Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tam Luân
Unknown
Chương 146: Tiểu nạn (2)
Quá ngọ ba khắc, cuối cùng A Lạp Tự cũng dẫn hai tên giúp việc ra khỏi chính phòng, bộ dạng khúm núm, mặt tái xanh, mồ hôi đổ ròng ròng như tắm trông vô cùng mệt mỏi. Chẳng phải lão là kẻ vênh váo tự cho rằng trong phủ này địa vị của lão rất lớn, có thể bắt nô lệ quỳ gối dập đâu sao? Giờ này mang bộ dạng chật vật như c·h·ó ướt lông, cụp đuôi cụp tai, đầu cúi thấp, nào còn chút phong thái hách dịch ra oai với Đằng Nguyên nữa. Hắn nói nghĩ có sai đâu, giống c·h·ó mượn oai hùm tự cho rằng mình lợi hại và quan trọng cũng chỉ đến thế mà thôi.
A Lạp Tự đứng đối diện với Lặc Nộ ở mái hiên, chừa cửa lớn chính phòng ra. Hai tên giúp việc khúm núm sau lưng gã.
Chính phòng yên lặng một lát rồi có tiếng đẩy ghế.
Đằng Nguyên dù cúi đầu vẫn căng mắt liếc lên, muốn nhìn xem Âu Linh Hà – ân nhân cứu mạng hắn, tướng thống lĩnh Huyền Trác quân thành Đồng Tỳ vang danh thiên hạ, kẻ được mệnh danh là Dã Lộc Nại – đến tột cùng là bộ dạng nào.