Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 195: Vị trí Tử Linh Sư
"Thưa bệ hạ… xin hãy tha lỗi cho thần. Đây chỉ là những gì thần nghe thấy. Một số quý tộc trong quán rượu mà thần đến thăm hôm qua, đang nghi ngờ về các quyết định của bệ hạ."
[Ding. Bạn đã giành được niềm tin của vua]
Dù sao, hắn vẫn chưa biết giá trị chúng, không muốn vô tình mất thứ gì đó có giá trị.
Nhưng phần tiếp theo mới là phần quan trọng nhất.
"Ngươi nói rằng ngươi muốn giúp đỡ, đúng không?"
"Dạ, thưa bệ hạ. Trong một cuộc phiêu lưu của tôi, tôi đã gặp một nhóm người đang hiến tế trẻ em nhỏ."
"Ta ấn tượng với sự tận tâm của ngươi. Tuy nhiên, không cần ngươi phải lo lắng về điều đó."
"Thưa bệ hạ?"
Rõ ràng với Trần Trường rằng, dù hắn có tâng bốc nhà vua đến đâu, hắn cũng không nhận được thông tin mình muốn.
"Ngươi vô cùng xứng đáng giúp được ta trong nhiệm vụ thiêng liêng này, và có lẽ với sự giúp đỡ của ngươi, vương quốc của chúng ta có thể sẽ hoàn toàn được cứu."
[Ding. Phần thưởng - Niềm tin của Nhà Vua]
"Ngươi còn nghe nói gì nữa?"
Nếu hắn không sai, đó hẳn là tuyến nhiệm vụ chính dẫn thẳng đến di sản của Tử Linh Thuật -Necromancy.
Trần Trường nhanh chóng chấp nhận nhiệm vụ rồi cúi đầu bước ra khỏi phòng của vua.
“Bốp! Bốp! Bốp!”
Và đúng như hắn nghĩ… nhà vua hiện rõ sự tức giận!
"Cái gì? Nói đi."
[Ding. Bạn đã nhận được 50.000 điểm kinh nghiệm]
"Rằng sao? Nói thẳng ra đi!"
[Ding. Nhiệm vụ mới có sẵn]
Hắnh trông giống như một người hầu cực kỳ phấn khích không thể chờ đợi để thực hiện mệnh lệnh của chủ nhân.
"Ta đã gửi một người hùng khác đến đối đầu với sào huyệt của bọn Tử Linh Sư -Necromancer ở giữa biên giới của vương quốc chúng ta và Vương quốc Stormflare."
"Vì vậy, thần đã nghiêm khắc cảnh cáo họ và rời khỏi quán trong cơn giận dữ. Xin hãy tha lỗi cho tôi. Nghĩ lại thì, có lẽ tôi nên ở lại và thu thập thêm thông tin về nơi ở của họ."
Hắn còn vài viên nữa trong kho nhưng hắn không lấy hết ra mà chỉ chọn một viên.
[Ding. Phần thưởng - Quyền được vua cấp phép để thiết lập khu đất lãnh địa của bạn]
"Cảm ơn bệ hạ. Chúng thần rất biết ơn sự trợ giúp của ngài." Trần Trường nhanh chóng tỏ ra vui vẻ, nhưng vẫn trông hơi do dự.
Nếu nịnh bợ không hiệu quả… có lẽ làm ngược lại sẽ hiệu quả chăng?
Hắn nhanh chóng thò tay vào kho và lấy ra một viên ngọc trai đen.
'Ồ, vậy ý là tên này vẫn chưa tin tưởng mình?'
Liệu hắn có thể nhận được cùng tuyến nhiệm vụ mà Kouichi đã nhận được không mới quan trọng.
"Đây cũng là vì sao thần biết về lũ quỷ đang dự định t·ấn c·ông chúng ta."
"Chờ đã."
"Thưa bệ hạ… cái này…"
Tuy nhiên, không thể có hai người nhận cùng một nhiệm vụ di sản được.
"Vâng, thưa bệ hạ. Sẽ là một vinh dự nếu được phục vụ ngài." (đọc tại Qidian-VP.com)
Đoán đúng rồi!
"Là một Công tước phục vụ dưới quyền ngài, tôi thực sự muốn giúp đỡ chuyện này. Có việc gì tôi có thể làm để giảm thiểu chuyện này hay không?" Trần Trường chân thành hỏi.
[Ding. Nhiệm vụ Vương quốc - Điều tra làng Jakula và tìm hiểu lý do tại sao cư dân bị bệnh.]
[Ding. Bạn có muốn chấp nhận nhiệm vụ không? Có/Không]
"Được rồi. Nói đủ rồi. Để ta giải thích ngắn gọn những gì ngươi cần làm. Giống như yêu tinh, hoạt động gần đây của các pháp sư hắc ám trong vùng đất của chúng ta đã tăng lên."
Bẫy đã được giăng ra, và Trần Trường nhìn lên một cách do dự để xem liệu con chuột có mắc bẫy hay không.
Trần Trường cười thầm nhưng nhanh chóng chấp nhận nhiệm vụ.
"Nhưng cái gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng viên ngọc trai này đủ để khiến vị vua trẻ kia bối rối. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ummm… Xin hãy tha lỗi cho thần, thưa bệ hạ. Thực ra thần không nghe thấy gì thêm sau đó. Thần không thể ngồi yên khi những người đó nói xấu và nghi ngờ năng lực của ngài."
Nhưng lỡ như hắn may mắn có thể thì sao?
Chẳng phải mình đã có nó rồi sao?
Vật phẩm để lại?
"Thưa bệ hạ… thần nghe một số quý tộc thảo luận rằng…"
Tên này cứng đầu thật, trông ngây thơ vậy mà...
"Ta muốn ngươi tìm một trong những doanh trại của chúng, và mang lại cho ta một số manh mối để có thể tìm ra chúng đang làm gì."
"Hmmm. Không sao. Có vẻ như ta cần phải nhắc nhở tất cả một số điều."
Trần Trường chờ đợi một cách lo lắng quyết định cuối cùng và vị vua cũng mở miệng.
"Tất nhiên, ngay khi tôi thấy chuyện đó, tôi đã đầu rơi máu chảy xông vào, cứu những đứa trẻ tội nghiệp đó. Viên ngọc này là thứ tôi có được từ đám người mặc áo choàng đen đã chiến đấu với tôi."
Hắn rất vui vì mọi thứ đang diễn ra theo ý mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Các pháp sư hắc ám?
Đây phải là tốc độ hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất của hắn đến hiện tại.
"Nhưng… gần đây… cũng có những động tĩnh ở phía tây. Có lẽ ngươi nên điều tra ngôi làng ở phía nam phía xa, nơi có nhiều người đã đổ bệnh một cách khó hiểu gần đây."
Hắn không còn cách nào khác ngoài việc chào tạm biệt và rời đi.
"Cái gì? Nói đi!" Một nếp nhăn nhỏ xuất hiện trên khuôn mặt tinh xảo của nhà vua.
Trần Trường trơ tráo dệt nên một lời nói dối, và may mắn cho hắn, người kia rất dễ tin.
Chương 195: Vị trí Tử Linh Sư
"Tuyệt vời! Tuyệt vời! Đừng để tâm đến những lời nói trước đó của ta. Ngươi thực sự là một lương dân đã phục vụ vương quốc này một cách xuất sắc." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Theo cách náy, nếu một trong hai người thất bại, thì ít nhất, một người còn lại thành công vẫn tốt hơn."
Tuy nhiên, Trần Trường có một ý tưởng khác.
Trần Trường nhìn vào tất cả các thông báo và cười thầm.
Thay vào đó, hắn quan tâm hơn đến nhiệm vụ khác mà nhà vua đã đề cập.
Nhưng thực tế, Trần Trường không quan tâm lắm về nhiệm vụ mà hắn đã nhận được.
"Ngươi đã có cái này rồi sao! Sao có thể! Giải thích ngay!"
[Ding. Nhiệm vụ mới đã có sẵn]
Đây là viên ngọc trai đen mà hắn đã nhận được sau khi đột kích vài cái trại của lũ pháp sư hắc ám.
Anh ta nghiến răng, lúc tức giận thậm chí còn đẹp hơn.
"Xin thứ lỗi, thưa bệ hạ. Thần không có ý định tò mò về bí mật hoàng gia. Nếu ngài nói rằng ngài đã xử lý được vấn đề này, thần hoàn toàn tin tưởng vào lời của ngài. Nhưng…"
"Hmmm. Để ta suy nghĩ chút. Chúng ta phải hành động thật chiến lược để bao quát tất cả các khả năng xảy ra."
Nhưng người kia không tỏ ra bị thuyết phục.
Hắn một lần nữa quay lại để rời đi nhưng thay vào đó, hắn dừng lại.
Thấy nhà vua đang nhìn xa xăm đâu đó không còn nói chuyện với hắn nữa, Trần Trường từ từ quay lại và giả vờ rời đi.
[Ding. Nhiệm vụ vương quốc - Thu thập vật phẩm để lại của các pháp sư hắc ám]
[Ding. Nhiệm vụ hoàn thành]
Trần Trường siết chặt nắm tay trong phấn khích.
"Mmm. Vì ngươi là Công tước của vương quốc chúng ta, và ngươi có vẻ cũng có năng lực, có lẽ cũng không có hại gì nếu giao cho ngươi nhiệm vụ này."
"Vâng, thưa bệ hạ. Thần sẽ cố gắng hết sức để không làm ngài thất vọng."
"Vương quốc của chúng ta cùng với sự trợ giúp của Thánh điện đang xử lý lũ ác quỷ kinh khủng này. Ngươi không cần phải lo lắng gì cả."
"Thưa bệ hạ… thần phải nói thế nào đây?" Trần Trường cố tình lảng tránh.
Ít nhất điều đó chưa bao giờ xảy ra trong kiếp trước của hắn.
C·hết tiệt.
Cuối cùng thì đây rồi!
Tuy nhiên, khi hắn chuẩn bị rời khỏi phòng, tiếng gọi mà hắn mong đợi đã đến.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.