Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
CHƯƠNG 87: Chuyện Xưa
Mặc dù là 1 fan cuồng pokemon, đã cày đi cày lại nhiều bộ pokemon. Bộ phim Sự Hủy Diệt Từ Chiếc Kén Và Diancie hắn cũng xem qua hơn 1 lần, cũng đã chứng kiến hình dáng của Diancie rất nhiều, nhưng khi được gặp gở mặt đối mặt ngoài hiện thực khiến hắn không khỏi tấm tắc khen ngợi trong lòng không thôi.
Đôi mắt to tròn như bảo thạch, cộng với chiếc váy trắng tinh tế nhẹ nhàng cùng với chiếc vương miệng kim cương màu hồng mỹ lệ. Diancie thực sự quá rạng rở và mỹ lệ rồi, Trần Nguyên có đôi chút ngắm nghía đến thất thần khiến chỉ pokemon huyền ảo bật cười khanh khách.
Nụ cười cũng khiến Trần Nguyên vội bừng tỉnh, hắn cười cười gãy gãy lấy đầu chữa ngượng, rồi ngại ngùng nhìn ngó xung quanh. Diancie cũng thôi trêu chọc hắn, 2 tay nàng ta nhẹ nhàng chắp lại rồi chà xát vung lên, từ đằng sau Trần Nguyên thình lình hiện lên 1 chiếc ghế kim cương màu hồng phấn.
'' '' Nhân loại, mời ngồi... '' ''
Qua cơn thất thần, Trần Nguyên rất nhanh lấy lại bình tĩnh, hắn nhanh chóng ngồi xuống. Có chút cúi người hai tay nhẹ nhàng chống gối, im lặng chờ đợi lời nói của Diancie. Nhìn một màn này trong mắt, Diancie không khỏi đánh giá cao nhân loại trước mắt 1 chút, thế rồi nàng không nhanh không chậm từ từ ngồi xuống ngẩng đầu nhìn về viên kim cương hạch tâm nơi giữa rồi bằng giọng trong trẻo nàng từ từ hỏi ra 1 câu hỏi không đầu không đuôi
'' '' Nhân loại, ngươi là người thế giới này, nhưng cũng không phải là người thế giới này? '' ''
Câu nói tưởng chừng nhẹ nhàng lại khiến Trần Nguyên chấn động trong lòng, hắn không vội trả lời chỉ im lặng nhìn sâu vào mắt Diancie phía trước. Nhưng không hề nhìn ra 1 chút dao dộng nào từ nàng ta, lúc này hắn ta mới chầm chậm gật đầu. Nhìn thấy đối phương không phủ nhận, cũng không giải thích gì thêm. Bất chợt Diancie nhìn lấy hắn mỉm cười rồi thay đổi chủ đề
'' '' Ta kể ngươi nghe 1 câu chuyện xưa... '' ''
'' '' Thế giới này, ban đầu không có gì cả. Không có thiên hà, không có hành tinh, không có vật chất, không gian và thời gian... '' ''
'' '' Thế giới khi ấy chìm trong hỗn mang, chỉ có duy nhất 1 thứ tồn tại... '' ''
Nói đoạn, Diancie khẽ ngừng lại xem phản ứng của Trần Nguyên. Nhưng gặp hắn ta 1 mực im lặng, chăm chú lắng nghe nàng ta bắt đầu kể tiếp.
'' '' Giữa hỗn độn chỉ có 1 quả trứng màu đỏ, không ai biết nó từ đâu, ở đâu và do đâu... '' ''
'' '' Chỉ biết nó tồn tại cùng với hỗn mang, nó là hỗn mang, cũng không phải hỗn mang...'' ''
'' '' Cho đến 1 ngày, quả trứng nở ra 1 sinh vật... '' ''
Diancie vừa nói vừa nhìn hắn mỉm cười
'' '' Ngươi biết sinh vật đó? '' ''
- Arceus...?!?
'' '' Đúng vậy, ngài sinh ra tự lấy cho mình cái tên đó... '' ''
'' '' Khi ngài sinh ra, đã lấy chiếc vỏ trứng làm chất liệu, hỗn mang làm vật dẫn và ánh sáng từ ngày làm xúc tác tạo ra thiên hà này... '' ''
'' '' Rồi 1 ngày, ngài ngao du trong thiên hà, nhưng thiên hà không có gì cả... trong lúc buồn chán, ngài đã tạo ra Phản Vật Chất, Không Gian và Thời Gian '' ''
Diancie nói đến đây chợt dừng lại chờ đợi Trần Nguyên. Khiến hắn đang chăm chú lắng nghe phải chống cằm rồi nhẹ nhàng thốt lên
- Là Giratina, Palkia và Dialga ?!?
Diancie gật đầu thích thú
'' '' Thế nhưng ngài vẫn chưa hài lòng, rồi từ hàng triệu kỷ nguyên sau đó, trong lúc hưng phấn, ngày dùng sức mạnh của mình lại tạo ra 1 thế giới lớn. Nơi đó có bầu trời, có đại địa và có cả những sinh vật huyền thoại khác để cùng ngài nhìn ngắm thế giới này. '' ''
'' '' Mỗi sinh vật kia, lại mang cho mình 1 sức mạnh to lớn mà ngài tự định đoạt cho thế giới đó. '' ''
'' '' Có kẻ mang sức mạnh của đại địa, có kẻ mang sức mạnh của lửa, của nước thậm chí cả sự sống và cái c·h·ế·t... '' ''
'' '' Những sinh vật ngài tạo ra đó, từ 1 phần sức mạnh của mình. Thế nên chúng mang trong mình sức mạnh bổn nguyên của ngài. Một khi ngài bất tử, những sức mạnh đó cũng sẽ tồn tại, và những kẻ đó cũng sẽ bất tử. '' ''
Trần Nguyên ngồi đó lắng nghe, thình thoảng gật đầu, nhưng tuyệt nhiên không hề nói lời nào.
'' '' Rồi những sinh vật đó, có kẻ dùng sức mạnh của mình tái tạo lại đại địa. Có kẻ tạo ra những đại dương sâu thẳm, có kẻ dùng sức mạnh của mình tạo ra hàng ngàn sâm lâm... Dần dần hình thành nên 1 thế giới xinh đẹp giống như ngày hôm nay. '' ''
'' '' Từ thế giới đó, năng lượng còn sót lại dưng d·ụ·c ra hàng ngàn hàng vạn những sinh vật khác. Những sinh vật qua hàng triệu thiên niên kỷ, có kẻ còn tồn tại, có kẻ bị hủy diệt mất đi trong dòng thời gian dài dằng dặc. '' ''
'' '' Chẳng biết từ lúc nào, nhân loại cũng sinh ra trong 1 thời đại nào đó. Họ nhỏ bé, yếu ớt và hoàn toàn không có sức mạnh. Tưởng như giống loài này cũng sẽ sớm bị diệt vong, thế nhưng điều đáng ngạc nhiên, họ vẫn sừng sững tồn tại qua hàng triệu triệu năm, từ chật vật tồn tại dần dần thuần hóa, khai phá và chiếm hữu thế giới này theo cách riêng của họ...'' ''
'' '' Cho đến 1 ngày, họ tách biệt mình với những sinh vật khác, rồi gọi tất cả những sinh vật còn lại bằng 1 cái tên pokemon... '' ''
Khi Diancie nói đến đây, Trần Nguyên có chút thấp thỏm. Hắn không biết đánh giá của nàng ta với nhân loại như thế nào, theo hắn biết, hầu hết những pokemon huyền thoại và huyền ảo trong thế giới trước, đa phần hoặc nhiều hoặc ít thường không có bao nhiêu thiện cảm đối với nhân loại. Bởi tính tham lam, chiếm hữu và tự cho mình là trung tâm của mọi thứ, thế nhưng khi quan sát 1 hồi, hắn không phát hiện được chút mảy may tình cảm từ trong mắt Diancie. Lúc này mới khiến hắn có chút bình ổn tâm tình.
'' '' Họ thu phục những sinh vật mà họ gọi là pokemon vào 1 vật chứa lấy cái tên là pokeball...'' ''
'' '' Nhân loại, ta muốn xem pokeball của ngươi... '' ''
Trần Nguyên gật đầu, nhanh chóng lấy từ bên hông ra 1 quả pokeball rồi ném sang cho Diancie. Nắm lấy quả bóng trong tay, pokemon huyền ảo nhẹ nhàng mân mê nó rồi quay sang chăm chú nhìn hắn.
'' '' Những quả pokeball hiện tại được làm từ công nghệ hiện đại, có thể bắt giữ được pokeball bên trong, nhưng ngươi có biết vào thời đại vô cùng xa xưa kia, khi khoa học chưa phát triển, họ chế tạo pokeball từ thứ gì không? '' ''
Trần Nguyên gật đầu
- Cái này ta có tham khảo trong tư liệu cổ, khi xưa pokeball được làm từ 1 loại đá gọi là Đá Không Gian. Pokeball làm ra từ loại đá này vô cùng kiên cố và vững chải, thậm chí người xưa không cần phải đánh nhau làm suy yếu pokemon quá nhiều như ngày nay.
- Chỉ cần kết hợp với 1 số nguyên liệu gây choáng pokemon, sử dụng thêm pokeball khi đó thu phục, xác suất bắt được pokemon là phi thường cao.
'' '' Vậy bây giờ, Đá Không Gian đâu hết rồi? '' ''
Trần Nguyên lắc lắc đầu
- Cái này ta không chắc, có lẻ bị khai thác sạch sẻ trong tự nhiên cũng nên.
Diancie mỉm cười bí ẩn, rồi từ bên hông nàng ta cầm lên 1 viên đá màu đỏ lấp lánh đường kính hơn 30cm.
'' '' Các ngươi gọi nó là Đá Không Gian, nhưng pokemon bọn ta gọi nó là Đá Sáng Thế...'' ''
'' '' Bởi nó là những mảnh vở từ trứng của Sáng Thế Thần... '' ''