Tại Tận Thế Thăng Cấp
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 81 :Động tĩnh trong đêm
Mạn Nhu"Tên Khốn Diên Phi c·hết tiệt"
Mặc dù né được v·ụ n·ổ kia nhưng rõ ràng cô cũng b·ị t·hương không nhẹ,nếu cứ tiếp tục như này cô ta thực sự sẽ b·ị b·ắt
Diên Phi"Thế nào Mạn Nhu vẫn chưa đầu hàng ư!với tình trạng của cô bây giờ có thể làm được gì chứ!"
Hắn ta nhìn Mạn Nhu với ánh mắt đắc ý,làm sao có thể không vui được chứ đây là con mồi mà anh để để hổng nhiều lần.
Khi không thấy Mạn Nhu trả lời câu hỏi của mình hắn ta tưởng người phụ nữ kia đã thực sự không phản kháng nữa và đầu hàng.
Diên Phi"Người đâu nhanh trói cô ta lại!"
Những tên phía sau kia cũng không dám trái lời mà từng người từng người tù từ tiến về phía của Mạn Nhu.
Nhưng khi họ vừa đi được mấy bước Mạn Nhu bất ngờ nở một nụ cười gian sảo.
Cô nhanh chóng lấy từ hông của mình ra một vật hình tròn nhìn như một quả lựu đ·ạ·n nhỏ.
Đúng vậy đây chính là quả lựu đ·ạ·n khói mà cô ấy đã nhặt được sau khi tiêu diệt một con quái vật trước đây.
Hai mắt của Diên Phi giật giật khi thấy người phụ nữ kia bất ngờ cầm một thứ gì đó trên tay.
Quả nhiên ngay lập tức một t·iếng n·ổ nhỏ vang lên khi Mạn Nhu nếm quả Lựu đ·ạ·n kia dưới đất.
Ngay lập tức một lớp khói trắng từ từ phát ra bảo phủ tất cả mọi thứ xung quanh nó.
Diên Phi"Nhanh không cho cô ta trốn thoát!"
Những tên lính kia nhanh chóng lao vào đán khói càng ngày càng nhiều kia nhưng tất cả đã quá muộn.
Mạn Nhu đã nhân cơ hội này mà chạy thoát mất,khi lớp khói kia dần mờ đi thứ duy nhất còn lại là những ánh mắt vô hồn đang nhìn nhau
Diên Phi"Mấy thằng c·h·ó chúng mày toàn là lũ vô tích sự!một con điếm b·ị t·hương cũng không thể bắt được."
Hắn tiếp tục quay sang một tên lính gần đó mà tiếp tục hét lớn.
Diên Phi"Huy động tất cả mọi người,bằng bất cứ giá nào cũng phải tìm bằng được hành tung của con khốn kia!"
"Nhanh còn đứng ngây người ra đấy làm gì còn không mau hành động"
"Chi huy Diên Phi tôi sẽ điều động nhân lực ngay bây giờ!"
Diên Phi"Cô nghĩ cô có thể trốn đi đâu với v·ết t·hương đó sao"
Hắn ta quay đầu bỏ đi với nụ cười nhếch mép.
******
Quay trở lại với nhóm của Bạch Thiên Dương
Hoàng Thiên"Mau nói cho tao tất cả những gì mày biết nhanh lên!"
Tên còn sống duy nhất kia từ từ kể tất cả những gì mà hắn biết từ làm sao mà mấy người này theo sau đám người Bạch Thiên Dương.
Người đứng đầu của khu này là những ai.
Hoàng Thiên"Tốt lắm ngay từ đầu ngoan ngoãn như vậy có phải không bị ăn tát không!"
Bạch Thiên Dương nhăn mặt khi nghe những gì mà tên khốn kia vừa nói
Hoàng Thiên"Thiên Dương,tên khốn này xử lý như thế nào?"
Bạch Thiên Dương"Cứ làm những gì mà cậu muốn!"
Hoàng Thiên nhìn vào người đàn ông kia với ánh mắt ác độc.
Nhận thấy có chuyện gì không đúng xảy ra tên đàn đàn ông run cầm cập ngã khịu xuống đất.
"làm ơn tha cho tôi ....Không phải cách anh đã nói sẽ tha cho tôi khi tôi nói ra tất cả sao!"
Hoàng Thiên"Tao nhớ mình đầu có nói như vậy nhỉ!"
Vừa nói anh vừa đi thẳng đến chỗ tên kia
"Lũ c·h·ó c·hết có làm ma tao cũng không tha cho chúng......."
Chưa kịp nói hết câu đầu của hắn không biết từ lúc nào đã rơi xuống dưới đất,dường như ánh mắt kia vẫn không thể tin được mình sẽ c·hết như vậy.
Máu bắt đầu bắn ra từ cổ của tên kia ra hết xung quanh.
Bạch Tiên Dương"C·hết tiệt Tiểu Thiên chúng ta làm sao có thể ngủ ở nơi đầy máu như này!"
Hoàng Thiên"Chẳng phải cậu bảo tớ làm gì cũng được sao!"
Bạch Thiên Dương không nói gì mà bỏ về phòng của mình.
Lần lượt là Tử Hàn Tuyết cũng như viên viên cũng bỏ về phòng mà nhìn chằm chằm vào Hoàng Thiên như thể anh ta là người có lỗi
Lý Bân"Tôi hiểu mà anh bạn"
Hoàng Thiên"Lão Bân ngay cả anh cũng vậy!"
Lý Bân không trả lời mà chỉ nhướng vay bỏ đi
""Rốt cuộc thì tôi làm sai điều gì chứ""Anh ta nghĩ trong tâm trạng bực bội.
......................
Vừa về phòng Bạch Thiên Dương nhớ lại nhưng gì mà tên kia đã nói.
Nới bày được cầm đầu bởi một người có tên là Trương Minh,chưa kể dưới trướng của ông ta có khoảng 50 người tiến hóa mạnh mẽ.
Chưa kể đến có rất nhiều người lính được trang bị v·ũ k·hí cũng như s·ú·n·g máy đầy đủ.
Nhưng Bạch Thiên Dương không quan tâm dù người của ông ta có nhiều như thế nào,anh ấy tự tin vào sức mạnh của mình cũng như sức mạnh của đồng đội.
Điều làm Bạch Thiên Dương cảm thấy thú vị là dưới trướng của Trương Minh có một người cực kỳ mạnh mẽ đó chính là Diên Phi.
Theo lời kể của tên kia thì Bạch Thiên Dương cũng phần nào đoán ra được tên Diên Phi đó cũng đã tiến hóa lên bậc nhất.
Chưa kể kỹ năng của anh ta cũng là một bí ẩn,tên khốn kia chỉ biết rằng Diên Phi là người mạnh mẽ nhất ở trong khu tập trung này.
Đang lúc suy nghĩ lung tung thì tiếng của phòng của Bạch Thiên Dương bất ngờ vang lên
Bạch Thiên Dương"Vào đi!"
Ngay khi anh ta nói từ bên ngoài Tử Hàn Tuyết đẩy của ra và bước vào bên trong.
Ngay cả trong bóng tối lờ mờ Bạch Thiên Dương vẫn cảm thấy khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của Tử Hàn Tuyết đang đến gần.
Tử Hàn Tuyết"Đừng nhìn tôi với anh mắt như vậy tôi chỉ đến đay để hỏi về kế hoạch ngày mai thôi!"
Bạch Thiên Dương mỉm cười đáp lại"Tôi cũng đã nói gì đâu mà cô phải vội giải thích như vậy!"
Bạch Thiên Dương đắc ý khi xem phản ứng của người con gái này
Tử Hàn Tuyết"Được rồi không đừa nữa nói chính sự đi!"
Mặt của Bạch Thiên Dương nghiêm lại khi nghe Tử Hàn Tuyết nói như vậy
Bạch Thiên Dương"Hàn Tuyết cô nghĩ chúng ta lên làm thế nào?"
Tử Hàn Tuyết im lặng suy nghĩ hồi lâu và trả lời.
"Tôi nghĩ chúng ta vẫn lên đánh thẳng vào căn cứ của địch.
tôi muốn đanh nhanh thắng nhanh và kết thúc chuỗi ngày như địa ngục của những người dân thường ngoài kia!"
Vốn dĩ cô ấy không phải là người làm chuyện gì đó mà không có mọt kế hoạch rõ ràng.
Nhưng khi chứng kiến những hình ảnh tồi tệ ngày hôm nay cô ấy muốn càng nhanh kết thúc việc này.
Một phần cô cũng tự tin vào sức mạnh của mình.
Ở thời điểm hiện tại Tử Hàn Tuyết không nghĩ ai đó đủ sức để đánh bại được mình nếu người đó không phải là Bạch Thiên Dương.
Chưa kể những ngày quá khi kề vai chiến đấu với nhưng thành viên trong nhóm cô ấy hiểu những gì mà họ có thể làm.
Bạch Thiên"Cô cũng nghe tên khốn lúc nãy nói chứ,có một người mà tôi cảm thấy hứng thú!"
Tử Hàn Tuyết"Ý anh là người tên Diên Phi kia"
Bạch Thiên Dương nhìn cô ấy và gật đầu.
"Tôi nghĩ ba người Cô,Hoàng Thiên và Lý Bân sẽ dễ dàng với nhưng tên còn lại,Hãy để tên Diên Phi này cho Tôi"
Sau một hôi suy nghĩ Tử Hàn Tuyết cũng đông ý,mặc dù cô ấy muốn đối đầu với người được xem là mạnh nhất ở nơi này.
Nhưng nếu Bạch Thiên Dương muốn tự mình đối đầu với hắn ta thì cô cũng tranh giành
Tử Hàn Tuyết"Vốn dỹ......."
"Tạch!"
Cả hai người nhìn nhau khi nghe thấy khi nghe thấy tiếng động bất ngờ bên ngoài của sổ.
Thực ra nơi mà nhóm Bạch Thiên Dương được chỉ định ở cách xa những căn phòng khác.
Chính vì vậy một tiếng động kỳ lạ nào đó phát ra trong đem sẽ rất khả nghi.
Có thể đó không phải là do con người tạo ra nhưng để đề phòng Bạch Thiên Dương và Tử Hàn Tuyết vẫn ra bên ngoài xem thực sự thứ đó là gì.
Thời tiết đã ngày trở lên xấu khi nhiệt độ đột ngột giảm về đêm.Vừa bước ra ngoài nhưng con giá lạnh đã ập và mặt của Bạch Thiên Dương.
Mặc dù đã tiến hóa nhưng anh ấy vẫn có thể cảm nhận cái lạnh thấu da này.
Tử Hàn Tuyết"Thiên Dương nhìn này!"
Anh ta nhin về phía ngon tay của Tử Hàn Tuyết đang chỉ
(Mọi người đề cử và tặng quà cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.