Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Tam Luân

Unknown

Chương 131: Thù cũ nợ mới

Chương 131: Thù cũ nợ mới


Thành Huỳnh Tương – Lộ Dư Uyển – Vạn Tư quốc.

Tiêu Du tướng phủ, đại viện Thương Tuyết.

Thư phòng vẫn sáng đèn bất chấp đã gần nửa đêm, nô tì, nô tài xách đèn đứng thành hai hàng dài trước cửa lớn, chờ đợi sai bảo. Bốn ám vệ vận y phục đen tuyền gác dọc hành lang, khí thế hung hãn người sống chớ tới gần. Cửa thư phòng mở một cánh, thanh âm duy nhất phát ra là tiếng cạch cạch rải rác nho nhỏ của quân cờ đá đặt lên bàn cờ.

Đồ vật trong thư phòng bài trí rất dã tính, ngoại trừ giá sách lớn sát tường chứa đầy quyển trục khắc binh pháp, trên tường còn treo đầu hươu, sừng trâu như doanh trướng. Trên chiếc ghế quý phi thấp trải da hổ, Hàm Tang nửa nằm ngửa ngồi, ngả ngớn chống trán tự chơi cờ một mình. Bàn cờ bằng đá trắng tinh đặt trên bàn trà được đẽo nguyên khối từ một gốc cây cổ thụ kê sát với ghế quý phi, Hàm Tang chỉ cần vươn tay là có thể với sang bên kia, chơi cả quân trắng lẫn quân đen.

Y vận y phục vải dệt tinh xảo, dóc tóc sát da đầu nửa bên phải, nửa bên trái buông xoã tuỳ tiện, phục sức trên người đơn giản nhưng từng miếng ngọc bội bên hông đều có giá trị liên thành. Tay trái Hàm Tang mân mê một quân cờ đen, rủ mắt nhìn chằm chằm vào bàn cờ giống như đang tận lực tập trung.

Bất quá nếu các tướng dưới quyền có mặt tại đây, bọn họ sẽ biết y chẳng qua chỉ đánh bừa một ván cờ vô nghĩa, còn tâm trí đang chu du nơi nào chẳng biết.

Hàm Tang khi không cười nói, diện mạo mi thanh mục tú, môi hồng da trắng rất ưa nhìn, trông như thế gia công tử học thức đầy mình. Trái lại chỉ cần y đưa mắt nhìn lên, nhếch mép cười, buông vài câu, bản tính cuồng dã sẽ lập tức lộ ra vừa ngạo mạn bất cần vừa tàn nhẫn.

Nửa đêm không ngủ, ngồi vờ vịt đánh cờ rồi suy nghĩ mông lung chuyện trên trời dưới biển là vì y đang chờ thuộc hạ đưa mật thư trở về. Nếu không giờ này Hàm Tang đã sớm tới phòng th·iếp thất mà lăn lộn mấy trận. Y có chín thị th·iếp tất cả, chẳng phải vì yêu thương gì các nàng ta mà vì số chín là số may mắn, tuy nhiên lại không có chính thê. Tất cả các thị th·iếp đều không sinh được hài tử. Hàm Tang cũng chẳng bạc đãi người nào vì đây không phải lỗi của các nàng mà do một tay Âu Linh Hà ban tặng.

Thuở thiếu thời, Hàm Tang từng vừa mắt Âu Linh Hà, muốn bỡn cợt nàng một chút nên giả làm công tử Uyển gia, tìm cách tán tỉnh nàng. Âu Linh Hà mắt cao hơn đầu, không để Hàm Tang vào mắt khiến y căm tức, càng kiên trì theo đuổi, dự định khi tán được sẽ chơi đùa một thời gian sau đó quăng cho đám hồ bằng cẩu hữu của mình đổ vỏ, bản thân ve sầu thoát xác. Mất gần sáu tháng đeo bám khắp kinh thành Hàm Tang mới khiến Âu Linh Hà liếc mắt một cái, đồng ý cùng y đi uống trà vãn cảnh, đàm luận binh thư. Điều đó khiến y cảm thấy vô cùng có thành tựu, đâm ra kiêu ngạo.

Âu Linh Hà nói rất ít, chủ yếu nghe Hàm Tang nghị luận quốc sự, chỉ trích luật pháp của Vạn Tư quốc đầy lỗ hổng, nói xấu đám quan lại bạc nhược trong kinh thành. Quan hệ giữa cả hai dần hoà hợp nhưng Hàm gia và Âu gia vốn đối nghịch gay gắt, không thể có chuyện liên hôn. Hàm Tang dù có muốn đưa Âu Linh Hà vào làm th·iếp cũng chẳng được. Âu gia đương nhiên không bao giờ đồng ý gả Âu Linh Hà tới Hàm phủ, nếu có gả cũng làm chính thê. Âu Linh Hà không muốn phu quân có thông phòng trước khi nàng ta được đón vào cửa, trong khi Hàm Tang lúc đó đã có tới ba nha hoàn thông phòng.

Do vậy hoà hợp thế chứ hoà hợp nữa Hàm Tang cũng không có khả năng cưới được Âu Linh Hà. Y quẳng những cân nhắc ra sau đầu, tiếp tục diễn vai Uyển thiếu gia ôn nhu, học rộng tài cao, muốn đưa Âu Linh Hà lên giường chơi chán rồi vứt bỏ.

Cuối cùng ngày mà Hàm Tang xuống tay cũng tới.

Y hẹn Âu Linh Hà uống rượu ngắm trăng, chuốc say nàng rồi bỏ mê dược nhẹ và xuân dược vào rượu. Âu Linh Hà uống cạn từng chén, từng chén rượu mà Hàm Tang rót, vô cùng cao hứng ngâm thơ, lảo đảo cùng y dạo chơi khắp hoa viên, vào thạch phòng đã được chuẩn bị sẵn. Hàm Tang nghĩ Âu Linh Hà nguyện ý cùng mình làm loạn một đêm, dù sao võ tướng cũng không giống các tiểu thư chốn khuê phòng, do vậy y hoàn toàn tháo bỏ đề phòng, thoát y phục.

Âu Linh Hà rất phối hợp, bò lên giường chờ sẵn. Hàm Tang nhào tới, sau đó trước mắt tối đen.

Sáng hôm sau y tỉnh lại, toàn thân không hề có vết xước, trạng thái rất bình thường, vẫn nằm trên chiếc giường đó, trong thạch phòng đó. Duy chỉ có một thứ khác lạ đó là một con dao găm đâm xuống bàn cẩm thạch khiến mặt bàn nứt toác. Âu Linh Hà đã phát giác ra âm mưu của Hàm Tang, khi hắn sắp đắc thủ thì bị nàng đánh ngất, dùng dao để cảnh cáo. Nếu con dao đó không đâm lên mặt bàn mà nhắm thẳng vào tim, chắc chắn Hàm Tang đã về với tổ tiên trong giấc ngủ.

Có điều phía sau Hàm Tang là phụ thân – Đại tướng quân Hàm Quy; Hoàng cô cô – Thái hậu Hàm Gia Hân nên Âu Linh Hà không dám trực tiếp xuống tay hạ sát, cũng chẳng bêu xấu danh tiếng, vạch trần thủ đoạn hạ lưu của Hàm Tang. Nàng ta chỉ ngầm cảnh cáo.

Y kinh hãi, thất thố, tức điên… không biết mình bị bại lộ vào lúc nào. Y gọi đám hồ bằng cẩu hữu tới chất vấn. Chúng chối bay chối biến, không tên nào nhận đã tiết lộ thân phận y ra ngoài. Hàm Tang tốn mấy tháng trời điều tra cũng không phát giác kẻ nào bán đứng mình hay vì sao Âu Linh Hà biết y không phải Uyển công tử. Cuối cùng y buông xuôi.

Dù sao Âu Linh Hà cũng không làm tổn thương y, không trả đũa cái gì, chỉ cắm một con dao lên mặt bàn mà thôi. Hàm Tang cho qua, tiếp tục lăn lộn trong Hoàng Dực quân, tìm cơ hội bò lên vị trí cao để chứng minh bản thân với phụ thân, đè ép đám huynh đệ cùng cha khác mẹ kiêu ngạo.

Tưởng chừng mọi chuyện dừng lại ở đó, có điều y đã nhầm.

Phụ thân y – Đại tướng quân Hàm Quy – sau khi biết Hàm Tang lập mưu bỡn cợt Âu Linh Hà đã nổi trận lôi đình triệu y tới chửi cho không ngẩng mặt lên được. Sau đó lập tức nạp ba th·iếp thất để Hàm Tang đỡ rảnh rang ra ngoài làm bậy. Chính thê không cần cưới vội, Hàm Tang chẳng phiền, thuận theo hòng xoa dịu phụ thân. Bất quá nạp th·iếp rồi Hàm Tang mới minh bạch lý do trên dưới Hàm gia e ngại Âu gia, nhất là Âu Linh Hà.

Cho dù y cùng ba th·iếp thất làm loạn cỡ nào, bồi bổ ra sao cũng chẳng thể hoài thai. Mẫu thân y lén cho mời đại phu tới chẩn mạch, Hàm Tang ngã ngửa khi đại phu nói y đoạn tử tuyệt tôn, không có khả năng khiến thê th·iếp mang thai. Trong thân thể y còn tồn lại một lượng độc tố rất nhỏ nhưng vì trúng độc đã lâu, độc ngấm sâu vào cốt tuỷ, triệt hạ hoàn toàn khả năng gieo giống, không thể khôi phục.

Hàm Tang nổi cơn thịnh nộ g·iết c·hết đại phu. Mẫu thân y sốc quá đổ bệnh cả tháng không dậy nổi.

Làm sao y có thể chấp nhận. Y tìm đại phu cao tay khác bắt kẻ đó giải độc còn sót trong thân thể, chữa trị cho mình nhưng mọi nỗ lực điên cuồng đều phí công vô ích.

Lúc này Hàm Tang mới biết mình quả thực dây vào một con rắn độc, một con hổ thật giả vờ làm hổ giấy, một con sói núi ngoan tuyệt đội lốt c·h·ó nhà.

Y tìm đến một loạt đại phu đều vô ích, g·iết một đám cho đến khi tin đồn về sự m·ất t·ích của các đại phu lọt ra. Hàm Quy biết chuyện, vừa thương vừa giận, tống Hàm Tang khỏi kinh thành, bắt tới thành Đồng Tỳ làm phó tướng cho Tướng thống lĩnh Huyền Trác quân.

Trước khi đi, Hàm Tang gửi bái th·iếp tới bái phỏng Âu Linh Hà bởi vì dù dùng thủ đoạn như thế nào, cho thuộc hạ rình rập khắp các ngóc ngách y cũng không gặp nổi nàng ta một lần. Âu Linh Hà cứ như đã biến mất khỏi cõi đời. Y muốn gặp Âu Linh Hà, trực tiếp xé rách mặt, hỏi độc dược và cái giá để đối lấy giải dược.

Bái th·iếp được đưa đi, đầu và tứ chi của tên ám vệ đưa bái th·iếp được đóng trong hộp gửi về. Âu Linh Hà trực tiếp hạ tối hậu thư với Hàm Tang, họ từ đối thủ trở thành tử địch.

Kế đó, y bị tống khỏi vị trí phó tướng. Hoàng Đế trực tiếp phong Âu Linh Hà làm Tướng thống lĩnh Huyền Trác quân thay cho kẻ đương nhiệm. Hàm Tang ngây ngây ngốc ngốc ôm hận, bị xoay như chong chóng mà dạt về thành Huỳnh Tương. Thù cũ nợ mới đắp đống, y thề với trời xanh, đời này không moi gan uống máu Âu Linh Hà, c·hết không nhắm mắt.

Quá nửa đêm, cuối cùng người y đợi cũng hối hả trở về.

Chương 131: Thù cũ nợ mới