0
Chương 103: Cao tầng đánh nhau (4)
Ngày thứ 10, kể từ khi chiến dịch ''thanh tẩy'' được khởi động. Đơn hàng sửa chữa v·ũ k·hí ngày càng nhiều, khiến khối lượng công việc của Vũ tăng lên 1 cách chóng mặt cũng vì thế mà thời gian luyện tập của cậu bị rút ngắn đi ít nhiều.
Đối với điều này Vũ cũng không có cách, chiến đấu diễn ra quá ác liệt. Chỉ mới 10 ngày, mà số lượng người t·hương v·ong đã gần đạt một trăm nghìn, nếu xét trong thế chiến thứ 2 số lượng t·hương v·ong này đã đứng ở top đầu, chỉ những nước là lực lượng nồng cốt trong cuộc chiến.
Nhưng đây chỉ là dùng 10 ngày để đạt được, thử tưởng tượng cho bọn hắn thời gian 6 năm đi. Số lượng t·hương v·ong phải lên tới cỡ nào nữa.
Tất nhiên cuộc chiến này sẽ không kéo dài tới mức đó, đơn giản là bọn hắn không có đủ sức để làm như thế.
Mặc dù được chính phủ cung cấp rất nhiều tài nguyên phục vụ cho cuộc chiến, nhưng bấy nhiêu đó vẫn là chưa đủ với Diên Thành, bởi vì bọn hắn đang đối đầu với 1 tên hoàng tử quỷ của đội quân hỗn mang a.
Cơ mà cho dù vậy chính phủ vẫn không thể đưa ra nhiều hơn được, bọn hắn có quá nhiều nơi phải cung cấp tài nguyên, quá nhiều chiến trường cần bọn hắn viện trợ, 1 nơi như Diên Thành mặc dù không nói nhỏ nhưng vẫn chưa to đến mức để bọn hắn vận động tất cả nguồn lực đầu nhập vào.
Vì thế mà trang bị cho quân lính cũng không được đồng đều, các lực lượng nồng cốt đều được trang bị đầy đủ từ đầu tới chân, còn những lực lượng vệ tinh thì không được như vậy, cá biệt có quân tiên phong chỉ mang trên mình 1 khẩu súng trường, vài trái lựu đạn cùng áo giáp chống đạn, khỏi cần nghĩ đống trang bị này gần như không có tác dụng gì trên chiến trường này.
Cũng không phải là điều khó hiểu khi những lực lượng này là nơi bị tổn thất nghiêm trọng nhất, cũng là nơi có nhiều đơn đặt hàng nhất.
Làm ở bên hậu cần quân đội dị nhân có 1 cái hay, đó chính là ngươi có thể tự mở dịch vụ ngay trong trại. Chỉ cần chia phần trăm lợi nhuận cho quân đội đóng giữ tại nơi đó, vậy là ngươi có thể bắt đầu kinh doanh rồi.
Chỉ là giá tiền sẽ thấp hơn khá nhiều so với thị trường, nhưng bù lại số lượng đơn hàng cũng nhiều hơn, cùng với đó là nhận nhiều ưu đãi từ giá vật liệu đến nơi làm việc từ quân đội. Thì lợi nhuận thu về cũng không thấp, Vũ cũng chính là dựa vào công việc này để kiếm tài nguyên nuôi sống bản thân trong thời gian này.
Mà làm việc như này cũng không phải đơn thuần là vì kiếm tiền, khỉ con cũng dựa vào cái nghề này mà được xem rất nhiều bản thiết kế các vũ khí cũng như các loại công nghệ khác nhau. Mặc dù đều là phiên bản cũ, hoặc chỉ là 1 bộ phận bên trong nhưng cậu cũng được lợi rất lớn.
Nó khiến cho Vũ dần sinh ra được tư duy thiết kế vũ khí cũng như thị yếu của khách hàng, làm cho việc làm ăn của cậu tương đối thuận lợi.
Từ trước khi chiến dịch được triển khai cho tới bắt đầu chiến dịch, Vũ cũng đã có được cho mình vài vị khách quen. Từ họ cậu cũng biết được 1 số thông tin lặt vặt liên quan đến tuyền tuyến. Coi như không bị lạc hậu thông tin quá nhiều đi.
Ngày hôm nay Vũ nhận được 1 đơn hàng khá kỳ lạ,
''Ô chứa đụng kim châm cùng phi dao?? Ồ còn phải làm hoàn toàn bằng thép, có khả năng điều khiển từ trường sao...Để xem 10 cái....nói với hắn 3 ngày sau tới lấy hàng...''
Nói chuyện với người trung gian xong, Vũ ngay lập tức bắt tay vào công việc.
Vì khách hàng không hề đưa ra yêu cầu cụ thể và hình dáng, chỉ yêu cầu dễ mang theo cùng sát thương lớn, đây xem như là tương đối dễ thở đối với 1 món có chức năng giống như ám khí.
Vũ không mất nhiều thời gian để phát họa bản mẫu và tìm kiếm vật liệu. Đang chuẩn bị tiến hành chế tạo, thì bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng nổ.
''Rầm!!!!!''
Tiếng báo động vang lên in ỏi, khiến cho mọi hoạt động trong căn cứ trở nên lộn xộn. Cũng may tất cả là dân chuyên nghiệp, bất ngờ trong vòng vài giây liền ngay lập tức bình tĩnh lại.
''Khởi động màn chắn, mau lấy hình ảnh từ camera quan sát tình huống, nhanh liên hệ quân đoàn cùng các nơi khác.''
Đội trưởng Lương nhanh chóng đưa ra phương án đối phó, quân canh gác ngay lập tức khởi động các cổ mecha đi theo anh Tuấn ra ngoài ứng phó cho tình huống phát sinh.
Vũ vừa chạy ra khỏi phòng làm việc thì gặp Thế Anh đang chạy tới tìm cậu:
''Chuyện gì xảy ra?''
''Quân đoàn quỷ vượt qua được tường rào, bọn nó đang đánh tới đây rồi!!''
''Thế đ@o nào? Nếu phá được bức tường thì chúng ta phải sớm biết rồi chứ, làm sao bây giờ mới biết được!!''
''Không biết! Nhưng có thể phỏng đoán ra được nội bộ chúng ta có người đã bị lây nhiễm.''
''Vãi cả pìu!!!''
Trao đổi vài câu, Vũ và Thế Anh ngay lập tức trở về phòng chỉ huy. 2 người bọn hắn hiện tại đang làm vị trí bảo trì, không thể nào ra sân chiến đấu như mọi người được.
Đội trưởng Lương nhìn thấy bọn hắn cũng ngay lập tức giao phó nhiệm vụ:
''2 đứa tụi bây mau tới công xưởng khởi động xe tăng, 10 phút nữa chúng ta sẽ rời khỏi đây!"'
''Cái gì! Nhanh như vậy đã sập rồi sao?''
Thế Anh không khỏi hốt hoảng hét lên, Đội trưởng nghe vậy cũng liền im lặng lắc đầu:
''Phòng tuyết sụp đổ quá nhanh, chúng ta không thể làm gì hơn. Bên quân đoàn máu đã ra lệnh sơ tán xuống trạm phòng thủ thứ 2.''
''Thế còn mấy tên đó?''
''Tất nhiên là ở lại chiến đấu rồi, mấy gã đây sẽ không rời đi nếu không có được vài cái đầu của bọn quỷ đâu.''
Cảm xúc của đội trưởng lúc này khá kém, nói được vài câu liền không kiên nhẫn đuổi 2 người bọn hắn đi. Bản thân cùng vài tên thuộc hạ thì nhanh chóng thu nhập dữ liệu cùng phát đi tin tức, sau đó cũng đóng gói chạy.
Nhóm của anh Tuấn bởi vì màn chắn chưa bị hạ, cho nên chưa xuất hiện thương vong. Ngay khi được lệnh sơ tán cũng ngay lập tức chạy.
Tổ đội của Vũ chỉ mất chưa đầy 15 phút liền đã chạy khỏi căn cứ, mà điều đáng sợ hơn là.
Ngay khi bọn hắn vừa rời đi được 5 phút, phía căn cứ bên kia liền đã bị cho nổ tung.
1 cột khói lớn hình nấm được hình thành kéo theo không khí đổ dồn về nơi đó, tất cả công trình cây cối hay 1 thứ gì ở trên đó đều bị biến thành cát vụn.
Ngay cả chiếc xe bọn hắn dùng để chạy cũng chịu không được, nếu không phải trong lúc nguy cấp Vũ kịp thời sử dụng thổ thật làm điểm tựa cho chiếc xe.
Có lẽ nhóm bọn hắn đã bị cơ dư chấn của vụ nổ đánh thành thịt vụn rồi.
''Khốn kiếp! Chuyện này là sao!!''
Anh Tuấn lúc này đã không thèm quan tâm đến ánh nhìn của mọi người, chân đạp loạn khắp nơi, miệng không ngừng phát ra tiếng thô tục.
Bởi vì lần này lực lượng phòng thủ của bọn hắn tổn thất nghiêm trọng, đừng nhìn tổ đội bọn hắn chạy thoát nhẹ nhàng mà tưởng nhẹ nhàng. Đây chính là dùng sinh mạng của 3 tổ đội khác để đánh đổi, bởi vì vị trí của nhóm bọn hắn nằm ở nơi xa nhất của bức tường phòng thủ.
Cho nên khi mọi thứ diễn ra, nhóm bọn hắn còn có thời cơ để chạy trốn.
Nhưng người khác thì không may mắn đến như vậy, có nhóm mất đi 1 nữa thành viên, có nhóm thì bị diệt sạch. Hiển nhiên vẫn có những người may mắn, kịp chạy thoát mà không bị 1 vết xước.
Chỉ là con số này rất thấp, không cần nhìn tới.
Hơn nữa lực lượng phòng thủ nồng cốt của bọn hắn, Thiên thần máu cũng bị tổn thất nghiêm trọng. Bởi vì câu giờ cho những người khác chạy, những người này liền xung phong ở lại tuyền tuyến. Bất chấp việc không có thông tin cùng không kịp vận dụng khí tài quân sự, chỉ sử dụng những khẩu súng trường đối phó với những con quái vật khổng lồ, dùng những thanh kiếm để đối đầu với đám ác ma sử dụng phép thuật.
Nhóm quân này vẫn có thể câu đủ thời gian cho mọi người chạy, đồng thời chém giết không ít kẻ địch làm chậm lại bước tấn công của quân đoàn hỗn mang. Chỉ là thiệt hại cũng đã vượt xa chí tưởng tượng của mọi người, gần 1 nữa quân đoàn phơi thây ngoài chiến trường, không ít khí tài quân sự bị kẻ địch cướp đoạt. Đã thế không ít chỉ huy của quân đoàn cũng hi sinh trong lần phòng thủ này, làm cho lực lượng quân đoàn 10 không còn 1.
''Đ@t mới chỉ là mở đầu thôi mà, làm thế éo nào bị đánh tới phịt ra cứt luôn rồi!!!''