Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 82: Về nhà.
Thì bóng đen đã bị đá văng ra xa ít nhất 100m, hơn nữa còn là phải đụng qua rất nhiều tảng đá mới dừng lại được.
Tuyệt kỹ của nữ đội trưởng không phải chuyện đùa, mặc dù khi dùng đánh đổi 1 thân tinh huyết. Nhưng mọi thứ liền hóa thành hư không, ngay khi cô nhận được đầu thần Senzu từ Vũ.
Bóng đen kia cũng không dám đối cứng liền lách mình qua né tránh, đồng thời còn tung ra chưởng vào ngực ông Vũ.
Nghĩ như vậy hắn liền không chờ đợi kéo 2 tên đồng bọn bắt đầu chuyến đi săn của mình.
Chương 82: Về nhà.
Gọi điện thoại về trại mồ côi, biết được bọn hắn mấy ngày nay trôi qua ổn thỏa còn được 1 vị thầy tu được viện trưởng mời tới dạy cho bọn hắn 1 thân võ nghệ cùng nhiều thứ khác.
1 khi mức độ báo động được nâng lên, vậy thì sân chơi cũng liền thuộc về những kẻ mạnh. Đây cũng là lý do mà những dị nhân cấp độ cao đều không xuất hiện trong thời điểm này, 1 phần là bọn họ đang chờ con mồi lớn hơn xuất hiện.
''Mấy thằng nhóc con! Chỉ mượn bọn bây 1 chút năng lượng về bồi bổ cho cháu tao thôi mà hung dữ vậy.''
Còn đối tượng là ai thì nhìn cũng rõ rồi, bởi vì có kinh nghiệm từ trước Khỉ và Tuất liền rời đi đầu tiên. Nhóm cấp 3 cũng là theo sau, lúc đầu bọn họ còn muốn ở chung trong xe 1 thời gian. Nhưng mà ngay sau khi được nữ đội trưởng giảng giải về quy tắc ở t·hế g·iới n·gầm, mấy tên này ngay lập tức quay xe. (đọc tại Qidian-VP.com)
''Lão già!!! Ta với ngươi không c·hết không thôi...''
Ông Vũ cầm lấy cây rìu tung ra 1 trảm về hướng bóng đen kia, nguồn năng lượng bắn ra mang theo khí thế dữ dội giống như 1 cơn thủy triều, ào ạt không có điểm dừng.
''Hừ! Nếu không phải vì hầm ngục các ngươi có giá trị khai thác thì bọn ta đã ra tay dẹp từ lâu rồi!!''
Nếu có Vũ ở đây, cậu sẽ liền bất ngờ bởi người đàng ông đang đấu võ mồm với đám quái vật bên trong hầm ngục kia chính là ông nội của cậu. Hình tượng ở đây thật quá khác với ở nhà, không khác gì phường chợ búa nói chuyện.
Giống như Vũ chỉ cần thu hoạch vài bộ phận quý từ đám quái vật cấp thấp thôi, thế mà đã sương sương kiếm gần mấy trăm triệu. Vậy những con quái vật cấp cao có thể hiểu được giá trị của chúng khủng đến cỡ nào, ngay bây giờ trong lúc thành phố vẫn có thể đưa ra trợ giúp thì tại sao không ráng vớt vát 1 chút của cải cho bản thân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 82: Về nhà.
Phần khác bởi vì đây là luật lệ do nhà nước được ra, không ai dám khiêu khích pháp luật cả. Đâu cũng là quyền lợi từ nhà nước đưa tới những dị nhân cấp thấp, để đảm bảo thu nhập cũng như tài nguyên dành cho họ.
Ở trung tâm phát ra âm thanh.
--------
Đây cũng là cuộc chiến khó nhằn nhất mà Vũ từng trải qua, kiếp trước cũng từng đánh 1 trận chẳng qua là lúc ấy b·ị c·hặt đ·ầu c·hết rồi. Bây giờ còn có thể đứng vững thở phì phò, hơn nữa Vũ còn cảm giác được cơ thể mình đã trở nên mạnh mẽ không ít.
1 giấc ngủ liền là 3 ngày,
Nói xong ông Vũ đưa tay về 1 hướng nào đó, 1 nguồn năng lượng màu tím nhanh chóng tụ hội vào bàn tay ông ấy.
Bóng đen kia còn nằm trên mặt đất không động đậy được, chỉ có thể đưa mắt nhìn năng lượng sinh mệnh của hầm ngục b·ị c·ướp đoạt. Tên này nhìn muốn nứt cả mí mắt, điên cuồng rống to:
Ông Vũ nghe vậy chỉ khịt mũi coi thường:
Thì thầm vài câu, Vũ liền cùng mọi người nhanh chóng rời đi nơi này. Đường vào trắc trở, đường ra nhẹ nhàng nhóm của cậu 1 đường bình anh không đụng độ phải 1 con quái vật nào.
''Hahaha...Về nhà luyện thêm trăm năm nữa đi nhóc...''
Nhóm học sinh cấp 3 đã rời khỏi đây vào ngày thứ 2, biết được Vũ còn ngủ li bì chưa tỉnh dậy bọn họ cũng chỉ có thể ngượng ngùng xin lỗi. Dù sao thành phố vẫn đang báo động xanh, mọi thứ vẫn có chưa có gì vượt quá tầm kiểm soát. Nhưng với sự xuất hiện của 5 hầm ngục cấp cao như này, không sớm thì muộn thành phố cũng sẽ trở nên hỗn loạn.
Nhưng mà như vậy càng khiến Vũ trở nên an tâm, cậu cũng sẽ không còn bởi vì chuyện này mà vướng bận nữa. Có thể toàn tâm toàn ý tập trung vào việc thêm điểm hệ thống,
''Mượn cái #!%@%!%@%@''
''Lão khọm! Đừng có mà cậy già lên mặt!!''
Nhưng đi đôi với nguy hiểm liền là cơ hội, vật phẩm từ các hầm ngục cấp cao không chỉ có giá thành cao mà còn có thể trợ giúp những dị nhân tăng cường sức mạnh, nguồn lợi nhuận từ hầm ngục đối với thành phố càng là không thể đong đếm được.
Trong hầm ngục lúc này,
Ông Vũ nhìn thấy nở nụ cười lớn:
Gửi lời yêu thương tới gia đình của nhau, cả 2 bắt đầu giao lưu võ thuật.
Vũ ngay sau khi biết mình ngủ lâu tới vậy, cũng không khỏi khó hiểu. Nhưng cảm nhận cơ thể cũng không có gì bất thường, cậu cũng chỉ có thể nghĩ thoáng 1 chút.
Cậu cũng chẳng nghĩ nhiều nữa, phân bố nơi ở cho mọi người xong, cậu liền gửi tin nhắn qua cho bên trại mồ côi thông báo cho họ là cậu sẽ tới trễ mấy ngày mong mọi người đừng lo lắng.
Tên quỷ cấp 8 ra đi hết sức bình an,
Vũ cảm thấy bất ngờ khi nơi này vẫn còn nguyên vẹn, không hề có dấu hiệu bị người đột nhập qua, đồ đạc bên trong cũng không bị mất gì.
1 người đàn ông cầm lấy cây rìu nhìn về phía chân trời, nở nụ cười đê tiện để lộ vài cài răng vàng khè. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vũ cũng cảm nhận được cơ thể hình như trở nên mạnh mẽ hơn trước, xem ra đúng là khả năng của người Saiyan đã được kích hoạt. Hoạt động tay chân 1 chút, Vũ liền cùng 2 tên đồng bọn chuẩn bị bữa sáng rồi bắt đầu đi săn.
Hiện tại sinh hoạt của đám trẻ ở trại mồ côi không khác gì như ngày thường là mấy, sáng dậy sớm tập võ, rồi bắt đầu học bài tới tận giữa trưa, buổi chiều lại sinh hoạt dã ngoại rồi kết thúc 1 ngày bằng việc luyện võ. Có thể nói không khác gì học quân sự, còn kém 1 cái hành quân giữa đêm nữa là xong.
Tiếng thét vang vọng khắp chiều, len lõi tới mọi nơi trong hầm ngục.
Đáp lại ánh mắt của Vũ là cái nhướng vai đầy tất nhiên của Khỉ. Bọn hắn lúc này không khác gì ăn mày nha, trên người không có v·ũ k·hí phòng thân, đồ ăn càng là không. Mấy ngày nay nếu không nhờ vào thức ăn dự trữ do Vũ để trên xe, 2 thằng này có lẽ cũng sẽ chọn cách giống như Vũ đi ngủ 1 giấc để khỏi tiêu hao năng lượng rồi.
Chính vì vậy mà không ai muốn phí phạm thời gian như vậy cả, Vũ cảm thấy bọn họ có thể đợi được tới ngày thứ 2 đã quá tốt rồi nên cũng không có cảm giác gì. Ngược lại liền dùng ánh mắt bất ngờ nhìn Khỉ và Tuất, không nghĩ tới 2 thằng này vẫn còn có thể kiên trì chờ đợi đến vậy.
Thứ thần dược này không cần phải nói nhiều, 1 viên vào mồm chỉ cần không phải đứt gãy tay chân hay là bệnh truyền nhiễm liền xong việc.
Ngay khi đòn đánh chuẩn bị chạm tới, thì dưới mặt đất đột nhiên xuất hiện 1 bàn tay không lồ chắn lại đòn đánh của bóng đen kia. Ông Vũ cũng có kịp thời gian tung ra 1 cước, cuộc giao tranh diễn ra rất nhanh chưa được 10s. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rồi bay lên giường ngủ, bởi vì bên ngoài có người bảo vệ nên Vũ liền không quan tâm đến vấn đề an ninh. Những người khác cũng là tự giác tìm chỗ ở cho mình. Mọi người cũng không người ngu, 1 đường về không gặp quái vật như này thì chỉ có thể là có người ở sau ra tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Về tới khu căn cứ,
Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.