0
Khoảng năm phút sau, trên bãi đất trống.
“Hai vị học trưởng, cảm ơn đã nhường!”
“Tiểu Tam ngươi cố ý đúng không!?” - Hai tay chống hông, một mặt giận dữ, răng nanh nhỏ lấp loé, Hổ Gia chỉ tay về phía Kurumi đang cười tủm tỉm trước mặt mình cao giọng: “Rõ ràng là lợi hại như vậy còn luôn miệng học trưởng đã nhường, học trưởng đã nhường. Ngươi nhất định là đang trêu chọc chúng ta!”
“Gia Gia nói không sai, tiểu Tam ngươi cũng không cần câu nệ hay khách sáo với chúng ta. Ngươi thực sự rất lợi hại, so với kẻ được mọi người tung hô thành nữ thần như ta còn mạnh hơn nhiều.” - Khác với những kẻ dễ dàng bị những hư vinh từ hai chữ thiên tài và các loại tung hô làm cho mù quáng, Huân Nhi luôn rất biết người biết ta, lúc này cũng gật đầu đồng ý.