Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Ta Xuyên Không Vào Thế Giới Pokemon

Unknown

CHƯƠNG 74: Nấm Xào

CHƯƠNG 74: Nấm Xào


Buổi sớm, khi những tia nắng đầu tiên rơi xuống mặt đất, sưởi ấm đại địa sau 1 đêm dài bị sương lạnh giăng kín. Trần Nguyên là người dậy sớm nhất cả nhóm, trời vừa tờ mờ sáng, hắn đã cùng Roselia và Arcanine cùng ra ngoài tìm hái những cây nấm trên đầu Morelull.

Ngày hôm trước khi cùng Hạ Tuyết và Lâm phong mò mẫm đường ra khỏi mê vụ này, hắn vô tình nhìn thấy 1 nhóm Morelull ở gần đó. Hắn cố tình lưu lại vị trí nhóm pokemon này để khi cần thiết hắn sẽ đến đây hái nấm hưởng dụng.

Phải biết loại nấm trên đầu Morelull là 1 thực phẩm tuyệt vời và đầy chất dinh dưỡng. Morelull thường bị các pokemon khác ăn mất cây nấm trên đầu này của nó, nhưng điều này không ảnh hưởng đến sức khỏe hay thể chất của Morelull, 3 cây nấm này sẽ rất nhanh mọc lại sau 1 đêm.

Hí hửng đem 2 giỏ nấm đầy về khu vực lều trại, lúc này Hạ tuyết và Lâm Phong cũng vừa thức giấc. Ngửi được mùi hương thoang thoảng phát ra từ 2 giỏ nấm trên tay Trần Nguyên, Hạ Tuyết không khỏi thắc mắc quay sang nhìn hắn.

- Trần Nguyên ngươi mang thứ gì về mà thơm quá vậy.

Vui vẻ giơ lên hướng về Hạ Tuyết

- Là nấm Morelull, hôm nay chúng ta sẽ ăn sáng với món này.

Lâm Phong nhìn thấy không khỏi hai mắt tỏa sáng

- Nấm Morelull, thứ nấm thượng hạng kia ư.

Vừa nói hắn vừa bước đến Trần Nguyên rồi nhẹ nhàng nâng 1 giỏ nấm trong đó lên mũi ngửi ngửi, đôi mắt nhắm lại như đang thưởng thức mùi hương 1 cách vô cùng thỏa mãn.

- Đây rồi, mùi hương của sự sang trọng xa hoa, loại nấm mà chỉ trong các nhà hàng 5 sao mới được thưởng thức. Ngươi tính nấu món gì với chúng?

Trần Nguyên nhìn gương mặt thèm nhỏ dãi của thanh niên tóc xanh không khỏi phì cười

- Nấm này ta sẽ chưng lên rồi làm thêm 1 ít gia vị để chấm. Đáng tiếc là không có dầu Olive ở đây, nếu không loại nấm này đem xào lên cùng dầu Olive và cho thêm chút gia vị là ngon nhất.

Vừa nói Trần Nguyên vừa chậc chậc lắc đầu 1 cách đáng tiếc.

- Dầu Ovlie? Chẳng phải chúng ta có dầu Ovlie tươi ở đây sao?

Hạ Tuyết vừa nói vừa ngoái đầu nhìn về hướng Arboliva đang không ngừng vươn vai ngáp ngắn, ngáp dài sau 1 đêm canh gác vất vả. Hạ Tuyết chẳng nói chẳng rằng bước thẳng về phía nó, đến khi nàng ta bước đến trước mặt, Arboliva mới phát hiện ra Hạ Tuyết. Nhớ đến tình cảm hôm qua nàng ta nhe răng múa vuốt với Gligar, Arboliva không khỏi nghĩ đến mà sợ liền cười cười nịnh lấy lòng với nàng ta. Hạ Tuyết nhìn nhìn Arboliva cũng trìu mến nở nụ cười để lộ 2 chiếc răng khểnh vô cùng đáng yêu.

Nụ cười kia làm Arboliva không khỏi đỏ mặt lúng túng, chỉ pokemon khẻ gãi gãi đầu ngại ngùng. Nhưng điều khiến nó bất ngờ bỗng dưng Hạ Tuyết chẳng nói chẳng rằng giật phăng quả Olive trên cành của nó xuống, làm chỉ Arboliva ré lên đau đơn.

- Một quả đủ chưa Trần Nguyên.

Trần Nguyên chầm chậm lắc đầu rồi giương bàn tay lên ra dấu số 3. Nhìn thấy cảnh này Arboliva không khỏi đầu đầy mồ hôi lạnh, dự tính xoay người bỏ chạy thì 1 bàn tay trắng trẻo đã chộp lấy vai của nó

- Ngươi chưa đi được, ta còn cần 2 quả nữa.

Lúc này Arboliva không khỏi khóc không ra nước mắt, nó ngoái đầu nhìn sang Lâm Phong để cầu cứu, chỉ thấy chủ nhân của mình lúc này giống như mắt điếc tai ngơ, hắn quay sang chổ khác vừa huýt sáo vừa không ngừng ngửi ngửi lấy mùi hương trong 2 giỏ nấm 1 cách hưởng thụ lắm.

Arboliva lúc này đã cảm thấy tâm như c·hết đi một nửa, ta vì ngươi vất vả vào sinh ra tử, ngươi vì miếng ăn mà bán đứng bạn bè, Lâm Phong lòng lang dạ sói ngươi sẽ không có kết cục tốt đẹp. Nhưng chưa đợi nó kịp thóa mạ chủ nhân của mình xong đã phải thét ré lên trong đau đơn. Hai quả Olive trên người nó tiếp tục bị Hạ Tuyết b·ạo l·ực bẻ xuống khiến Arboliva la hét trong đau đớn rồi té bệch xuống đất ngồi khóc thút thít như 1 oán phụ bị người khác phi lể.

Bước đến bên cạnh Trần Nguyên với 3 quả Ovlie to lớn màu tím đen trên tay, gương mặt Hạ Tuyết không khỏi mỉm cười rạng rở.

- Chẳng phải đã có Olive rồi sao? Tiếp theo chúng ta phải làm gì?

Trần Nguyên nhìn 3 quả Olive đã chín bóng trong tay Hạ Tuyết không khỏi gật đầu hài lòng

- Chất lượng rất tốt, tiếp theo là sẽ ép dầu Olive từ quả ra. Ta cũng chưa rành việc này lắm có thể sẽ ép được không nhiều và còn lợn cợn cặn.

Lâm Phong lúc này như ngửi đã ghiền 2 giỏ nấm hắn quay sang xung phong nhận việc.

- Cái này cứ để ta xử lý, ép dầu ta rất thành thạo. Ta hay bẻ trộm Olive của Arboliva trong lúc nó ngủ ép thành dầu bán lấy tiền, nên ta rất thông thạo á.

Như chợt nhận ra Arboliva vẫn còn ngồi ở phía kia Lâm Phong chợt chột dạ bụm lấy miệng của mình. Nhưng toàn bộ lời nói của hắn đã lọt vào tai của Arboliva khiến nó mở to mắt hết cở nhìn lấy chủ nhân của mình. Lúc này Lâm phong chỉ biết cười ha hả...

- Ta nói chơi thôi ha ha ha... ngươi nhìn ta giống kẻ có thể bẻ Olive của ngươi đem ép thành dầu bán không? Những quả kia của ngươi do chín quá nên rụng mất khi ngươi ngủ đó ha ... ha ... ha

Ngươi rất giống kẻ như thế, ngươi chính là kẻ như thế, đồ Lâm Phong c·hết bầm. Nếu Arboliva mà có thể biết nói tiếng người, nó sẽ không ngần ngại mà bước đến chỉ thẳng mặt Lâm Phong mà mắng. Giờ nó đã biết lý do vì sao mà mỗi lần khi ngủ 1 đêm, sáng thức dậy toàn bộ trái cây yêu quý trên người của nó bị mất sạch, những lúc như thế Lâm phong luôn luôn tiến đến an ủi vổ về nó với 1 vẻ mặt đồng cảm.

Không những thế hắn còn mua cho nó rất nhiều đồ ăn để tẩm bổ và cả Pokeblock đắt tiền, những lúc như thế nó vô cùng cảm động và tự hứa phải hết lòng bảo vệ vị chủ nhân đáng kính trọng này. Nhưng đến hôm nay mỗi thứ nó suy nghĩ đã tan vở, nhìn lấy gương mặt mỉm cười hả hê đang ép ra từng dòng dầu trong suốt từ những quả Olive của nó 1 cách chuyên nghiệp như đã từng làm việc này hàng trăm ngàn lần vậy, nó cảm thấy bản tâm c·hết lặng.

Arboliva không khỏi ngước nhìn trời, nhìn từng áng mấy trôi đi lãng đãng, nó không khỏi ước mình được như đám mây kia. Được tự do bay lượn giữa bầu trời không phải ở cạnh 1 gã chủ nhân tệ bạc như vậy.

- Ta ép xong rồi, nhưng cảm thấy vẫn còn hơi ít. Hay là bẻ thêm 2 trái nữa.

Lâm Phong nhìn thao dầu bóng loáng, sóng sánh trong 1 bình thủy tinh mà hắn vừa ép ra, rồi quay qua Trần Nguyên xin ý kiến. Nghe những lời này phát ra từ miệng chủ nhân, tâm Arboliva giờ đây đ·ã c·hết lặng, nó nằm đó nhắm mắt mặc kệ sự đời, ai có làm gì thì cũng mặc kệ, cuộc sống này quá phũ phàng với ta rồi.

- Không cần, như vậy đã đủ. Nấm cũng đã rửa sạch, để ta bắt đầu nấu.

Trần Nguyên bắt lên bếp nhỏ chuyên dụng mà hắn mang theo, sau đó cho dầu Olive vào chảo, những giọt dầu Olive vàng óng sóng sánh lăn đều trong trảo với ngọn lửa đỏ phừng phừng bắt đầu nóng lên. Rất nhanh Trần Nguyên lập tức cho 1 vốc tay nấm Morelull vào chảo nóng, sau đó nêm nếm 1 ít gia vị vào. Dưới ngọn lửa phừng phừng rực rở, bằng vài động tác lia đũa và hất chảo điêu luyện. Những dĩa nấm thơm nứt muỗi vàng óng ánh lần lượt được đặt lên dĩa, hương khí ngạt ngào tỏa ra tứ phía xung quanh.

CHƯƠNG 74: Nấm Xào