Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15: Chương 15

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Chương 15


Nhìn thấy ổ khóa còn đang móc trên cửa, cô gấp rút xoay người khóa cửa lại từ bên ngoài! (đọc tại Qidian-VP.com)

Có lẽ là ông trời thương xót, trên đường đi không ai phát hiện ra cô, cũng không có ai đuổi theo.

Cô không dám nghĩ đến việc mẹ Tần đã hận cô đến mức nào trong suốt bao năm qua, và lần này bà ta sẽ bán cô đến nơi khủng khiếp ra sao.

Nghĩ vậy, cô lập tức áp sát vào bức tường phía sau, lần theo bức tường kiên cố mà di chuyển.

Nhưng không lâu sau, Tần Sương liền thất vọng.

Còn có cách nào khác không?

Vừa nghĩ đến đây, một nguồn sức mạnh lại bùng lên trong cơ thể đã mệt mỏi rã rời, khiến cô kiễng chân mò đến bên cửa sổ.

Vùng nông thôn vẫn chưa phổ biến đèn điện, ngay cả đèn dầu cũng ít dùng, cả ngôi làng chìm trong bóng tối.

Nhưng cô lập tức nhận ra tình cảnh của mình, trong lòng chấn động, ngay tức khắctỉnh táo hơn một nửa.

Không nhìn thấy xung quanh, lại thêm tinh thần căng thẳng, thính giác của cô trở nên vô cùng nhạy bén.

Một gã đàn ông trung niên mặc áo khoác cũ kỹ đang ngã sõng soài dưới chân cô, đau đớn r*n r*.

Cô biết trong rừng có thể có dã thú, nhưng cũng không dám dừng lại, sợ rằng người trong làng sẽ tìm thấy mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nỗi kinh hoàng tột độ khiến cả tay chân cô lạnh ngắt, không biết phải làm sao.

Cô tuyệt vọng suy nghĩ, không biết khi nào sẽ có người đẩy cửa bước vào.

Cô lập tức nghe thấy vài tiếng bước chân không nhẹ không nặng giẫm trên mặt đất, càng ngày càng đến gần mình.

Vừa tỉnh lại, cô liền cảm thấy chân đau dữ dội, đầu óc cũng vô cùng choáng váng.

Khó khăn lắm mới có được cơ hội làm lại từ đầu, cô tuyệt đối không thể bỏ cuộc!

Dù có bị lạc trong rừng, cũng còn hơn là ở lại đây!

Chỉ mới cử động một chút, mà cơn chóng mặt đã ập đến dữ dội.

Không bao lâu sau, ngoài cửa vang lên tiếng chìa khóa tra vào ổ khóa.

Cảm giác va chạm vào v*t c*ng ngay lập tức khiến cô hoa mắt chóng mặt.

Cô cũng mò được một cái bàn có góc cạnh sắc bén, nhưng trên bàn không có bất cứ thứ gì.

Cánh cửa "két" một tiếng mở ra, trong chốc lát đã khiến tim Tần Sương nhảy dựng.

Ngay sau đó, một luồng hơi thở hôi nồng mùi rượu phả vào mặt cô.

Lúc này, cô chỉ có thể chìm vào im lặng trong bóng tối.

Tiếng động ngày càng gần, cô không khỏi tuyệt vọng nhắm chặt mắt.

Thấy cảnh tượng này, cô không còn chút do dự nào nữa, lập tức vật lộn bò dậy, lao ra khỏi căn phòng.

Chương 15: Chương 15

Cô cố gắng thuyết phục bản thân, ít nhất cũng phải tìm hiểu rõ ràng môi trường xung quanh.

Cô cứ thế chạy vào một khu rừng đen kịt.

Thân hình cô không quá lớn, nếu cửa sổ rộng hơn một chút, có lẽ cô còn có cơ hội trèo ra ngoài...

Cô lấy hết dũng khí, dồn toàn bộ sức lực lao mạnh vào đối phương.

Cảm nhận được người kia đang tới sát, Tần Sương biết mình không còn thời gian để do dự.

Chẳng lẽ là những kẻ b·ắ·t· ·c·ó·c đã đuổi kịp?

Cửa sổ chỉ nhỏ bằng vài nắm tay, dù thế nào cũng không thể để một người trưởng thành bò ra ngoài.

"Á!"

Không biết đã chạy bao lâu, đột nhiên một cơn đau nhói truyền đến từ mắt cá chân, làm cô ngã mạnh xuống đất.

Sau một hồi tuyệt vọng, Tần Sương đột nhiên hung hăng cấu mạnh vào đùi mình, rồi lại một lần nữa đứng dậy.

Cô còn muốn thử làm gì đó, nhưng đột nhiên nghe được âm thanh sột soạt từ bên ngoài.

Căn phòng này không lớn, chỉ cần đi một vòng là đã đến điểm cuối.

Cô thử đẩy chiếc bàn lại gần giường, nhưng vì bị trói nên hoàn toàn không thể làm được.

Kiếp trước chịu bao nhiêu khổ cực cô cũng chưa từng từ bỏ hy vọng sống, kiếp này lại càng không thể!

Giữa khu rừng tối tăm, cô chỉ có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch và hơi thở gấp gáp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tần Sương không ngốc, dù nhiều năm trôi qua, cô vẫn từng nghe nói đến chuyện phụ nữ bị bán vào những vùng quê xa xôi.

Không quan tâm đến gì khác, cô cố gắng vùng dậy, nhưng lại cảm thấy toàn thân vô lực.

Cô không dám tưởng tượng nếu bản thân thật sự không thoát ra được thì sẽ ra sao.

Tần Sương cố gắng mở mắt ra, ánh sáng từ cửa hắt vào phòng, cuối cùng cũng giúp cô nhìn rõ khung cảnh xung quanh.

Dẫu vậy, cô vẫn bị vấp ngã nhiều lần, quần áo cũng bị cành cây sắc nhọn cào rách.

Bên trong rừng tối đen như mực, không thể nhìn thấy đường đi, Tần Sương không dám chạy quá nhanh nữa.

Dựa vào chút ánh sáng lờ mờ từ phía cao, rất nhanh cô đã mò mẫm khắp bốn phía căn phòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cơn đau và sự mệt mỏi nặng nề ập đến, khiến Tần Sương không cam lòng mà nhắm mắt lại...

Nghe thấy tiếng ồn ào, Tần Sương mới bị đánh thức, phát hiện trời đã sáng rõ.

Tần Sương biết mình không thể dừng lại, dựa vào ánh trăng để nhận diện xung quanh, cô chọn một hướng rồi cắm đầu chạy, không dám ngừng lại dù chỉ một giây.

Trong lòng Tần Sương vô cùng sợ hãi, chỉ có thể liên tục nhắc nhở bản thân, tuyệt đối không được dừng lại!

Cuối cùng, cô nghiến răng, ngồi trở lại chỗ cũ, nhắm mắt giả vờ hôn mê. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Chương 15