Tận Cùng Của Vũ Trụ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 33. Bắt đầu kế hoạch
Dựa vào việc chiều hôm qua bọn họ đã đuổi theo hắn ngay tức khắc sau khi thông báo xuất hiện thì khả năng hôm nay vẫn tiếp tục truy đuổi là rất cao. Có vẻ những người của 2-C đang hoàn toàn tự tin vào những lợi thế mà bên họ đang có.
“Phong Thiên, chúng ta gần qua đến C4 rồi.”
Hơn 10h sáng, theo tính toán của Lê Phong Thiên nếu bên phía 2-C đang cố gắng săn lùng bọn họ thì có khả năng sẽ xuất hiện vào khoảng thời gian này đến tầm đầu giờ chiều.
Buổi tối ngày thứ ba trên đảo hoang, khu vực B1, trại của nhóm 3-D.
Nhưng chính điều đó cũng là một phần trong kế hoạch lần này của bọn hắn. Lê Phong Thiên đang chấp nhận những rủi ro nhất định để có thể tạo ra con đường cho 3-D bọn hắn có thể hướng tới một tia hy vọng của chiến thắng.
Trần Hạo Nhiên ngay lúc này nhảy ra và hét lên một tiếng gầm trời, nhìn cậu ta như quả bom đang bùng nổ vậy. Đó cũng chính là ngòi nổ giúp cho mọi người càng quyết tâm và tự tin hơn, lần này đã sẵn sàng thực sự đoàn kết để chiến đấu trong nhiệm vụ này.
Gặp phải những người thuộc 2-C là điều đã đoán trước nhưng ở gần như vậy cũng khiến hắn cảm thấy ngạc nhiên, rõ ràng là tầm hoạt động của đối thủ là rất rộng lớn. Điều này cũng dễ hiểu nếu đặt trường hợp Rank C được cung cấp những thông tin có lợi nên xuất phát điểm là rất tốt cho việc khám phá.
Có lẽ đây là một động lực xuất hiện đúng lúc giúp cho mọi người tạm thời có thể bỏ qua những vấn đề cá nhân và hướng sang một con đường khác. Lúc này, sau khi bình tĩnh hơn thì tất cả đã có thể nghĩ xa hơn về tương lai của bọn họ.
Nice! Hai câu vừa rồi là từ cậu bạn Kiên Cường vừa nhận được cái nháy mắt của Lê Phong Thiên nên đã đứng lên cổ vũ mọi người.
Dù cho hắn có nói đúng đến thế nào đi chăng nữa nhưng mà phải biết rõ vị trí của bản thân và phải cân nhắc cảm xúc của người khác nữa. Lúc quyết định như vậy nên dành cho người đã được mọi người tín nhiệm làm thủ lĩnh tạm thời như Hoàng Kiên Cường sẽ có tác dụng lớn hơn.
Nghĩ lại thật kĩ, chẳng phải nếu so sánh việc bọn hắn đang loay hoay rắc rối ở đây với việc những người thuộc 2-C đang đánh tới thì chẳng đáng là gì cả sao?
Đến đây là được rồi, hắn nên trở lại phía sau và nhường sân khấu trở lại cho Hoàng Kiên Cường. Cậu ta có vẻ cũng đã bắt đầu hiểu được tính cách của Lê Phong Thiên nên đã đón nhận điều đó một cách thoải mái, chỉ thấy cậu ta bắt đầu tiếp tục động viên mọi người.
Sáng sớm ngày thứ tư trên đảo hoang, nhóm người 3-D theo kế hoạch tối qua bọn hắn đã thống nhất và tách thành hai đội, với mỗi đội là 8 người, khi đó 4 người còn lại sẽ ở lại trại.
Lý Thanh Thanh vẫn đang duy trì sự thẳng thắn của mình trong mọi trường hợp. Với một đội hình ít nói như thế này thì dường như từ sáng đến giờ chỉ có duy nhất cô nàng lên tiếng mà thôi.
Vậy là, mọi thứ đang theo kế hoạch, đội thứ hai bọn hắn đã đi đến C4 và tiếp tục hướng đến C5 với sự dẫn đầu của Trần Hạo Nhiên và dưới sự quản lý của Tô Nhã, người lên kế hoạch. Chắc vậy.
. . .
Bởi vì sự cố ngày hôm qua, Lê Phong Thiên quyết định chủ động xuất mã chứ không thể quá bị động đến mức bị truy đuổi trong vô vọng như vậy được nữa. Đó cũng là lý do mà tối qua hắn đã phải đứng ra để có thể thuyết phục mọi người tiếp tục tiến lên.
Đội đầu tiên dưới sự dẫn dắt của Hoàng Kiên Cường sẽ tiếp tục tuyến đường mà mấy ngày nay bọn hắn đã khai thác triệt để là hàng số 1, lần này sẽ đâm thẳng đến cực đông của đảo.
“Đúng vậy, chúng ta nhất định sẽ không thua nhiệm vụ lần này được. Quyết tâm bằng toàn bộ sức mạnh của bản thân này và dành chiến thắng nào!”
Thực ra hôm qua hắn cũng đã đi qua khu vực này rồi, nhưng lúc đó là trong quá trình trốn chạy nên đã chẳng chú ý nhiều đến xung quanh. Bây giờ bình tĩnh nhìn lại thì hắn phát hiện hôm qua đúng là đã cắm đầu chạy một cách ngu ngốc thật. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Mọi người đã xuất hiện ở đây thì dù ít dù nhiều cũng đều là những con người tuyệt vời cả.”
“Tớ ủng hộ hết mình nha. Nhất định chúng ta sẽ chiến thắng.”
“Chúng ta nên tập hợp lại tất cả những thông tin mà chúng ta có và chuẩn bị sẵn sàng cho ngày mai!”
Chỉ trong giây lát, nhóm người vừa lúc trước đang u ám tuyệt vọng bỗng nhiễn trở nên tràn đầy sự quyết tâm và mạnh mẽ. Qua lần này, tất cả hai mươi người đang ngồi ở đây mới thực sự đã đoàn kết thành một tập thể vững chắc. Phải không?
Chương 33. Bắt đầu kế hoạch
Ngay khi vừa thích ứng được sự nóng bức của một hòn đảo nhiệt đới thì đang phải chuẩn bị hứng chịu một cơn mưa mà sẽ không biết lúc nào sẽ ập đến. Chẳng biết là có ai đang cầm cái máy điều khiển thời tiết hay không mà hắn cảm giác như mình đang bị nhắm tới một cách triệt để vậy.
Nhìn qua tất nhiên đều sẽ thấy đội thứ hai sẽ gặp nhiều khó khăn và nguy hiểm hơn rất nhiều và nhiệm vụ cũng cực kì nặng nề. Nhưng dù là như vậy, người dẫn dắt lại là Trần Hạo Nhiên chứ không phải thủ lĩnh tạm thời của bọn hắn, Hoàng Kiên Cường.
Phạm Hinh Nhi cũng biết cách chọn thời điểm phù hợp để đứng ra dùng chất giọng đầy hiền dịu của mình và ủng hộ. Đám con gái thấy vậy cũng cùng chung một cảm xúc và bắt đầu hô lên ủng hộ sự quyết tâm của bản thân.
Nhưng mà so với đối thủ thì việc khiến Lê Phong Thiên phải đau đầu hơn là nằm ở đồng đội của chính mình. Phản ứng của Vương Đào khi gặp phải kẻ địch bên kia rất khó hiểu, nếu kết hợp với chuyện cậu ta đã cố ý giấu nhẹm đi điểm nhiệm vụ ở ngày đầu tiên nữa thì có thể kết luận, cậu ta đang giấu bí mật nào đó.
“Nhưng theo những gì tớ thấy thì chúng ta cũng đang sở hữu những con người rất tuyệt vời nên hoàn toàn có thể chống lại thậm chí có thể chiến thắng được.”
“Nếu chúng ta không thể tỉnh táo tập trung tinh thần để chống lại kẻ địch thì đoạn kết còn lại sẽ chỉ là việc thật bại và rớt xuống Rank F mà thôi.”
Ngay khi bị vứt bỏ đến nơi này, bọn họ đã bước chân vào một nhiệm vụ tranh đấu mà ở đó kẻ thua cuộc sẽ phải nhận một hình phạt tàn khốc. Và nó thậm chí còn tuyệt vọng hơn với những người Rank D như bọn họ vì nếu thật bại, thứ chờ đợi cuối cùng chính là việc rớt xuống Rank F.
Nếu như lúc trước thì có lẽ Lê Phong Thiên sẽ vui mừng reo hò vì có thể tận hưởng được không khí mát mẻ như vậy thay cho cái nóng bức người thì bây giờ hắn nhìn những đám mây đen kia mà tràn đầy lo âu.
Khi mọi người đã dần ổn định lại thì Tô Nhã, người vừa nhận được cái nháy mắt của ai đó, đã mang theo gương mạnh lạnh lùng kia đứng lên.
Thứ hắn nhắm đến là “Trạm thu mua” nơi được nhắc đến và cũng là nơi duy nhất mà những người tham gia được quyền mua vũ khí cho việc tiêu diệt đối phương.
Lần này thậm chí bọn hắn đã xuất phát từ rất sớm, 6h sáng đã chuẩn bị đầy đủ đồ đạc và bắt đầu di chuyển rồi. Mục tiêu là một nơi xa hơn, vòng vèo hơn và phải có ý nghĩa hơn những ngày vừa qua.
Giọng nói đầy truyền cảm của Hoàng Kiên Cường vang vọng trong buổi tối tĩnh mịch này, thậm chí còn có thể nghe ra được những cảm xúc mà cậu ta thực sự đưa vào trong từng lời nói đó.
“Thật không ngờ Tô Nhã lại mạnh dạn như vậy đấy. Tối qua khi cậu nêu ra kế hoạch tớ đã hoàn toàn giật mình luôn.”
“Bây giờ điều quan trọng nhất là việc đối thủ 2-C của chúng ta đã xuất hiện.”
Ngày hôm nay mặt trời dường như đã trốn đi đâu đó và ngủ nướng mất rồi nên dù đã gần trưa mà bầu trời vẫn u ám không chút nắng nào.
“Nên là chúng ta không thể cứ vậy mà bỏ cuộc một cách đáng tiếc được phải không? Sao chúng ta không thử quyết tâm cố gắng lần này đi, để tránh được việc bị rớt xuống Rank F ấy!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay lúc này, Tô Nhã đang đi chính giữa đội hình và phải chịu đựng sự ríu rít của Lý Thanh Thanh cũng không thể nhịn nổi nữa mà quay về phía sau. Nếu ai đối mắt với cô nàng lúc này đều sẽ thấy rõ trong đó bảy phần bực tức và ba phần ủy khuất.
Đội thứ hai gồm những cái tên như Trần Hạo Nhiên, Phạm Hinh Nhi cùng với Tô Nhã sẽ đâm sâu vào khu rừng, mở rộng vùng thăm dò với chỉ một mục đích, tìm “Trạm thu mua”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước tiên phải nói về những kẻ địch đột nhiên xuất hiện khi bọn hắn đang thâm nhập vào sâu trong khu rừng ở khu vực E3, sau đó là màn bỏ trốn quá khó hiểu của Vương Đào.
“Về cuộc chiến với 2-C, tớ có ý nghĩ như thế này…”
Cậu ta cũng không hề phụ sự kì vọng của Lê Phong Thiên. Những câu nói của cậu đã đánh thẳng vào tâm lý của mọi người đang ở đây. Ít nhất thì bọn họ đã phải tỉnh táo lại suy nghĩ về hoàn cảnh của bản thân và tăng cao sự quyết tâm đang dần nguội lạnh kia.
Khu vực C3 là nơi mà những lùm cây nhỏ cùng những cây dây leo đan xen lẫn nhau rất rắc rối, có vẻ là do đây gần với dòng sông nên việc cây cối sinh trưởng mạnh mẽ là điều dễ hiểu.
Mọi người cũng đã nhận ra nhận ra những cảm xúc đó và có vẻ bắt đầu chấp nhận những gì mà cậu nói. Trong những đôi mắt mà trước đây mấy giờ đồng hồ đang tràn đây mệt mỏi kia giờ đã bắt đầu nhen nhóm ngọn lửa dù nhỏ những đã cháy.
Mà đó là điều hiển nhiên thôi.
“Hừ. Tớ chỉ muốn chúng ta chiến thắng thôi… Theo mong muốn của tên khốn vô trách nhiệm nào đó…”
Lê Phong Thiên cứ như vậy nhìn chằm chằm vào ngọn lửa đang nở rộ ở giữa kia mà nói nhẹ nhàng. Không biết có phải là vì câu nói bình tĩnh đến lạ thường kia hay không mà những người khác cũng đã dần thoát khỏi trạng thái cảm xúc lộn xộn.
Dù lúc phân chia nhiệm vụ vẫn có vài người khó hiểu rồi phàn nàn nhưng cũng may là Hoàng Kiên Cường cũng đã thuyết phục được. Mọi người bây giờ đã đoàn kết hơn rất nhiều và chính thời điểm đó thì sự quan trọng của một thủ lĩnh đã lên một tầm cao mới. (đọc tại Qidian-VP.com)
. . .
Lý Thanh Thanh ngoảnh mặt kêu gọi suy nghĩ đang ở trên trời của hắn quay lại nhân gian. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.