Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
CHƯƠNG 90: Rời Đi
Nhìn bóng lưng Trần Nguyên dần dần khuất dạng phía sau làng nước. Chỉ Gallade hình thể cao lớn nhất trong bầy vẻ mặt tương đối khó hiểu nhìn lấy Gardevoir tiều tụy trên mặt đất, lúc này cơ thể của Gardevoir đang chầm chậm hóa đá. Từ cánh tay trái nay đã lang ra hơn 2/3 nơi ngực và 1 bên chân trái.
Như nhận ra vẻ nghi hoặc trong mắt thuộc hạ, Gardevoir cho gọi hắn tiến đến bên cạnh, rồi ân cần hỏi han thương thế trên người hắn ta:
- Trận chiến với Vespiquen nhất tộc không sao chứ?
Hóa ra đây là chỉ Gallade một mực theo dõi bảo vệ tiểu Ralts trong lãnh địa bầy ong kia, lúc này trên người hắn tương đối chật vật, nhiều nơi trên cơ thể có những nốt sưng, rách do v·a c·hạm với bầy ong khổng lồ Combee mang lại.
- Vết thương không đáng ngại, thế nhưng việc quan trọng là công chúa lúc này...
Đây là 1 chỉ Gallade cận vệ của nữ hoàng, thực lực được xem như số 1 số 2 trong gia tộc và do 1 tay nữ hoàng nuôi nấng từ nhỏ, rất trung thành và xem tiểu Ralts như em gái của mình. Từ trước đến nay hắn rất mực chấp hành mệnh lệnh của nữ hoàng Ralts, chưa bao giờ nghi ngờ hay đặt ra dị nghị trước bất cứ quyết định gì của nàng. Đây là lần đầu tiên hắn tỏ ra nghi hoặc trước quyết định của nàng, thế nên hắn rất thận trọng sắp xếp từ ngữ trước khi nói ra.
- Ta biết ngươi là lo lắng cho tiểu công chúa, nên cảm thấy an bài của ta là không thỏa đáng...
Gallade cúi đầu trầm tư không nói, nhìn thấy một màn này Gardevoir không những không tức giận mà còn mỉm cười hiền lành vổ vổ lấy vai Gallade
- Nhưng giống như ngươi, ta cũng yêu thương tiểu công chúa vô bờ bến, ta chỉ muốn giành những gì tốt nhất cho nó... khụ... khụ...
Vừa dứt lời, cơn đau cơ thể như đang cào xé lấy nàng, khiến gương mặt nàng trở nên vặn vẹo thống khổ đi 1 chút. Gallade chợt đau lòng cúi người xuống dùng 1 đòn Life Dew rọi lên cơ thể nàng, để giúp nàng cảm thấy dể chịu hơn. Gardevoir phủi phủi tay rồi lắc đầu, ra hiệu không sao rồi nàng tiếp tục.
- Sáng thế thần nay đã bặt vô âm tính, thời gian tới yêu ma quỷ quái sẽ bắt đầu hoành hành khắp nơi. Trên mảnh đại lục này, mọi nơi đều không còn an toàn nữa...
- Nhân loại kia là người mang phó thác của sáng thế thần... khụ... khụ.
Vừa nói nàng vừa thống khổ ngồi thẳng dậy nhìn xuống các vị vua khác và tộc nhân Ralts phía bên dưới tế đàn.
- Ta không cam đoan hắn có thể thành công hay không... nhưng ít nhất, hắn sẽ là 1 trong những tồn tại có thể sống đến cuối cùng trước thế cuộc đầy biến động này. Cho đến khi đó, công chúa có thể an toàn trưởng thành bên cạnh hắn... khụ... khụ.
Được sự dìu đở của Gallade, nữ hoàng Ralts lúc này mới có thể chật vật đứng thẳng dậy. Trái với dáng vẻ suy yếu tiều tụy nơi kia, giọng nói nữ hoàng lại vô cùng cứng rắn và ánh mắt đầy quyết tuyệt.
- Đây là những mệnh lệnh cuối cùng của ta, cũng là đại diện cho tiếng nói của thần Sự Sống...
... ...
- Cộp... cộp
Giờ phút này trong Trụy Tiên Thung Lũng đã vào màn đêm tối tăm. Khắp nơi cảnh vật dần trở nên yên tĩnh, trên 1 khoảng rừng vắng lặng, một luồng ánh sáng thánh khiết đang lấp lóe tỏa sáng cả 1 mảng rừng.
Xerneas đang thong dong bước từng bước dưới ánh trăng của khu rừng già, trên người Pokemon huyền thoại này có thể ẩn ẩn thấy được những vệt đen đang bị hóa đá, thế nhưng được bao lấy bởi ánh sáng thánh khiết và dần dần bị tiêu trừ sạch sẽ.
Bất chợt trên bầu trời đêm yên tĩnh, 1 vì sao tỏa sáng lấp lánh bỗng nhiên thay đổi quỹ đạo cắt ngang bầu trời. Vì sao dường như rơi rụng, dần dần biến mất khỏi dãi ngân hàng bao la kia. Nhìn 1 màn này, trong mắt Xerneas thoáng hiện lên 1 vệt rung động khó thấy rồi ngài lẩm bẩm:
-"" Gardevoir rốt cuộc thì ngươi cũng không đợi được ta đến...""
Thế rồi Xerneas lầm lũi quay đầu bước đi về 1 hướng khác, cõng trên lưng Hạ Tuyết đã chìm vào giấc ngủ từ lúc nào không hay.
... ...
- Phạch... phạch...
Trên phía bầu trời đêm, 1 đôi cánh đỏ như máu đang không nhanh không chậm phiêu đãng giữa bầu trời. Ngồi chiễm chệ trên đôi cánh màu đỏ kia là Mạnh Cường với đôi mắt đầy nghi hoặc. Hắn phát hiện vài nơi trên cơ thể của chủ nhân đôi cánh có dính lấy những vết thương đầy màu sắc, mà trong đó ẩn ẩn tiết ra năng lượng hệ Tiên vô cùng bạo ngược. Thế nhưng rất nhanh, những nguồn năng lượng hệ Tiên kia bị 1 luồng khói đen c·h·ế·t chóc dần dần bao trùm và đẩy bật ra khỏi cơ thể. Chẳng mấy chốc luồng năng lượng hệ Tiên bạo ngược này sẽ dần được tiêu trừ sạch sẽ.
Như nhận ra sự mơ hồ trong ánh mắt của Mạnh Cường. Yveltal vừa phi hành 1 cách thong dong vừa lạnh lùng nói.
"" Ngươi thắc mắc vì sao cả ta và Xerneas nhìn như có vẻ cường thế đánh nhau, nhưng chỉ điểm đến là dừng, một mực không dây dưa cuốn lấy cái người sống ta c·h·ế·t? ""
Lời này như chạm đúng vào tâm can của Mạnh Cường khiến hắn không khỏi muốn nói lại thôi. Chỉ nghiêm mặt chăm chú lắng nghe.
"" Từ xa xưa, những tồn tại như bọn ta luôn tuân theo 1 quy luật nào đó của đất trời. Cứ mỗi hơn ngàn vạn năm khi sức mạnh đạt đến đỉnh điểm lại trỗi dậy gây ra những thiên tai c·h·ế·t chóc, để nhắc nhở cho thế gian và những Pokemon trên thế giới nhớ về sự tồn tại của bọn ta...""
"" Thế nhưng không vượt ra 1 quy tắc bất di bất dịch là nằm dưới sự khống chế của Sáng Thế Thần...""
"" Bọn ta không được phép ngổ nghịch ý chí của ngày, có thể phá hủy nhưng không thể tận diệt...""
Giọng nói đầy lạnh lùng, không mảy may xuất hiện 1 tia tình cảm nào.
"" Nhưng ngàn năm trở lại đây, mối liên kết ràng buộc với Sáng Thế Thần dần dần bị phai mờ...""
Mạnh Cường nghe thấy lời này bất chợt chấn động, với sự thông minh của hắn không thể ngừng mường tượng đến cảnh những con quái vật này bị
gở khỏi trói buộc mà mặc sức hoành hành. Rồi bỗng nhiên, sâu trong lòng hắn nhen nhóm lên 1 ngọn lửa d·ụ·c vọng đầy tà ác.
Sâu trong đôi mắt Yveltal như nhận ra được điều gì, hắn âm thầm cưởi khẩy.
"" Ta và Xerneas nhìn như đánh nhau, nhưng thực tế cũng là kiểm chứng và chúng ta đưa đến kết luận...""
"" Chúng ta không còn nhận được sức mạnh vô hạn từ Sáng Thế Thần nữa mà hiện tại nguồn sức mạnh này là có tiêu hao và cạn kiệt...""
"" Và một khi nguồn sức mạnh này cạn kiệt đi, thì chúng ta sẽ tan biến... đây đồng nghĩa với việc... chúng ta không còn là những tồn tại bất tử...""
Mạnh Cường bỗng trầm mặc 1 lúc thật lâu. Yveltal lúc này cũng im lặng không nói bất cứ lời nào. Bỗng lúc này Mạnh Cường lên tiếng:
- Nếu như năng lượng có thể cạn kiệt thì cũng có thể nạp đầy...
Yveltal lúc này gật đầu như xác nhận.
- Vậy đối với các ngài, phương thức nạp đầy là như thế nào?
Yveltal lúc này vẫn 1 mực thong dong, dường như đang nói về 1 việc của người khác, không phải của bản thân.
"" Bọn ta đại diện cho thứ gì, thì khi tiếp xúc với nó sẽ chiếm lấy năng lượng từ nó. Xerneas là sinh mệnh, hắn ở nơi càng có nhiều sinh mệnh lực, thì năng lượng hắn nhận được càng dồi dào... Còn ta là sự c·h·ế·t...""
Mạnh Cường lúc này 2 mắt tỏa sáng, câu trả lời mà hắn nhận được vô cùng chính hợp ý hắn. Trong khi hắn đang mang trong lòng 1 bàn mưu tính và khát vọng thì lại như vô tình không để ý, trong đôi mắt Yveltal lúc này chợt lấp lóe lên màu đỏ c·h·ế·t chóc, khóe miệng không khỏi giương lên 1 nụ cười tà ác.