Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

CHƯƠNG 82: Hóa Đá

CHƯƠNG 82: Hóa Đá


Trong 1 hang động tiến gần phía trung tâm dãy đất Mộ Huyệt, 3 người đội nhóm Mạnh Cường đang thở hổn hển, mồ hôi ước đẫm cả người nhưng cả 3 dường như không quan tâm đến điều đó. Trên gương mặt cả 3 không khỏi hiện lên vẻ sợ hãi tột cùng.

- Mạnh thiếu chủ a... chúng ta nên rời khỏi đây càng sớm càng tốt. Chu đệ cũng đ·ã c·hết rồi a

Nghe những lời này Mạnh Cường thoáng chút chần chừ, đến giờ phút này hắn đã tương đối sợ hãi những pokemon trong Trụy Tiên Thung Lũng này. Từ khi tiến vào đến hiện tại 1 mực thuận lợi không nghĩ đến có những pokemon cấp độ Thiên Vương bất thình lình g·iết đến. Thanh niên họ Chu trong cả nhóm cũng lãnh trọn 1 đòn của pokemon Thiên Vương đó mà 1 mạng ô hô. Nếu không nhờ chỉ Grimmsnarl không biết từ đâu xuất hiện đánh nhau với chỉ Hatterene kia, kết cục của cả bọn chỉ có thể nằm lại tại nơi này.

Giờ phút này Mạnh Cường cũng đã có chút thoái ý, bị những pokemon cấp bậc như thế này nhớ thương. Bất cứ ai cũng phải sợ hãi mà nhụt chí, nhưng hiện tại giọng nói kia trong đầu của hắn ngày càng lớn, giọng nói mơ hồ ấy dường như đã vô cùng rõ ràng và nó cứ thì thầm trong đầu hắn ta. Sau 1 lúc chần chừ, cuối cùng hắn cắn răng làm ra quyết định rồi nhẹ nhàng xoay sang những đồng bạn bên cạnh.

- Lúc rời đi các ngươi có để ý thấy, có những pokemon cấp độ Thiên Vương khác xuất hiện và ngăn chặn những pokemon trong khu rừng tiến đến nơi này không?

Hai thanh niên còn lại khe khẽ gật đầu

- Ta đoán ở nơi này có điều gì đó khiến những pokemon cấp độ Thiên Vương kia khao khát mà muốn tiến đến giành lấy. Và những pokemon thiên vương ngăn trở kia có lẻ là kẻ thủ hộ bảo vệ nơi đây.

- Ý của Mạnh thiếu chủ là?

Một thanh niên trong đó mặc dù gương mặt còn lộ vẻ sợ hãi nhưng trong ánh mắt bất chợt tỏa sáng. Thấy điều đó Mạnh Cường không khỏi gật gù

- Đúng vậy, hiện tại nhân lúc những kẻ đến và thủ hộ giả nơi này còn đang tranh đấu. Chúng ta tiến sâu vào nhặt nhạnh chổ tốt của chúng.

Lời nói ra khiến cả 2 người còn lại không khỏi đắn đo trù trừ không thôi. Mạnh Cường cũng không nôn nóng chỉ âm thầm ngồi đó quan sát cả 2 và chờ đợi.

- Ta thấy nên là thôi đi... dù sao đối phương cũng là cấp độ Thiên Vương. Qúa nguy hiểm...

Một thanh niên trong đó khe khẽ lắc đầu tỏ ý thoái chí. Nhưng rất nhanh đã bị bác bỏ

- Không, ta thấy đây là cơ hội tốt. Đồ vật mà cả những pokemon cấp độ Thiên Vương phải tranh giành, nhất định là thứ rất quý giá. Nếu chúng ta tranh thủ, mà có thể đắc thủ nhất định 1 bước lên mây a

Thanh niên còn lại trong ánh mắt tỏ vẻ tham lam, giờ phút này tiến đến ý đồ khuyên nhủ đồng bạn. Mạnh Cường giờ phút này chợt mỉm cười rồi chen vào.

- Ta cũng rất động tâm với đồ vật đó. Mặc dù có hơi nguy hiểm, nhưng chúng ta chỉ cần đánh nhanh thắng nhanh. Nếu có nguy hiểm thì vội vàng rút lui khỏi nơi này. 2 người thấy thế nào...

Cả 3 rất nhanh đi đến thống nhất rồi quyết định tiến sâu vào hang động dò xét tình hiện. Để an toàn, cả 3 gọi ra những pokemon chủ lực đi bên cạnh để đề phòng mọi chuyện có thể phát sinh. Trong đó thanh niên với mái tóc vàng cắt ngắn gọi ra 1 chỉ Swoobat đi ở phía trước dò đường, Mạnh Cường đi ở giữa bên canh là Ceruledge chiêu bài của hắn. Đi phía cuối cùng là thanh niên mang kính cận nhút nhát với Donphan bọc hậu sau cùng.

Hang động càng tiến vào càng rộng rãi và càng tối tăm. Còn đường càng ngài càng lài xuống dường như cả bọn càng đi sâu vào hướng lòng đất. Nếu không phải Swoobat chuyên gia sống ở những hang động ẩm thấp dẫn đường, và ngọn lửa của Ceruledge soi sáng xung quanh có thể cả bọn sẽ lạc vào bóng đêm thăm thẳm. Đi tầm hơn nửa giờ, lúc này nhiệt độ đã trở nên lạnh lẽo đi nhiều, hơi thở của cả 3 có thể thấy lờ mờ sương giá.

Cả bọn giờ phút này tiến đến 1 không gian rộng rãi hơn, trên đỉnh vòm ban đầu bịt kín bởi đất đá thì nay đã hiện ra bầu trời thoáng đáng, điểm cuối hang động vậy mà xuất hiện 1 quảng trường lộ thiên. Tuy nhiên giờ phút này gương mặt cả 3 đang vô cùng nghiêm trọng, bởi từ ánh sáng yếu ớt từ trên thiên không rọi xuống, cả quãng trường làm lộ ra những tảng đá đủ hình thù kì dị. Nếu nhìn kỹ có thể thấy toàn bộ những tượng đá ở đây, tất cả điều là hình dáng của người và pokemon đầy những chủng tộc khác nhau. Duy chỉ có 1 điểm chung trên gương mặt được khắc lên vẻ vô cùng khủng bố và đáng sợ sinh động đến vô cùng.

Những tượng đá ở đây cho người khác cảm giác, giống như trước khi bị hóa đá tạc thành tượng. Đã chứng kiến 1 điều gì đó vô cùng đáng sợ, khiến cho ngũ quan vặn vẹo 1 cách rê rợn. Làm cho không khí nơi đây vốn lạnh lẽo lại trở nên rét mướt hơn mấy phần. Vừa đến nơi này Mạnh Cường không nói không rằng, hắn nên bước vôi vã về phía trung tâm quãng trường, khiến 2 người đồng bạn chẳng hiểu gì chỉ vô thức bước theo sau.

Nơi trung tâm quãng trường thình lình xuất hiện 1 tượng đá khổng lồ, hình dạng như 1 chiếc kén lớn. Nhưng điều kì lạ là, dường như chiếc kén đá này không phải là vật c·hết mà bên trong ẩn chứa 1 sự sống, có thể cảm nhận được từng tiếng tim đập liên hồi bên trong kén đá kia.

'''' Nhân loại... ngươi đã đến''''

Vẫn giọng nói trầm khàn đó, vẫn âm thanh rét lạnh như từ thâm uyên địa ngục kia vang vọng. Nhưng khác biệt duy nhất lúc này giọng nói đó không còn phảng phất bên tai mà hiện tại nó phát ra từ hướng đối diện hắn, từ phía chiếc kén đá ở phía trước.

Quay sang liếc nhìn đồng bạn, giờ phút này cả 2 đang chăm chú quan sát xung quanh và chiếc kén. Dường như đang điều tra xem xét mọi ngóc ngách để phát hiện vật quý giá nào đó ở nơi này. Điều này khiến Mạnh Cường chắc mẫm chỉ có hắn mới có thể nghe được giọng nói phát ra từ chiếc kén này.

- Nhượp... nhạp...

Mạnh Cường từng bước tiến về nơi chiếc kén giữa quảng trường, mặt đất màu đen xung quanh chiếc kén tường chừng cứng rắn mà khi hắn bước đến giống như bước trong bùn lầy nhớp nháp. Mỗi bước chân để lại từng vết chân sâu hoắm, khiến cho mùi tanh tưởi ẩn giấu phảng phất bay lên giữa không trung. Đến giờ phút này hắn mới chợt nhận ra mình đang bước trên 1 hồ máu cạn đang dần khô lại, nhưng chẳng để tâm quá nhiều, hắn bước đến 1 tay đưa ra đặt lên trên chiếc kén to lớn kia.

'''' Nhân loại... ta cần máu ''''

Chẳng có lời nó dư thừa, hắn rút thanh chủy thủ nơi thắt lưng rồi nhẹ nhàng cứa vào tay hắn 1 vết dao sâu hoắm máu tươi ứa ra ướt đẫm. Rồi lại nhẹ nhàng đặt bàn tay lên chiếc kén đá, giờ phút này hắn cảm nhận được từ chiếc kén 1 cổ hấp lực cường đại từ trong chiếc kén đang tham lam hút lấy từng dòng máu từ lòng bàn tay hắn. Khiến gương mặt vốn anh tuấn hồng hào giờ trở nên trắng bệch. Thoáng chút hoảng sợ hắn vội vàng rụt lại cánh tay, giờ phút này 2 người đồng bạn cũng lo lắng tiếp cận đến cạnh hắn.

- Mạnh thiếu chủ chuyện gì xảy ra?

'''' Nhân loại... ta cần thêm máu ''''

Mạnh Cường chợt mỉm cười dữ tợn, thanh chủy thủ trong tay chẳng nói chẳng rằng cắm thẳng vào yết hầu thanh niên tóc vàng, khiến hắn chỉ kịp khọt khẹt vài lời trong cổ họng rồi ngả quỵ xuống đất. Vừa hoàng hồn vì c·ái c·hết của đồng bạn, thanh niên đeo kính chợt lùi lại ý định kêu gọi Donphan hộ chủ thì đã thấy chỉ pokemon voi xám đã bị Ceruledge đánh bật ngửa, thanh kiếm trong tay trái cắm thẳng vào vùng ngực nó, từng dòng máu nóng không ngừng ứa ra liên hồi, tay phải Ceruledge lúc này thì đang cắm xuyên đầu lâu Swoobat. Hiển nhiên cả 2 bị Ceruledge tập kích bất ngờ 1 chiêu đắc thủ mà c·hết.

Thanh niên đeo kính giờ phút này hoảng sợ vô cùng ý định bắt lấy pokeball bên thắt lưng, nhưng rất nhanh bị Mạnh Cường túm lấy. Thanh chủy thủ lại không lưu tình nhấc lên cắm vào tim hắn, làm máu tươi ồ ạt chảy ra ngoài. Từng dòng máu của 2 người 2 pokemon vương vãi trên mặt đất rất nhanh bị 1 lực lượng vô hình dẫn dắt tiến nhập vào chiếc kén rồi vô thanh vô tức tan biến mất.

'''' Nhân loại... vẫn chưa đủ ''''

Dường như chưa thỏa mãn, từ chiếc kén bắn ra 1 luồng ánh sáng đỏ cuốn lấy Mạnh Cường lơ lửng về phía nó. Bị ánh sáng đỏ quét qua, cơ thể hắn vậy mà dần dần hóa đá. Từ gót chân, thạch hóa dần dần lan lên cổ chân rồi đến đầu gối. Nhưng trước hiểm cảnh này, Mạnh Cường lại không hề tỏ ra sợ hãi hay e dè hắn chỉ cười lên dữ tợn.

- Nếu ngài cần thêm máu tươi, ngài không nên g·iết ta...

Phạm vi hóa đá không ngừng lan tràn ra, từ đầu gối dần dần lan lên bắp chân rồi đến phần eo của hắn. Nhưng giờ phút này hắn lại tỏ ra không hề nao núng.

- Với sức mạnh của ngài, nếu ngài để ta sống. Ra ngoài kia ta sẽ dâng mạng sống người và pokemon cả thế giới này cho ngài.

'''' Chưa nói đến chuyện dựa vào ngươi có thể dâng cả lục địa này cho ta... người còn có thể phản bội cả chủng loài mình để làm điều đó sao?''''

Dường như chiếc kén kia không nghe lọt tai bất cứ lời nào của Mạnh Cường, ánh sáng đỏ ấy cứ chầm chậm nâng hắn lên cao. Phạm vị hóa đá giờ này thình lình đã dâng lên đến ngực hắn. Nhưng Mạnh Cường vẫn không hề tỏ ra sợ hãi, hắn chỉ cười lớn 1 cách điên cuồng.

- Nếu ta có sức mạnh của ngài... điều duy nhất ta muốn làm là hủy diệt cả thế giới này.

'''' ... ... ''''

Không có bất cứ lời hồi âm nào dành cho hắn, thạch hóa dần dần lan đến trên vai hắn.

- Thế giới này đầy rẫy sự bất công, giả tạo, đê hèn, vụ lợi. Để sống trong thế giới này mỗi ngày phải trưng ra bộ mặt giả tạo đáng nguyền rủa. Một thế giới như vậy nên hủy diệt sạch sẽ thì tốt hơn...

'''' ... ... ''''

Khi thạch hóa đã lan đến cằm của Mạnh Cường, hắn vẫn không thôi nở 1 nụ cười dữ tợn.

- Nếu ngài cho ta cơ hội... thế giới này sẽ hủy diệt trong tay ta...

Rồi giọng nói hắn im bặt khi toàn bộ cơ thể hắn bị hóa đá sạch sẽ. Không khi bỗng trở nên im ắng. Dường như thời gian và cả không gian như ngừng động nơi đây.

'''' ... ...''''

- Bừng

Bỗng 1 ánh sáng đỏ lóe lên, từ chiếc kén nứt ra 1 khoảng trống lớn. Chiếc tượng đá của Mạnh Cường được ánh sáng đỏ bao lấy rồi dần dần lơ lửng tiến vào bên trong chiếc kén. Khi chiếc kén khép lại, không khí lại trở về tĩnh mịch, như chưa từng có việc gì phát sinh tại nơi đây.

CHƯƠNG 82: Hóa Đá