối rối. Sau 1 lúc suy nghĩ không biết làm gì cho phải chúng quyết định đứng đó rỉa lấy lông cánh của mình.
- Doduo c·hết tiệt, lần này trở về ta phải bán ngươi vô chợ đen mới được.
- Các ngươi đừng làm rộn nữa, nơi này có chút quỷ dị.
Lúc này từ 1 gốc cây đại thụ, Trần Nguyên lặng lẻ bước đến nhìn thấy 1 màn này mới nhíu mài nhắc nhở. Hạ Tuyết giờ phút này cũng bắt đầu nguôi cơn giận, nàng ta buông thanh niên tóc xanh ra nhưng cũng không quên hầm hè nhìn hắn với cặp mắt hình viên đ·ạ·n. Thanh niên tóc xanh lúc này mới lồm cồm ngồi dậy được, chỉnh trang lại quần áo trên người rồi nhìn lấy Hạ Tuyết muốn nói lời xoa dịu
- Ngươi làm gì tức giận như vậy, phu nữ đâu nhất thiết phải có ngực to...
- Ngươi câm miệng cho ta...
Nộ hỏa của Hạ Tuyết vừa lắng xuống, đã bị câu nói của thanh niên tóc xanh thành công thổi bùng trở lại. Nàng dự tính sẽ nhảy bổ vào hắn ta lần nữa, rất may lúc này cánh tay của Trần Nguyên chộp lấy khủy tay của nàng.
- Hạ Tuyết, đừng làm rộn nữa... nơi này rất quỷ dị.
Vừa nói hắn vừa hất hàm ra xung quanh khiến Thanh niên tóc xanh và Hạ Tuyết hướng sự chú ý đến bốn phía xung quanh. Hiện tại đang giữa trưa, là thời điểm ánh nắng đáng lẻ phải chíu rọi khắp mọi nơi làm tan biến lớp sương mù xung quanh. Nhưng hiện tại cả con đường giăng đầy sương mù, mọi vật trong bán kính 10 mét đều lờ mờ hoàn toàn không thấy rõ được phương hướng. Không khí có chút quỷ dị này khiến Hạ Tuyết và thanh niên tóc xanh trở nên ngưng trọng.
....
Lúc này sâu trong trung tâm khu rừng, tồn tại một gốc cây khổng lồ có phần khô héo. Thân cây tản mác những tia sáng lấp lánh đủ mọi màu sắc, tiên khí nồng nặc lượng lờ bốn phía xung quanh. Tiên khí từ gốc cây không ngừng phát tán ra ngoài làm cho toàn bộ khu vực trở ngập tràn sức sống. Với lượng tiên khí tản mác dồi dào như thế này, bất cứ pokemon hệ tiên nào có thể đến nơi đây sinh hoạt điều có thể làm ít công to, thực lực sẽ tăng lên mau chóng.
Trên những táng cây đang khô héo, những cành lá khe khẻ rung rinh theo 1 nhịp điều kì lạ. Không phải là gió, cũng chẳng phải do rung động địa chất, những táng cây rung động kia dường như có sự sống, chúng rung động như đang hưởng ứng 1 điều gì đó.
Lặng lẻ ngước nhìn lấy cây khô, một chỉ Gardevoir nhíu mài rồi chầm chậm nhắm mắt, nàng tiến đến dùng bàn tay chạm nhẹ lên gốc cây khô như muốn cảm nhận được lời nói phát ra từ nó. Lúc này vài thân ảnh từ mọi hướng trong khu rừng cũng lục tục kéo đến, chúng có hình dáng khác nhau, những pokemon tộc loại khác nhau nhưng điều có 1 điểm chung, toàn bộ điều rất mạnh. Khí thế trên người cả bọn không con nào dưới cấp độ Thiên Vương.
Sau vài phút cảm nhận xung động từ thân cây khô héo, Gardevoir mới lặng lẻ dừng lại. Nàng chầm chậm xoay người về phía sau nhìn lấy 5 thân ảnh vừa mới tụ tập đến nơi này. 5 thân ảnh lần lượt là Florges, Shiinotic, Hatterene, Tinkaton và Azumarill. Gardevoir sau khi nhìn 1 vòng thấy đã tụ tập đông đủ, nàng bước đến phía trước về phía trung tâm cả nhóm rồi trịnh trọng cất lời.
- Chủ thượng sau 1000 năm đã có dấu hiệu thức giấc.
Tin tức này phát ra làm chấn động toàn trường, mặc dù toàn bộ có mặt nơi đây đều là những pokemon có thực lực chúa tể 1 phương nhưng không ai không biến sắc. Lần gần nhất chủ thượng trong miệng bọn họ thức giấc cũng là ngày cả thung lũng chứng kiến vị kia dưới lòng đất thức giấc. Chiếc cánh c·hết chóc đó đi đến đâu, điều mang đến c·ái c·hết và sự tàn lụi trong khu rừng.
Chỉ đến khi chủ thượng của bọn họ thức giấc, sự c·hết chóc này mới dừng lại. Nhưng lúc này t·hương v·ong đã là vô cùng lớn, hơn 3/4 sự sống trong khu rừng hoàn toàn bị quét sạch, Trụy Tiên thung lũng cũng phải mất hơn trăm năm mới dần phục hồi được sự sống sung túc như lúc ban đầu. Chỉ Azumarill lúc này vô cùng căng thẳng nàng ta cất lời
- Chẳng phải quy luật 10.000 năm mới khiến bọn họ thức giấc. Vì sao thời điểm này lại đến sớm như vậy?
Câu hỏi này dường như cũng là thắc mắc chung của những pokemon còn lại, bọn họ đều tập trung quay sang nhìn lấy Gardevoir. Chỉ pokemon hệ tiên siêu linh lúc này cũng khe khẻ lắc đầu ngưng trọng
- Ở cấp độ của những vị kia, điều phải làm theo những luật lệ mà tự nhiên đã định ra. Những Thành - Trụ - Hoại - Diệt là điều sinh vật sống trong tự nhiên không thể tách rời.
- Nhưng tại sao thời điểm này lại đến sớm hẳng 9000 năm.
Tinkaton có mặt trong đó nôn nóng cất lời.
- Mọi luật lệ đều nằm dưới sự kiểm soát của Sáng Thế Thần. Chủ thượng của chúng ta và vị kia cũng không thể thoát khỏi sự trói buộc đó của ngài. Nhưng từ cuộc chiến ở Thời Không Chi Địa 10000 năm trước, vi kia dường như bặt vô âm tính, chỉ có sự liên hệ yếu ớt trong tự nhiên đối với các ngài.
Khẽ dừng lại rồi ngước nhìn về thân cây khô héo nơi phía xa.
- Nhưng cho đến hiện tại, sự liên hệ yếu ớt đó đã biến mất. Chủ thượng đã không còn cảm nhận được bất cứ sự trói buộc nào từ Sáng Thế Thần nữa rồi.
Tin tức quá lớn như 1 hòn đá ném về phía mặt hồ phẳng lặng, làm cho tâm tình của toàn bộ pokemon có mặt tại đây trở nên chấn động.
- Nếu không còn sự trói buộc bởi các luật lệ trong tự nhiên, chẳng phải các vị kia sẽ mặc sức tàn phá với sức mạnh to lớn của bọn họ.
Gardevoir liếc nhìn chỉ Florges vừa mới cất lời rồi chầm chậm gật đầu.
- Đáng tiếc, ta không cách nào phủ nhận được vấn đề này.
Một không khí âm trầm khủng bố lang tràn xung quanh khiến cho không khí nơi đây trở nên ngột ngạt lạ thường.
- Tuy nhiên vẫn có 1 luật lệ bản nguyên dù có hay không Sáng Thế Thần các ngài điều phải tuân theo.
Lời nói của Gardevoir dường như xé tan không khí nặng nề bao trùm nơi này, Tất cả điều quay sang chăm chú.
- Các ngài điều là những tồn tại mang sức mạnh to lớn của tự nhiên. Với những sức mạnh to lớn đó không thể tùy tiện sử dụng sức mạnh đó 1 cách phi nghĩa.
Vừa nói Gardevoir thoáng dừng lại cho các pokemon còn lại chầm chậm tiêu hóa lương thông tin này.
- Các ngài chỉ có thể mặc sức thể hiện toàn bộ sức mạnh của mình khi tìm được 1 người kế thừa ý chí của các ngài.
- Ý của ngươi là các ngài cần tìm 1 nhân loại, kế thừa ý chí đó đồng hành cùng ngài.
Hatterene tỏ ra vô cùng ngạc nhiên quay sang nhìn Gardevoir chăm chú. Chỉ thấy pokemon có mái tóc xanh đang 1 tay vấn lại những lọn tóc của mình rồi gật đầu như đồng thuận.
- Vậy thì mọi chuyện dể dàng rồi, chỉ cần chúng ta hành động tìm được người mang ý chí của chủ thượng, rồi g·iết đi kẻ phù hợp với vị kia nếu dám bén mảng vào khu rừng này.
Shiinotic hồ hởi reo lên phấn khởi, làm cho các pokemon còn lại đều gật đầu tán đồng. Nhưng Gardevoir lúc này chợt đứng lên lắc đầu.
- Chúng ta sẽ không làm gì cả, bằng cách này hay cách khác người mang ý chí của các ngài sẽ được lực lượng tự nhiên dẫn dắt đến bên cạnh họ. Chúng ta không thể thay đổi được bất cứ điều gì ở đây cả. Thứ ta chỉ có thể làm là hy vọng, chủ thượng sớm gặp được người đó trước vị kia mà thôi.
Vừa nói Gardevoir vừa ngước nhìn lên bầu trời xanh thăm thẳm vô cùng trầm tư.