0
Thời gian như nước chảy, mây bay. Đã qua ba ngày trôi qua kể từ thời điểm Tề Thiên Môn hưng sư động chúng kéo tới trước cửa Bạch Bang tuyên chiến.
Trong thời gian này, tuyên bố có thể gọi là hão huyền của Huân Nhi cơ hồ đã truyền đến tai tất cả mọi người trong nội viện. Trên từ trưởng lão, lão sư, xuống dưới tới lão sinh, tân sinh ít nhất đều đã có một lần nghe qua, từ đó giúp cho không chỉ tên tuổi cá nhân “tiểu Nữ Thần” trở nên càng vang dội, mà đan dược của Tề Thiên Môn cũng nhân cơ hội này quảng bá tới mọi ngóc ngách trong nội viện.
Điểm tích cực thấy rõ nhất của việc mượn danh Dược Bang quảng bá cho sản phẩm chính mình đó là rất nhiều người chưa biết, hoặc biết rồi mà vẫn vì lý do gì đó mà nghi ngại đều bắt đầu cảm thấy hứng thú với đan dược của Tề Thiên Môn. Thậm chí sau khi hiệu quả được chứng minh là vượt trội thì càng ngày càng có nhiều người làm bộ lơ đãng qua lại ngoài cửa ký túc xá tân sinh chỉ để mua được hàng hot trước kẻ khác.
Và khi danh tiếng đã được đảm bảo, thì chuyện các Luyện Dược Sư tự do chạy đến Tề Thiên Môn xin được đầu quân tìm nơi nương tựa sớm muộn sẽ xảy ra, đáng tiếc đều bị Huân Nhi từ chối. Đơn giản là bởi Tề Thiên Môn đâu có thực sự luyện đan, nhận Luyện Dược Sư về cũng chẳng để làm gì cả, ngược lại còn phải đối mặt với nguy cơ bị Dược Bang và Bạch Bang cho người giả danh trà trộn vào rất phiền phức.