Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ba Ngôi Cứu Thế Chủ
Unknown
Chương 17: Gia Đình Yarhob
Tập II/ X: Khu Ma Nhân – Thú Chi Quyển
Chương 17: Gia Đình Yarhob
Nhìn chằm chằm ~
Với ánh mắt có chút thất thần, Mộng hai tay chống cằm ngây người ngắm nhìn Elixir đang lật ra từng cái các giấy tờ báo cáo của cảng Yarhob.
“Có chuyện gì sao?”
Nhận thấy ánh mắt bất thường của cô, Elixir nghiêng đầu đưa mắt nhìn cô hỏi.
“Không có gì, chỉ là lúc này ta mới nhận ra, cậu thực sự rất đã khác đi so với trước kia rất nhiều.”
Ánh mắt thẫn thờ vẫn không thay đổi, Mộng nhìn trầm ngâm nhìn thật kỹ khuôn mặt của cậu rồi hồi đáp.
“Khác? Khác như thế nào?”
Câu nói này làm Elixir sinh ra chút hứng thú, cậu liền lập tức hỏi.
“Hmmm ~ nói sao nhỉ…trưởng thành hơn? Cũng không hẳn, hẳn phải là…hmm … khác biệt đi.”
Mộng trầm ngâm, cô nghĩ mãi vẫn không thể nghĩ ra được lời nào thích hợp diễn tả cái nhìn của mình, cuối cùng cô lựa chọn một từ có ngữ cảnh gần giống nhất, thật ra đây cũng không phải là lần đầu tiên trong đầu cô nảy ra cái suy nghĩ như vậy, chỉ là những lúc đó cô không hề có cái cảm giác rõ ràng như vậy giống như lúc này.
Chắc hẳn là do đây là lần cô mà được tận mắt quan sát bộ dạng của Elixir, sau khi mà cậu đã tháo kính ra với khoảng cách vô cùng gần gũi như vậy.
“Khác biệt? ta lần đầu tiên nghe được có người miêu tả ta như vậy đấy, vậy.. chính xác thì ta khác biệt như thế nào?”
Elixir nghe vậy liền lắc đầu cười nhẹ, cậu cho rằng cô gái này chỉ đang đùa nghịch với cậu mà thôi không có gì to tát, thế là cậu quay đầu đi tiếp tục phần công việc còn dang dở của mình, điều tra tin tức của Helios ' Ikarus ' Yarhob và nữ Ma Nhân.
Chỉ là vào lúc này, giọng nói của Mộng lại lần nữa vang lên.
“Không giống với con người, như thể là có một thứ gì đó đang đeo lên một chiếc mặt nạ hình người, hẳn là vậy.”
“…”
Động tác ngay tức khắc cứng lại, tuy thần sắc trên mặt của Elixir không chút gì thay đổi, nhưng bộ dạng rơi vào trầm tư của cậu cho thấy lời vừa rồi, nó có cái gì đó đặc biệt đối với cậu.
“Vậy sao…”
Cuối cùng Elixir chỉ nhẹ nhàng đáp lại với hai chữ vô cùng mơ hồ, làm người không thể xác định được tâm trạng lúc này của cậu.
“Chúng ta đi thôi.”
Đợi khi một đoạn báo cáo cuối cùng bị Elixir đọc xong, cậu liền đóng lại trong tay quyển sách rồi đứng lên nói với Mộng.
“Đi đâu cơ?”
“Trang viên nhà Yarhob, nơi đó có đáp án mà chúng ta muốn tìm.”
Lý do mà Elixir lại quyết định trực tiếp đi thẳng tới cái nơi khả nghi nhất, là do cậu từ trong các manh mối, phát hiện rằng tại cùng năm với v·ụ c·háy của trang viên Yarhob, thì về sau một thời gian, tương tự với gia tộc Yarhob là một nhà ngư nghiệp đầu sỏ, nữ chủ tịch của Happy Harbor chính là Angelina Harpie đã m·ất t·ích một c·ách l·y kỳ.
với việc trang viên Yarhob đột nhiên bị c·háy n·hà, theo sau đó Angelina Harpie m·ất t·ích, bên ngoài dần xuất hiện các quan hệ đồn đoán yêu hận tình thù của hai nhà Harbor cùng Yarhob.
Theo từ nhiều nguồn tin cùng với những lời đồn đoán, thì gia tộc Harpie vốn là gia tộc ở từ bên ngoài tới, họ chính là đột nhiên xuất hiện chỗ này, đột nhiên xuất hiện và cũng đột nhiên biến mất, người dân ở đây tất cả đều không có cảm thấy điều đó thì có gì bất thường.
Elixir càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, cậu sau đó thử tìm hiểu gia thế của Angelina Harpie cũng những tranh vẽ của cô ta.
Tuy rằng là dùng mực nước màu trắng đen để tô vẽ, nhưng những bức hình ảnh mơ hồ này lại không có cách nào có thể ngăn cản được dung nhan tinh xảo xinh đẹp cùng mê người phong tình của nữ nhân này.
Cậu điều tra được rằng, sau khi người mẹ của Angelina Harpie vừa mới q·ua đ·ời, liền đã ngay lập tức kế thừa cả tập đoàn Happy Harbor, phải nói là trong nháy mắt không hề có chút khó khăn hay sự ngăn trở gì của hội đồng cổ đông, tất cả đều vô cùng quỷ dị duy trì cô.
Mà thủ đoạn thương nghiệp cô ta không có một chút khác biệt với mẹ mình, cô thậm chí còn khống chế được cả 95% các con thuyền chở hàng của cảng Yarhob, mà gia tộc Yarhob thì chỉ có thể ăn được một chút nhỏ phần canh thừa sót còn lại, tới mức mà thậm chí thu nhập hằng năm cũng rất vô lực để duy trì cả một tòa trang viên lớn của nhà họ.
Elixir lại tốn thêm một chút thời gian đồng thời nhờ sự giúp đỡ của Mộng, thông qua việc thôi miên cùng mị hoặc toàn bộ cả tòa nhà vệ binh trị an, hao hết tâm lực từ trong tay bọn họ lấy được trong đống giấy tờ lẫn lộn mốc meo tìm được gia đình Harpie gia phả bức họa chân dung.
Và quả nhiên, những gì cậu nghi ngờ là đúng, từ trong bức họa gia phả của gia tộc Harpie, tuy rằng màu tóc có sự khác biệt, nhưng Elixir vẫn có thể liếc mắt một cái nhìn ra, Angelina Harpie cùng mẹ của cô, hay là bà nội, hay là bà bà cố nội, đều khuôn mặt không có chút có gì bất đồng.
Đồng thời, trong cái gia tộc này, không hề có một bất luận một bức họa nào của thành viên nam tính nào, mà dân gian đối với người cha của Angelina Harpie là ai, cũng vẫn luôn là một đề tài tranh luận ở Cảng Yarhob.
Cậu 100% khẳng định, đây chính là nữ Ma Nhân mà cậu đang muốn tìm! Chỉ là ả hiện tại đang ở đâu?
Đầu mối duy nhất, thì chỉ có ở Trang viên nhà Yarhob, muốn tìm người thì hai người họ không đi là không được.
Bước ra đến bên ngoài cửa, Elixir vẻ mặt suy tư mà quan sát quang cảnh của huyện trấn Yarhob.
Ngoại trừ những điều khả nghi trên, thì còn một điểm nữa, là kể từ khi mà Angelina Harpie m·ất t·ích, thì cái huyện trần nơi này càng ngày sa sút, liên tiếp bị gia tộc Yarhob chiếm giữ hết phần lớn tài nguyên.
Đồng thời theo từng năm, tỷ lệ số lượng cá ngư dân thu hoạch được cũng ngày càng sụt giảm, mà bầy cá thì như thể bị cái gì đó dọa sợ, trong mười năm qua không thấy một bóng của bầy cá lớn nào bơi ngang qua con sông này nửa.
Không chỉ vậy, các ngư dân thì như thể bị trúng tà ấy, không những sôi nổi cự tuyệt đem những con cá vốn ít ỏi mà mình cực khổ bắt được, không chỉ không bán lại cho tập đoàn Harpie vốn đang thu mua giá cả của họ với giá cả tốt, mà còn ngược lại đi bán lại cho các thương nhân mua với cái giá cả rẻ mạt.
Các công xưởng gia công đã luôn náo nhiệt đông đúc, nay đã rách nát bất kham, cảng tránh gió do đã không còn có cá để bắt, nên nó lúc này thì đang chứa đầy các con tàu thuyền đánh cá bị bỏ hoang và đầy mục nát, cùng với hàng tá lưới bắt cá rách nát.
Chỉ có duy nhất bầy hải âu vì cái bụng đói meo mà kêu vang sẽ mới tới nơi này, chúng nó đứng ở trên cọc gỗ kéo dài đến trong biển, ý đồ cầu may có thể nhặt được một ít cá hư thối để ăn.
Trong mơ hồ, cả hai người đều cảm nhận được, đang có một cái lưới vô hình to lớn từ những sợi tơ chỉ màu đen bao phủ toàn bộ huyện trấn nhỏ này, như thể là một con ký sinh trùng nguy hại hút lấy toàn bộ sự sống sức sống của vùng đất này, làm cho nó bị tha hóa, bị hủy hoại và nó cùng đồng thời đem hết tất cả bất luận cái gì có làn chuyền tin tức, hay là chống lại nó, toàn bộ vớt đi, ví dụ như cảnh vệ, binh lính trị an.
Nếu không phải Elixir ở từ tin tình báo, tìm được đủ điểm đáng ngờ cùng manh mối, thì không có người nào có thể ngờ được rằng gia tộc Yarhob, cái gia tộc mà gần như chính là nguồn lực tài chính kinh tế chống đỡ sự sinh tồn của của cả toàn bộ huyện trấn này, lại sẽ có một mặt thâm thúy hắc ám như vậy.
Đồng thời, bắt đầu từ 80 năm trước cho tới hiện tại, thì huyện trấn đã phát sinh không ít những vụ án mạng kỳ quái khả nghi, nhưng người của trị an cùng với cảnh vệ điều tra luôn bỏ dở vụ án nửa chừng, kết án qua loa cho có lệ.
Ban đầu còn có những người có hứng thú với việc này nói vài câu về tình trạng thê thảm của những t·hi t·hể đó, nhưng rồi sau đó, không còn có một người nào sẽ đối những n·ạn n·hân thể bị dã thú cắn xé cảm thấy hứng thú.
Sau khi rời khỏi tòa nhà trị an, hai người tại trong huyện trấn tìm tới chiếc xe ngựa, nhờ mã phu đưa hai người tới vùng ngoại ô của cảng Yarhob.
“Hai vị đại nhân, cho hỏi các vị muốn đi đâu?”
“Trang viên Yarhob.”
Elixir khuôn mặt lãnh đạm, cậu tựa hồ đã chuẩn bị tâm lý khi bước lên cái xe ngựa này, trên thực tế cậu tính từ trong miệng Helios Yarhob hỏi ra manh mối của nữ Ma Nhân, nếu cần thiết thì cậu cũng sẽ xử lý luôn cả cái con Dị Thường này luôn, dù sao nên cứ để cho nó tiếp tục sống như vậy, thì chỉ sẽ lại mang tới đại tai họa đối với người dân huyện trấn này mà thôi.
“Xin hai người cẩn thận, bọn họ.. và cái nhà này, nó đã bị nguyền rủa.”
Có lẽ là bởi vì hai người Elixir cùng Mộng đã tốn số tiền lớn để thuê mình, vị mã phu đánh xe này không quá hy vọng hai người đi tới cái vùng đất âm trầm này, mặc dù gia tộc Yarhob đã nuôi sống rất nhiều người dân của huyện trấn, nhưng bọn họ vẫn là không được người chào đón và yêu thích.
“Cảm ơn đại thúc đã nhắc nhở, nhưng không sao xin đừng lo lắng, chúng ta chính là vì nguyền rủa mà mới tìm tới bọn họ.”
Bộ dạng của Elixir lúc này có chút không phù hợp để nói chuyện, Mộng liền đáp lại thay cho Elixir, nói xong cả hai ngươi đi thẳng vào trong trang viên trong ánh mắt khuyên ngăn cùng chán nản của ông chú đánh xe ngựa.
………………………….
“Wally! Cái tên đầu hói không có tóc tửu quỷ nhà ngươi! Đừng có uống nữa! nhanh chóng đem đại sảnh quét tước sạch sẽ! Có nghe hay không!?”
Tại bên trong cái căn biệt thự khổng lồ, Chloe Von Yarhob đứng ở phòng khách phía dưới chân cái cầu thang rộng lớn hô to.
Mặc dù hiện tại là ban ngày, nhưng phòng khách sớm đã bị những tấm rèm cửa sổ màu đen dày nặng che kín mít, chỉ có vài tia ánh sáng mỏng manh tiến vào làm trong cho phòng khách tất cả nơi khác, đều gần như đắm chìm ở bóng ma tăm tối.
Chloe Von Yarhob là một vị nữ tính đang ở trong độ tuổi trung niên, mặc dù vậy, dáng người của cô không có chút nào biến dạng theo thời gian, vẫn vô cùng cuốn hút hấp dẫn nam tính có sở thích với mỹ phụ, thân hình đầy đặn, có cái bờ mông quyến rũ, cái eo rắn nhỏ nhắn thon dài cực kỳ mê người.
Cô la to như vậy cũng không phải là không có lý do, bởi vì đứa em trai có bệnh tự kỷ của cô, Clark Yarhob lại đem đồ ăn của mình làm đổ xuống tấm thảm.
Mà bởi vì tiếng hô la của cô, thân hình mập mạp vẻ ngoài nhút nhát, có mái tóc màu đen tóc quăn trung niên nam tính Clark nhịn không được run lập cập.
nàng kia có một chút
“Chloe nữ nhi đáng yêu của ta, con bình tĩnh một chút đi.”
Một cái ngồi ở trên sô pha, có một mái tóc hoa râm vàng trắng nữ tính đem trên bàn quân cờ vua một con quân hậu tiên lên một bước, sau đó liền mở miệng khuyên nhủ Chloe.
Tuy rằng từ vẻ ngoài của cô, cho thấy cô tuổi đã rất lớn, nhưng tư duy cùng động tác vẫn cứ nhanh nhẹn, đồng thời có lẽ phải gọi đây là khuôn mặt từ tâm sinh tướng, kể cả khi đã già, nhưng Vanessa ‘Anis’ Yarhob vẫn ẩn chứa đầy một cổ phong vận làm người sinh ra yêu thích, yêu quý.
“Đừng làm cho Clark quá mức khẩn trương, hắn dị tật bẩm sinh đã làm hắn đầu óc không được thông minh rồi, có la mắng thì cũng vô dụng. Còn nữa, Wally lão quản gia của chúng cũng già cả rồi, động tác trở nên chậm chạp là điều bình thường, thông cảm cho hắn đi.”
“Anis, ngươi vẫn là không muốn để ta chuyển hóa ngươi trở thành [ Phục Cừu Sinh Hồn ] sao? Ta tin rằng ngươi đã cảm nhận được, những gì mà già cả mang đến.”
Và ngồi ở đối diện Anis, tương tự ngồi trên một chiếc sô pha, chính là một người đàn ông có sắc mặt tái nhợt như n·gười c·hết, trang phục anh ăn mặc giống như với Tây Ưng Châu trước thời thống nhất 1000 năm trước, Liên Bang Tây Phong kinh điển nam sĩ trang phục . (Thời kì Victoria nước Anh quý tộc nam trang phục.)
Bên trên màu đen áo khoác còn được khảm rất nhiều đá quý màu sắc khác nhau, bất luận là ở cổ tay áo hay là ở vạt áo đều phong phú và trang trí hoa lệ, trên cổ đeo một chiếc màu trắng ren nơ.
Anh chính là người mà hai người Elixir và Mộng đang tìm kiếm, Helios ' Ikarus ' Yarhob.
Helios ngắm nhìn phía trên bàn cơ thế cục, hơi tự hỏi một chút liền đem quân cờ con quân tượng di chuyển, anh sau đó nói.
“Chúng ta đã một lần nữa xây dựng lại gia tộc Yarhob, ngươi hãy nhìn xem này những thứ trong phòng khách, tất cả mọi thứ ở đây, sau trận lửa lớn đó, những tinh xảo điêu khắc cùng những mỹ lệ bức họa, đồ cất giữ đều là do chính tay ngươi đạt được, còn có cái này.”
Helios đưa tay chỉ vào trên đỉnh đầu mình, đang tỏa ra ánh sáng mỹ lệ đèn chùm thủy tinh.
“Ta hy vọng nàng có thể vẫn tiếp tục sống, thấy được khung cảnh mà gia tộc Yarhob một lần nữa đi vào huy hoàng.”
“Già cả là một phần lạc thú của nhân sinh, đây là thứ mà một sự sống trường sinh ngươi sẽ không thể nào hiểu được đâu, mà ta cũng quá mệt mỏi rồi, phần còn lại cứ giao cho Chloe cùng Clark là được.”
Tuổi tác cũng không có ảnh hưởng Anis ưu nhã, nàng chậm rãi từ tốn nói.
“Hex, ta cũng hi vọng ngươi cũng rời đi.”
“…”
Đáp lại cô là một cái trầm mặc không nói của Helios.
“Wally! Wally! Ngươi ở đâu!”
Chloe thấy Wally mãi tới bây giờ vẫn không xuất hiện ở trước mặt mình, cô liền đề cao thanh âm.
Ngay sau đó tiếng bước chân dồn dập truyền đến, sau đó cánh cửa lớn của đại sảnh đột nhiên mở ra.
Trên đỉnh đầu không có một sợi tóc, một đầu trọc trắng bóng, thân mặc một bộ quần áo quản gia, ngoại trừ những điểm ra đó ra, thì lão không có chút gì bộ dạng của một người già tuổi cả như Anis đã nói, vẻ ngoài vẫn như là một vị trung niên, Wally thở hồng hộc mà chạy vào trong đại sảng.
“Chủ nhân…Chủ Nhân… Hô, hô, hô……”
“Thả lỏng, thả lỏng chút.”
Helios dùng bàn tay có chứa đầy móng vuốt sắc nhọn cầm lấy trên bàn một cái ly pha lê, anh đứng lên đi hướng về phía Wally liền cái ly đưa cho lão.
“Uống đi, Wally, nói cho ta biết, đã xảy ra chuyện gì?”
“Có người…Có người… Tới……”
Wally một hơi đem lý nước uống sạch sẽ sau đó lão giải thích.
“Là đám trị an? Hay vẫn là cảnh binh kia?”
Helios nghe vậy liền xoay người sang chỗ khác, không hề chú ý Wally, anh nhìn về phía Vanessa ‘Anis’ Yarhob nói.
“Chỉ là chuyện nhỏ thôi, ta bảo đảm ta sẽ giải quyết ổn thỏa.”
“Không, không phải đám cảnh binh, cũng không phải đám tham lam trị an!”
Wally trừng lớn đôi mắt, mặt lộ vẻ hoảng sợ mà nói.
“Bọn họ..bọn họ nhìn giống … Phù Thủy!!”