Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tam Luân
Unknown
Chương 172: Liệu sự như thần
Bột Thiết ngồi trong xe ngựa, tay phe phẩy quạt che đi nửa khuôn mặt, nhìn qua cửa sổ.
Trời cuối tháng chín, thành Quản Mục đón giá rét đến sớm, người người mặc thêm áo ấm mới dám ra khỏi nhà. Y ngồi trong xe phẩy quạt muốn bao nhiêu quỷ dị liền có bấy nhiêu. Cũng may không bị bá tánh xung quanh trông thấy, nếu không bọn họ sẽ chỉ trỏ, cười vào mặt y. Các học trò, thế gia công tử, phu tử hay quan văn Vạn Tư quốc đều không có thói quen cầm quạt làm màu. Đối với người Vạn Tư quốc, quạt là đồ dùng của nữ nhân, thể hiện sự mềm mại yếu ớt. Nhưng đa số nữ nhân Vạn Tư quốc cũng không thích cầm quạt theo bên người, trừ khi mùa hè quá nóng bức.
Bất quá hiện tại dù Bột Thiết có phẩy quạt hay mở cửa sổ xe ngựa trực tiếp cởi y phục chắc cũng không có bao nhiêu người nhìn. Bá tánh đều đang chú mục vào bức tường bao chạy dài bên ngoài phủ Thừa doãn, chỉ trỏ bàn tán, b·iểu t·ình rất đa dạng.
Bức tường dài dằng dặc này nằm ở phía đông phủ, đối diện với một con phố sầm uất có đường cái lát đá lớn, người qua lại tấp nập. Vì lẽ đó, khi trên tường xuất hiện những ký tự kỳ dị vẽ bằng máu choe choét, bá tánh đi đường đều nhìn rõ mồn một, chưa kể những nét vẽ đều rất to, giống như trực tiếp nhúng chổi vào một xô máu, quét thẳng lên tường. Số máu còn lại sau khi kẻ to gan kia vẽ xong đã hắt thẳng lên rìa tường, máu chảy xuống tạo thành những vệt dài kéo lê tràn cả xuống đất, hiện tại khô lại trông như hiện trường án mạng.