Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tam Nguyên Chấn Thế
Unknown
Chương 124: Eilrine - Kẻ Săn Pháp Sư
“Vâng!”
Đặt cơ thể to lớn lên chiếc ghế dựa nhỏ, Soriano nhìn quanh một lượt và quang cảnh xung quanh nơi đây thật sự làm hắn có chút choáng ngợp.
Nền nhà sáng chói, từng khu vực đều rất rộng lớn và thoáng mát, cây cảnh và các vật dụng trưng bày cũng được bố trí cực kỳ tao nhã. Hoàn toàn không nói ngoa khi nơi đây chính là một trong những quán rượu sang trọng nhất tiểu thành phố Alibiga.
“Của ngài đây, chút ngon miệng.”
Bồi bài nhẹ nhàng đặt ly rượu xuống trước mặt Soriano và mỉm cười, hắn có vẻ ngoài ưa nhìn và mái tóc bồng bềnh màu lam nhạt cùng đôi tai đặc trưng của loài Elf nhưng không quá dài.
Chẳng có gì kỳ lạ với điều đó cả, Soriano cũng là một bán nhân với dòng máu Elf thuần chủng chảy trong huyết mạch của mình.
Eilrine là một nơi ở hoàn toàn thuộc về bán nhân loại, tuy rằng việc con người từng phi thăng lên đây hoàn toàn không phải là chuyện gì quá mức hiếm có, nhưng dân cư Eilrine vẫn hoàn toàn là bán nhân bao gồm Elf, Yêu tộc và Fairyn( Tiên tộc ) cùng các tộc thú nhân khác.
Vùng đất ma thuật là từ ngữ hợp tình hợp lý nhất để miêu tả về Eilrine, nhưng cũng có thể coi nơi đây là một đặc khu với tốc độ phát triển về mặt công nghệ cùng các kỹ thuật chế tạo cực cao.
Công nghệ thông minh và các phương tiện đi lại như ô tô hay máy bay hoàn toàn được phát triển toàn vẹn tại nơi đây, có lẽ vài người sẽ thắc mắc khi vùng đất đầy màu nhiệm của ma thuật lại có sự phát triển về mặt công nghệ hoàn toàn không hề thua kém như vậy.
Khi nhắc về điều đó, chỉ những kẻ đứng đầu của các thế hệ có sự hiểu biết về bề dày lịch sử của Eilrine mới có thể trả lời cho câu hỏi này.
Về phần Soriano, hắn nuốt ực một hơi rượu mạnh và gương mặt có chút đỏ nhẹ.
“Sảng khoái.”
m nhạc du dương nhẹ nhàng cùng quang cảnh nhộn nhịp vốn có của một quán rượu khiến Sorina cảm giác rất thích thú, hắn búng nhẹ tay và một đồng vàng chậm rãi xuất hiện từ giữa lòng bàn tay của hắn.
“Ta cần chút vang đỏ giải khát.”
Bồi bàn ngưng lại trong một khắc và gương mặt mỉm cười nhẹ.
“Ngài đây đã có chai mình muốn hay chưa?”
“Vẫn chưa, ngươi có thể giới thiệu cho ta vài thứ mới.”
"Vậy ngài muốn dùng tại đây hay mang về?"
Soriano cười nhạt và vẫy tay.
"Ta muốn rượu vang đỏ, và dùng nhờ nhà vệ sinh xưởng rượu."
Gã bồi bàn ra hiệu mời Soriano bước vào một cánh cửa gần đó và cười.
“Chúng tôi tin chắc có đủ vang đỏ để ngài thưởng thức.”
“Tốt.”
Soriano chắp tay sau lưng và bước nhanh vào cánh cửa, một vòng xoáy nhẹ ngay lập tức khóa chặt cánh cửa ngay khi hắn bước vào và gã bồi bàn cũng chạm vào một bên tai của mình, thì thầm nho nhỏ.
“Rượu vang đỏ.”
“Nhận được.”
Một màu đen nhẹ rất nhanh được xóa bỏ bằng ánh sáng của ma thuật Quang hệ, Soriano hoàn toàn có thể cảm nhận được tầng hầm này có rất nhiều cấm chế và rào cản bằng ma thuật cấp cao, thậm chí có dao động năng lượng ở cấp độ 8 và dường như còn hơn cả thế nữa.
“Mời ngài.”
Âm thanh vang vọng trong đoạn hành lang chật hẹp, Soriano thở dài một hơi và bước đi.
Hắn đang tìm đường vào khu chợ đen, với phân khu buôn bán nô lệ nữ giới. Bất kỳ quán rượu nào mà hắn biết đều có móc nối và hoàn toàn có thể trở thành khách hàng nếu biết ám hiệu và cách thứ hoạt động của khu chợ đó.
Soriano chỉ thử xem nơi gần như xa hoa bật nhất của Alibiga cũng hoàn toàn có những liên quan đến phiên chợ đen này.
Nhưng những nơi khác thường có lớp bảo mật dành cho khách hàng mới dày đặc hơn chứ không lỏng lẻo như nơi đây, có phải vì thông tin hắn từng là khách quen của các khu chợ nô lệ kia đã được trao đổi với tất cả các bên?
Vậy thì hoàn toàn có thể giải thích được sự dễ dàng khi lần đầu tiến đến phiên chợ nơi đây.
Bước chân dừng lại trước một cánh cửa cuối hành lang, Soriano vận chuyển năng lượng bên trong cơ thể và không khí nơi đây trở nên cực kỳ lạnh lẽo.
“Sao lại nóng vội thế, quý ngài đây định phá hỏng cánh cửa được tạo ra từ kháng ma thạch của chúng tôi sao?”
“Kháng ma thạch?”
Soriano đáp trả lại chất giọng nữ giới vừa có lời trào phúng mình và quay đầu nhìn về phía sau, đôi mắt hắn mở to và cái miệng cũng vô thức há rộng.
Đối phương là một cô gái có dáng người cao ráo, thân thể thon gọn và một màu tóc vàng kim sáng óng ảnh được thả bay nhè nhẹ trong không trung.
Đôi mắt màu hổ phách trong trẻo, đôi mi dài cùng cái mũi nhỏ cao.
Khuôn miệng nhỏ nhắn kết hợp với đôi môi đỏ mọng mê người, một mùi hương thơm ngọt ngào cũng xuất hiện cùng thời điểm với nàng.
“Sao vậy, ngài có vấn đề gì với tiểu th·iếp sao?”
“T-Tiểu th·iếp?”
Soriano nuốt ực một ngụm nước bọt, có thể nói cô gái trước mặt hắn hiện tại là người có nhan trị cao chỉ sau vị kia của Thượng Long Đoàn mà thôi.
Một người có khí chất cùng nhan sắc nhường này lại tự xưng là tiểu th·iếp? Chẳng phải điều đó có nghĩa nàng chỉ là một người làm việc tại nơi đây, tại nơi buôn bán nô lệ này?
“Vâng, tiểu th·iếp tên Miako – là người được phân công tiếp đón ngài hôm nay.”
“Vậy sao, tốt.”
Soriano bước chân theo Miako và rất nhanh hắn nhìn thấy từng khu vực rộng với cách bày trí giống hệt nhau. Lồng sắt và các xiềng xích loại lớn ở khắp nơi, các nô lệ nữ giới từ đủ chủng loại đều có mặt tại đây.
“Bán Elf sao…”
Dừng chân trước một chiếc lồng nhỏ có tấm bảng ghi dòng chữ “Bán Elf” trước mặt mình, Soriano có chút nóng trong người và khuôn miệng cũng vô thức nhếch lên.
Tại nơi mà chủng tộc đứng đầu là giống loài Eilrine mạnh mẽ thì các tồn tại cấp thấp hơn như Fairyn, Elf lại có vị thế rất thấp trong xã hội.
Đối với bán Elf thì thậm chí còn thê thảm hơn khi bản thân họ thường thuộc vào nhóm nô lệ và các công việc chân tay bẩn thỉu. Nhưng đa số thường là các nô lệ được buôn bán rất tràn lan như thế này.
“Hừm…”
“Quý ngài có hứng thú với mặt hàng như thế nào vậy ạ?”
Một thanh âm như tiếng nhiễu sóng vang nhẹ lên, Soriano không để ý đến và bắt đầu đảo mắt quanh những chiếc lồng lớn.
Nơi đây tràn ngập Elf lai từ đủ độ tuổi và vóc dáng khác nhau, có loại nhỏ người và chắc chắn có loại thân hình rất đầy đặn - đây cũng chính là mặt hàng Soriano đang có ý định mua vào lúc này. Con nô lệ trước khi hắn đã chán chê và giờ đây một cảm giác mong muốn thử đồ cao cấp hơn tràn đầy trong hắn.
Thay vì gia nhập những hội viên V.I.P nhàm chán kia, Soriano có hứng thú tiêu tiền vào những khoái lạc như thế này hơn.
“Ta chọn nó.”
Soriano chỉ ngón tay mập mạp của mình vào một cô gái có thân hình khá bốc lửa và gương mặt đang run rẩy, tái xanh. Dựa theo kinh nghiệm sử dụng nô lệ thì hắn có thể phần nào suy đoán cô ả này là loại hàng mới nhất tại đây, cũng vì thế nên cái giá có lẽ không hề rẻ chút nào.
“Thành giao.”
Xoay người rời khỏi quán rượu, Soriano chậm rãi bước lên xe và bắt đầu gõ nhẹ vào thành cửa sổ.
Hắn đang chờ đợi.
“Rượu vang đỏ của ngày đã chuẩn bị xong.”
Tên trông xe bước nhanh khỏi cửa sổ của Soriano sau khi thì thầm một câu như thế, khuôn miệng của hắn khẽ nhếch và gã tài xế cũng rất nhanh chóng hiểu ý đánh lái rời đi.
“Hừm… Một tên dân chơi nô lệ Elf lai với thứ hạng khá cao, nhưng tiền thưởng cho cái đầu của hắn cũng có hơi bèo bọt rồi đấy.”
Một chất giọng trong trẻo của nữ giới phá tan sự ồn ào mà chiếc xe của Soriano vừa tạo ra sau khi rời đi, từ trong bóng tối dần dần xuất hiện một người con gái có mái tóc trắng ngà cùng dung nhan tuyệt thế, miệng nàng ngậm một chiếc tăm xỉa răng nhỏ và đôi mắt xanh bích phát sáng nhè nhẹ.
Bóng tối càng trở nên dày đặc và một cơn gió lạnh lướt nhanh qua, thân hình cô gái như thể bị cơn gió thổi tan đi và hoàn toàn biến mất.
Tại nơi nàng vừa đứng xuất hiện một chiếc dao găm nhỏ, với phần cán được chạm khắc tinh tế một dòng chữ.
“Thiên Tuế.”
…
Cạch!
Soriano đóng sầm cánh cửa lớn của phòng mình và bắt đầu trút bỏ lớp áo khoác đầu tiên. Hắn bẻ bẻ cổ và ánh mắt hướng về một cánh cửa nằm gần chiếc giường lớn của bản thân.
Hắn bước vào, đó chỉ là một phòng vệ sinh bình thường mà thôi. Nhưng Soriano xoay nhẹ chiếc nhẫn trên ngón giữa tay trái và một loạt các chuyển động bắt đầu thực hiện ngay bên trong căn phòng nhỏ.
Kịch!
Một mật đạo rất nhanh xuất hiện, Soriano búng tay nhẹ và kết giới rất nhanh được gỡ bỏ.
“Thật mong chờ.”
Soriano bước nhanh về một chiếc cổng dịch chuyển nhỏ mà bản thân đã bố trí tại cuối hành lang, chỉ cần kích hoạt và món hàng mà hắn vừa mua sẽ ngay lập tức được chuyển đến. Đây là cách giao dịch chuyên dụng của các khu vực buôn bán chợ đen, và thậm chí một vài chỗ hợp pháp cũng rất ưa chuộng cách giao hàng tận nhà như thế này.
“Ưm… Ưm…”
“Tuyệt vời.”
Soriano nhìn vào chiếc lồng lớn và mỉm cười tươi, nàng Elf lai vẫn đang bị trói chặt và đôi mắt đẫm nước mắt nhìn khắp xung quanh. Có lẽ nàng cũng hiểu bản thân mình đã có số phận như thế nào.
“Có lẽ nên rửa thật sạch con ả.”
Soriano xoay nhẹ cổ tay và một dòng nước lạnh lẽo bắn mạnh từ lòng bàn tay hắn thẳng vào nàng Elf kia.
Có lẽ do nước quá lạnh nên làn da của Elf rất nhanh trở nên đỏ và có một cảm giác rất kích thích.
Nuốt ực một ngụm, Soriano bắt đầu cởi bỏ trang phục của mình và bỗng chốc đôi tay của hắn dừng lại.
Có gì đó, đang không được chào đón tại đây.
“Ngươi chẳng thể tìm một thời cơ thích hợp hơn để á·m s·át ta sao?”
Hắn nói, đôi mắt cũng rất nhanh được bao quanh một tầng năng lượng sáng quét ngang toàn bộ tầng hầm.
“Ah.”
Âm thanh nhẹ nhàng của thiếu nữ vang lên, một dáng người mảnh khảnh xuất hiện từ trong bóng tối và mái tóc trắng toả sáng nhè nhẹ.
“Fairyn? Không ngờ rằng chủng tộc mang danh tiên tử như các ngươi cũng có kẻ dấn thân vào con đường này, thợ săn ạ.”
Soriano cười lớn, hắn vẫn chưa được thưởng thức bất kỳ cô ả Fairyn nào. Chủng tộc tiên vẫn có phần cao quý hơn hẳn Elf thuần và dường như chỉ xếp dưới tộc Eilrine mà thôi.
Keng!
Tay phải quơ mạnh, Soriano đánh bật một con dao găm vừa bay ra từ điểm mù của hắn và lùi người lại.
Kẻ đến hoàn toàn không có ý định trò chuyện, hay thậm chí là ả chỉ muốn cái mạng của hắn.
Bất cứ ai sinh sống tại Eilrine đều có nhận thức về các thế lực ngầm, và với một kẻ có chức nghiệp cao quý nhất tại Eilrine là Pháp Sư như Soriano thì hắn lại càng hiểu rõ bản thân là tầm ngắm của bao nhiêu tên thợ săn khác.
Hội Thợ Săn!
Tổ chức chuyên nhận các nhiệm vụ á·m s·át và săn lùng các cá nhân kiệt xuất, Soriano vừa vào top 800 thì chắc chắn giá trị trong bảng xếp hạng cũng sẽ có biến động.
“Ngươi cũng chỉ là một đứa đàn bà ngu xuẩn.”
Soriano xoè lớn hai bàn tay, từng đợt gió lạnh được tạo ra và toàn bộ tầng hầm đang hạ nhiệt độ một cách nhanh chóng.
Hắn là một Pháp Sư băng hệ có Level 10 trung cấp, đối phương vẫn không dễ dàng á·m s·át đến thế.
Đặc biệt là khi đối thủ dường như chỉ có ý định sử dụng các v·ũ k·hí vật lý mà không thêm ma thuật vào đó.
“Ngươi trông cũng rất xinh đẹp, chà đạp kẻ như ngươi cũng nằm trong sở thích của ta.”
Soriano cười lớn, bốn bức tường băng ngay lập tức được tạo ra và đập mạnh vào nhau.
Oành!
Căn phòng rung lắc dữ dội, dư chấn mạnh mẽ khiến các bức tường băng nứt vỡ nhanh chóng.
Soriano rút từ trong không gian lưu trữ của mình ra một cây gậy lớn, hắn xoay mạnh một vòng và cắm nó xuống nền.
“Tuyệt diệt băng hoại!”
Xoẹt!
Tiếng da thịt bị cứa mạnh, Soriano nhăn mặt và cơ thể xuất hiện một vòng bảo hộ bằng băng cứng cáp.
“Khốn! Con ả c·h·ó c·hết!”
Kết giới băng lần nữa được tăng cường thêm một vòng lớn, Soriano hít thở sâu và nhìn vào cánh tay đã bị cứt đứt một đường lớn.
“Nhanh! Quá nhanh!”
Hắn hiện tại đã hiểu, đối thủ có thân thủ hoàn toàn vượt trội so với một thợ săn thông thường.
“Ngươi chắc chắn có thứ hạng rất cao trong hội, nhưng vẫn là chưa đủ để g·iết ta.”
Khịt!
Ma pháp bị gián đoạn, Soriano khựng lại một nhịp và ánh mắt ngay lập tức hướng về phía những con dao đang cắm xung quanh nơi đây.
“Kháng ma thạch! C·h·ó má nhà ngươi!”
Chỉ có một thứ duy nhất có thể gián đoạn ma pháp khi đang thi triển, là kháng ma thạch hoặc kỹ năng đặc biệt có hiệu ứng câm lặng. Nhưng dựa theo hiểu biết của Soriano thì lần này nguyên do là bởi kháng ma thạch.
Nhưng hắn hoàn toàn không cảm nhận được độ chìm của mana khi những con dao bay tứ tung, nói cách khác thì kháng ma thạch ở đây là một thứ khác.
Cái lồng!
Ánh mắt cay nghiệt hướng về ả nô lệ đã nằm im bất động bên trong chiếc lồng kim loại lớn. Đây là thứ duy nhất hắn đã mang từ ngoài vào. Chỉ có thể là nó.
Hoại!
Soriano hét lớn, một đợt sóng băng mạnh mẽ vụt thẳng vào lồng chứa và nó rất nhanh vỡ vụn.
Kháng ma thạch có khả năng hấp thu và gián đoạn ma pháp, nhưng xét theo mặt vật lý thì nó có độ bền không quá cao nên có thể bị phá vỡ bởi các tác động vật lý thông thường nếu đủ mạnh.
Rầm!
Chiếc lồng có vẻ rắn chắc hơn hắn tưởng, Soriano liếc nhẹ về ả Fairyn đang rút ra một loạt các dao găm trắng sáng.
Soriano hoàn toàn biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu một Pháp Sư bị phá vỡ đi lớp phòng hộ của mình trước một Sát Thủ, sở dĩ trận chiến này đã cực kỳ bất lợi khi hắn để cho ả có thể tiếp cận mình ở khoảng cách gần như thế này. Lợi thế tầm t·ấn c·ông xa và rộng của Pháp Sư hoàn toàn mất đi.
Keng!
Chân băng chạm vào các lưỡi dao sắc bén, Soriano nắm chặt trong tay một mảnh dây chuyền và mana đang cố gắng nén thật chặt lại trong cơ thể.
Nếu để kháng ma thạch ảnh hưởng quá lâu, có khả năng toàn bộ mana của hắn sẽ bị khoá chặt và c·ái c·hết sẽ là điều không thể phủ định.
Cạch!
"Hử."
Ả Sát Thủ bỗng thốt lên ngạc nhiên và con dao trên tay b·ị đ·ánh rơi xuống mặt đất.
Soriano vừa tung một đòn bắn đá từ trong điểm mù để có thể làm chậm lại các đòn t·ấn c·ông của ả. Nếu ả bị chậm đi một nhịp thì hắn có dư sức phá hủy cái lồng kháng ma thạch và gỡ bỏ áp chế mana hiện tại mà bản thân đang gánh chịu.
Hắn đang phải chiến đấu với thực lực chưa bằng một nửa lúc toàn thịnh, nếu thời gian kéo dài hơn.
C·hết!
Hoại!
Tảng băng ngưng tụ và chiếc lồng bắt đầu rung lắc mạnh mẽ, từng đợt rung chấn khiến ngay cả ả Sát Thủ cũng phải lùi lại một nhịp.
Rộp!
Chiếc lồng ngã đổ và rất nhanh bị đóng băng hoàn toàn, Soriano vươn tay về trước và bóp chặt vào khoảng không.
Phá!
Lồng băng hóa thành bụi và nhanh chóng tan rã đi, chỉ để lại nô lệ Elf vẫn đang khá an toàn nơi đó.
Soriano cố tình không làm tổn hại đến nô lệ Elf kia vì hắn khá thích nàng, và bởi vì chỉ cần phá bỏ được kháng ma thạch kia thì với lợi thế sân nhà, hắn sẽ nắm trọn ả Sát Thủ kia trong tay.
Mặc sức vui đùa.
"Ha… Lũ yếu đuối chỉ biết đến đánh lén thì sao có thể tổn hại đến ta?"
Soriano cười lớn, hắn tuy vẫn chưa thể cảm giác được mana bản thân đã hoạt động trơn tru nhưng vẫn rất phấn khích, chiến thắng đã được ấn định.
"Nhàm chán."
Khác với mong đợi về biểu cảm hoảng hốt, lo lắng của ả Sát Thủ khi con bài khắc chế của mình đã bị phá hủy khi nhìn vào ả. Soriano chỉ nhìn thấy một biểu cảm vô hồn và dường như đang nhìn xuống một thứ tầm thường, chán ngắt.
Và giọng nói của ả…
"Ta đã biết tại sao ngươi yêu thích việc h·ành h·ạ nô lệ đến vậy."
Không phải chất giọng thánh thót như nữ thần hay ác liệt như ma nữ…
"Cảm giác từ từ gặm nhấm con mồi không còn khả năng chống trả… Cũng rất tuyệt!"
… Mà là giọng của một nam giới trẻ tuổi, một âm giọng nhẹ nhàng nhưng chẳng dính vào chút ít cảm xúc dù là nhỏ nhất.
Ả vẫn nói với gương mặt vô cảm, Soriano chợt có cảm giác nguy hiểm và ngay lập tức vận mana toàn cơ thể để g·iết ả nhanh nhất có thể.
Nhưng chẳng có gì khác biệt so với lúc nãy cả, thậm chí giờ đây mana của hắn đã hoàn toàn bị khóa chặt lại không còn cách nào vận dụng.
“Chuyện gì… Ta đã phá huỷ kháng ma thạch? Đã phá được thứ đó rồi cơ mà?”
Ánh mắt nhìn xuống bên cạnh, Soriano như thể vừa nhận ra điều gì và cơ miệng cũng vô thức run rẩy.
Kháng ma thạch thật sự không phải là chiếc lồng giam giữ nô lệ kia.
Chính ả nô lệ Elf đó mới là kháng ma thạch!
Sự bảo vệ ả vẫn đang làm từ nãy giờ chỉ là diễn trò để Soriano tin rằng chính chiếc lồng đó mới là kháng ma thạch thật sự, hắn đã bị lừa một vố quá đau đớn.
Cạch!
Cây gậy trong tay rớt xuống đất, Soriano cảm giác miệng mình bị chặn lại và cổ họng không còn có thể phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Hắn liếc mắt xuống dưới, ngay cổ hắn là một lưỡi dao sáng bóng đã đâm xuyên qua từ phía sau.
“Biết gì không? Ngươi im lặng thì sẽ tuyệt vời hơn khi nói liên tục đấy.”
Tầm mắt có chút mờ, Soriano dùng tay chặn lại cổ họng và một tay còn lại hướng thẳng về phía nô lệ Elf.
“Ư…”
Hắn nhận ra một điều, bản thân thậm chí đã không thể kích hoạt câu thần chú để thi triển ma thuật.
Đôi mắt sáng mang theo vẻ sợ hãi, hắn đã không hề biết rằng từ ban đầu thì bản thân đã hoàn toàn không có bất kỳ cơ hội nào cả.
Khung cảnh hoàn toàn bị nhuộm đen, cơ thể to béo của Soriano nhanh chóng ngã khuỵu xuống và nhiệt độ trong phòng cũng trở lại ban đầu rất nhanh.
“Haiz…”
“Mình tốn nhiều thời gian hơn mình tưởng, chắc lại phải viện lý do khi về trễ thôi.”
Cô nàng Fairyn nói, mái tóc trắng phấp phới nhẹ và cơ thể nàng nhanh chóng bước đến xác Soriano.
Ánh mắt bỏ qua cô nô lệ đã hoá thành tảng băng, nụ cười khẽ nhếch lên và nô lệ đó ngay lập tức được thu vào không gian lưu trữ của cô.
Lưỡi dao rất điêu luyện lướt nhẹ trên xác Soriano và phần cổ hắn rất nhanh chỉ còn lại phần xương trắng nhưng vẫn giữ cho đầu và thân hắn dính liền với nhau.
“Hoàn thành!”
Hình dáng nàng rất nhanh chìm vào màn đêm và hoàn toàn biến mất khỏi tầng hầm của Soriano.