0
“Nếu đã không phải muốn ta ra mặt thay các ngươi đòi công đạo, vậy tụ tập chặn cổng, chặn cửa chỗ này để làm gì vậy, các đồng học?”
Cả đám tân sinh một mặt mờ mịt nhìn nhau, không hiểu rốt cuộc thì Huân Nhi có ý gì khi hỏi như vậy. Lát sau, vẫn là thanh niên có chút ngăm đen kia bị mọi người đẩy lên phát biểu.
“Huân Nhi học trưởng, vừa rồi lúc ngài còn chưa trở về chúng ta đã có bàn bạc qua, nếu như ngay cả ngài cũng không có phương án giải quyết dứt điểm chuyện này, vậy thì…” - Nói tới đây, thanh niên kia hơi ngập ngừng, nhưng rồi lại cắn răng tiếp tục: “...vậy thì chúng ta thà đem Hoả Năng giao hết cho ngài, còn hơn là để chúng rơi vào tay mấy tên khốn kiếp kia!”
“Đúng vậy! Dù sao Hỏa Năng này có được là nhờ Huân Nhi học trưởng dẫn dắt chúng ta đánh ra tới. Nếu đã không tự mình giữ được thì thà để lá rụng về cội còn hơn tiện nghi người ngoài!”