0
Sau một hồi khách khí khí, các lão sinh còn lại cũng dần tản đi, trả lại cho khu ký túc xá tân sinh sự bình yên nên có của nó.
Nhìn theo bóng lưng nhóm người cuối cùng dần xa, lại nhìn đám tân sinh lần nữa hoan hô ầm ĩ, ngoài mặt Huân Nhi cười, nhưng trong lòng thở dài không thôi.
“Huân Nhi học trưởng, lần này mệt mỏi cho ngài rồi.” - Giống như nhận ra sự bất đắc dĩ trong ánh mắt nàng, thanh niên gọi A Thái chắp tay, vừa cười nói, vừa hơi khom người đầy cung kính.
“Đều là tân sinh với nhau, giúp được thì ta giúp thôi, các ngươi cũng không cần khách sáo.” - Khóa khoát tay, Huân Nhi lắc đầu đáp: “Chỉ là nghĩ không ra chúng ta thuận lợi vượt qua Cuộc săn Hỏa Năng cuối cùng lại trở thành chọc vào phiền toái khác.”