Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 68: Thiếu nữ
“Có một chút… vấn đề, ta cần cùng ngươi nói một chút”.
“Cũng không có. Bởi vì một thế này, ta sớm đã trùng sinh, bất quá chỉ có ký ức về ngươi là bị phong ấn, mà đoạn ký ức này, khi ngươi mang nó trở lại, chân chính ta liền sẽ nhớ lại tất cả”. Thiếu nữ nở nụ cười nói.
Tô Thanh Phong sắc mặt lạnh xuống, sau đó trầm giọng nói.
“Ngươi nha. Chẳng lẽ hiện tại ngươi vẫn chưa nhìn ra cái gì sao?”. Thiếu nữ bất đắc dĩ hỏi.
“Hơn nữa, ta cũng rất rõ ràng nàng đối với ta cũng không có loại tình cảm kia. Sau khi trở lại, ta sẽ cùng nàng nói rõ ràng”. Tô Thanh Phong nghiêm túc nói.
“Cái gì?!”.
“Nhiều năm như vậy, khổ cực ngươi. Ngươi khi đó, hắn là rất đau đớn đi? Thực sự xin lỗi, nhưng… ta không có cách nào. Đây là vận mệnh chỉ lối, nếu không đi, kết cục sẽ rất tệ”. Thiếu nữ ánh mắt nhìn về phía trước bình tĩnh nói.
Cả hai như đã thương lượng sẵn, đều leo qua cửa sổ, trước mặt, cảnh tượng quen thuộc hiện ra, cả hai đều lâm vào hồi ức.
Hắn nhất thời cảm thấy may mắn, may mắn rằng mình giữ thân trọng sạch, may mắn rằng hắn cũng không đem tình cảm dành cho người khác quá nhiều, cũng không có làm chuyện có lỗi với nàng.
“Đúng vậy, mặc dù trải qua rất nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên ta cùng ngươi chính thức gặp mặt tại thế giới này. Nàng nói với ta, sẽ lại không có lần tiếp theo, ta cũng không cần phải chờ đợi tiếp”. Thiếu nữ vẻ mặt đầy mong ước.
“Cũng không có. Ta cũng không có đi bất kỳ nơi nào, đều ở đây. Ngươi tới qua rất nhiều lần, mỗi lần ta đều thấy ngươi đứng tại nơi này ngẩn người. Đáng tiếc, ta cái gì cũng không làm được, chỉ có thể đứng đó nhìn lấy ngươi”. Thiếu nữ đáp.
“Ngươi… ngươi cười cái gì? Ta là thật sự nghiêm túc”. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ngươi… ngươi…”.
Tô Thanh Phong nghe vậy nhìn lấy nàng, trong đầu dần dần có hình tượng. Sau vài giây, con ngươi hắn co rút lại.
“Ngươi… có ý gì?”. Tô Thanh Phong không hiểu.
Nàng là độc nhất vô nhị.
Tô Thanh Phong thân thể cứng đờ, hắn lúc này xem như rõ ràng, vì cái gì hết thảy lại “chân thật” đến vậy. Bàn tay hắn không tự chủ được nắm chặt lấy, nội tâm hoang mang không thôi.
Nếu không khi ký ức này có lại, hắn thật sự sợ sẽ lần nữa mất đi nàng.
Chậm rãi phun ra một câu, giống như đem khí lực toàn thân hắn tiêu tan.
Nghe vậy, Tô Thanh Phong nhất thời thở nhẹ ra, bất quá vẫn có chút lo lắng.
Tự nhân mình là trưởng thành, tự nhận mình đã đủ thành thục, nhưng khi đối mặt với nàng, hết thảy đều trở lên vô nghĩa.
Ngơ ngác nhìn lấy bàn tay xuyên qua cơ thể thiếu nữ trước mặt, Tô Thanh Phong nhất thời ngẩn ra.
“Sau đó thì sao? Đưa ngươi đi luân hồi, thành một đứa bé, vẫn là để ngươi chiếm lấy thân xác một người khác?”.
Nơi này là nơi hai người thích tới nhất, cũng là nơi bí mật của họ.
“Đừng trách nàng, đây là kết quả tốt nhất, đối với ngươi, cũng như đối với ta”. Thiếu nữ nhẹ giọng nói.
Còn nếu như chiếm lấy thân thể một người khác, điểm này hắn rất khó tiếp nhận.
“Ngươi nhìn ta, tưởng tượng một chút, nếu như ta lớn thêm một chút sẽ thế nào?”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phốc!
Nhìn vẻ mặt đầy khẩn cầu của nàng, Tô Thanh Phong vốn dĩ sẽ cho rằng nội tâm mình là cường đại, đã từ bỏ liền không quay đầu lại nhìn, nhưng khi chân thật đối mặt, hắn mới biết mình yếu ớt cỡ nào.
“Nơi này là một chỗ đặc thù do nữ nhân kia tạo ra, mục đích chính là chờ ngươi tới. Mà ta, cũng chỉ là một đoạn ký ức được phong ấn tại nơi này, sau khi ngươi tới, nơi này cũng sẽ theo đó biến mất”.
“Làm… làm sao lại…”.
Nói cho cùng, đây không phải lỗi của nàng, thậm chí nàng so với hắn càng thêm cô độc.
“Tốt nhất? Mặc dù chỉ là có ký ức một đời, nhưng ta biết, một đời này đã trải qua rất nhiều lần. Ngươi hẳn là có toàn bộ, mà ta chỉ có một. Đối với ngươi, đó là giày vò cùng khổ sở, mà đối với ta, là đau đớn cùng hối hận”.
Bất kể là loại tình huống nào hắn đều có chút khó mà tiếp nhận.
Chương 68: Thiếu nữ
Thiếu nữ khóe miệng hơi nhếch lên, lẳng lặng chờ đợi lấy hắn lên tiếng.
Làm sao…
“Yên tâm đi, ta sớm đã trưởng thành, so với ngươi còn lớn hơn vài tuổi. Cũng không có cùng với người khác yêu đương, ngươi không cần lo lắng. Mặc dù ở nơi này rất cô độc, nhưng ta cũng có thể cách một đoạn thời gian liền dựa vào ánh mắt của bản thể nhìn xem thế giới, cho nên cũng không có gì”.
Một lát sau, Tô Thanh Phong âm thanh vang lên.
Tối thiểu nhất, hắn không cần gánh chịu lấy ký ức giày vò, mà nàng mỗi thời mỗi khắc đều phải nhận lấy loại đau đớn này.
Đây không phải là Sở Tân Nguyệt sao? Cho nên, nàng chính là… Sở Tân Nguyệt?!
Ngay lúc này, một cỗ sức mạnh vô hình chạm vào tay hắn, đem bàn hắn nâng lên. Tô Thanh Phong vô thức ngẩng đầu, nhìn thấy thiếu nữ đầy đau lòng nhìn lấy hắn, âm thanh lần nữa vang lên.
“Đây là nàng hứa hẹn với ngươi?”. Tô Thanh Phong quay qua nhìn lấy thiếu nữ hỏi.
Nếu như để nàng tu luyện ngưng tụ thân thể, điểm này hắn chấp nhận được, nhưng để nàng luân hồi, chưa nói tới việc lấy tính cách của nữ nhân kia, đối với nàng hay hắn đều không phải kết quả tốt.
Thiếu nữ nhìn lấy Tô Thanh Phong, khẽ nhắm mắt lại, sau đó một bước đi tới xuyên qua cơ thể hắn. Âm thanh mềm mại vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chẳng lẽ hắn nói cái gì sai sao? Hắn cũng không có cùng nữ nhân nào tiếp xúc thân mật, càng không có làm bất kỳ điểm nào có lỗi với nàng. Xử lý chuyện giữa hắn và Sở Tân Nguyệt như thế cũng là biện pháp tốt nhất, hơn nữa, hắn cũng có thể làm đệ tử của Sở Tân Nguyệt, hoàn thành lời hứa của hắn.
“Không có gì phải lựa chọn. Ngươi là ta cả đời duy nhất, đây là khẳng định. Đối với Sở Tân Nguyệt, ta là có một chút tình cảm với nàng, nhưng ta có thể khẳng định, đây cũng không phải đơn thuần là tình cảm nam nữ, nhiều hơn là từ sở thích cùng nàng giúp đỡ ta gây ra”.
Cùng nhau lớn lên, cùng nhau trải qua 15 năm gắn bó. Vốn cho rằng sẽ như thế đi tới, nhưng nàng lại biến mất một cách đầy bí ẩn.
Thiếu nữ nhẹ cười, đưa tay kéo lấy hắn đi về phía cửa sổ cách đó không xa.
“… Ngươi đã đi đâu?”. Tô Thanh Phong do dự một chút rồi lên tiếng.
“Đừng như vậy, chúng ta nói chuyện được không? Thời gian của ta… không nhiều lắm”.
“Ngươi…”.
Tô Thanh Phong hít sâu một hơi, sau đó đem chuyện giữa hắn và Sở Tân Nguyệt nói ra.
“Ta biết, ta đương nhiên biết. Nhưng, cuối cùng cũng chờ tới ngày đó, không phải sao?”.
Tô Thanh Phong nhất thời ngẩn người, có chút không hiểu nhìn lấy nàng hỏi.
Đột nhiên, thiếu nữ bật cười. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tô Thanh Phong như hiểu rồi cái gì, ký ức hiện ra, mỗi lần hắn tới nơi này, đều có một cố ôn phong thổi qua. Hắn lúc này, có chút hối hận khi đi hỏi câu này.
“Hảo”. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ta cùng ngươi, vốn không thuộc về nơi này, đó là lý do ngươi không thể chạm vào ta. Nếu không phải vậy, ta cũng rất muốn ôm lấy ngươi, nhưng, làm như vậy, thời gian sẽ không đủ”.
“Ta biết nha, ta đương nhiên biết. Chỉ là cảm thấy ngươi bình thường rất thông minh, nhưng làm sao ở chuyện này lại đần như vậy đâu?”. Thiếu nữ cười nói.
Nghe vậy, lo lắng cuối cùng cũng bỏ xuống, nhưng mà hắn giống như nhớ tới cái gì, miệng hơi há mở, không biết nên nói thế nào.
Tô Thanh Phong lần nữa đưa tay ra muốn chạm vào mặt thiếu nữ, nhưng lần nữa lại xuyên qua. Hắn nhìn lấy tay mình, cơ thể có chút run rẩy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.