Chương 91: Zygarde
- Ngươi nói ngươi là Pokemon huyền thoại, và ta kế thừa ý chí của ngươi?
Lâm Phong lúc này gương mặt tỏ ra đầy nghi hoặc, nhìn chăm chú vào pokemon có hình dạng 1 chú c·h·ó lớn màu đen đang đứng trước mặt.
"" Đúng vậy, ngươi cực kỳ may mắn đấy nhân loại kia...""
Chỉ pokemon kia cao ngạo ngẩng đầu, híp mắt nhìn lấy hắn gương mặt tỏ rõ như kẻ trên cao nhìn xuống thủ hạ.
Lâm Phong bán tín bán nghi lại tiếp tục dùng Pokedex quét lấy nó, nhưng lại tiếp tục nhận lấy phản hồi không thể tra rõ được danh tính pokemon trước mắt. Như nhận thấy hành động của hắn chỉ c·h·ó đen khịt mũi khinh thường:
"" Không cần tiếp tục tra, món đồ chơi nhỏ đó của ngươi không có thông tin thần thú mạnh mẽ trong truyền thuyết như ta được đâu...""
Như không để ý đến lời nói của chỉ c·h·ó đen, Lâm Phong lại tiếp tục vừa quét, rồi nghi hoặc vỗ vỗ bộp bộp vào pokedex lẩm bẩm:
- Kì lạ, rõ ràng mới cướp được không lâu, bây giờ lại hư rồi à... Pokedex của liên minh từ lúc nào sản xuất ra lại dỏm như vậy? Cả con c·h·ó đen đúa này cũng không tìm ra thông tin là sao?
Chỉ c·h·ó đen lúc này đầu đầy hắc tuyến, âm thầm bước đến gần hắn. Rồi nhe răng trắng hiếu cắn vào mông hắn.
"" Ta đã bảo ta là pokemon huyền thoại, không phải con c·h·ó đen đúa. Cả nhà ngươi mới là c·h·ó...""
Lâm Phong bị đau kêu lên oai oái, vất vả lắm mới giằng khỏi hàm răng trắng hếu của chỉ c·h·ó đen, oan khuất nhìn nó thốt lên
- Ta dầu gì cũng là 1 huấn luyện gia cấp độ thâm niên, Pokemon huyền thoại ít nhiều cũng biết 1 mớ, nhưng ta chưa thấy pokemon huyền thoại nào có hình c·h·ó như ngươi...
Không nói thì thôi, nói ra càng khiến chỉ c·h·ó đen kia lại càng tức giận, nó nhảy bổ vào cắn lên đầu Lâm Phong
"" Ta không phải c·h·ó, cả nhà ngươi mới là c·h·ó. Ta là là vị thần của Trật Tự quản chế Phép Tắc của thế giới này.""
- Ui...ui.. oái... đau đau.
Thế là cả 2 giằng co nhau ước chừng 15 phút. Lúc này Lâm Phong mới ngồi bêt xuống đất, 1 tay lấy khăn lau máu đang không ngừng rỉ từ đầu xuống từ cú cắn của chỉ cho đen, một mặt nhìn nó không ngừng oán trách
- Không hổ là Pokemon huyền thoại, đến cắn cũng đau như vậy.
Vừa lau máu hắn vừa chăm chú nhìn vào viên ngọc màu đỏ lấp lánh trên cổ chỉ c·h·ó đen, 2 mắt không khỏi phát sáng.
- Ê c·h·ó đen, ta thấy viên ngọc trên cổ của ngươi có vẻ rất đáng tiền, hay lấy nó đem bán đi. Ta với ngươi chia nhau tiền đó, chúng ta đi hưởng thụ 1 phen hắc hắc.
Nghe đến đây, Pokemon kia vừa chợt bình tĩnh không khỏi nhíu mài, nhe hàm răng trắng hiếu ý đồ tiến đến lại cắn cho hắn vài nhát.
- Dừng... ta chỉ đùa thôi.. dừng dừng... quân tử động khẩu không động thủ nha...
"" Ta không hề động thủ, ta là động khẩu...""
Nói rồi hắn lại tiếp tục lau đến cắn vào mông Lâm Phong đang ý đồ xoay người bỏ chạy làm hắn kêu cha gọi mẹ không ngừng.
- Được rồi... được rồi... chỉ cần kiếm cho ngươi đủ số lượng mảnh cơ thể Zygarde để ngươi tiếp tục tiến hóa hình thể đầy đủ là được phải không?
Lúc này chỉ pokemon màu đen mới tạm hài lòng, dời miệng ra khỏi mông của hắn.
"" Trẻ nhỏ dể dạy, đúng là như vậy. ""
"" Chỉ cần ngươi kiếm đủ mảnh cở thể Zygarde cho ta, đến lúc đó ta trở về hình thái bản nguyên hắc hắc...lúc đó ta có thể quét ngang thế giới này không mấy tồn tại có thể cản bước được ta…””
Nói rồi hắn xoay đầu lại nhìn thấy Lâm Phong nhìn lấy hắn khinh bỉ như muốn nói
“ Dựa vào con c·h·ó đen nhà ngươi…’’
Pokemon kia lúc này đầu đầy hắc tuyến, nhưng cũng không tiếp tục vồ lấy hắn mà ngẩng đầu cao ngạo nói
“” Tiểu tử có mắt không biết núi cao, thời bản đại gia đây đỉnh cao phong độ. Xerneas và Yveltal nhìn thấy ta còn phải kiêng kỵ 3 phần.””
- Ý ngươi là 2 quái vật vừa quấy phá long trời lở đất trong rừng kia ư?
Pokemon màu đen nhìn lấy hắn rồi gật gật đầu cao ngạo, gương mặt tỏ vẻ thỏa mãn vô cùng. Bất chợt lúc này có 4 cái bóng màu đen từ trong 1 mảng rừng bước ra.
- Dọa c·h·ế·t ta rồi… lúc nãy không nhanh chân chạy thoát, không chừng bị 1 bầy thú hỗn loạn dẫm đạp đến c·h·ế·t mất.
Người nói là 1 nữ nhân thân hình to lớn như hộ pháp, nàng không khỏi lấy cánh tay to béo lau từng giọt mồ hôi đang rỉ ra trên trán. 1 nữ nhân trong đám với gương mặt đầy tàng nhang cũng tiếp lời
- 2 tồn tại kia thật đáng sợ, chỉ dùng 1 chiêu quét ngang mà pokemon hoang dã c·h·ế·t như ngã rạ.
Vừa nói không ngừng vuốt ngực tỏ ra may mắn. Chợt nàng ta ngẩng đầu nhìn thấy Lâm Phong đang đứng phía trước 2 mắt không khỏi tỏa sáng.
- Các chị em nhìn kìa, anh đẹp trai đang ở trước mắt.
Lúc này 3 nữ nhân kia cũng chú ý đến trước mắt, cả 4 không khỏi nở 1 nụ cười đầy tà mị, xoa xoa tay vào nhau nhìn lấy Lâm phong trước mặt với vẻ thèm thuồng.
- Đi mòn gót giầy tìm không thấy, đến khi tìm được lại chẳng tốn chút công phu. Anh chàng đẹp trai, để bọn ta xem chàng còn có thể trốn đi đâu hắc… hắc…
Dứt lời nàng ta gọi ra 1 chỉ Persian Alolan. Những người khác cũng không chậm trể lần lượt gọi ra flamigo, thievul, ludicolo. Tất cả đều là pokemon cấp độ Thâm niên Hậu Kỳ. Có vẻ là những pokemon mạnh nhất mà các nàng đang sở hữu.
Thấy một màn này, Lâm Phong vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh. Hắn phong khinh vân đạm chỉ về 4 nữ nhân vừa mới xuất hiện.
- Ta cho các người 1 cơ hội, nhanh chóng rời khỏi đây ta sẽ không làm khó dể. Bây giờ thực lực của ta rất mạnh.
Nói rồi hắn không khỏi xoay xoay người về phía 4 người kia che đi 2 mông vừa bị cắn rách lộ ra 1 mảng da trắng hếu.
- Thực lực của ta bây giờ ngẩm lại đến bản thân ta còn hoảng sợ. Nếu biết điều thì các người rời đi, đừng để ta phải phẫn nộ ra tay.
Một cô gái trong 4 người bất chợt cười lên khúc khích.
- Hay là chàng đến đây làm 1 màng phẫn nộ lên người ta đi, ta nhất định sẽ không phản kháng đâu. Không thôi bọn ta sẽ đến lột sạch đồ rồi yêu thương chàng đấy… hắc … hắc.
Vừa dứt lời 3 cô gái còn lại cũng không khỏi cười khúc khích nhìn về phía hắn, vừa cười 2 tay vừa xoa xoa vào nhau, đôi mắt hoàn toàn không hề che giấu nhìn lên người hắn như muốn lột sạch từ trong ra ngoài.
Nhìn thấy 1 màn này Lâm Phong không khỏi nuốt 1 ngụm nước bọt, toàn thân như có 1 đợt hàn khí chạy qua làm cho hắn ớn lạnh không khỏi rụt cổ lại, 2 tay vô thức che chắn trước người.
- Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt. Thần thú của ta… lên đi… cho tất cả biết sự lợi hại của ngươi…
Hắn vừa dứt lời, Pokemon c·h·ó màu đen bên cạnh cũng bắt đầu bước ra phía trước. Nó ngạo nghể ngẩng cao đầu nhìn về 4 pokemon Thâm Niên Hậu Kỳ kia rồi sủa lên 1 cách ngạo nghể
“” Gâu… gâu…””
Chợt 1 màn bất khả tư nghi xuất hiện khiến cho toàn bộ há hốc mồm. Chỉ thấy Pokemon hình dạng giống 1 chú c·h·ó lớn lau về phía trước rồi bớt chợt xoay đầu cắm đầu cắm cổ chạy đi, vừa chạy nó còn không quên ngoái đầu về phía Lâm Phong.
“” Chạy… chạy…nhanh…””
Lâm Phong há hốc mồm nhưng cũng rất nhanh gọi ra 1 chỉ doduo thần tốc chạy theo, vừa chạy vừa không ngừng mắng chửi
- Con c·h·ó đen c·h·ế·t bầm, sao ngươi nói ngươi là thần thú rất lợi hại mà.
“” Ngươi mới là c·h·ó, cả nhà ngươi là c·h·ó… Ta mới chỉ dung hợp được 1 phần 10 mảnh zygarde. Bây giờ lao lên chỉ là tặng đầu người.””
Cả 2 lao đi vun vút trong rừng, tiếng mắng chửi nhau không ngừng lang cả 1 mảng rừng.