Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tam Luân
Unknown
Chương 168: Hối hận
Khi Dương Trung móc được Đằng Nguyên từ dưới đống gỗ cháy đổ ngổn ngang lên, tình trạng của hắn thảm không thể tả.
Cả sàn gỗ và cột kèo tầng trên sập xuống đè lên người, nếu là phàm nhân chắc chắn đã toi mạng. Trong một tích tắc cuối, Đằng Nguyên theo phản xạ đưa cả hai tay lên che đầu nên hai cánh tay và mu bàn tay bị b·ỏng n·ặng. Nửa đầu bên phải, tai phải và phần má kề sát bên tai bị đốt cháy loang lổ chỗ đen chỗ đỏ. Toàn bộ phần lưng bỏng rất nặng, y phục cháy dính vào da, khói và mùi khét xèo xèo bốc lên. Phần đùi sau cũng bỏng lỗ chỗ. Dương Trung vội vã d·ập l·ửa, rạch rách y phục cháy xém trên người Đằng Nguyên ném sang một bên.
Đằng Nguyên bị choáng vì đống gỗ trút lên người, chỉ bất động một lát rồi điên cuồng giãy giụa bò ra, nhờ sự trợ lực của Dương Trung mà thoát khỏi đ·ám c·háy nên dù b·ỏng n·ặng vẫn giữ được mạng. Nếu là phàm nhân không có Không Đàm, đống gỗ kia trút lên thân cũng đủ c·hết.
Dương Trung lôi Đằng Nguyên ra phía sau trù phòng, gần sân giếng, tránh xa khỏi toà lầu đang cháy hừng hực như bó đuốc đã sập xuống quá nửa, để hắn nằm đó, vội vã chạy đi múc nước dội lên người hắn.