Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 189: Kỳ thi tuyển sinh - Vòng lý thuyết

Chương 189: Kỳ thi tuyển sinh - Vòng lý thuyết


Nơi cao tầng học viện Eilrine, một nhóm người với đầy đủ các thể loại trang phục cho đến khí chất đang ngồi bàn luận gì đó rất sôi nổi. Một trong số họ vừa xé thêm tập tài liệu mới và vài người có vẻ không còn cảm thấy cao hứng nữa.

Việc mà bọn họ đang thảo luận cũng không phải chuyện quá quan trọng, mà có thể nói hiện tại chỉ dừng lại ở mức độ thảo luận phần rìa mà thôi. Dù kết quả buổi họp này có như thế nào đi chăng nữa, cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều.

“Vậy thì không cần tập trung quá vào ai cả, tốt đấy chứ?”

Một người đàn ông sở hữu thân hình cân đối cất tiếng nói, ông trông rất trẻ và tuy rằng gương mặt có râu quai nón khá dày nhưng vẫn trông cực kỳ trẻ trung.

“Ừm, nếu loại bỏ hết mọi hành vi thiên vị không cần thiết từ các Thượng Long đời trước thì danh sách này đã là công tâm nhất rồi.”

Bên cạnh ông là một người con trai cực kỳ nhỏ tuổi, đôi mắt như thể phát sáng và sau lưng là một loạt các hình nhân thiếu các bộ phận cơ thể trông rất lộn xộn, hắn lần nữa gõ tay lên bàn và cất tiếng.

“Nếu không nhầm thì cũng đã đến vòng hai - Vòng thi lý thuyết nhỉ? Mặc dù không quá liên quan nhưng nếu kẻ đứng đầu vòng cá nhân cũng đứng đầu thêm những vòng sau thì có vấn đề sẽ xuất hiện đấy.”

“Có vẻ vậy, nếu tên nhóc này thật sự xuất sắc đến thế thì chắc chắn thế lực sau lưng hoàn toàn bất phàm. Vậy mà lại chẳng có bất cứ thông tin nào về xuất thân cả, cái dòng ‘Thành viên đến từ Hạ tầng’ hoàn toàn nhảm nhí!”

Gã to béo như thể trong bụng có cả một kho tàng chậm rãi nói, hắn cầm ly nước đỏ tươi trên tay và gương mặt chứa đầy dầu mỡ.

“Thông tin này chắc hẳn là giả, nhưng cũng chẳng thể điều tra thêm gì nữa. Tình báo của chúng ta không muốn phí thời gian vào những học viên, vì thế nên sẽ không có cuộc điều tra nào được diễn ra cả.”

“Hắn ta không phải được nhìn thấy hay đi cùng Thuỷ Hoa Tiên Tử sao? Họ là người quen sao? Hay hắn là trai bao của cô ta?”

“Cũng có thể, mặc dù danh tiếng Thuỷ Hoa Tiên Tử cực kỳ thanh cao hay thậm chí là thoát tục đến đâu đi nữa. Cô ta nhiều khả năng có bản ngã rất khác, dù sao cũng chỉ là một sinh vật bình thường mà thôi.”

Bọn họ có nhận định như thế là hoàn toàn dễ hiểu, gần như ai cũng sẽ để cho bản thân mình sở hữu một thanh danh cực tốt trước công chúng. Và sâu bên trong ẩn giấu con người như thế nào thì chẳng ai thực sự hiểu rõ cả, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, họ vẫn không quan tâm đến.

“Loại bỏ đi các vấn đề không liên quan, danh sách ứng viên để gửi cho Hội Đồng Tối Cao đã được bổ sung đầy đủ chứ?”

“Gần như, sau vài lần thảo luận thì chúng tôi vẫn quyết định sẽ giữ nguyên hạng nhất vòng thi cá nhân trong danh sách, vì vậy mà số lượng đã dự tính ban đầu là tám người hoàn toàn không thay đổi.”

Gã to béo nói, giữa bàn nghị sự xuất hiện bản lớn trong suốt và tám cái tên xuất hiện cùng với ảnh chân dung của họ.

Đầu tiên là một chàng trai có vẻ ngoài điển trai hiếm thấy, đôi mắt đỏ cùng mái tóc màu đen cực kỳ đặc trưng của chủng tộc Eilrine được thể hiện rất rõ ràng.

Nhật Luân Thành: Akira - Level 3 [Thập tinh].

Ngay dưới cậu ấy là một cô gái xinh đẹp, nhưng cốt cách ngạo mạn thậm chí có thể nhìn thấy chỉ với hình ảnh của mình. Mái tóc đỏ chót có chút bắt mắt và vẻ đẹp non nớt hiện lên, dù tuổi còn nhỏ thì với cốt cách như thế này, một mỹ nhân tương lai là điều hoàn toàn có thể trông đợi ở nàng.

Nhật Luân Thành: Yumeko - Level 4 [Nhị tinh].

“Hai thiên tài gia tộc Yorima cũng không tệ, nhưng so sánh với những quái thai kia thì có hơi…”

Gã râu quai nón nói, hắn xoay cây bút trên tay và mọi người cũng chỉ thầm cười nhạt.

Người tiếp theo được chú ý trên bảng danh sách là một cô gái, vẻ ngoài không quá nổi bật nhưng mái tóc màu tím sẫm có phần nào đó huyền bí. Đôi mắt cô trông rất tối và dung mạo có thể so sánh không thua kém gì Yumeko cả. Nhưng thứ khiến rất nhiều người ở đây phải đặc biệt đánh dấu một cách đặc biệt cho cô gái này là thiên phú khủng khiếp của nàng.

Thuật Sư Điện: Urika Fittonia - Level 8 [Ngũ tinh].

Nàng ta không phải thí sinh của vòng thi năm nay, nhưng bên phía cá nhân Urika đã đưa ra yêu cầu được tham gia với điều kiện Level bị khóa chỉ còn Level 3 [Ngũ tinh]. Nhưng cô sẽ chỉ được tham gia từ vòng lý thuyết mà thôi, kết quả cũng sẽ không có hiệu lực.

Lý do cho việc Học viện hoàn toàn chấp nhận với các yêu cầu của Urika tuy một phần do sự lớn mạnh của Thuật Sư Điện, một phần còn lại do nền móng của cô đã quá vững chắc.

Tiên Tử Đoàn đã nhận Urika làm tiên tử học việc, nghĩa là chỉ cần đạt đủ điều kiện về cấp độ thì Urika sẽ ngay lập tức được trở thành một tiên tử chính thức trực thuộc Tiên Tử Đoàn. Và tuổi tác của cô hiện tại chỉ mới hơn sáu trăm, thiên phú khủng khiếp như vậy là cực hiếm dù cho tìm khắp Thượng tầng.

Tiếp theo đó là hai cái tên xa lạ, hầu như lần đầu xuất hiện tại hội nghị tầm cỡ này và trước đó chưa từng có danh tiếng.

Riel - Level 3 [Ngũ tinh].

Hirio - Level 4 [Nhất tinh].

Đây là một bất ngờ tương đối, vì thứ hạng của họ trong vòng đầu tiên là cực thấp. Trong 750 thí sinh hoàn thành bài thi, học chỉ gần hạng 700 cho thấy khả năng cũng không thuộc hàng cao nhất. Nhưng lại được lựa chọn vì màn thể hiện trong quá trình thi quá tốt, phải nói họ là những kẻ duy nhất đã có thể đánh vượt cấp hai lần liền mà không bị tổn hại quá nhiều. Thậm chí ngay cả người giám sát trực tiếp là Giang Ánh Chi cũng đưa ra nhận xét rất tích cực, họ là những mầm mống tốt, đáng chú ý. Nhưng cũng chỉ dừng lại ở đáng chú ý mà thôi.

Và ngay phía dưới, hình ảnh Giang Ánh Chi nằm ngay ngắn tại đó.

Thiên Đảo: Giang Ánh Chi - Level 5 [Cửu tinh].

“Công pháp của nàng ta chỉ còn một lần nữa là viên mãn nhỉ?”

Gã đàn ông nói, tất cả đều gật đầu đồng ý.

“Một khi Cửu Chuyển Luân Hồi đạt thành viên mãn thì thế hệ này không dễ tìm ra người có thể so sánh với nàng. Gần như có thể tin tưởng về một cường giả tương lai.”

“Thật không dễ dàng, nhưng nếu trong vòng thi vừa rồi nàng không bị kẻ tên Hirio qua mặt thì sẽ không trở nên khó chịu như vậy nhỉ?”

Tên râu quai nón nói, một người phụ nữ có vóc dáng khá lớn tuổi khẽ cười và tiếp lời.

“Tính tình cũng quá trẻ con rồi, nhưng không tệ. Khúc Linh Tiên Tử từng nhờ vả chúng ta trông coi nàng mà, dù không quá thuận lợi thì ta vẫn tin tưởng về một tương lai rất tốt đẹp dành cho nàng.”

“Dù có bị tân sinh Hirio qua mặt trong bài thi thì tâm lý của nàng vẫn rất vững vàng nhỉ? Thật khó tìm ra người không bị thất bại làm nhục chí trong thời đại này, hoặc ít nhất là trong lứa này.”

“Gia tộc Giang từ xưa nay vẫn uy thế như vậy mà, nếu Như lão vẫn không lên tiếng thì lần này cũng vẫn giữ nguyên tên nàng trong danh sách nhé?”

Ngồi ở vị trí khá khó nhìn là một người phụ nữ có vóc dáng cao bất thường và nhan sắc thượng hạng, nhưng trông cô cực kỳ khó gần và cặp mắt kính vuông cũng đã phần nào thể hiện sự khó tính đó.

Giang Lưu Như - Luyện Đan sư - Level 14 [Hạ] [Tầng 1].

Cô nhắm mắt từ đầu buổi hội nghị đến giờ và chỉ khi có người nhắc đến gia tộc họ Giang thì mới có phản ứng.

Đôi mắt với con ngươi sáng trưng như sao trời khẽ nhìn lướt qua toàn bộ cách thành viên nơi đây, cô hạ tay trên bàn và lên tiếng.

“Cứ như những lần trước, đừng vì nàng là người họ Giang mà thiên vị nàng.”

“Thật khó để làm đúng những gì ngài bảo, Học viện dù sao cũng không thể bỏ qua các vị được.”

Thật vậy, một trong số ít gia tộc góp công khai sinh ra Học viện từ thuở sơ khai cho đến địa vị như hiện tại. Công sức của Giang gia hoàn toàn đáng để kể đến, và họ hiện tại cũng là một trong những nền móng giữ vững sự trường tồn của Học viện.

“Cứ tuỳ ý, nhưng con bé đó sẽ không thích nếu được ưu ái như vậy. Nó cần được nếm trải nhiều lần thất bại nữa mới có thể trưởng thành thật sự.”

Cô nói, mọi người cũng có vẻ đồng thuận với suy nghĩ đó và việc này được bỏ qua nhanh chóng.

“Vậy cũng không cần đối xử quá đặc biệt với thằng nhóc này nhỉ?”

“Nó có thực lực rất đáng nể đấy, Tứ Thượng Long Angell đã đánh giá nó khá cao sau vòng thi.”

“Thật sao?”

“Hoàn toàn thật, cô ấy thậm chí không tiếc thêm vài lời khen cho nhóc này. Một nhân tố đáng để mong chờ.”

Và cái tên cùng gương mặt đang được chú ý đến là Hanakii, người đã được thành tích hạng nhất trong vòng thi đầu tiên.

“Vậy chúng ta sẽ có thể mong ngóng một vài cá nhân kiệt xuất trong thời đại này, mặc dù chẳng có ai là ‘Đứa con của thiên mệnh’ cả.”

“Haha… Đâu dễ như vậy.”

Bảy trên tám thành viên thuộc danh sách ứng viên trong thời đại này đã được thông qua, nhưng khi còn một người cuối cùng thì đại đa số thành viên tại hội nghị đều im lặng. Họ như thể đang chờ đợi ai đó mở miệng trước vậy.

Chân dung nữ tử với mái tóc vàng nhạt cùng đôi mắt xanh đặc trưng, cô không có đặc điểm của các chủng bán nhân mà thay vào đó là hình dạng của nhân loại thuần. Nhưng cái tên ngay bên cạnh khiến khá nhiều người e dè.

Shangri La: Lâm Tố Như - Trí Nhân cảnh [Đỉnh phong].

Tuy rằng việc nhân loại có mặt trên Yêu giới là chuyện không quá xa lạ gì, nhưng việc cả một gia tộc nhân loại có thế lực cực lớn mạnh tại nơi đây là chuyện cực kỳ đáng bận tâm. Và thật lòng mà nói thì Học viện Eilrine không có nhiều người thật sự dám đả động gì đến Shangri La cả, bởi vì hàng trăm nghìn năm về trước, gia tộc họ đã nhận được sự bảo hộ từ Bán Thần - Nguyệt Thánh Hồng Nhân. Vì lẽ đó mà ngoại trừ Hội đồng Tối cao của Đại Yêu Tộc thì không ai nguyện ý gây khó dễ cho gia tộc này cả.

Đó cũng là lý do vì sao mà các thành viên của gia tộc này dù có tu vi thấp vẫn không bị áp lực từ mana tự nhiên nơi Eilrine đè ép. Họ đã được chúc phúc và hoàn toàn miễn nhiễm.

“Vậy nàng cũng là thí sinh của vòng thi năm nay? Thứ hạng trong vòng đầu tiên thế nào?”

Gã to béo hỏi.

“Hạng 21, nhưng do bài thi của nàng khá dễ nên thật lòng thì chưa được đánh giá cao từ hội đồng giám khảo. Và các vị Thượng Long sao khi khảo sát cũng không có quá nhiều chú ý đến nàng.”

“Vậy thì cũng không cần quá đặc biệt chú ý để việc này, chỉ cần đảm bảo nàng không gặp vấn đề gì đó quá bất bình là được. Miễn cho gặp rắc rối.”

“Cũng phải.”

Bọn họ đồng loạt thở dài, năm nay quả thật có phần hơi mệt mỏi hơn hẳn những năm trước đây rất nhiều.


“Này anh giai.”

“Nói!”

Hanakii đáp lại Hirio bằng một giọng lạnh lùng, cậu tiếp tục viết gì đó trên giấy và không nhìn lại một lần nào.

Xung quanh nơi đây có cực kỳ nhiều người đang chỉ chỏ bàn tán và quan sát cả hai người bọn họ, mặc dù không muốn để ý nhưng cả Hanakii và Hirio đều nhận biết và có vẻ như chỉ mỗi Hirio là thỉnh thoảng sẽ nhìn một vòng và quan sát tình hình, Hanakii lại tỏ ra chẳng quan tâm cho lắm.

Nhưng sự thật thì khác hẳn, Hanakii thậm chí có cảm giác rùng mình bởi những lời lẽ kia, có đầy đủ tất cả mọi loại từ ngữ từ khó nghe đến dễ nghe. Có lời khen, chê bai, câu hỏi tò mò, thậm chí là dò xét một cách công khai. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, cậu cũng không thích cảm giác này chút nào.

“Tôi thấy anh hình như có nhiều người hâm mộ lên rồi nhỉ?” - Hirio khoanh tay và cười nói.

“Ta thì thấy mạng sống bị đe dọa nhiều hơn mới đúng tình huống đấy!”

Hanakii chỉ đáp lời cho qua chuyện, cậu tiếp tục quá trình ký danh để chuẩn bị cho phần thi quyết định vận mệnh.

“Thật sự thì ta không thích sự chú ý, đặc biệt là với những gì ta từng làm.”

“Ồ! Cái công việc mà khi đó tôi vô tình bắt gặp anh chứ gì?”

Hirio tỏ vẻ suy tư và hỏi, anh đang nói đến lần đầu lên Eilrine và gặp một cô gái xinh đẹp với thực lực mạnh khủng khiếp. Thậm chí đánh cho Hirio nghi ngờ bản thân mình liệu có quá yếu hay không.

Vào thời điểm đó thì Hirio tuy chưa có công pháp hay bất kỳ kỹ năng chiến đấu nào ngoài [Kim Trảo] nhưng cảnh giới đã là Lý Nhân [Đỉnh phong] vậy mà vẫn bị xoay như chong chóng và nếu không được giúp đỡ kịp thời từ Lauriel thì có khi đã bỏ mình tại đó luôn chứ không còn cơ hội để chạy trốn.

“Ồ, trí nhớ của ngươi cũng không tệ lắm.”

Hanakii ngừng viết và cười nói.

Bỗng nhiên có gì đó nằm trước mặt Hirio, là một nòng s·ú·n·g ngắn với màu sáng bạc đang chỉ thẳng giữa trán anh. Cơ thể Hirio thậm chí không kịp phản ứng gì cả.

“Này! Này!”

Vô thức lùi lại vài bước, Hirio tuy không biết thứ Hanakii đang cầm trên tay là gì nhưng vẫn rất cảnh giác.

Nó mang lại cảm giác lạnh sống lưng và dường như có sát khí đang đè lên cơ thể anh.

“Chắc ngươi cũng thắc mắc tại sao lần đó ta có thể tấn công xuyên lớp phòng ngự của ngươi phỏng?” - Hanakii nghiên đầu nói.

“Tất nhiên rồi, tôi còn đang phân vân rằng đó là một cú ném vật lý với tốc độ cao, hoặc một mũi tên... Nhưng chắc là sai hết nhỉ?” - Hirio khẽ thủ thế.

Hanakii khẽ cười trước sự phòng bị của Hirio, cậu thu khẩu s·ú·n·g lại và nó biến đổi thành một chiếc vòng tay bạc sáng quấn vào cổ tay trái.

“Chắc nhân giới chưa phát triển đến cấp độ của loại vũ khí như này rồi… Chính xác thì nơi đó có vẻ còn khá lạc hậu.”

Hirio có vẻ khá tò mò về những gì Hanakii vừa nói

“Anh gọi nó, là vũ khí á?”

“Ừa! Một loại vũ khí!” - Hanakii.

Eilrine là nơi phát triển mạnh mẽ về ma thuật nhưng song hành với nó là một nơi phát triển công nghệ tiên tiến và hiện đại, tuy nhiên cuộc sống có phần áp dụng ma thuật lại lu mờ đi sự hiện diện của công nghệ nên những thiết bị công nghệ sẽ thường mờ nhạt đối với pháp sư và cũng là điểm lơ là nhất của họ. Và S·ú·n·g chính là một trong những món đồ được tạo ra bởi công nghệ tiên tiến.

“Loại này là vũ khí ta thích dùng nhất, nhưng cũng không phải vũ khí chuyên dụng cho công việc của ta”

“Tôi chưa từng nhìn thấy loại vũ khí nào có mức độ sát thương và tốc độ cao như vậy, dường như nó cũng không phải pháp bảo yêu cầu mana để sử dụng!” - Hirio nhìn chăm chú vào chiếc vòng trên tay Hanakii.

“Mặc dù tôi đã từng dùng gần như tất cả vũ khí tại Nhân giới.”

Hanakii ngồi xuống cạnh đó, cậu lấy ra một ít viên đ·ạ·n và tung lên chụp lại liên tục.

“Ngươi cảm thấy mạnh thì có vẻ lạ đấy, vì đối với một số kẻ trên đây thì có khi nó lại như muỗi cắn!” - Hanakii nói với vẻ chán nản.

Hirio mở to mắt nghiêng đầu.

“Vãi cả muỗi cắn!?”

Cảm giác khi đó là một trải nghiệm đáng quên, sự đau rát và sức nóng thứ vũ khí này mang lại cực kỳ đáng sợ. Không thể tin được rằng tại nơi đây thì dù là vũ khí như thế kia vẫn không quá khả dụng.

Vỗ nhẹ một xấp giấy vào mặt của Hirio, Hanakii xòe xấp giấy đó đưa cho anh với hàng loạt chữ kín mít khiến Hirio có phần hơi rối mắt .

“Ta biết ngươi không biết chữ nhưng ít nhất ngươi phải nghe hiểu và biết được vị trí ngồi trong phòng thi được chứ?”

“Anh ký danh rồi sao?” - Hirio chậm rãi nhận lấy xấp giấy.

“Chứ ngươi nghĩ ngươi tự mình đi ký danh nổi không?” - Hanakii chống nạnh nói.

Hanakii thở dài mệt mỏi, cậu cũng giải thích thêm một số vấn đề phát sinh.

“Ta đứng đầu bảng nên không thể thi cùng nhóm với ngươi lẫn chị Lauriel, có lẽ họ sẽ chuẩn bị một phòng riêng cho mấy đứa như ta.”

“Lo gì chứ? Anh nghĩ bọn tôi không qua được à?”

Hirio đáp lời rất vô tư nhưng ngay tức khắc Hanakii nhìn anh với ánh mắt nghi hoặc.

“Tính ra ngươi không biết chữ đó! Tiên sư nhà ngươi nói câu trước đá câu sau à?”

“À, ờ nhỉ?” - Hirio hiếm thấy đỏ mặt, bối rối trả lời. Anh đã quyết định tương lai cần bỏ chút thời gian học chữ.

Hirio gãi đầu khó xử, Hanakii cũng không tỏ vẻ lo lắng quá mức và nói thêm.

“Ta sắp xếp được chỗ cho ngươi và chị Lauriel rồi, một chỗ tốt và có thể gian lận nếu cần!”

Cậu thản nhiên nói tiếp.

“Dù sao, chị ấy cũng từng là cựu Tiên Tử cơ mà, mấy bài thi này có là gì?”

(Sai lầm thứ nhất)

Hirio đứng dậy tỏ vẻ phấn khích.

“Lại được thi chung với nàng rồi, đúng là thiên duyên tiền định mà!”

“Sủa câu hơi dơ đấy... Ta không ký danh có cái đ** b*** được gặp nhau!”

Hanakii phẩy tay ra hiệu cho Hirio đi nộp tờ ký danh, cậu lấy ra một ly nước ép và uống cạn.

Chương 189: Kỳ thi tuyển sinh - Vòng lý thuyết