Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 58 :Hành hạ Chu Thái

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 58 :Hành hạ Chu Thái


Nhiều người dân bên dưới tỏ ra sợ hãi trước hàng động của Bạch Thiên Dương mà không dám nhìn thẳng vào anh ta.

Hắn ta sợ hãi đến mức ngã ra đằng sau và không ngừng run rẩy hét lớn

""Rốt cuộc thì mình đã giao kèo với nhưng tên còn hơn cả quái vật này sao""

Hắn ta cố gắng đứng dậy thủ thế như thể đang bị bao vây bởi hàng trăm người nhưng thật ra đứng trước mạt hắn chỉ có một mà thôi.

Rất nhiều người trong số đàn em từng kề vai sát cánh với Chu Thái rất lâu trước đây khi mà thế giới chưa bị biến đổi.

"Làm ơn tha cho tôi cậu không thể làm vậy"Hắn ta vừa nói vừa khóc rống lên.

Bạch Thiên Dương"Thằng khốn mày có vẻ rất vui đúng không?"

Lúc nãy khi nhìn thấy người thanh niên kia xuất hiện hắn chỉ có thể thốt lên trong suy nghĩ"Quá nhanh" (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiện lên trước mặt của mọi người là mọt bức tường bằng dày.Chu Thái thầm kêu không ổn.

Ngay cả Lý Bân bên dưới cũng nhìn cô ấy với ánh mắt không thể tin được

Lúc đầu không có ai dám làm gì nhưng một người trong số họ tiến lên và liên tục đá thật mạnh vào Chu Thái.

Anh ta lao về phái Chu Thái túm chặt lấy tóc của hắn ta và kéo lê trên mặt đất như một con c·h·ó.

Chương 58 :Hành hạ Chu Thái (đọc tại Qidian-VP.com)

Một vài người trước kia là cảnh sát cũng bắt đầu chỉ đạo mọi người ở đây theo một quy tắc chưng ngay cả Lý Bân cũng vậy.

"Ngay cả đại ca Đại Vân cũng bị bắn c·h·ế·t làm sao chúng ta có thể sống sót được!"

Quả nhiên một tiếng nói hết sức lạnh lùng phát ra từ phía sau của bức tường băng kia

Chu Thái"Mày là thứ quái vật gì vậy?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Một ý định ghê tởm như vậy đã xuất hiện trong đầu của hắn.

Dù bị bẻ tay bẻ chân một cách tàn nhẫn thô bạo nhưng hắn ta không thể hét lên bất cứ một tiếng nào do đang bị tê liệt.

Với gần 50 người khai hỏa cùng một lúc,những viên đ·ạ·n giống như nhưng cơn bão kim loại phá hủy tất cả mọi thứ trên đường đi của chúng.

Cẩn thận hơn Bạch Thiên Dương không ngần ngại mà bẻ gẫy cả hai tay và hai chân hắn ta một cách ghê tợn.

Những suy nghĩ lóe lên trong đầu của Lý Bân.Hắn ta thầm kêu may mắn khi không đối đầu trực tiếp với hai người kia.

Hàng loạt những viên đ·ạ·n băng kia bắn thẳng về phái nhưng tên khốn phía trước.

Hắn ta biết Bạch Thiên Dương và Tử Hàn Tuyết đều rất mạnh, nhưng ai có thể có thể sống sót sau cơn mưa đ·ạ·n vừa nãy chứ.

Nó vô tình đã làm họ ám ảnh trong tâm lý,chính vì vậy khi nghe thấy tiếng s·ú·n·g cơ thể của họ bắt đầu run lên

Thứ duy nhất cả thể biết hắn ta đau khổ thế nào bằng việc nhìn vào khuôn mặt của hắn.

Thấy thế rất nhiều người ở đây chạy đến và bắt đầu hành hạ hắn ta một cách tàn nhẫn.Cảnh tượng diễn ra thật kinh hoàng.

Hắn chọn thời điểm thích hợp nhất ra bị mật ra hiệu cho đàn em của mình.

Lúc này Chu Thái mới hiểu ý Định của người thanh niên này.Một nỗi sợ còn hơn cả tuyệt vọng xuất hiện trên khuôn mặt cảu hăn ta. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay sau đó với một cái vẫy tay hàng chục viên đ·ạ·n băng xuất hiện cùng một lúc trên đầu của cô ấy cực kỳ đẹp mắt nhưng cũng đầy c·h·ế·t chóc.

Vậy mà hắn ta còn định hy sinh mạng sống của đông đội mình để chạy chốn lúc này hắn cũng có phần nào đó hối hận.

"HAHAHAHAHAHAHAHAHA"

Nhưng bất ngờ đã xảy ra khi mà Chu Thái chưa vui mừng được quá lâu khi lớp bụi kia dần tan đi.

Tất cả nhưng tên đứng đây đã bắt đầu sợ hãi khi nghe thấy tiếng s·ú·n·g.

Đúng vậy đay phần lớn là nhưng người oán hận Chu thái.

Một vài tên có vẻ mạnh mẽ may mắn không c·h·ế·t sau cuộc tấn công vừa rồi của Tử Hàn Tuyết thì cũng bị nhưng viên đ·ạ·n bắn nổ đầu.

Bạch Thiên Dương không ngần ngại mà ném hắn ta về phía những người đang nhìn hắn với ánh mắt độc ác kia.

Chỉ vài phút sau đó cơ thể của Chu Thái chỉ còn lại là một đông thịt.

Nhưng biết làm thế nào bây giờ để có thể sống sót hắn ta phải tìm mọi cách.

Làm sao có thể không sợ khi trong nhiều ngày đồng đội ủa bọn chúng đã bỏ mạng rất nhiều dưới họng s·ú·n·g của người được gọi là Hoàng Thiên kia.

Bạch Thiên Dương kéo hắn ta thẳng về phía những người dân đang ở dưới,nhưng người mà hắn ta đã bắt nhốt và bắt lao động không khác gì cầm thú.

Chính Bạch Thiên Dương cũng không biết rằng từ khi nào mà anh ta trở lên như vậy nhưng cũng chả sao.

"không thằng c·h·ó mày g·i·ế·t tao đi,g·i·ế·t tao đi"

Lúc Này Chu Thái hoàn toàn sợ hãi,Cứ mỗi khi Bạch Thiên Dương tiến lên một bước là hắn ta lại lùi lại một bước.

Chu Thái hét to lên làm ngay cả Tử Hàn Tuyết và Bạch Thiên Dương cũng phải bất ngờ

Hắn ta từng được coi là ngươi vô cùng hung ác nhưng lúc này lại khóc như một đứa trẻ con.

Tất cả bọn chúng nã s·ú·n·g một cách không tiếc tay.Nó nhiều đến nỗi làm bụi bay lên tung tóe che kín cả một vùng trước mắt.

Nhưng hắn ta chỉ vừa kịp chạy một vài bước thì không biết từ đầu thân ảnh Bạch Thiên Dương đã xuất hiện đứng trước mặt hắn.

Rốt cuộc thì cuộc tấn công bất ngờ kia cũng hoàn thành mục đích của nó.

Những người hứng trọn những viên đ·ạ·n băng thì hoàn toàn bị đông cứng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến Chu Thái không biết phải làm gì lúc này.Ai mà biết được lũ đàn em của hắn ta lại bị dọn dẹp một cách nhanh gọn.

Nhưng tên đàn em khi thấy Đại ca của mình cười một cách sảng khoái mà chờ được cũng cười theo.

Anh quay sang nhìn Tử Hàn Tuyết mà nói.Cô ấy cũng chỉ gật nhẹ đầu đồng ý,

Những tên đứng sau kia cũng là niền hi vọng cuối cùng của hắn.

Bạch Thiên Dương"Những tên còn lại giao cho cô nhé!"

Cả người hắn ta như bị tê liệt mà không thể làm gì cả,cả nói cũng không.

Những người được cứu bắt đầu hô hòa khi được giải phóng.

Những tên bên cạnh cũng khôn thoát khỏi số phận khi ít nhất có vài bộ phận cơ thể của bọn chúng cũng bị đóng băng.

Hắn vùng vẫy định thoát khỏi khống chế của Bạch Thiên Dương nhưng một sợi dây màu đên nhỏ đã buộc chặt người hắn ta lại.

"Vụt vụt vụt vụt....."

Đến lúc này Chu Thái không thể làm ngơ được nữa nếu như để lâu hơn đèn em của hắn có thể bị hoảng loạn và mất hết sức chiến đấu.

Của số của một số ngôi nhà gần đó cũng không thoát khỏi cuộc tấm công khi bị bắn thủng lỗ chỗ.

"Nổ s·ú·n·g"

Chu Thái có ý định dùng tất cả nhưng tên khốn đứng sau kia mồi nhử để hắn có thời gian chạy trốn.

Ngay lập tức Chu Thái lủi ra đằng sau và có ý định chạy chốn.

Một tràng cười to phát ra từ miệng của hắn ta"Các người mạnh thì sao,chẳng phải cũng phải chịu thua trước sức mạnh của s·ú·n·g đ·ạ·n sao!"

Chứng kiến hết toàn bộ sự việc này nhưng khuôn mắt của anh không hề thay đổi một chút nào.

Một vài người già còn bịt mắt lại để không muốn chứng kiến cảnh này.Nhưng ngược lại vẫn có rất nhiều người nhìn Chu Thái một cách hả hê.

Chu Thái chở trở lên vui mừng khi chứng kiến mọi thứ.

Nắm chặt vũ khí tất cả bọn họ đều ngó nghiêng xung quanh để tìm xem vị trí của tên xạ thủ kia nhưng không thể.

Hai con mắt đỏ ngầu trợn trừng lên,khuôn mặt nhắn nhúm trông rất kinh dị.

Những tiếng kêu thất thanh sợ hãi vang lên inh ỏi nhưng không có một ai để ý.

"C·hết!Tam đại ca Đại Vân c·hết rồi"Một trong số những tên đàn em hốt hoảng thốt lên khi chứng kiến toàn bộ sự việc.

"C·h·ế·t tiệt lại là tên bắn tỉa khốn kiếp kia"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 58 :Hành hạ Chu Thái