0
Nơi nào đó vô cùng tối tăm và ẩm thấp. Trong bóng tối u ám gần như giơ tay không thấy năm ngón như vậy, bỗng nhiên xuất hiện ba bóng người đi song song với nhau trên hành lang chật hẹp mà nhớp nháp.
Bịch! Nhẹp! Nhẹp! Nhép!
Từ nguồn sáng le lói duy nhất là một đốm lửa màu vàng nâu trên tay nam nhân đi giữa, có thể thấy được nơi này trước kia đã từng là một hành lang, nhưng không rõ vì lý do gì mà bị bỏ hoang nhiều năm đến nỗi nước ngầm thấm qua vách đất biến nó trở nên h·ôi t·hối và u ám như một đường cống ngầm. Hoàn cảnh tệ đến mức chuột, bọ đều không thèm ở.
“Không phải nói thu lấy bộ xương khô kia là có thể về được rồi hay sao? Hiện tại lấy được rồi thì về thôi chứ ngươi còn muốn chúng ta mò xuống cái chỗ… ọe, cái chỗ hôi muốn c·hết này làm gì nữa vậy, lão sư?” - Một trong ba người vừa bịt mũi vừa nói. Mặc dù giọng bị thay đổi nghe khá là buồn cười, nhưng vẫn có thể nhận ra đây là một nữ nhân.