Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tam Nguyên Chấn Thế
Unknown
Chương 194: Hanakii vs Akira
“Ngày thứ hai của vòng thực chiến xin được bắt đầu!”
Quảng trường ồn ào gấp bốn lần hôm qua, và do hiện tại đã có thêm rất nhiều thí sinh thất bại của ngày đầu tiên mà lượng khán giả cũng đã tăng kha khá. Hiện tại đã nổi lên rất nhiều cái tên đáng chú ý như bộ đôi thiên tài Akira và Yumeko của Nhật Luân Thành. Và chắc chắn người được chú ý nhất của toàn trường hiện tại chính là kẻ đã chiến thắng thí sinh đồng cấp với mình một cách cực kỳ dễ dàng, thậm chí còn rất ung dung.
“Trận đầu tiên của ngày hôm nay! Chúng tôi sẽ công bố thí sinh, sau khi nghe tên cần phải có mặt tại võ đài trong mười lăm phút!”
“Và chúng ta có! Akira của Nhật Luân Thành!”
Khán đài khổng lồ vang lên các tiếng rò reo không rõ ràng, tất cả bọn họ đều rất trông ngóng vào một trận chiến cực kỳ mãn nhãn của các thí sinh đợt này. Hoặc ít nhất là những cá nhân nổi trội nhất.
Đây cũng là cơ hội rất lớn để các gia tộc và thế lực lớn khoe khoang và lấy danh tiếng cho con gái, đệ tử của mình. Họ thật sự đặc rất nhiều kỳ vọng vào vòng đối đầu này.
Akira thở nhẹ một nhịp, cậu quay sang nhìn Yumeko với ánh mắt cưng chiều và nói khẽ.
“Huynh đi đây!”
“Chúc ca ca may mắn.”
Cậu vươn tay vuốt nhẹ mái tóc đỏ rực của Yumeko, nhưng nàng lại rụt đầu lại và có vẻ hơi khó chịu. Vì thế nên Akira cũng chỉ có thể cười trừ và cúi nhẹ đầu với Liliane, sau đó bước đi rất chậm rãi xuống dưới võ đài.
“Đẹp trai quá!!!”
“Đó là một trong hai thiên tài của gia tộc Yorima! Trông cậu ta thật bảnh bao!”
“Nhưng tu vi lại hơi yếu, đáng nhẽ hiện tại phải cao hơn chứ nhỉ? Cậu ta đã bao nhiêu tuổi rồi?”
“Tôi nghe là hơn hai trăm mà thôi, nhưng có tin đồn rằng để có thể chắc chắn đặt chân vào cảnh giới Level 10 [Cực hạn] nên cậu ta đã giữ bản thân đột phá thật chậm nhằm đặt nền móng của những Level đầu thật chắc chắn.”
“Không hổ danh mà, sau này gia tộc Yorima lại có thêm một cường giả đỉnh cao nữa rồi!”
Tiếng bàn tán của mỗi nhóm người khi Akira đi ngang qua, cậu bỏ ngoài tay và hít thở thật sâu.
Dù đối thủ là ai đi chăng nữa, Akira cũng sẽ chiến đấu bằng tất cả sức mạnh của mình.
“Và đối thủ của Akira chính là…”
Người trọng tài nhìn kỹ lá thăm trong tay và tung thẳng lên trời, ông cười lớn đồng thời hét lên thật to.
“Hạng nhất của vòng thi cá nhân! Hanakii!!!”
“Hả?”
“Gặp cậu ta sao?”
Yumeko bật dậy, nàng nghiến răng và nhìn vào tờ giấy trong tay mình.
Trước đó Liliane đã nói rằng nàng hiện tại không thể đối chiến với Hanakii, vì cả hai đã có chênh lệch Level nên dù có thắng thì Yumeko cũng sẽ không thoả mãn cái tôi của mình. Vì thế nên vị trí trong tên của nàng và Akira ca ca đã bị đổi cho nhau.
“Là tỷ can thiệp vào trận đấu?”
Nàng không phải kẻ ngu ngốc nên lập tức có thể đoán ngay là người tỷ tỷ này đã động tay động chân vào việc bốc thăm, theo lý thì người lên trận đầu phải là nàng.
“Muội giao chiến với hắn ta vào lúc này hoàn toàn là một sai lầm, dù thắng thì sự ám ảnh đó vẫn không chấm dứt, nhưng một khi muội thất bại thì…”
Liliane cau mày nói, nàng chỉ tay xuống ghế và Yumeko ngoan ngoãn ngồi xuống. Nàng trề môi và khoanh tay trông rất bực dọc. Nàng lấy ly nước trái cây và uống một hơi cạn sạch.
“Và muội cũng đừng nghĩ việc tối hôm qua lén chạy đi tìm gã tình nhân kia là chuyện không ai biết.”
“Phụt!”
Yumeko phun thẳng ngụm nước vào mặt Liliane, nhưng trước mặt cô có một vòng bảo hộ vô hình gạt nước qua một bên. Đôi mắt kia liếc nàng và bỗng trái tim Yumeko đập mạnh đến độ muốn vỡ tung.
“Muội đúng thật là… Gia tộc dạy dỗ muội như thế nào? Hơn trăm năm qua đã có ai khi dễ được muội chưa?”
Nàng lắc đầu, Liliane với giọng tức giận tiếp tục nói.
“Gia tộc cưng chiều muội, nâng niu muội thì muội suốt ngày than vãn. Vậy mà giờ lại vì cái lục d·ụ·c thấp kém đó mà trở nên hư đốn như vậy!”
“M-Muội…”
“Ta đã quan sát từ đầu đến cuối, cũng đã biết danh tính của kẻ khốn đó.”
“T-Từ đầu?”
Gương mặt Yumeko đỏ như đất nung, nàng lấy hai tay che mặt và gục đầu xuống.
Đêm hôm qua nàng đã suy nghĩ rất nhiều, và sau vài giờ thì lại quyết định chạy đi tìm Hirio. Cả hai vẫn giữ liên lạc nên rất nhanh cũng tìm thấy nhau, mọi chuyện ban đầu cũng chỉ là một số lời nói qua lại. Hirio đã đưa cho nàng một hộp gỗ nhỏ và có hai viên đan dược, lúc đó anh có nói qua về công dụng và Yumeko đã khá cảm động.
Nàng đã vô thức ôm lấy Hirio để cảm ơn, và mọi chuyện tiếp theo thì lại hơi… nhạy cảm quá mức.
“Tỷ thấy hết mọi thứ rồi?”
“Ừ, bộ dạng của muội thật khó coi. Cảnh tượng đó thật dã man, tỷ không thể tưởng tượng muội vẫn còn nguyên vẹn sau khi đã làm vậy suốt cả đêm.”
Liliane nói, và Yumeko như thể sắp khóc đến nơi.
Bên dưới khán đài, một người chậm rãi bước lên võ đài trung tâm và phủi phủi mái tóc mình.
Hanakii mỉm cười nhìn quanh một lượt, hiện tại thì không có ai mà cậu quen biết đang quan sát trận đấu này cả. Hirio thì sáng hôm nay đã trở về sau khi trốn đi đâu đó và bị Lauriel đánh cho một trận, hiện tại thì anh đang bị phạt tại phòng nghỉ chung.
“Ngươi cũng đúng là một tên tham lam mà.”
Lắc đầu ngao ngán, Hanakii vuốt nhẹ tà áo và Akira dừng chân tại phía đối diện.
“Hai thí sinh đã có mặt đầy đủ! Trận đấu bắt đầu!”
Sau hiệu lệnh đó của trọng tài thì Hanakii và Akira chính thức giao chiến, khán đài hò reo rộn ràng và đầy phấn khích. Khi một thiên tài kiếm thuật Nhật Luân gia tộc và một anh chàng vô địch vòng trước đã cùng xuất hiện, sẽ là một chuyện buồn vì sẽ một trong hai sẽ phải dừng chân ở hạng này.
Akira chắp tay cúi chào Hanakii bằng sự kính trọng và đánh giá cao về đại cục, Hanakii cũng đáp lại bằng kiểu chào quý tộc đầy sang trọng.
“Cũng lâu rồi nhỉ? Tiên sinh.”
“Ta cũng không ngờ có ngày gặp lại ngươi đâu, nhóc à!”
Hanakii thản nhiên gọi Akira như vậy là bởi ở quá khứ, khi cậu còn tại đấu trường sinh tử từng được Akira khiêu chiến. Và như bản tính cơ bản của đàn ông thì cả hai đã cược rằng người thắng sẽ được gọi đối phương là nhóc con cho đến lần cược tiếp theo, vì thế nên Akira cũng chẳng hề tỏ ra khó chịu.
Hội trường có chút rộn ràng, Nhất Thượng Long Genju tỏ ra hứng thú với trận đấu này và một vị khác cũng đã thể hiện sự thích thú của mình.
“Là thằng nhóc đó sao? Rất chững chạc, nhưng nó trông giống một kẻ chứa đầy tâm kế trong bụng vậy.”
Lão già râu bạc khẽ nói, Genju chỉ im lặng không đáp lời nào.
Khán giả hò reo đầy thích thú, họ đánh giá cao tinh thần của cả hai thí sinh khi chào hỏi nhau rất tử tế trước khi chiến đấu.
Hoặc do một trong hai đang giả vờ để câu giờ, có lẽ là bởi công pháp cần thời gian chờ để kích hoạt.
Nhưng hoàn toàn khác với vài người đã nghĩ, Akira nâng cao thanh katana và Hanakii cũng gật nhẹ đầu.
Cả hai đều đã sẵn sàng chiến đấu!
“Con bé đó, sao rồi?”
Hanakii bỗng cất tiếng hỏi, giọng nói mang theo chút hoài niệm như thể đang nhớ lại chuyện cũ.
“Vẫn đang cố gắng để tốt hơn mỗi ngày.”
Akira sảng khoái nói.
Mỉm cười nhìn nhau, cả hai nghiêm mắt lại và cơ thể bắt đầu vận chuyển mana.
Đôi tay Hanakii bắt đầu được bao phủ lớp hào quang màu trắng như ánh trăng, cậu thả lỏng bàn tay như chuẩn bị nắm lấy gì đó và hướng lòng bàn tay về Akira.
Đối diện cậu, Akira cũng xuất hiện một tầng mana màu vàng nhạt như ánh dương, nó chạy đến cổ tay và thanh kiếm của Akira bắt đầu nóng đỏ lên. Khi cậu vuốt ngón tay trên lưỡi kiếm thì một lượng nhiệt khổng lồ khiến Hanakii cách đó đủ xa vẫn có thể cảm nhận được phần nào.
Oành!
Hanakii và Akira lao thẳng vào nhau, cả hai lóe lên hai thái cực của màu sắc là sáng trắng và vàng đen.
Âm thanh của kim loại va chạm nhau và những đốm lửa tí tách vang dội trên lôi đài khiến mọi người trở nên càng phấn khích, từ đường kiếm đầy uy lực của Akira đến nắm đấm với tốc độ lẫn uy lực không hề thua kém thậm chí có phần nhỉnh hơn.
[Nguyệt Thần Khí: Ly Nguyệt]
Bàn tay Hanakii lóe sáng rực rỡ, cậu dùng tay chém vài đường trong không khí và một loạt tia năng lượng như đạo kiếm khí bay thẳng đến Akira.
Chống đỡ toàn bộ chúng, Akira tung nhanh katana và lưỡi kiếm vẽ ra những đường chém tuyệt đẹp. Dù thế thì thế tấn công tầm xa của Hanakii vẫn quá khó chịu và gây cản trở cho việc tiếp cận của Akira rất nhiều.
[Nhật Luân Kiếm Pháp: Trảm Thiên]
Akira vung kiếm, hai đạo kiếm khí màu vàng rực lao với tốc độ cực nhanh về phía loạt tia năng lượng kia của Hanakii. Ngay thời điểm va chạm, chúng nhân đôi với số lượng khủng khiếp.
“Để đề phòng thì!”
[Nhật Luân Kiếm Pháp: Hợp Nhật]
Akira xoay ngược thanh kiếm và cắm nhẹ mũi nhọn xuống nền cát, một vòng bảo hộ sáng rực như ánh mặt trời bao lấy toàn thân cậu.
Bên phía Hanakii thì lại khác hẳn, cậu di chuyển liên tục giữa các cồn cát dày và tránh né các đạo trảm thiên từ Akira, sau mỗi một khoảng cách thì chúng lại nhân đôi và bắn loạn xạ về tứ phía. Điều này thật sự khiến cho việc phán đoán hướng và tránh né chúng là cực kỳ phức tạp.
“Hà… Không tệ!”
Nhưng thay vì cảm thấy khó khăn, Hanakii lại cười tươi và phấn khích hơn hẳn.
Ngay lập tức Hanakii lùi nhẹ về phía sau, đôi tay của cậu tích tụ khí lực màu trắng và bắt đầu tung chưởng lực bằng ngón tay với tốc độ đáng gờm và giải phóng hàng loạt đ·ạ·n khí công. Chúng lóe lên như ánh nến nhưng lại liên tục tỏa ra một loạt các thứ năng lượng rất khó dò.
[Nguyệt Thần Khí: Toái Tinh Nguyệt]
Một loạt nguyệt đ·ạ·n nhắm thẳng vào Akira với tốc độ gần như không thể né, cậu vừa di chuyển tránh né trảm thiên vừa liên tục ngắm bắn Toái Tinh Nguyệt thật chuẩn xác.
Nhìn thấy cảnh tượng này khiến Akira có chút vui vẻ, cậu rút kiếm lên chém mạnh và cơ thể cũng bắt đầu di chuyển.
“Quả nhiên là tiên sinh vẫn chưa từng tung hết sức với bọn ta nhỉ? Thực lực của tiên sinh thật sự rất đáng ngại đấy!”
Akira rút kiếm và chém, cậu lại di chuyển và tiếp tục rút kiếm của mình.
Sau một thời gian ngắn, cả hai đã hoàn toàn di chuyển ra khỏi sân đấu có địa hình sa mạc và dừng lại tại sân đấu rừng rậm. Nhưng một vùng tương đối rộng đã bị san bằng bởi hàng loạt trảm thiên và nguyệt đ·ạ·n của cả hai.
“Ngang tài ngang sức!”
“Thật hấp dẫn! Thiên tài của Yorima quả đúng là không hề tâng bốc quá đà.”
“Hanakii!!!”
Khán giả hò reo càng ngày càng dữ dội, Yumeko và Liliane thì lại khá trầm mặc và vẫn đang rất chuyên chú theo dõi trận đấu.
Bởi vì bọn họ thừa biết đây chỉ là màn khởi động, trận đấu thật sự giờ mới bắt đầu!
Hanakii mỉm cười chấp một tay sau lưng và giơ tay còn lại, cậu thể hiện tư thế như một võ sĩ và nói.
“Đây là một câu chuyện dài, nếu có thời gian thì một bữa tiệc rượu có thể sẽ kể hết được.”
Cậu siết chặt nắm tay sau lưng và nói tiếp.
“Nếu đã xem ta là bạn thì một bữa tiệc vẫn có thể nhận được lời mời chứ nhỉ? Không thì ta sẽ buồn lắm đấy!”
“Xin tiên sinh thứ lỗi! Tình hình hiện tại của gia tộc Yorima không quá thích hợp, ta không dám tuỳ tiện quyết định.”
Akira cúi nhẹ đầu và nói, cậu có chút áy náy và biểu lộ cũng rất thành khẩn.
“Tiếc quá nhỉ? Cũng không trách ngươi được, niềm kiêu hãnh của Nhật Luân Thành mà nhỉ?”
Cậu lắc cổ tay và một loạt nguyệt đ·ạ·n lần nữa bắn mạnh về Akira, nhưng thay vì chống đỡ thì Akira lại lao thẳng đến và cánh tay Hanakii chớp sáng như ánh trăng.
Keng!
Cậu dùng bàn tay như một lưỡi kiếm và giao chiến với Akira, cả hai tung những nhát chém tuyệt vời nhất mà bản thân có thể đưa ra. Nhưng Hanakii vẫn giữ nguyên một tay phía sau lưng mình như thể Akira không xứng đáng để cậu dùng hai tay vậy.
“Ta nhớ rằng tiên sinh là một kiếm sĩ tài ba cơ mà! Tại sao bây giờ lại chỉ sử dụng tay không để đấu với ta? Là kiêu ngạo sao?”
Vừa nói Akira vừa liên tục tung các đòn hiểm ác, Hanakii cũng dễ dàng hóa giải đi toàn bộ chúng.
Chân trái rút nhanh và một tiếng như âm thanh pháo nổ vang lên bên tai Akira.
Một cú đá xẹt ngang từ Hanakii khiến Akira phải cúi nhẹ xuống và trượt trên nền đất mềm xốp tạo ra hai lằn ranh sâu hoắc.
[Nguyệt Thần Khí: Nguyệt Dạ]
Tuy tránh được đòn đá bất ngờ kia nhưng Akira vẫn không buông lỏng cảnh giác, cậu rút thanh kiếm về trước mặt mình và tạo thế phòng thủ. Dù hiện tại có vẻ như Hanakii đã chuyển tu sang môn pháp cải tiến từ Nguyệt Thần Kiếm Pháp tàn quyển thì nó vẫn sẽ có các điểm tương đồng với bộ công pháp cũ.
Và cậu hiển nhiên nhớ kỹ tất cả mọi kỹ năng nó có.
“Liên chiêu…”
“Không tệ!”
Hanakii nói, cậu lùi người và bật thẳng về trước với một cú đá vào hông Akira, nhưng do trước đó thanh kiếm đã được Akira đưa về thế thủ nên cậu chỉ bị đẩy lùi một đoạn thay vì phải gánh chịu thêm sát thương từ Hanakii.
[Nhật Luân Kiếm Pháp: Trảm Đạo]
Lưỡi kiếm cực nhanh xuất hiện giữa mặt Hanakii, cậu gần như phải lách toàn thân sang một bên nhưng do khoảng cách là quá gần nên việc tránh né đã không hoàn toàn thành công. Một vệt máu kéo dài từ giữa trán cho đến gần mũi là minh chứng cho việc đó.
Nhưng vẫn chưa kịp di chuyển khỏi phạm vi của Akira thì một màn chắn màu vàng nhạt bao trùm xung quanh Hanakii, cậu thấy một khoảng phía trên đầu vẫn còn chưa hoàn toàn bị chặn lại nên ngay lập tức dậm chân phóng thẳng lên.
[Nhật Luân Kiếm Pháp: Trảm Thiên]
Một loạt đạo kiếm khí xuất hiện từ phía dưới và gần như chạm vào Hanakii ngay khoảnh khắc cậu lao ra khỏi màn chắn kia, nhưng cơ thể Hanakii bỗng trở nên mờ ảo và tan thành một màn khói trắng.
[Nguyệt Thần Khí: Nguyệt Ảnh Bộ]
Cậu di chuyển một cách quỷ dị bên trong cơn mưa kiếm khí, sau đó lập tức tăng cường nguyên tố lôi và cơ thể lóe thêm một vệt lôi điện bắn thẳng đi, cậu cần giữ khoảng cách an toàn.
“Ta sẽ không cho tiên sinh đạt được ý định của mình đâu!”
[Nhật Luân Kiếm Pháp: Nhật Luân Bộ]
Akira thì lại bao phủ một tầng ánh dương, cậu bước lên không khí và bầu trời chiếu xuống một loạt tia sáng, thân ảnh Akira di chuyển trong những tia nắng kia và liên tục đuổi theo Hanakii.
“Cân tài cân sức vậy sao?”
“Thiên tài của Nhật Môn mà lại.”
“Nhưng gã kia bất bại 2 vòng đấu trước cơ đấy!
“Kết quả chưa hẳn có thể nói lên điều gì nhưng anh ta phải mạnh mới đạt được kết quả như mong muốn.”
“Không thể tin được, ca ca vậy mà không thể chống lại Hanakii kể cả khi sử dụng liên chiêu?”
Yumeko giật mình nói, nàng quay sang và thấy Liliane cũng đang cau nhẹ mày. Nhưng cô khẽ lắc đầu và có vẻ chẳng còn quan tâm đến trận đấu nữa.
“Akira thua rồi, chỉ còn vấn đề thời gian nữa thôi.”
“Tỷ nói vậy nghĩa là sao? Muội thấy cả hai vẫn đang rất ngang sức cơ mà?”
Lên tiếng phản đối, Yumeko tuy rằng không thể hiện chất giọng khác thường nhưng nàng vẫn không quá thích việc mọi người đưa ra đánh giá về kết quả quá sớm như vậy.
“Nếu muội cho rằng một kẻ đã dùng hết toàn bộ chiêu thức của mình nhưng chỉ có thể khiến đối thủ dùng ba chiêu, thì có gọi là ngang sức hay không?”
Liliane giơ tay lên và đưa ba ngón tay về phía Yumeko.
“Muội nghĩ rằng dũng giả Level 3 thì chỉ có thể có ba chiêu thức thôi sao? Akira thậm chí đã dùng đến liên chiêu nhưng cũng không thể bức đối thủ dùng thứ tương tự, thì càng kéo dài trận đấu này sẽ càng khiến Akira thua thảm hơn mà thôi.”
Yumeko đưa mắt nhìn cả hai người vẫn đang truy đuổi nhau phía dưới sân đấu, nàng khẽ thở dài một hơi.
“Kẻ gọi Hanakii đó… Vượt trội hơn hai đứa rất nhiều, nếu lấy hắn làm mục tiêu để phấn đấu, muội sẽ bị khoảng cách giữa cả hai làm cho tuyệt vọng.”
Cô nói tiếp, sau đó nhắm mắt hoàn toàn và Yumeko cắn nhẹ môi.
Nàng… không cam lòng.